Những Mạc Khải Mới qua Bí Tích Thánh Thể

Lời Mẹ: “Bí Tích Thánh Thể chữa lành thân xác.”

Ngày 23 Tháng 9 Năm 2013 – 8:59 chiều

WP_049450

Mẹ Maria: L. thương mến của Mẹ,

Giờ cũng đã tối, con lại đến đây muốn xin những lời cho những người anh chị em, cho những người con gặp, cũng như tất cả những người con cái của Mẹ. Con muốn đón nhận những lời của Mẹ gởi đến cho những người anh chị em đó. Thứ hai là một ngày con luôn luôn đón nhận lời của Mẹ cũng như lời của Chúa. Giờ đây Mẹ đến với con để gởi những lời con chuẩn bị để đón nghe.

L. thương mến,

Con đã nhìn thấy rất rõ ở trong hoàn cảnh của xã hội và trong thế giới con đang có mặt trong hiện tại. Con thấy được những nhu cầu của anh chị em rất đông, biết bao nơi chốn họ đang sống trong những sự cực cùng của những bệnh tật, của hoàn cảnh, của những thiếu sót trong những nhu cầu đời sống của con người. Con cũng đã được nghe và đã được biết, những người gần kề bên con, nơi giáo xứ này, cũng như những anh chị em mà con biết họ. Con thấy được những nhu cầu cần thiết của những người con cái của Chúa khắp bốn phương. Những người con cái, họ đang hy vọng và họ chờ đợi, nhưng họ không biết bắt nguồn từ nơi đâu, họ không biết nơi chốn nào để có thể được đón nhận và có những sự đặc biệt do Thiên Chúa phê chuẩn cũng như cho người con cái đó, với những phép lạ Ngài đã làm qua Bí Tích Thánh Thể.

L. thương mến của Mẹ,

Mỗi một ngày con đã thấm nhuần và hiểu được những ý định của Thiên Chúa làm trên con, Chúa cũng dùng con ở nơi chốn này cách riêng và ở những nơi chốn khác do Chúa chọn lựa tất cả những người cùng hợp tác với con, những người con cái được chọn lựa trong ơn thánh mà Chúa chọn chúng con qua Bí Tích Thánh Thể. Các con liên kết với nhau để các con nhìn thấy được những nhu cầu cần thiết chung cho những người con cái Mẹ khắp bốn phương. Những người bệnh tật từ nơi thể xác, những người bệnh tật từ nơi linh hồn, những người bệnh tật từ nơi tâm trí và còn rất nhiều nhu cầu cần thiết họ rất cần trong thế giới hôm nay.

Con có biết chủ đích của Thiên Chúa Ngài luôn luôn mở rộng vòng tay để đưa đón tất cả những người con cái của Ngài đến với Ngài, đến bằng cõi lòng, đến bằng trái tim. Những người con đó được nhận và nhìn ra những ơn lành mà họ thật sự tìm kiếm và tin vào những điều được nghe, tin vào những điều được thấy và tin vào những điều họ cần có đức tin trong đời sống hiện thực.

L., như một câu chuyện của buổi chiều hôm nay, con chỉ ở nơi chốn này. Con làm những điều mỗi một ngày Chúa muốn con làm. Mỗi một ngày với những công việc quen thuộc, để con nhận những lời của Chúa, con đón những lời của Mẹ, con hoàn thành những gì cùng với anh chị em trong một chương trình được chọn lựa. Còn biết bao việc ở trong thế giới này và biết bao điều cũng như những điều cần thiết nhất Chúa muốn những người con cái của Ngài phải biết tìm về, không phải đến để đón nhận những phép lạ, đón nhận những sự chữa lành rồi linh hồn và thân xác sau khi họ được những điều họ xin thì lại quên lãng ơn Thánh, quên lãng những ân tình Chúa ban cho họ.

Cho nên sự cầu nguyện cho người khác rất quan trọng, không phải cầu nguyện chỉ được những việc được cho họ, không hướng dẫn và giúp cho họ đi sâu vào đời sống khi họ đón nhận ơn Thánh của Thiên Chúa trong cuộc đời của mỗi một con người cũng có bao lần họ cũng đón nhận được. Tình thương thì Chúa luôn luôn ban cho họ, những ơn Thánh và những ơn sũng đặc biệt từng cá nhân cũng đã từng gặp trong cuộc đời, nhưng họ có biết và họ có nhận ra đó là Thiên Chúa hay không? Những lúc bệnh tật, đau yếu cực cùng, không còn nơi chỗ để có thể tìm đến gởi thác, họ mất niềm hy vọng, họ đau đớn, quằn quại với những chứng bệnh, những giây phút đó họ không thể nào có thể biết được những gì cần thiết mà họ cầu xin với Thiên Chúa.

Họ không còn lý trí qua những cơn đau đớn và mức độ chịu đựng thì họ không còn biết những gì để có thể suy nghĩ và hiểu được những điều họ cũng còn cơ hội dâng lên Thiên Chúa, qua cái đau đớn đó, để lãnh công nghiệp do bệnh tật. Cũng là một điều chịu đựng, cũng là một điều hy sinh, con người chấp nhận trong lý trí, trong một niềm tin thì họ nhất định sẽ có sự an ủi, sẽ bước qua những cơn bệnh tật một cách nhẹ nhàng hơn, một cách chịu đựng trong chấp nhận, những cái đó là sự xoa dịu khi họ dùng lý trí trong cách đối diện, niềm tin trông cậy họ gởi thác vào Thiên Chúa.

L. thương mến của Mẹ,

Con có thấy tất cả những gì con đã gặp trong những tháng ngày qua, những người con cái của Mẹ, với một cuộc sống bình thường và một đời sống sung túc, qua tài năng, qua tiền bạc, quá dư đầy với vật chất, thì dường như những người con đó họ không giữ trọng điểm và tìm đến Thiên Chúa. Thường thường con người khi gặp biến cố, khi gặp bệnh tật và khi gặp những điều bất trắc thì lúc đó họ mới tìm đến Chúa, Chúa không bao giờ từ chối, Chúa không bao giờ ngoảnh mặt làm ngơ, dẫu biết những người đó chưa một lần nào, khi họ khỏe mạnh đến với Chúa, biết Chúa hoặc dùng thời gian để viếng thăm Ngài.

Sự bội bạc của con người, sự lạnh nhạt của kiếp sống trần gian và sự chai lỳ trong dửng dưng mà mỗi con người đối xử với Thiên Chúa, từ cách thức cho đến bản ngã, cá tánh, luôn luôn có những cái mà các con, dù vô tình hay cố ý, cũng đã bao lần trong cuộc đời của mỗi con người các con đối với Ngài. Thiên Chúa, Ngài là tình yêu, Ngài đem tất cả những gì có được ban trao cho con người, Ngài cũng đã làm hết tất cả mọi điều cho các con được sống, cho các con có được những ngày hạnh phúc khi các con tìm ra được dấu chỉ và chân lý mà Thiên Chúa chỉ dạy và cho các con cơ hội.

Mẹ trở lại với những người bệnh tật, trong con mắt của thế giới con người trần gian, không niềm tin, họ cho đó là một sự đau khổ, là một điều kém may mắn, là những hoạn nạn họ gặp trong cuộc đời qua những bệnh tật, từ chỗ đó họ bị chìm sâu bởi những cái suy nghĩ và suy diễn tiêu cực, mất hy vọng. Có đôi lúc họ cảm thấy trách móc, oán hận và còn rất nhiều điều họ dùng cách sống đó để đối diện với Thiên Chúa, đã có bao người trong xã hội và thế giới đang diễn tiến của ngày hôm nay.

Những gì con người có được trong hạnh phúc, trong đầy đủ thì họ ít khi nhớ đến những việc cần thiết trong đời sống đức tin, có đi chăng nữa cũng là những tục lệ thường tình của con người trải qua bao thời đại, của những gia đình từ giòng dõi ông bà cho đến những người liên đới, theo những thủ tục họ đến mỗi một Chủ Nhật viếng thăm nhà thờ, mỗi một Chủ Nhật đi tham dự Thánh Lễ theo cách thức thường tình của con người, còn cõi lòng và trái tim thì không đánh động. Trái lại, họ vẫn sống như người không biết Chúa, vẫn tiếp tục và tiếp xúc với tất cả những gì của thế giới con người trong tội, trong tham lam, trong ích kỷ, trong danh lợi, còn rất nhiều điều nhưng vẫn một mực không thấy mình có tội, hiên ngang đi tham dự Thánh Lễ Misa, đón Mình và Máu Chúa một cách bất kính.

Họ không hiểu giá trí khi họ đến tham dự Thánh Lễ, họ không hiểu đời sống đức tin cần thể hiện qua việc làm của con người, qua cách thức sống của con người, và qua cách thức con người từ nơi cõi lòng và trái tim thì lại càng không hề thực hành. Đó là điều mà thế giới hôm nay lan tràn khắp đó đây những gia đình, những nơi chốn đa số xã hội hôm nay đang bị lôi cuốn bởi những giới trẻ. Nó không còn nhận ra đời sống có những giây phút đi tìm để gặp gỡ Thiên Chúa trong trái tim và cõi lòng, để có thể học hỏi và biết được chân lý của Ngài, để thực hành trong đời sống mà mỗi một con người đều cần phải về với cội nguồn, đều cần phải có một niềm tin, sự xác tín ở trong đời sống mà họ là những người con cái của Giáo Hội, họ là những người Kito Hữu, họ là những người con chiên dân Chúa.

Chỉ theo phong tục, chỉ theo những cái gì họ chỉ biết là lề luật của ông cha để lại, còn tất cả những gì hiện thực đối với đạo lý, đối với tìm kiếm để gặp gỡ Thiên Chúa thì quả là một điều quá dửng dưng, xa lạ, không hề đánh động, cũng không hề biết được những điều mà con người Kitô Hữu phải cần làm những điều gì, phải cần sống như thế nào. Ngay cả sự tập luyện trong đời sống của mình, hy sinh hay có những điều đúng con người phải cần biết sống thực của một người Công Giáo, sống thức của một người con Thiên Chúa, sống thật của một giáo dân nơi giáo xứ, hay ở nơi chốn của một hội đoàn, hay ở nơi chốn tập thể mà họ quy tụ, để có những giờ phút hội họp, có những giờ phút chia sẻ, có những giờ phút để họ mang lời của Chúa đến với tất cả những người anh chị em hay những người được đón nhận theo giáo lý và theo đường hướng của một tổ chức để đem đến đời sống của một con người biết đức tin.

Đó là những việc vẫn được diễn tiến qua mọi thời đại, là một sự hướng dẫn để lại từ trước đến nay qua Giáo Hội, đến những giáo xứ, đến những nhà thờ, đến những nơi chốn mà con người nhận thức là người Kito Hữu, là một người Công Giáo thì bắt buộc cũng có những giây phút họ phải tìm đến những sự hội họp để cho hợp lệ, cũng đón nhận những Bí Tích của con người trong Giáo Hội, để hợp thức hóa những người con chiên dân Chúa trong Giáo Hội.

Đó là điều Mẹ để cho con được nhìn thấy và những điều Mẹ cũng muốn nhắc nhở cho những người con cái của Mẹ ở trần gian này, để khi có biến cố, có những bệnh tật, có những điều xảy ra bất ngờ, con người mới có những nơi chốn có thể nhờ sự giúp đỡ của những người anh chị em tận tình, hay của những giáo xứ, những vị linh mục. Họ bằng cách này, cách thức khác hợp thức hóa những nghi thức mà giáo dân cũng như những người cần thiết ở xã hội mà con có, là những việc cần thiết như những Bí Tích để các con Rửa Tội những em bé mới chào đời, vào thời gian nó vừa tròn để được dâng mình cho Chúa, qua Bí Tích Rửa Tội.

Những người con lớn lên nhận Bí Tích Rước Lễ Lần Đầu, hợp thức hóa để đón nhận Mình và Máu của Thiên Chúa, Bí Tích Thêm Sức để xin ơn Chúa Thánh Thần đổ tràn trên những người con cái của Ngài, tiếp tới Bí Tích Hôn Phối, Bí Tích Truyền Chức Thánh, rất nhiều Bí Tích mà các con được học ở trong Giáo Hội. Những người tu hành thì đón nhận chức linh mục, chức phó tế hay những chức ở trong Giáo Hội, các con cũng được học, được hiểu và biết tới. Kế tiếp, những Bí Tich khi con người bệnh hay con người ra đi, đón nhận những Bí Tich cuối cùng, qua sự Xức Dầu, chuẩn bị cho sự ra đi của những người thân, sự ra đi của những bệnh tật mà họ sẽ đến ngày được Thiên Chúa đưa về, còn rất nhiều điều liên đới mà con người đã bỏ quên trong thế hệ này.

Có những người họ hoàn toàn chưa biết qua trong cuộc đời những Bí Tích cần thiết nhất trong đời sống. Họ vẫn là người Công Giáo, họ vẫn là một người giáo dân trong những cộng đoàn, nhưng một năm đến được nhà thờ bao lần, và một năm có thể đến với Bí Tích Giải Tội được bao lần? Có những người suốt cả cuộc đời sau khi đón nhận Bí Tích rước Mình và Máu, mà người ta thường gọi đó là Bí Tích Rước Lễ Lần Đầu.

Sau ngày đó họ hoàn toàn không đến với Bí Tích Giải Tội, sau những ngày đó họ vẫn tiếp tục sống với đời sống bình thường. Có những xúc phạm từ nơi cá nhân, xúc phạm từ nơi đời sống con người vẫn tự nhiên đón nhận Mình và Máu Chúa khi có những buổi lễ mà họ có mặt hoặc tham dự, họ không chuẩn bị và không biết giá trị để họ xứng đáng đón nhận Mình và Máu của Chúa. Họ đến để tham dự Thánh Lễ như một buổi lễ thường tình mà họ có thể giống như bao nhiêu người, không ý thức sâu xa về những mầu nhiệm do Thiên Chúa đã dạy.

Những người con cái của Giáo Hội nhất định phải hiểu và biết được những lịch trình đó. Họ cũng đã bỏ quên đời sống của những việc cần thiết nhất mà họ là người Kito Hữu, ngay cả việc đi lễ hàng tuần họ cũng bỏ, khi thích thì đến để gặp gỡ bè bạn, để nhìn thấy những việc cần thiết qua những người bạn gặp gỡ, còn nếu buồn thì hoàn toàn không đến nhà thờ và thay vào những giờ giấc của ngày Chủ Nhật thì tìm tới nơi chốn họ có thể tiêu xài, tìm tới nơi chốn họ vui chơi nhộn nhịp với thế giới trần gian. Quả là một điều Mẹ thấy rất đau lòng cho xả hội ngày nay, những điều này rất nhiều và lan tràn khắp đó đây.

Vì lẽ đó các con đã nhìn thấy những đất nước họ đã từ bỏ Thiên Chúa, họ đã từ bỏ giáo lý, sống theo phong trào của xã hội, sống theo sự văn minh, chạy theo những gì của thể xác, của điều vui nhộn, của những lạc thú đam mê, của những tiền tài danh vọng, của những cái xã hội cho đó là sự cần thiết trong những lãnh vực tinh vi, qua những nhu cầu. Họ quên đi bổn phận của một người làm con của Thiên Chúa, họ quên đi bổn phận là một người Kito Hữu, họ quên đi là một giáo dân, để biết bổn phận mình trong đời sống thiêng liêng, tự cá nhân đó họ cảm nghiệm để nhìn thấy sự cần thiết trong đời sống mà mình phải cần, khi mạnh khỏe cũng như khi đau yếu.

Những con người sống trong xã hội ngày nay, khi mạnh khỏe họ tìm những nơi chốn nhộn nhịp, họ tìm những gì có lợi ích, họ tìm những gì họ có thể thích hợp trong hoàn cảnh của sự nhộn nhịp và trong nhu cầu, cho những lợi lọc hoặc những điều vui vẻ cho thân xác, hưởng thụ, ăn chơi, nhộn nhịp với những nơi chốn mà con người luôn luôn cho đó là sự cần thiết của con người, trong cách thức hưởng thụ theo những nhu cầu của những cái họ đi vào, dùng những thời gian thay vì đến những nơi chốn mình có thể học hỏi hay tìm đến nơi chốn để mình có sự bằng an, tìm những giây phút nghĩ ngơi cho tâm hồn, tìm những giây phút bình lặng trong cuộc sống, để có thể nhìn thấy đời sống trong hiện tại không chỉ là thân xác, mà là những điều cần thiết quan trọng cho đời sống của linh hồn, cho đời sống của tâm trí và cho đời sống thiêng liêng mà con người cần có và hiểu được những ý nghĩa cao trọng họ cần phải có trong cuộc đời, để khi bệnh tật, khi đau yếu họ cũng có đủ bình tĩnh để có thể tìm đến, có đủ bình tĩnh để có thể hiểu được những gì đến với con người. Vì đời sống con người sanh, lão, bệnh, tử, là một kiếp con người đều phải trải qua bệnh tật đó.

Khi con người thật sự có niềm tin, họ vững vàng trong đời sống khi gặp biến cố, khi gặp bệnh tật hay khi gặp những điều bất ngờ xảy đến cho mình, đều có những sự phản kháng kịch liệt, nếu con người không có chỗ gởi thác và biết được Thiên Chúa thì họ hoàn toàn đối diện những cái khủng hoảng, sợ hãi, mất hy vọng. Những điều đó đem đến cho họ những tiêu cực, trách hờn, than thân trách phận, nhiều điều con người luôn xử dụng trong thế giới trần gian. Khi họ không nhận ra Thiên Chúa, họ không biết tìm về với Ngài qua đời sống của họ thì họ hoàn toàn trở thành vô tri như một người có xác, có hồn nhưng họ không biết xử dụng như thế nào và tìm đến với ai để có thể gởi thác được những điều họ đang đối diện trong cực kỳ đau khổ của thân xác qua bệnh tật.

Có biết bao điều đó đã xảy ra cho thế giới, biết bao điều đó đã có trong hiện thực, nhưng cũng có những người con cái của Thiên Chúa khi họ thật sự vững vàng trong đời sống đức tin, họ sống trong một môi trường có sự giáo dục của gia đình hay dòng họ, hay sự liên đới, họ rất bình tĩnh khi những điều đến với từng cá nhân qua những bịnh hoạn, người bệnh này, kẻ bệnh khác. Họ biết rằng những điều đó sẽ không tránh được, họ âm thầm chấp nhận, trong niềm hy vọng họ cầu nguyện, họ dâng tất cả sự đau đớn đó, tiếp tục tìm kiếm những nơi chốn họ được nghe là có sự chữa lành, họ được nghe những điều cầu nguyện sẽ được chữa lành theo từng cá nhân, dĩ nhiên có những trường hợp đi vào trong sự hợp lý của con người.

Đó cũng là một cái trội lên cho con người được nhìn thấy khi họ vững vàng và họ được biết Chúa thì khi những điều gì đến với họ, dù bất ngờ hay đã được định sẵn thì cũng còn một chỗ để họ đến tìm kiếm, xin dâng lên sự đau khổ, dâng lên bệnh tật, họ xin những điều mà họ mong muốn được sự chữa lành qua bệnh tật, chữa lành qua những biến cố mà họ gặp, của từng cá nhân, qua biến cố họ gặp trong mọi tầng lớp của xã hội.

Thiên Chúa luôn luôn mở rộng vòng tay để ban cho con cái của Ngài những ân thánh mà Ngài thấy được là đem điều ích lợi cho con cái của Ngài, hay con cái của Ngài mà Ngài chọn lựa cho chúng nó được đối diện với những hoàn cảnh mà chỉ có Ngài là Người thấy được quá khứ, hiện tại hay tương lai, trong đau khổ, trong bệnh tật, trong tật nguyền những người đó lại là người có cơ hội để giải thoát, có cơ hội được nhận ra tình yêu của Thiên Chúa nếu lòng tin của họ thật sự mở rộng đón nhận những ơn thánh Chúa ban cho những người con cái của Ngài một cách đặc biệt.

Ở thế giới biết bao điều xảy ra, không ai giống ai. Các con cũng đã được nghe và được biết sự chữa lành biết bao người, người què đi được, người điếc được nghe, người mù được thấy và những bệnh tật cũng sẽ được chữa lành một cách lành mạnh. Đó là điều Chúa Giêsu đã đến trên hai ngàn năm trước Ngài đã làm và qua từng thế hệ Ngài vẫn tiếp tục đỗ những ân sủng đó cho những người con cái, qua những vị Tông đồ, qua những người được chọn để họ mang những điều đó từ nơi Thiên Chúa ban cho đến với những người con cái của Ngài, qua sự gặp gỡ, để nhắc nhở lòng tin của con người sẽ được chữa lành. Thiên Chúa dùng đôi tay của anh em, dùng đôi tay của những người mà Ngài chọn lựa để đi giữa thế giới, ban ơn qua sự chữa lành để những bệnh tật được lành lặn và được khỏi với những cái mà họ chứng kiến bằng mắt, họ nhìn thấy được những phép lạ vô thường, phi thường đó để lòng tin của họ không thể chai đá và không thể cứng lỳ khi những sự việc có thật lan tràn trên thế giới.

Các con thương mến của Mẹ,

Đó là những điều mà Thiên Chúa, là Đức Giesu Kito, Ngài đã làm trên hai ngàn năm trước, Ngài vẫn tiếp tục chữa lành cho các con trong mọi thế hệ. Lòng tin của các con, sự trở về của các con và sự quyết định của các con thì đó là một cơ hội và điều kiện để các con gặp được sự đụng chạm tình yêu mà Chúa ban cho các con qua những sự chữa lành đó. Không phải chữa lành cho thân xác bệnh tật, Chúa luôn chữa lành cho tâm hồn của con người, Chúa chữa lành trái tim chai đá của con người, Chúa chữa lành sự dửng dưng của con người và Chúa chữa lành sự tệ bạc và bội bạc, phản bội của con người.

Trong mọi hoàn cảnh, trong mọi thời gian, trong mọi tầng lớp, Ngài luôn mời gọi và kêu gọi con cái của Ngài, khi các con hoàn toàn tin tưởng, phó thác, thì các con phải chấp nhận tất cả những điều các con cầu xin. Các con hãy luôn đến với Ngài với một cõi lòng tin nhận và trông cậy, cầu xin với một lòng tín thác hoàn toàn vào Thiên Chúa. Các con hãy cầu xin theo Thánh ý của Thiên Chúa trên mỗi một người khi các con đến để xin ơn chữa lành, vì chỉ có Thiên Chúa mới thấy được những nhu cầu của mỗi một con người cần sự chữa lành của Ngài. Có những người chữa lành bệnh tật, nhưng khi chữa lành bệnh tật, họ được lành và sự biết ơn cũng là một điều con người phải cần ý thức, con người phải cần quyết định và cảm nghiệm được những gì mình được đón nhận, để có thể thấy được sự quan trọng chỉ có Chúa mới có thể làm được điều đó cho con người.

Trong những giây phút cực cùng mà họ phải đối diện với cái chết, lòng tin của họ trông cậy vào Thiên Chúa trong sự khẩn cầu hoàn toàn tín thác. Chúa cũng để cho những người con cái đó, qua những thử thách, để xem lòng tin của họ đối với Thiên Chúa như thế nào. Những ai thật sự tin tưởng và cầu nguyện một cách sốt sắng, phó thác, trông cậy thì đó là những phép lạ xảy ra trên những người con cái mà Ngài đã chữa lành trong những ngày gần nhất mà các con cũng đã được biết và đối diện một cách rõ ràng. Huống gì Ngài đã chữa lành con cái của Ngài trong thời gian đã qua, người cách này, kẻ cách khác. Người què bại, người đui mù, người câm điếc, người tàn tật và còn biết bao điều của những chứng bệnh mà bác sĩ hoàn toàn chào thua, chỉ chờ đợi ngày ra đi.

Những người đó khi họ biết được những ân sũng mà Chúa đã ban, qua những người anh chị em được nghe, được biết, lòng tin họ tìm tới, lòng tin họ cầu xin, lòng tin họ khẩn khoản nài van, Chúa nhất định sẽ không từ chối và Chúa nhất định sẽ cho họ sự cảm nghiệm. Nếu chứng bệnh không được chữa lành thì Ngài cũng chữa cách này, cách khác để cho những người con cái đó nhận ra, vì Chúa biết được người nào hợp những cái gì, người nào có thể chữa cho họ từ nơi chứng bệnh, người nào Chúa có chữa cho họ trong đức tin, người nào Chúa có thể chữa cho họ để họ nhìn thấy những sự thật mà họ không thể nào từ chối được với ơn Thánh mà Chúa đổ tràn đầy và ban cho con người thế gian. Cho nên, các con nếu đã biết được những dấu chỉ Thiên Chúa đã hứa ban cho những ai tin vào người, các con hãy mạnh dạn từ bỏ tất cả những gì trong suy nghĩ, từ bỏ những cái các con đến để thử hay các con hoàn toàn không tin nhưng vẫn đến để coi xem sao, vẫn đến để thử như thế nào.

Chúa thấy được, Chúa biết được cõi lòng và Chúa nhìn thấu suốt được tâm tư của con người. Các con đừng dùng thái độ đó, các con đừng dùng cái suy nghĩ đó để thách đố với Thiên Chúa, điều đó là điều đem lại cho các con sự thất bại, vì lòng tin của các con không hoàn toàn tin tưởng, không hoàn toàn trông cậy và phó thác. Cho nên dù Chúa có ban cho con hay ban cho những người xin với lòng tin không có thì làm sao các con có thể nhận ra được những dấu lạ và quyền năng Chúa dùng đôi tay của những người anh em bình thường để chữa lành những bệnh tật cho các con. Ngài dùng đôi tay của những người anh chị em khác để gặp gỡ các con trong những lời cầu nguyện, gặp gỡ các con để chữa lành cho những bệnh tật mà các con tìm đến.

Cho nên tất cả mọi điều hãy sống với một đời sống đức tin, khi các con mở miệng đức tin thì các con phải tìm đến Thiên Chúa để nhìn thấy được những điều mà đời sống người Kito Hữu phải cần biết, cần thể hiện qua cuộc sống hàng ngày, bằng những cách thực hành, bằng những cách từ bỏ sự gian dối, tham lam, ích kỷ và tập bỏ đi bản ngã cá tánh trong tội, trong những điều gian ác con người luôn xử dụng cho nhau trong thế giới này. Lần lượt từ gia đình ra đến cộng đoàn, ra đến xã hội, lan tràn khắp đó đây với đời sống mà con người luôn luôn tranh đấu cho những điều họ ưa chuộng, những gì trong tiền tài, trong đam mê, lạc thú, trong những trò chơi tiêu khiển, ngay cả giới lao động luôn luôn rớt vào trong những tâm trạng này.

Việc này gây đến việc khác, tội này đi đến tội kia, từ đó bao quanh và cứ lần lượt xảy đến cho những người con cái trong Giáo Hội, trong cộng đoàn, trong gia đình, ở nơi tập thể và còn rất nhiều điều con người ở trong tâm tình đó, trong tâm trạng đó, trong hoàn cảnh đó và trong những nơi chỗ mà các con gặp gỡ hàng ngày và đối diện. Biết bao điều mà các con dùng đôi mắt bình thường cũng có thể thấy được những điều cần thiết và nhu cầu

trong cuộc sống, thân xác, tâm trí. Cũng có những cái cần thiết mà các con cần phải xử dụng nó và cần phải linh động với những việc cần thiết mà các con cần có, huống gì linh hồn là một sự cao trọng Thiên Chúa ban tặng cho con người mà các con không chuẩn bị cho linh hồn,các con không tập tành cho đời sống thiêng liêng, liên hệ và gắn chặt với linh hồn của các con.

Còn những cái cần biết cho các con có một đời sống mà trong linh hồn, trái tim có sự cảm nhận một cách trực tiếp từ nơi bằng an, từ nơi sự an lành và từ nơi xuất phát mà con người thực hiện những điều lành thánh, biết gởi thác, tìm đến. Với một niềm tin tuyệt đối, họ sẽ đón được những gì do Thiên Chúa ban một cách thiêng liêng và huyền nhiệm qua mọi thời đại, qua mọi môi trường và qua mỗi con người. Những người đó tìm kiếm Ngài, những người đó đón nhận những sự hướng dẫn và đón nhận những tin mừng, đón nhận giáo lý của Ngài, để dạy cho con người đời sống đức tin, dạy cho con người thực hành sự liên đới của cảnh sống hiện tại con người và con người.

Trong cảnh sống hiện tại của gia đình, của anh em và của những người liên hệ trong đời sống hiện thực mà các con cần có nhau giữa cuộc đời, trong gia đình cho đến xã hội hay ở nơi chốn mà các con có cơ hội để cùng trong một đời sống tập thể, có những điều mà các con được nhìn thấy qua những người anh chị em, nhìn thấy qua những hoàn cảnh và bối cảnh của từng cá nhân, có những cái khác biệt, nhưng vẫn có những cái tương tự trong đời sống.

Con người tìm về một nơi chốn để có thể gởi thác, trông cậy và tin tưởng thì đó là điều chung mà con người cảm nghiệm được từ tâm hồn của mình. Những bệnh tật của những cá nhân, dù có mức độ nặng hay có thể kết thúc mạng sống, thì đó là những lúc đau khổ mà con người quằn quại khi mất người than. Những giây phút mà con người nhìn thấy những bệnh tật nhưng hoàn toàn bó tay trước cảnh ngộ mà con người không có sức lực để có thể làm gì được khi đã mang chứng bệnh nan y. Có phải đời sống đức tin đã giúp cho các con có một sự hé mở trong cái nhìn mới, một sự hé mở để các con có hy vọng để nâng đỡ từ tinh thần, nâng đỡ lý trí, dẫu biết rằng trong sự đối diện hoàn toàn phải chấp nhận, mang đến cho con người cái chết, mang đến cho con người sự cực cùng và phải đối diện sớm hay muộn, bệnh tật hoành hành và làm trên thân xác con người trong sự đau khổ, trong sự nhức nhối, trong sự quằn quại của những chứng bệnh.

Thế hệ hôm nay các con đang đối diện và bị rất nhiều, đa số của thời đại, ảnh hưởng đến những thức ăn, ảnh hưởng đến những nhu cầu chung quanh hiện tại và những cái đa số thế giới hôm nay bị mắc phải, là những chứng bệnh trầm trọng, qua ung thư, tê liệt, qua rất nhiều bệnh tật. Mẹ thấy được trong xã hội do con người đã không dùng những sự tự nhiên, do sự bào chế của những thiên nhiên, của những gì cần thiết do thời đại đã đi qua để lại cho con người. Thời đại văn minh các con hoàn toàn dùng những cái khoa học, kỹ thuật, các con dùng những cái tiện lợi bào chế những thuốc cần xử dụng, trong đó có nhiều tính chất đầy những điều do họ trong thời điểm đã bào chế để xử dụng trong những cách thức nhanh nhất để chữa những gì của hiện tại, nhưng nó lại mang lại những cái tồn động trong thân xác những chứng bệnh quan trọng hơn.

Vì lẽ đó, có rất nhiều người ở trong thế giới ngày nay đã bị xã hội, đã bị thói quen của những việc mà họ cho đó bệnh tật phải đi uống thuốc, phải đi chữa trị theo cách thức của thế giới các con đang sống, không ngờ đem đến những nơi chốn được chữa trị thì lại đem đến cho các con nặng hơn và bị tiều tụy bởi những sức hút của những máy móc, sức hút của những chất độc qua sự bào chế của thuốc gây hại và ảnh hưởng cho tánh mạng, dẫu là những ngày các con kéo dài mạng sống, thì các con lại tìm đến những chất thuốc để các con lại sớm kết thúc mạng sống, vì các con tin vào những khoa học kỹ thuật, các con tin vào những văn minh thời đại, các con tin vào những thuốc thang họ bào chế những sản phẩm gây tác hại rất lớn cho những bệnh tật do các con luôn xử dụng và tin vào những điều đó.

Đó là một thế giới mà đa số, trong thế hệ hôm nay, khi nói đến điều này thì con người dường như không biết và quên đi những điều này. Các con ngày xưa cha ông để lại những sự bào chế bình thường của những cái tự nhiên Thiên Chúa ban cho con người, dùng khối óc để biết những gì chứa ở trong đó, phải cần có sự bền chí, phải cần có sự chịu đựng và phải cần có sự liên tục nhẫn nại với những liều thuốc bình thường, bào chếbởi thiên nhiên để trong thời gian các con chờ đợi cộng thêm niềm tin để gởi thác và trao chọn cho Thiên Chúa trong sự cầu nguyện, thì không phải là nơi những chứng bệnh được bao che bởi những thứ thuốc mà nơi lòng tin của các con để đó là bước đầu trong tâm lý, cộng theo những sự thiên nhiên được bào chế do con người học hỏi và biết được những liều thuốc để chữa bệnh nan y của thời đại hiện tại.

Các con phải cần chịu khó, phải cần bền đỗ, nhẫn nại thì những điều đó nhất định sẽ được thực hiện trên những người kiên trì để có thể đón nhận những liều thuốc tự nhiên, những liều thuốc thiên nhiên do những điều Chúa ban cho thế giới con người được học hỏi và điều chế một cách bình quân, không gây tác hại như chính thuốc thang mà xã hội hôm nay bào chế, của những chất độc, và những cái hợp thời của thế hệ hôm nay, càng chữa trị bao nhiêu và càng dùng mạnh bấy nhiêu thì đó cũng là những liều các con đã bước vào những lưới rập của thế hệ con người, để tuổi thơ các con cũng bị lấy dần đi với những thứ bao che, cho đó là sự bổ dưỡng, cho đó là điều mà các con cần được nuôi dưỡng trong tuổi già. Mặc này có thể tiến triển, những mặc kia sẽ sinh bệnh tật do những cái các con tin tưởng trong thời đại hiện tại, trong sự bào chế của khoa học, của những điều văn minh mà các con đối diện trong hiện tại.

Thế giới hôm nay Chúa đã đến một cách rất mạnh mẽ, Ngài đã chữa lành những con người đang bệnh tật, không cần thuốc thang, chỉ cần niềm tin họ hoàn toàn gởi thác vào Thiên Chúa. Họ chấp nhận những gì đến với họ, dẫu là đe dọa tánh mạng, nhưng họ có cái suy nghĩ lạc quan trong đời sống bệnh tật, thì ngay những giây phút đó là những giây phút họ đã được chữa lành từ nơi cái tự tin, từ nơi cái lạc quan, từ nơi cái chấp nhận hiện tại. Một lòng trông cậy, phó thác, cộng thêm ơn thánh của Thiên Chúa, họ vượt qua sự đau đớn, vượt qua những bệnh tật luôn luôn đè nặng nơi tâm trí và sự mệt nhọc của thân xác nó đã trở thành những cái cực nhọc đau khổ của con người, từ suy diễn đó lại càng nặng nề hơn, từ suy diễn đó lại càng yếu đuối hơn bởi những cái con người không hướng thượng, những cái con người không tìm ra chính sự chữa trị của mình là do các con phải có một đời sống tìm đến với Thiên Chúa một cách mật thiết.

Ngày hôm nay bao điều các con đã được nghe và được biết, vì lòng tin là một điều rất quan trọng. Các con không phải tin để được chữa lành, nhưng các con tin những gì xảy đến cho mình đều là một chương trình mà các con là loài người, là con cái của Thiên Chúa, đều được chấp nhận và sắp đặt trong mỗi môi trường và hoàn cảnh để các con nhận lấy nó, biết việc đã đến thì hãy dâng và phó thác, chấp nhận trong hoàn cảnh xin theo thánh ý Ngài để ban cho các con với sự khẩn cầu. Nếu các con lành bệnh hay vẫn tiếp tục thì cũng ở trong thánh ý của Thiên Chúa trên mỗi một người các con.

Các con không lấy tâm tình để tràn đầy hy vọng hay lấy tâm tình trong lúc cầu nguyện để nghĩ sai đi khi các con không được thì các con bắt đầu chán nản, bắt đầu mất niềm tin, bắt đầu đi ra ngoài cái suy nghĩ thì càng chìm sâu trong những bệnh tật và bị đánh phá bởi tinh thần, không còn sự gởi thác mạnh mẽ để cầu xin với Thiên Chúa, để đáng được sự nhậm lời mà Ngài ban cho những người có một tâm trạng tiêu cực hay tâm trạng mục đích để xin cho mình, không nghĩ những gì của hiện tại, không nghĩ những gì của một đời sống phó thác để được Chúa sắp đặt trong mọi hoàn cảnh. Dẫu có ra đi hay dẫu kết thúc mạng sống vẫn có ý nghĩa khi các con biết Chúa, khi các con gởi thác cho Chúa và khi các con nhận ra tiếng Chúa trong đời sống của mỗi một người của các con.

Hôm nay Mẹ muốn gởi đến bài này để nhắc nhở tất cả. Trong mọi hoàn cảnh, trong mọi tầng lớp các con đang gặp ở trong cuộc đời, nhất là điều đe dọa do những bệnh tật làm cho các con phải đối diện với cái chết, phải đối diện với tất cả mọi mặt khi các con hoàn toàn thất vọng với chứng bệnh nan y không dễ dàng để chữa, nhưng cũng có những người được Thiên Chúa chữa lành cho họ, không phải tất cả mọi người ai ai cũng có hay cũng được. Chúa xử lý và Chúa ban tùy theo cách mỗi một con người Chúa đã định nhưng quá khứ của họ, thấy được tương lai của họ và thấy được hiện tại họ cần phải có sự tập tành cho đời sống đức tin của họ.

Họ cũng chấp nhận để họ được thấy đó là những giây phút Chúa cho họ cơ hội sống còn, có thể ăn năn hối lỗi, để biết đời sống của mình những ngày đã qua vi phạm, xúc phạm những điều không ai tránh khỏi tội lỗi của mình, có thể nhìn lại những giây phút để mình nhận ra những cái gì cần sửa đổi, những cái gì mình phải có thời gian trong sự phối hợp.

Dẫu là bệnh tật, không còn hoạt động bình thường, không còn có thể nhanh nhẹn như người bình thường, nhưng trong những cái không thuận tiện đó, trong những cái mà con người cần phải hy sinh, cần phải có một đời sống nội tâm để hiểu được những ý nghĩa mỗi một người đều đi qua Thập Giá của đời mình, đi qua Thập Giá mà ai ai cũng phải bước qua những đoạn đường của cuộc đời, đau khổ, bệnh tật, từ tâm hồn, thể xác, tâm trí hay những hoàn cảnh do mình cũng phải bước từng bước một, với những giai đoạn để đối diện trong cái suy nghĩ tìm ra sự giải thoát là do niềm tin, lòng trồng cây, phó thác vào quyền năng của Thiên Chúa, thì người đó được giải thoát và người đó được chữa lành, chữa lành nơi tâm trí, chữa lành nơi tâm hồn với cái nhìn và nhận thức của họ.

Cho nên, các con đừng quá tập trung khi các con tin vào Thiên Chúa, các con nhận ra Ngài là một Người Cha nhân lành, Ngài là một Người Cha có lòng nhân hậu ban đến cho những người con cái của Ngài những điều hạnh phúc, những điều sung túc, những gì các con có thể có được trong đời sống. Nhưng khi các con sung túc, các con dư đủ, các con có quá nhiều điều kiện thì liệu các con có thể vững vàng ở trong đời sống đức tin mãi trong cuộc đời, có thể bền đó và trung thành với Thiên Chúa cho đến giây phút cuối cuộc đời của các con hay không? Hay các con phải qua những biến cố, qua những bệnh tật, những đau ốm thì các con mới biết đời sống các con phải tìm về với ai, và ai là người có thể ban cho các con, ai là người có thể nâng đỡ và cho các con nguồn an ủi khi đau đớn, bệnh tật?

Các con cũng phải quyết định từ nơi lòng tin của mình, tín thác vào Thiên Chúa, xin Ngài ở với các con, đồng hành với các con. Các con phải bước qua những nẻo đường mà thân xác của các con phải nhìn vào Thập Tự Giá của Thiên Chúa để được an ủi, các con nhìn vào những vết thương đau xót Ngài làm cho các con. Ngài chấp nhận để đưa các con ra khỏi từ nơi tội lỗi, nhưng bước đường của Ngài đi là những sự khởi động, đã khơi dậy trước, đã đi qua trong lịch sử và biết những con cái của Ngài phải đi trên con đường này.

Nếu không có những gương sáng thì các con không nhận và nhìn ra, cứ chìm đắm trong sự đau khổ của mình trong hiện tại, quên đi đời sống đức tin, quên đi sự hợp tác, trong đồng hành do Thiên Chúa đã ban cho con người. Thiên Chúa vẫn tiếp tục tập tành cho những người con cái của Ngài qua bao thời đại, của những bệnh tật, hay của những giây phút họ quên đi họ là những người con cái của Thiên Chúa, những người Kito Hữu, những người mà họ cần phải có niềm tin để họ có thể tiếp tục trong đời sống.

Họ hoàn toàn không biết được ngày mai hay tương lai. Họ chỉ biết trong hoàn cảnh tính toán tất cả những gì gần nhất do đầu óc kiến thức, học thức để hiểu và biết những gì, nhưng họ không biết ngày mai những gì sẽ đến với họ, ngày mai có những biến cố nào sẽ đến với mọi người, mà mỗi con người đều phải đối diện với những hoàn cảnh, những cái con người có thất bại, có thành công và có bệnh tật, cũng như lành mạnh, cũng còn có sức khỏe để có thể đối diện, có sự sáng suốt để có thể hiểu thêm đời sống con người bình thường.

Nếu các con nghe và cảm nghiệm được sự nhắc nhở ở trong lý trí thì tất cả mỗi một người đều nhìn về một hướng mà các con đều biết chân lý của Thiên Chúa ban cho con người, các con nhận và biết được đời sống các con phải cần có Thiên Chúa trong cuộc đời của mình, các con mới biết giáo lý của Ngài dạy cho các con sự sống, dạy cho các con niềm hy vọng, dạy cho các con thành công với những hoàn cảnh mà các con xử dụng đời sống đức tin, với lòng tin do các con gởi thác vào Thiên Chúa.

Các con sống giữa hoàn cảnh thế gian, có nhiều bí quyết khi các con thật sự nhận ra là Thiên Chúa ở cùng các con, các con nuôi dưỡng ân tình do trong tính cá nhân của mình, để đời sống các con được thực hành và những giáo lý các con được thể hiện, các con luôn luôn gần gũi Chúa trong sự cầu nguyện, trong sự tiếp xúc và trong đón nhận những nghi thức và đón nhận những Bí Tích các con đã có trong cuộc đời. Điều đó không phải khó khăn nhất, cũng không phải khó khăn lắm, con người luôn cho chiều hướng và xu hướng theo xác thịt con người, theo cái tôi, theo cái bản ngã, theo những cái dễ dàng buông thả với những gì của thân xác.

Trong lý trí, tâm trí cũng vậy không sáng suốt để có thể nhận định, chọn lựa và làm những điều cần thiết cho đời sống của mình để được sự nung nấu, nung đúc bởi đời sống đức tin mà con người cần phải trải qua những giai đoạn ở trong cuộc đời, của những thử thách, của những bệnh tật, của những biến cố, của những vô tình hay của những bất ngờ xảy đến bất cứ lúc nào, do nơi bản thân cũng như tánh mạng của các con.

Các con không hề biết được tương lai, cho nên bởi vì đó các con càng phải tìm đến với Chúa, càng phải nhận ra tình yêu của Thiên Chúa, càng phải tin tưởng vào Ngài, và càng phải trông cậy gởi thác, để đời sống của các con không bị những ngày tháng thất vọng, không bị sự chới với do những bất ngờ đưa đến cho bản thân mỗi một con người trong bịnh tật. Còn rất nhiều điều của thế giới mà các con luôn nhìn và nghe được những tai nạn bất ngờ đưa đến có thể lấy đi tánh mạng và có thể lấy đi cả những cái các con không biết để chuẩn bị cho mình, hoàn toàn là những điều luôn luôn có và xảy ra trong mọi tầng lớp, trong mọi hoàn cảnh và trong mọi thời gian.

Cho nên điều cần thiết nhất khi các con còn khỏe mạnh, các con được cơ hội tìm đến với Thiên Chúa, để nhận giáo lý mà các con cần có, cần thực hành và các con cũng đã từng bỏ quên trong cuộc đời của mình. Không khi nào có thể trễ đối với trước mặt Thiên Chúa, nhưng đối với loài người các con đang sống trong hiện tại, nếu các con không đúng vào thời gian, không đúng vào thời điểm thì có lẽ đã trễ và cũng muộn màng khi các con có thể biết được.

Cho nên hãy nhớ Thiên Chúa luôn nhẫn nại với con người, nhưng con người có còn thời gian để có thể đón nhận sự nhẫn nại của Thiên Chúa tiếp tục đối với họ hay không, hay thời gian chỉ cho phép từng giai đoạn của cuộc sống mà họ đối diện, những việc bất ngờ hay những điều tính toán nhưng không ngoài những sự xảy ra cho những cá nhân, cho những trường hợp, cho những bệnh tật, hay cho những điều vô cớ mà con người không ngờ trước được.

Cho nên sự chuẩn bị cho tinh thần là một điều rất cần thiết và lòng tin với Thiên Chúa để họ tìm về những nơi chốn khi gặp những chuyện bất ngờ hay có những điều gì xảy ra thì điều nhanh nhất là các con hãy cầu nguyện, xin được bằng an trong tâm hồn, trong bình tĩnh, để các con nhận ra những điều mà các con gặp ở trong cuộc đời. Chính những sự gặp gỡ đó các con có thể tỉnh thức để nhận ra cái gì đúng, cái gì sai mà mình đã bỏ quên trong cuộc đời của mình. Điều quan trọng to lớn nhất là đời sống mà các con không nhận ra Thiên Chúa và không tin vào bất cứ điều gì Thiên Chúa đang làm và đã làm cho con người thế gian.

Vì lẽ đó các con có thể bám víu vào ai? Ai có thể đi cùng với các con trong những lúc bệnh tật, trong những lúc đau ốm mà các con không gởi thác, không cầu nguyện, không có niềm tin thì các con lại càng tệ hơn trong đời sống bình thường mà các con có đôi mắt cũng như mù, có đôi tai cũng như không nghe và có trái tim cũng không cảm động với bất cứ điều gì từ nơi Thiên Chúa ban cho con người. Ngài đổ tràn đầy ơn thánh qua bao thời đại, Ngài đổ bao ân sũng xuống cho thế giới hiện tại, mời gọi con người đi ra từ nơi bóng tối tội lỗi, đi ra từ nơi cái tôi, bản ngã, cá tánh và đi ra từ nơi cái kiêu ngạo, ngông cuồng, để có thể đến gần với Thiên Chúa trong mọi hoàn cảnh, đến gần với Thiên Chúa trong những cái gặp phải của đời sống của mỗi một con người, trong hoạn nạn, trong bệnh tật hay trong đau ốm.

Có rất nhiều điều các con cần phải tìm hiểu và nhìn ra trong thế hệ các con đang sống. Thế hệ mà các con đang sống trong hiện tại tràn đầy ân sũng mà Ngài đổ đầy cho những người con cái ở trong thế giới này, để nhắc nhở và cũng cố đời sống đức tin cho họ, cũng cố đời sống mà niềm tin của họ có thể trao trọn và gởi thác cho Thiên Chúa, để trong sự cầu nguyện và sự tin tưởng đó chính họ cũng được chữa lành từ nơi linh hồn, chữa lành nơi thân xác, chữa lành bệnh tật và còn rất nhiều cái liên đới khi các con chọn Thiên Chúa, và tin vào Ngài. Một thế kỷ mà Ngài đang loan rộng khắp đó đây cho các con được gặp gỡ Thiên Chúa, để các con được chữa lành từ nơi Lòng Thương Xót mà Thiên Chúa đã ban biết bao nhiêu người trên thế giới, những người con cái đó họ cũng đã chứng minh việc của Thiên Chúa làm.

Thời điểm này cũng là thời điểm Chúa nhắc nhở vẫn tiếp tục loan truyền Lòng Chúa Thương Xót. Ngài cũng đã đến với Bí Tích Thánh Thể. Bí Tích Thánh Thể đang sống động và chữa lành cho thân xác, chữa lành cho bệnh tật với trái tim con người thật sự đón nhận và tin tưởng vào những quyền năng phép lạ mà Chúa đổ đầy ân sũng của Ngài cho thế hệ mà con đang có trong hiện tại, là một điều to lớn, cao trọng. Những ai nhận ra, những ai tìm về và những ai tin thật thì Chúa nhất định sẽ làm trên những tâm hồn đó, sẽ làm trên những người con cái của Ngài với một lòng tin thác, trông cậy và thực hành theo những điều Chúa dạy, để các con tìm về với Lòng Thương Xót, từ bỏ tất cả những sự xấu xa tội lỗi của con người, xứng đáng đón nhận ơn thánh, đón nhận sự chữa lành của Thiên Chúa cho mỗi một cá nhân.

Các con phải hy vọng và tín thác vào Ngài trong mọi hoàn cảnh. Các con phải cầu nguyện liên lỉ xin Chúa chữa lành cho các con trong linh hồn, trong bệnh tật, hay thân xác, trong mọi thời gian, trong mọi giai đoạn, trong mọi tầng lớp hay trong mọi hoàn cảnh mà các con gặp phải trong cuộc đời. Nhất là các con đã tìm đến nơi chốn này, là một chỗ Chúa đã ban phép lạ. Ngài cũng đã để cho các con được thấy sự sống động và những lời nhắn gởi như các con được đón nghe những bài mạc khải đã qua, những người con cái ở nơi chốn này cũng đã được chữa lành một cách thiêng liêng.

Chính lòng tin của họ, họ tìm đến để xin Ngài chữa lành. Từ đó họ cũng là người được đón nhận Thiên Chúa và được biết Thiên Chúa qua những việc làm cao trọng và phép lạ do con người chỉ dùng đôi mắt đức tin mới có thể chứng nhận được, con người dùng đôi mắt đức tin mới thấy được những huyền nhiệm, kỳ diệu do Thiên Chúa ban và làm cho con người của thời đại này. Chỉ có đôi mắt đức tin thì các con mới lãnh nhận được những món quà ân sũng mà Thiên Chúa ban cho các con trong thế hệ này, một cách thiết thực để các con không có lý do nào từ chối, hoặc không có lý do nào có thể không đón nhận ân sũng Thiên Chúa ban cho thế hệ của những ngày còn lại và ban cho từng cá nhân đã được đón nhận những phép lạ vô thường, phi thường và vĩ đại.

Ngài cho các con được đánh động bởi trái tim, bởi cõi lòng và lòng tin của mỗi một con người để tìm gặp gỡ Ngài, để được chứng minh qua đời sống các con thể hiện, để làm chứng cho Thiên Chúa. Các con cũng đã gặp gỡ Ngài với một lòng tin với Bí Tích Thánh Thể các con cũng được đánh động từ nơi linh hồn, từ nơi thể xác, để sự gặp gỡ đó là một sự tái sanh mới trong cuộc đời của mỗi một người trở về với Thiên Chúa, sự gặp gỡ đó là một điều được biến đổi và được thánh hoá theo ơn thánh mà Chúa hứa và ban cho thế hệ các con trong hiện tại.

Đến với Thiên Chúa, các con có tràn đầy hy vọng, đến với Thiên Chúa với một lòng tin tưởng các con nhất định sẽ được những điều Thiên Chúa ban cho các con, dẫu đôi mắt bình thường cho đó là những biến cố đau thương, hay những bệnh tật hay là những điều con người có thể kết luận qua cái chết, nhưng trong cái chết các con cũng đón nhận được hạnh phúc thiên đàng, trong cái bệnh tật, các con cũng cảm thấy có niềm vui vì các con đã được chọn trong những điều tốt đẹp nhất.

Nếu Chúa không đưa tay nâng đỡ và nếu Chúa không cho con cơ hội thì đôi mắt đức tin của con không thể mở rộng và nhìn lớn những công việc mà Thiên Chúa đặt để cho các con trên thế giới, để sự chữa lành cho linh hồn hay chữa lành cho thân xác, hay chữa lành cho những điều mà chỉ có thiêng liêng mới có thể nhận và nhìn ra, để các con không bao giờ từ chối. Các con đừng bao giờ phản bội với những lời mà các con phản bội với những điều mà các con được đón nhận, các con đừng dửng dưng với tất cả những điều mà các con phải biết đó là từ nơi phép lạ mà Thiên Chúa đã ban cho đời sống của các con, những ngày đã qua, hiện tại và tương lai.

Hãy luôn luôn sống với một đời sống cảm tạ, tri ân, để đời sống của các con cũng được tiếp tục để Ngài ban thêm ân sũng và ban thêm ân thánh để các con có thể tiếp tục vượt qua những gì của hoàn cảnh trong hiện tại. Điều đó sẽ là sự gợi dậy cho đời sống đức tin mà các con sẽ được biến đổi trong những cái mới của cuộc đời, trong những cái nhận thức từ nơi tâm hồn để các con được nhẹ nhàng, để các con được bằng an, để các con được phó thác, trông cậy vào Thiên Chúa là một người Cha nhân từ tràn đầy tình thương và có quyền năng để có thể che chở, bảo vệ những người con cái của Ngài khi họ thật sự mở rộng lòng để đón nhận Thiên Chúa, chứng nhận, xác tín với đời sống đức tin mà họ tin tưởng vào Thiên Chúa.

Nhất định những người đó sẽ không bao giờ thất vọng, những người đó sẽ không bao giờ đi đến bế tắc khi họ nhận ra đời sống đức tin mà Thiên Chúa cho họ một cái nhìn khác, để có thể chấp nhận với tất cả những gì đến với cuộc đời của mình là ân phúc Chúa chọn lựa, để qua ân phúc đó chúng ta cảm thấy bình an, cảm thấy được sự chấp nhận nơi đời sống an lành, nơi đời sống ý nghĩa, đời sống mà chúng ta cần trải qua, vì chúng ta bắt nguồn từ nơi cái lạnh nhạt, bắt nguồn từ nơi cái dửng dưng, bắt nguồn từ nơi cái phản bội, đã làm bao điều cho Thiên Chúa phải đau lòng.

Thiên Chúa đã chấp nhận để chết vì chúng ta. Chúng ta có gì để dâng lên Ngài trong sự tri ân bằng cách chấp nhận những bệnh tật, những đau ốm của hoàn cảnh hiện tại, của những hoàn cảnh mà chúng ta cần phải chấp nhận để xin Thiên Chúa ban cho chúng ta theo thánh ý của Ngài? Thánh ý của Ngài luôn đem đến những điều tốt đẹp cho đời sống thiêng liêng mà mỗi con người cần có cho đời sống thiêng liêng.

Chúng ta đến gần với Thiên Chúa, tìm gặp gỡ Ngài trong cuộc đời, để được đón nhận ơn tha thứ và ơn cứu rỗi mà chúng ta được nghe qua thông điệp của Thiên Chúa, cũng như nghe qua những lời nhắn gởi của Mẹ một cách rõ ràng, thiết thực nhất. Mọi tầng lớp của xã hội, những người lành thánh hay những người bệnh tật cũng đều tôn vinh Thiên Chúa, cũng đều làm sáng danh Thiên Chúa, có cơ hội để làm chứng cho Thiên Chúa, trong cuộc đời của mỗi một người chúng con, là một cơ hội do chúng con được làm sáng danh Ngài, qua lòng tri ân. Không ai không mắc nợ ân tình của Thiên Chúa, không ai ngoảnh mặt làm ngơ với sự cứu thoát do Ngài, qua Thập Tự Giá, đem chúng ta trở về, cho chúng ta được sống còn ngày hôm nay.

Những điều phản nghịch của thế giới, những điều phản nghịch do con người bội bạc đã làm cho Trái Tim Đức Chúa Cha phải phẫn nộ, nhưng chúng ta vẫn còn ngày hôm nay là nhờ Con Một của Thiên Chúa đã gánh vác Thập Tự Giá trên vai, và đã lấy Máu để chuộc tội cho con người, còn tiếp tục ẩn Mình ở nơi Bí Tích Thánh Thể để chờ đợi con cái trở về, tiếp tục ban phép lạ, tiếp tục đổ tràn đầy ân sũng, chữa lành cho những người con cái ở nơi trần gian này. Đó là điều chúng ta không thể từ chối được và chúng ta không thể ngoảnh mặt làm ngơ trước tình yêu Thiên Chúa dành cho loài người loài chúng ta.

Hãy trở về với một lòng thờ phượng, tôn kính, chúng ta mới biết những sự giá trị chúng ta được làm con của Thiên Chúa, sự giá trị mà chúng ta được chữa lành từ nơi Thiên Chúa, sự giá trị chúng ta có cơ hội được về nơi vĩnh phúc, được gặp Thiên Chúa Cha là Cha của muôn loài, là Cha của trời và đất, và là Cha của chúng ta, để chúng ta nhìn được tình yêu của Ngài vẫn tiếp tục đong đầy và đổ đầy trên mỗi một linh hồn của chúng ta. Vì lẽ đó Ngài hy sinh Con Một của Ngài để đến với thế giới loài người, cho chúng ta sự sống, cho chúng ta ánh sáng để chúng ta có thể bước vào nơi vĩnh cửu do Con Một của Ngài đã sắp đặt cho chúng ta ở trên nước thiên đàng.

Khi chúng ta trở về thì chúng ta phải cần cởi bỏ tất cả những gì của thế gian con người, chúng ta tập tành và chúng ta sống một đời sống xứng đáng, trong hy sinh, trong nhẫn nại, trong tin tưởng, trong phó thác và trông cậy để sống tốt đời sống của hiện tại chúng ta đang có mỗi một cá nhân, để sự hy sinh đó, để sự chấp nhận đó, để sự đón nhận với tất cả những gì đón nhận trong cuộc đời, nhưng vẫn một niềm tin xin trao trọn. Đó là hành trang chúng ta xứng đáng vào nơi vĩnh cửu do chúng ta tin vào Đức Giesu Kito là con một Thiên Chúa. Máu của Ngài đã gội sạch tội lỗi của thế gian con người.

Chúng ta hợp tác trong một đời sống đón nhận giáo lý của Ngài, thực hành trong đời sống của chúng ta, thờ phượng Thiên Chúa trên hết mọi sự và yêu thương anh em của mình, chấp nhận tất cả những gì trong cuộc sống mà chúng ta đối diện, trông cậy, gởi thác. Thiên Chúa là Cha của chúng ta, Ngài yêu thương chúng ta, Ngài có quyền năng với lòng kêu xin của chúng ta, với lòng trông cậy tin thác, với lòng tin tưởng vào Thiên Chúa thì chúng ta sẽ được gặp gỡ Ngài bằng cách này và cách khác, trong mầu nhiệm, trong thiêng liêng mà Thiên Chúa có cách để gặp gỡ những người con cái của Ngài trên trần gian này.

Hãy nhớ một điều Thiên Chúa là Vua của vũ hoàn, Ngài là Người Cha nhân từ của chúng ta. Tất cả những gì chúng ta có được trong thế giới này là do Ngài ban cho chúng ta. Chúng ta cũng hãy tiếp tục dâng lên Ngài, phó thác trông cậy, chúng ta tiếp tục mở rộng con mắt đức tin để nhìn thấy những huyền nhiệm cao trọng mà Ngài đang làm cho thế giới loài người của chúng ta, và đang ban cho chúng ta, đang đối diện với chúng ta qua những phép lạ mà Ngài đã chữa lành cho biết bao người trên thế giới. Ngài đã chữa lành cho đời sống đức tin, cho đời sống thể xác, cho đời sống tâm trí, cho đời sống linh hồn, cho chúng ta chuẩn bị sẵn sàng để chờ đợi ngày chúng ta đối diện với Thiên Chúa qua công bằng, lẽ phải, sự thật.

Chúa luôn nâng đỡ và hướng dẫn cho chúng ta đến với Chúa trong thời điểm mà chúng ta có thể đón nhận rất nhiều phép lạ mà Chúa ban cho chúng ta, cũng là một cơ hội chúng ta nhìn thấy được quyền năng của Thiên Chúa đang làm cho thế giới rất gần với những điều phi thường, lạ thường qua Lòng Thương Xót của Ngài. Ngài tiếp tục tiếp xúc những người con cái của Ngài, cũng tiếp tục chữa lành cho những người con cái của Ngài qua Bí Tích Thánh Thể mà chúng ta đang cầu xin và chúng ta đang được đón nhận những lời này của Thiên Chúa và đón nhận được những lời Mẹ nhắc nhở để giúp chúng ta đứng dậy trong đời sống đức tin, để chúng ta vững mạnh, để chúng ta tràn đầy hy vọng để đi trên con đường còn lại, mà mỗi một người được sắp xếp bởi nơi Thiên Chúa an bài.

Mỗi một người chúng ta hãy vui vẻ chấp nhận và trong hân hoan hãy đón lấy tất cả những gì đến với chúng ta dù đau khổ của cuộc đời này, nhưng đời sau chúng ta sẽ được hưởng hạnh phúc thanh nhàn. Chính những cái hy sinh, những cái chấp nhận, những cái phó thác thì chúng ta sẽ được kết quả to lớn do chúng ta được đón nhận từ nơi Thiên Chúa ở nơi chốn mà chúng ta theo giáo lý của Ngài để được hạnh phúc, để được bằng an, được chúc phúc khi thân xác còn, và ngay khi ra đi chúng con được trở về nơi chốn vĩnh cửu mà Thiên Chúa đã dọn sẵn và ban cho con cái sống trong công chính, biết sửa đổi đời sống, biết đến để xin Chúa tha thứ, đến để xin Ngài thanh tẩy, gội rửa để chúng ta sẵn sàng, để chúng ta xứng đáng được vào nơi chốn mà Ngài đã dọn sẵn cho chúng ta.

Giờ phút này đây con xin cảm tạ ơn Mẹ, những lời Mẹ gởi đến cho chúng con trong đêm nay, những sự khuyên nhắc trong đời sống đức tin, những người bệnh tật, những người đau yếu và những người đang tìm con đường đến để xin ơn chữa lành, cộng theo đó đời sống chữa lành trên thân xác, và chữa lành cho đời sống tâm linh cũng rất quan trọng, để chúng con đừng quên đi những điều chúng con chỉ nghĩ đến thân xác mà hãy nghĩ đến đời sống tâm linh và đời sống linh hồn là sự cần thiết để nuôi dưỡng thân xác này.

Nếu thân xác này lành bệnh mà linh hồn mất đi thì là một điều không có giá trị, vì những cái nông cạn đó sẽ đưa chúng con tiếp tục với đời sống tội lỗi, tiếp tục với đời sống xa Chúa, tiếp tục với đời sống khi con người chỉ sống bề ngoài, không có trái tim, không có tâm trí, không một cõi lòng để được đón nhận tình thương Chúa dành cho mỗi một người chúng con trong nhân loại. Chính đức tin của họ sẽ được chữa lành tất cả bệnh tật mà họ phó thác vào Thiên Chúa của chúng con.

Giờ đây con xin thay thế tất cả những người anh em trong thế giới, con xin thay thế tất cả những người con cái lưu lạc khắp bốn phương của trần gian, để họ được trở về, nghe những lời nhắn gởi của Thiên Chúa và nghe những lời mạc khải của Mẹ để cho con cái của Mẹ được nhận thức, được tìm về, sống một đời sống mà họ có cơ hội để xứng đáng đón nhận món quà ân sũng của những năm tháng còn lại mà Chúa ban cho thế giới chúng con ngày nay.

Trong Danh Thánh của Đức Giesu Kito con cảm tạ ơn Chúa, chúc tụng Chúa và ngợi khen Chúa. Con cảm tạ ơn Mẹ với những lời mà Mẹ ban cho chúng con sự nhắn gởi của buổi tối hôm nay và những sự hướng dẫn để đời sống đức tin của chúng con được trỗi dậy nơi sự hướng dẫn của Mẹ.

Con xin thay thế tất cả những người anh em trong thế giới, một lòng tri ân, cảm tạ và cảm ơn Mẹ thật nhiều trong đời sống của mỗi một người chúng con, trong sự tôn vinh Mẹ. Amen. Amen. Amen

L. tường thuật xong là đúng 10:45 phút tối.

 

Mạc Khải Mới Qua Bí Tích Thánh Thể

http://www.nrtte.net

error: Content is protected !!