Những Mạc Khải Mới qua Bí Tích Thánh Thể

BẢY SỰ THƯƠNG KHÓ CỦA ĐỨC MẸ

Ngày 30, tháng 3, năm 2018

L.: Trước khi suy niệm, xin Chúa cho chúng con được đón nhận những lời của Mẹ qua Bảy sự thương khó của Mẹ Maria. Chúng con đã đi 14 Chặng Đàng Thánh Giá vào những ngày vừa qua cũng như vừa đi xong, chúng con xin được suy niệm và cảm nghiệm để chúng con chính thức đi vào Bảy sự thương khó của Mẹ và xin đón nhận lời của Mẹ để Mẹ giúp chúng con đặc biệt trong năm nay có một cái nhìn mới, một cảm nhận mới và có một chiều sâu để chúng con xứng đáng với ngày Thứ Sáu Tuần Thánh đặc biệt trong năm nay mà Chúa còn cho chúng con sống còn. Chúng con xin được trọn vẹn xin lỗi Chúa thay thế anh chị em mình, trong ý nghĩa với sự dẹp bỏ đi những suy nghĩ, suy diễn, với bản ngã cá tánh, với những điều bất ngờ xảy ra cho chúng con mà chúng con chưa có thể đón nhận, chấp nhận; vẫn tự ái, vẫn giận hờn, vẫn tức tối và có những thái độ chúng con đã quen nhưng chúng con hoàn toàn còn rất nhiều điều cần phải sửa đổi. Xin giúp chúng con để chúng con làm cho Chúa vui, là nguồn an ủi không phải lớn lao mà là chúng con hy sinh những việc bé nhỏ để vết thương của Chúa được nghĩ yên, không để cho Ngài nhìn chúng con và cũng không để cho Ngài thất vọng vì chúng con.

Lạy Chúa, 5 giờ đúng, ngày Thứ Sáu, tháng 3, ngày 30, 2018 tại Thánh Đường Thánh Têrêsa; chúng con đang hướng về cung thánh. Lạy Chúa, cám ơn Chúa đã dành cho chúng con những giây phút vừa qua được đón nghe lời của Chúa Thánh Thần thúc đẩy và đi sát những điều mà chúng con đã biết những gì chúng con đã làm. Chúng con có những vô tình cũng như cố ý Chúa Thánh Thần Ngài biết, bởi vì có những hoàn cảnh xảy ra để Ngài dạy chúng con. Điều đó có thật và chúng con cũng tỉnh thức sớm với những sự việc xảy ra đó để chúng con thật sự trưởng thành với những người mà ngày hôm nay chúng con cần biết những gì thuộc về mình, những gì mình sẽ thắng được nó và những gì trong sự hy sinh để trở thành một của lễ bé nhỏ để an ủi Chúa trong ngày Thứ Sáu Tuần Thánh mà Chúa đã chết cho chúng con, chết cho mọi người trong nhân loại và chết cho cả toàn thế giới. Ngài chờ đợi sự trưởng thành, Ngài chờ đợi sự trở về và Ngài chờ đợi chúng con chọn Chúa, chọn giáo lý của Chúa và chọn một Đấng yêu thương, đầy lòng thương xót để chúng con được phục hồi, được trở thành những người con xứng đáng là những người con của Chúa. Nhưng trên bước đường chúng con đi không thể một mình được, chúng con rất cần Mẹ; xin Mẹ đến với chúng con qua sự suy niệm với Bảy sự thương khó mà chúng con xin được kính dâng trong giây phút này. Giờ đây, chúng con xin được dâng lên Chúa, xin Chúa thương cho chúng con được đón nhận và suy niệm những lời của Mẹ, sự đau khổ của Mẹ. Xin Mẹ đến để giúp cho chúng con và cho chúng con cảm nghiệm sâu hơn, để chúng con cương quyết trên con đường chúng ta, con đường nhân chứng và trên con đường mà Mẹ đã ban cho chúng con chung, cũng như riêng cho mỗi một người chúng con.

Thứ nhất thì ngắm: Ông Simêon nói tiên tri cùng Đức Mẹ

Khi Đức Mẹ dâng Đức Chúa Giêsu trong Đền Thánh, ông Thánh Simêon đã ẵm kính Đức Chúa Giêsu Hài Đồng và nói cùng Đức Mẹ rằng: “Con Đức Mẹ ngày sau sẽ là dấu hiệu cho nhiều người chống báng cũng như dao sắt thâu qua lòng Đức Mẹ.” Đức Mẹ nghe vậy thì trọn đời nhớ đến, và lo buồn đau đớn như phải dao sắc thâu qua lòng Mẹ vậy.

Đức Mẹ: Các con thương mến của Mẹ, ngày hôm nay là ngày mà trên 2,000 năm trước, sự thẳm sâu vây quanh lòng của Mẹ; trái tim của Mẹ như muốn tẩm liệm với Đức Giêsu và Đấng cứu thế của các con. Các con ơi, các con cũng là những người làm mẹ ở trong thế giới của loài người, các con có biết rằng cái cảm giác và cảm nhận khi ẵm con trong lòng; một đứa trẻ mà một người mẹ không bao giờ muốn lìa xa, nụ cười, khuôn mặt trìu mến, những lúc được ẵm bồng con vui thì mẹ cũng vui, con đau thì mẹ cũng đau, con bịnh thì chính mẹ cũng bịnh theo con. Ngày hôm nay khi Mẹ đưa Chúa Giêsu vào đền thánh, Mẹ biết cuộc đời của Ngài sẽ đi vào một cuộc rất lớn lao để cứu nhân loại; những những giây phút khi Ngài còn bé bỏng Mẹ trân quý, Mẹ tôn trọng, Mẹ yêu mến Ngài biết chừng nào. Nhưng những lời của tiên tri thì sẽ không sai, Con Mẹ ẵm trong lòng nhưng cuộc đời của Chúa Hài Đồng, cuộc đời của Chúa Giêsu, cuộc đời phải đi vào những cuộc đau đớn cực cùng. Ngày hôm nay là ngày Thứ Sáu Tuần Thánh, Mẹ đã biết trước trong thời điểm Ngài chỉ vỏn vẹn mấy ngày, lòng Mẹ từng giây từng phút, nhưng ngay trong lúc đó Mẹ thật u buồn, trái tim Mẹ thật nặng trĩu, Mẹ thật từng chữ từng câu Mẹ suy niệm qua lời tiên tri Simêon nói. Mẹ biết rằng đây là một chương trình của Đức Chúa Cha mà Chúa Hài Đồng trong vòng tay của Mẹ phải đi dần đến ngày đó; Mẹ không thể nào thốt ra bất cứ một lời nào trên môi miệng của Mẹ nhưng Mẹ suy niệm, Mẹ giữ trọn, Mẹ khắc ghi, vì những điểm đó mà trái tim của Mẹ như bị đâm thâu với Con của Mẹ, nụ cười của đứa trẻ rất dễ thương. Chúa rất hiền lành chứ không phải như những đứa trẻ khác, quấy phá hay đòi bất cứ điều gì, Chúa rất là ngoan ngoãn; sự khác biệt đó lại làm cho Mẹ tôn trọng hơn, trân quý hơn và yêu mến vô vàn.

Các con thương mến của Mẹ, đây là những điều đã được an bài từ Đức Chúa Cha; Mẹ biết rằng Đức Giêsu sẽ là một vị Vua mang lại sự giải thoát cho nhân loại nhưng một vị Vua chịu đau thương, chịu cay đắng, chịu nhục hình, chịu xót xa từ khi mới chào đời. Các con thấy được giá của Ngài trả cho nhân loại không rẽ, giá Ngài chuộc tội cho từng mỗi một linh hồn không rẽ, giá mà Ngài phải trả không phải chỉ là trong đoạn đường thập giá mà ngày hôm nay các con chứng kiến vào ngày Thứ Sáu Tuần Thánh mà là cả cuộc đời của chính Ngài đều trả một giá. Có biết bao nhiêu câu chuyện được ghi trong sách sử, nhưng có biết bao nhiêu câu chuyện mà con người không biết và chưa được ghi chép, cho nên con người vẫn tự nhiên, vẫn thỏa thuê, vẫn xem thường, vẫn loại bỏ đi những gì trân quý nhất, những gì đáng giá nhất, những gì mà con người có quyền chọn lựa nhất.

Ngày hôm nay, các con ơi, hãy nhìn Chúa đi – hãy suy niệm cho thật kỹ, hãy sống thật sự với trái tim có lương tâm, có tình yêu, có sự thật mà Chúa đã dành về cho các bằng chính cái chết của Ngài thì các con mới thấy được sự giá trị, các con mới thấy được ý nghĩa của hy sinh, các con mới thấy được sự cho đi, các con mới thấy được sự sống của một thế giới thiên đàng. Hãy bỏ đi những điều bình thường và tầm thường của con người mà hãy đổi lấy cho mình những điều vốn chấp nhận, tha thứ, hy sinh để thực hành những gì vốn mà các con đã cảm nghiệm trong sự thật. Vì một chút nhịn nhục các con sẽ thấy có ý nghĩa; một chút tha thứ các con sẽ thấy bình an; một chút vì Thiên Chúa các con sẽ thắng được chính mình; một chút bỏ đi tất cả những gì vốn với cái nhìn đòi hỏi giữa người và người trong những ý riêng thì các con mới thấy được công nghiệp vốn có do các con tạo nên. Giáo lý của Chúa không dạy các con tranh luận tranh đấu mà giáo lý của Chúa luôn mong muốn và khao khát các con hãy giữ lấy sự bình an trong tâm hồn và các con phải để cho trái tim của mình có sự cảm nhận. Đó chính là tình yêu mà Thiên Chúa dành cho các con; các con cũng hãy dành tình yêu cho nhau, mỗi một việc xảy ra thì hãy cao thượng hơn, đừng làm cho các con rối ren, mất bình an, và căng thẳng hơn với những công việc. Có những việc, quả thật, phải cần thẳng thắn vì trong sự thật nhưng trong sự thẳng thắn có rất nhiều điều các con phải học: giờ nào cần nói, giờ nào cần đối diện và giờ nào các con phải lặng thinh. Có những lúc phải cần im lặng, bởi vì trong cuộc đời của thế trần, trong cuộc chiến của thế trần đừng vội vàng; nếu các con vội vàng thiếu cầu nguyện thì các con cũng sẽ bị rớt vào tình trạng căng thẳng và thất bại mọi mặt như các con đã và đang.

Ngày hôm nay Mẹ muốn các con hãy tập trung về Chúa, với Chúa, bởi vì khi các con nhìn Chúa đau thương với những roi đòn, với những vết đinh, những điều các con chưa có thể thấu hiểu được những điều Ngài chấp nhận. Ngài luôn luôn chấp nhận để tránh bớt đi tất cả những điều giữa người và người trong sự ấu đã lẫn nhau, trong sự ghen tuông ganh ghét, trong những điều hơn thua vốn có và trong những sự bất hòa giữa người luôn bênh vực cho mình là sự thật. Con người không có sự thật, chỉ có Thiên Chúa và giáo lý của Ngài mới có sự thật, con người cảm nghiệm, sống và thực hành mới có sự thật. Ngày hôm nay Mẹ khao khát, Mẹ mong muốn các con hãy nhìn những gì vốn trong giòng lịch sử; đặc biệt ngày hôm nay là một ngày mà cả thế giới quy tụ và nhìn về; có những người vẫn từ chối, những người vẫn lánh xa, những người chưa hiểu, những người chưa biết nhưng họ cũng đã được đón nhận ơn cứu độ của Chúa, đón nhận được tình thương và lòng thương xót của Chúa họ cũng đã được đón nhận. Vì chính những roi đòn, vì chính những dấu đinh cũng như vì chính những con người từ chối đó, nhờ chính dấu đinh roi đòn mà họ còn có cơ hội để được biết hay từ chối thì tùy thuộc từng cá nhân. Việc của Chúa đã làm là mang con người từ trong bóng tội trở về ánh sáng, mang con người từ trong tội và cái chết được giải thoát và có quyền hạnh phúc bình an mà Thiên Chúa dành cho các con qua giáo lý và chân lý và giới răn mà Thiên Chúa đã đặt để và ban đến cho con người.

Các con thương mến của Mẹ, những người mẹ trên thế gian này, có những lúc những người con đã làm cho người mẹ đau lòng, những người con đã hoàn toàn không có tình yêu, không có sự tôn trọng thì những người mẹ đã nát cả lòng, đã chịu biết bao nhiêu sự đau khổ như Mẹ cũng đã từng nghe và hằng ngày Mẹ đã nghe. Có những người mẹ khóc lóc, có những người mẹ luôn luôn hy vọng dẫu con mình là những đứa con không còn có cơ hội để quay trở lại: bất tri, bất vâng phục, đối xử với cha mẹ một cách tàn tệ, bị thế giới lung lạc, và ngay cả những đứa con nó sống theo thời thế, theo một đời sống tự do; nó đã làm cho trái tim của những người mẹ đau lòng xót dạ nhưng người mẹ có bao giờ bỏ con? Con bỏ mẹ nhưng mẹ không bỏ con; các con còn thương yêu con của các con, các con còn đi tìm mọi cách để cứu con của các con, các con đi tìm mọi cách, dùng mọi cách để cứu con của các con dẫu nó là những đứa con đã bị tù tội, đã bị hư đốn. Đó là cảm giác, cảm nhận của một người mẹ trần thế, huống gì Chúa cả một cuộc đời không làm một điều gì nên tội, Chúa hoàn toàn không làm bất cứ một điều gì đi ngược lại với sự khiển trách nhưng cuối cùng Chúa phải gánh vác cho những người con bất tuân đó, những người mẹ than khóc đó, những người mẹ sống trong tình trạng kêu cứu đó.

Ngày hôm nay, tất cả mọi điều được đi vào công cuộc cứu độ, được đi vào cái chết của Đức Giêsu Kitô, được chôn ở nơi đáy mộ và hoàn toàn được liệm bởi cái chết; Ngài mang theo những lời than khóc của những người mẹ trong tình trạng của những đứa con mà ngày hôm nay chung trong thế giới, cũng như riêng từng mỗi một gia đình. Những đau khổ của những người mẹ, những đau khổ với những sự chịu đựng của những người trong đấng bậc làm cha làm mẹ các con hãy dâng lên cho Mẹ, Hãy đi với Mẹ và hãy cùng với Mẹ để hiểu rõ ý nghĩa của Bảy sự thương khó mà Mẹ chấp nhận tất cả, hy sinh Con của Mẹ để các con có sự nương tựa ngày nay; đừng bỏ cuộc, đừng nghĩ rằng mình bơ vơ, đừng nghĩ rằng mình quá đau khổ. Hãy đến với Mẹ vì Mẹ đã chịu tâm trạng này, đã thấy được tất cả những điều này từ lúc đầu tiên cho nên Mẹ chấp nhận để lãnh nhận tất cả nhưng người mẹ trên thế giới; hãy cùng với Mẹ, hãy tiếp tục cầu nguyện, hãy tiếp tục hy vọng, hãy tiếp tục tín thác vào Chúa và hãy tiếp tục liên lỉ cầu nguyện. Các con sẽ không thất vọng vì Mẹ sẽ không để cho các con thất vọng, Mẹ sẽ giúp các con để các con trở thành những người mẹ xứng đáng, những người mẹ chịu đựng, những người mẹ đi với Mẹ vào công cuộc cứu độ. Ngày hôm nay các con chiêm ngưỡng thân xác bất động của Chúa Giêsu, các con chiêm ngưỡng một Đấng cứu độ, Ngài hoàn toàn chấp nhận vì yêu thương, vì tha thứ, vì cứu tất cả các tội lỗi của thế trần mà hôm nay Ngài phải chịu nhục hình. Cuối cùng Ngài đã bất động với một thân xác không còn hơi thở, để các con hiểu được ý nghĩa của những ngày tháng còn có cơ hội được nghe, còn có cơ hội được đón nhận và còn có cơ hội luôn hy vọng để giúp cho mình, để giúp cho con của mình để giúp cho đời sống mỗi một người các con trở thành những chứng nhân cho Tin Mừng, trở thành những chứng nhân cho lẽ phải sự thật mà các con là những người con của Chúa, là những người Kitô hữu, là những người giáo dân của Giáo Hội.

Thứ hai thì ngắm: Đức Mẹ cùng Thánh Cả Giuse đem Chúa Hài Đồng trốn sang nước Ai Cập.

Khi vua Hêrôđê tìm Đức Chúa Giêsu mà giết, Mẹ đau đớn thương con còn non nớt mới sanh và đau đớn lo buồn như phải dao sắt thâu qua lòng vậy.

Đức Mẹ: Các con thương mến của Mẹ, các con có thể tưởng tượng được trong ban đêm, với một mùa Đông giá buốt, những đứa trẻ nó ngủ rất ngon; Ngài là một Thiên Chúa nhưng phải chạy trốn với những con người độc ác trong thế trần. Tất cả những việc của Ngài làm vì mục đích để cứu tất cả tội lỗi của thế trần, vì có biết bao nhiều người trong cảnh đau khổ, chạy trốn giặc giã và còn biết bao nhiêu hoàn cảnh mà Chúa đã nhìn thấy trước đầu tiên vào thế kỷ mà Ngài đã hạ thế, cho nên khi họ tìm cách để sát hại và giết đi một Đấng mà họ nghĩ rằng Đấng đó càng lớn lên hay được sinh tồn sẽ ảnh hưởng đến chức vụ. Lòng độc ác, lòng tham lam, lòng mà con người ngay từ lúc đầu tiên ở trong sự ghen tương ganh ghét, bất chấp tất cả những gì từ lương tâm từ lương tri để đạt đến mục đích và càn quét tất cả; đó là sự độc ác của tội đã có và vẫn còn. Cho nên nữa đêm Mẹ phải ẵm Chúa trốn sang một đất nước rất xa lạ, trên bước đường đi có biết bao nhiêu điều xảy ra, Mẹ và Thánh Cả Giuse đã biết trước được những gì vốn đã xảy ra nhưng vẫn vâng phục; bởi vì là thánh ý của Thiên Chúa thì mọi sự sẽ được thi hành. Mẹ cẩn thận ẵm Chúa đi trong đêm đen, qua những sa mạc với những luồng gió nóng, với những cơn mưa đổ xuống; không một nơi, không một cây cối, cũng không có một điều gì ở sa mạc để ngồi, để đỡ nắng, đỡ mưa, vì đây là điều được an bài, vì tội lỗi của thế trần.

Có biết bao nhiêu điều mà con người đã sống trong những hoàn cảnh mà ngày hôm nay Đức Giêsu Ngài đến ngay từ lúc đầu tiên thì phải hoàn toàn đi vào những đoạn đường này thay thế cho thế giới, thay thế cho những con người và đồng hành với những con người đang sống trong tâm trạng của ngày đó, cũng như thế hệ của nhân loại ngày nay, còn biết bao nhiêu điều đã và đang trong một thế giới bị đuổi bắt, bị giết hại và còn rất nhiều điều đã xảy ra và đang xảy ra ngày hôm nay; đó chính là câu chuyện của vua Hêrôđê tìm Chúa Giêsu mà giết. Ngày hôm nay có những đất nước, anh em của mình đi tìm những người vô tội để giết, họ cũng là những người thất tha thất thiểu đi đến những nơi những chỗ để được tá túc mà họ hoàn toàn không biết; ngày hôm nay Chúa đã biết trước những gì đã xảy ra cho nên Chúa đồng hành với các con, Chúa đồng hành trong mọi hoàn cảnh, Chúa đồng hành trong mọi tầng lớp.

Các con nghĩ xem, những điều của các con ngày hôm nay là những điều đau khổ khi các con trốn sang chỗ này, trốn sang chỗ kia để tìm những gì thuộc về mình và tìm những gì thuận lợi cho mình hay cũng vì chiến tranh đau khổ các con tìm những nơi để tá túc, nhưng không có cái nỗi đau nào như chính Đức Giêsu khi Ngài còn ở trong vòng tay của Mẹ thì Ngài đã gánh vác những điều này; Ngài đã chịu những sự cực cùng. Ngày hôm nay không thể diễn tả được tất cả những gì vốn mà Ngài đã chấp nhận chịu đựng cho các con, là một sự gởi thác mà Mẹ giữ lấy tất cả những điều đó là một hành trang cho cuộc đời của Mẹ, những điều Mẹ phải chấp nhận đi cùng với Ngài và Ngài phải chịu đắng cay chua xót với tất cả những cực cùng đau khổ đó với một đứa trẻ chỉ vỏn vẹn mấy ngày. Các con có thể biết được những đau đớn của Ngài, sự chịu đựng của Ngài và sự ra đời của Ngài cho đến những nơi những chỗ vì tội của loài người, vì chính tội ác của loài người, vì chính sự giết hại và tìm cách ngày hôm nay vẫn còn nơi loài người. Con người vẫn chưa tỉnh thức, vẫn chưa thấy được những gì vốn mà con người đã được Đức Giêsu, Ngài đã đi trước và biết điều đó đã xảy ra; Ngài muốn lấy hết tất cả và Ngài cũng muốn bênh vực những con người đang nằm trong tình trạng nạn nhân đó để cùng với các con trên mọi nẻo đường đời, trong mọi sự đau khổ cực cùng đều có Ngài, với Ngài.

Ngày hôm nay những điều mà Mẹ chia sẽ với các con chỉ có một phần nào, nhưng trong bất cứ tâm trạng nào, trong tình huống nào, các con phải nhớ rằng, các con có một Đấng đã đi qua, một Đấng đã chấp nhận tất cả, một Đấng đã chịu khổ hình, một Đấng đã hy sinh thì các con ngày hôm nay cho dù bất cứ hoàn cảnh nào phải hy vọng, phải cầu nguyện, phải hướng về một Đấng mà các con tin, hướng về một Đấng mà Ngài chuẩn bị sẵn sàng để đi cùng với các con trong mọi nẻo đường đời, để giúp các con sống với những ngày mà cho dù bất cứ hoàn cảnh nhưng không ai có thể đè bẹp được lòng tin của các con, không ai có thể đè bẹp được lý trí của các con, không ai có thể đè bẹp những điều quyết định của các con để sống giữ lấy sự bình an, giữ lấy sự thăng bằng, giữ lấy tất cả những gì vốn thuộc trong sự suy niệm, để trở thành những người con trưởng thành trong ơn của Chúa, những người con chứng tá cho Thiên Chúa, những người con sống trong hạnh phúc, bình an, dẫu có những khó khăn nhưng hiệp cùng với tất cả sự thiêng liêng mà Mẹ muốn các con chấp nhận. Sự hy sinh của các con sẽ giúp cho nhiều người; sự hy sinh của các con sẽ mang lại cho nhiều người được biết và nhận ra Chúa; sự hy sinh của các con là một sự cương quyết để họ được nhận ra những gì vốn đã xảy ra, sẽ có ngày trở về và sẽ có ngày nhận ra Thiên Chúa trên những đoạn đường mà Mẹ cũng chấp nhận đón nhận cái lưỡi gươm thứ hai đó thâu qua lòng của Mẹ. Sự đau đớn cực cùng đó Mẹ chấp nhận tất cả để hiệp cùng với Chúa Giêsu trong công cuộc cứu độ để mang lại cho thế giới niềm hy vọng, và mang lại cho thế giới sự đồng hành với những người con thất vọng, với những người mẹ bị bỏ rơi, với những gia đình bị tan nát, với những con người không nơi tá túc, với những con người tha hương để đi tìm sự sống.

Có biết bao nhiêu điều mà ngày hôm nay trong hoàn cảnh và bất cứ mỗi hoàn cảnh khi các con thật sự suy niệm. Chúa không xa với các con, Mẹ không bao giờ từ chối lời của các con, và còn biết bao nhiêu điều để các con cảm nghiệm được điều này; các con không phải đến với Chúa để xin những gì như ý của mình mà các con phải đến với Chúa trong tâm trạng với hoàn cảnh Ngài đã biết. Ngài không để cho sức của các con qua khi không vác nỗi thập giá. Hãy tin vào điều đó để đi, hãy tin vào điều đó để sống, hãy tin vào điều đó để cuộc sống của các con trở nên tốt đẹp và trọn vẹn hơn, vì cuộc sống phải có thập giá, vì cuộc sống phải có gian nan, cuộc sống phải có thử thách, cuộc sống phải đi qua những ngày đau khổ thì các con mới thấy được sự giá trị của ơn thánh, giá trị của bình an, giá trị của hạnh phúc, giá trị của sự sung túc mà Thiên Chúa đã dành và ban, giá trị của một đời sống chân chính, lẽ phải và công bằng phải được mua về với một giá, phải được trả với một giá không rẽ kể từ khi Chúa hạ thế cho đến những ngày mà các con tiếp tục để hiểu thấu đoạn đường Chúa đã đi và đang đi.

Thứ ba thì ngắm: Đức Chúa Giêsu ở lại trong đền thờ mà Đức Mẹ đi tìm kiếm Người ba ngày.

Khi Mẹ đem con đi lễ đền thờ Giêrusalem mà khi lạc mất con thì Đức Mẹ buồn rầu đau đớn như phải dao sắt thâu qua lòng vậy.

Đức Mẹ: Các con thương yêu của Mẹ, trong cuộc sống của từng lứa tuổi, khi Chúa được lên mười, mười hai, Ngài rất ngoan ngoãn; Ngài sống ở trong một gia đình có rất nhiều điều khác biệt với những đứa trẻ khác cho nên Ngài rất trưởng thành, cũng là một đứa trẻ luôn luôn biết bênh vực cho những bạn đồng lứa tuổi những ngày khi còn sinh sống với Mẹ ở nơi quê nhà. Có những ngày lễ đặc biệt phải lên đền thờ, bởi vì ngày xưa ở nơi những làng quê không có những thánh đường nguy nga và tráng lệ như thời của các con hôm nay; bởi vì vào thời nào cũng có luật của thời đó, hơn nữa có những điều vào thời điểm với luật mà con người không thể từ chối Thiên Chúa cho nên đời sống của con người tuy có rất nhiều điều vào mỗi một thế hệ phù hợp với cách thức của chính nó, nhưng đời sống đó dường như đức tin của con người mạnh lắm, rất là mạnh và đồng thời khác biệt, nhưng cũng có rất nhiều điều mà họ chưa biết, chưa thấy. Khi Đấng cứu độ chưa đến thì là những lời của tiên tri, là những lời của ngôn sứ; những người ở thành thị, những người ở những nơi được học được biết thì họ sống theo luật và có rất nhiều người hiểu và sống trong một lề luật, nhưng đa số là những người ở thành thị; còn những người ở thôn quê thì là chất phác, là những người sống của những nơi bình thường mà chính họ không được huấn luyện, không được dạy dỗ và họ cũng không được biết nhiều cho nên đời sống của mỗi một nơi và mỗi một hoàn cảnh khác biệt. Mẹ muốn nói đến điều này để các con rõ hơn là Chúa lớn lên trong từng mỗi một lứa tuổi, đời sống của Ngài cũng phù hợp và gần gũi với mọi người, đó là những đứa trẻ đơn sơ ở những nơi quê nghèo, ở nơi những thôn làng, đời sống của họ chất phác, rất đơn sơ; những người ở nơi đó là những người thấp cổ bé miệng cho nên họ chịu thiệt thòi rất nhiều và họ cũng chịu thiếu thốn rất nhiều trong mỗi một hoàn cảnh của chính họ. Ngày hôm nay là một thế giới mà các con sống trong sự sung túc đầy đủ, các con đã có những thánh đường, các con đã có những nơi thờ phượng, các con đã biết được biết bao nhiêu chỗ, qua tất cả những gì trong giòng lịch sử mà ngày hôm nay các con đủ điều kiện, đủ mọi lứa tuổi có thể sinh hoạt và có rất nhiều điều kiện trong đời sống để học biết, để tin và hiểu về Thiên Chúa qua giáo lý của Ngài.

Các con thương mến của Mẹ, Mẹ muốn dừng lại tại nơi đây để cho các con được biết rằng chính Mẹ đã đưa Chúa Giêsu lên đền thờ tại Giêrusalem. Ngài là một Người rất đặc biệt, ngay ở bên trong tâm hồn Ngài đã có trách nhiệm, Ngài đã có nhiệm vụ và Ngài đã được biết những gì Ngài cần làm, cho nên vì say sưa với Lời của Chúa, vì sự đối diện và đối tác cũng như tất cả những điều được học hỏi và điều đó đã lôi cuốn mà Ngài đã ở lại đền thờ và Ngài đã lưu loát để gặp tất cả những vị thầy, cũng như tất cả những người học thức cũng như những người đã học biết về lề luật của Thiên Chúa. Đây cũng là một điều Chúa để cho thế giới được biết rằng cuộc sống của con người khi nuôi con và khi con được lớn lên trong tầm tay nhưng cũng có những lúc nó xa lìa mình, có những lúc nó thất lạc, có những lúc nó đi tìm những điều vốn thuộc về nó, nhưng Thiên Chúa, là Đức Giêsu, Ngài ở lại – đó là những giây phút là một biểu tượng ở trong những việc quang vinh và những việc vốn có biểu tượng của một Đấng mang một trách nhiệm đến với thế giới của loài người.

Trong tâm tư của một người mẹ lạc con, trong tâm tư của một người mẹ thương con, trong tâm tư của một gia đình thiếu con hay không thấy con thì quằn quại để đi tìm, quằn quại để nhận ra không biết con mình ở đâu và như thế nào với những ngày xa con; trong chương trình của Chúa nếu các con nhìn và suy niệm, lòng của Mẹ cũng đau đớn. Từng giai đoạn một Mẹ luôn luôn là một người Mẹ bên cạnh không rời xa Chúa bao giờ, nhất cữ nhất động của Chúa, Mẹ đều chăm sóc, Mẹ đều nhìn thấy và Mẹ luôn cẩn thận, tôn trọng và trân quý Ngài; nhưng đã mất suốt ba ngày, lòng của Mẹ rất bồn chồn đau đớn, còn biết bao nhiêu điều khi Mẹ tìm được và thấy Chúa trong đền thờ. Sách sử cũng đã ghi chép nhưng đây cũng là một biểu tượng cho những người Mẹ đã mất con, những người Mẹ đã lìa con, những người Mẹ đã xa con và những người con rời xa gia đình, rời xa mẹ, đặc biệt trong thế giới ngày nay là càng quá nhiều. Tâm trạng của người mẹ mất con, tâm trạng của những người con đã rời khỏi cha mẹ thì đó là phần của cha mẹ, phần của người mẹ đau đớn đi tìm con. Nhưng đối với Chúa, là một Đấng đã có một chương trình sắp đặt, cho nên khi Mẹ tìm được và Mẹ nhận ra những lời của Ngài đối đáp, suy niệm suốt cả một cuộc đời Mẹ mới có thể thấu hiểu rằng Thiên Chúa còn rất nhiều điều đặc biệt nơi đời sống của chính Ngài, từng lứa tuổi một.

Ngày hôm nay với thế giới các con đã mất con cái của mình, hay các con cũng có những người con còn quá trẻ con quá nhỏ nhưng nó đã bị bịnh hay nó đã được đưa đi ra khỏi thế giới này, nó đã được sự quan phòng của Thiên Chúa; có rất nhiều người thương con, có nhiều người sống trong đau khổ, có nhiều người đã cực cùng với tâm trạng này, Mẹ biết; cũng có rất nhiều người trong tâm trạng khi họ mất con thì họ không còn tin vào Chúa nữa, họ oán trách Chúa, họ đã trở thành những con người không tin và từ chối Chúa, họ cũng đã có những lời xúc phạm đến Chúa, họ đã từ bỏ đi và hoàn toàn từ chối vì có những đứa con đã rời khỏi thế gian khi tuổi còn quá bé. Đây là những điều vốn mà các con đang nghĩ trong thế giới này, cũng đang thấy và cũng cần phải suy niệm, bởi vì tất cả những điều trải qua trong đời sống đều có những việc xảy ra có ý nghĩa mà Chúa đã hoàn toàn đang để cho thế giới của con người để an ủi những người mẹ, an ủi những người mất con, an ủi những người còn sống trong phản loạn và sống trong những ngày mà những đứa trẻ không đón nhận gia đình, từ chối gia đình và có những người con đã xa lánh và hoàn toàn sống trong những ngày tháng tù tội, bắt bớ, và còn rất nhiều điều mà những người me, những người cha đang sống trong đau khổ, đang sống trong oán hờn, đang đủ mọi cách để tìm cách đưa con trở về, nhưng các con phải biết rằng trong cuộc sống có những việc phải cần chấp nhận, chấp nhận trong sự vâng phục, chấp nhận trong đời sống phó thác, chấp nhận trong đời sống mỗi một người đều trong mỗi một hoàn cảnh của ngày hôm nay. Bởi vì những đoạn đường đau khổ này – đó là khi Thiên Chúa rời khỏi Mẹ, Mẹ cũng rất đau khổ và hoàn toàn bồn chồn và đau đớn với tất cả mọi việc; khi Chúa lớn lên thì mỗi một ngày Mẹ đã cảm nghiệm sự xa dần, bởi vì sẽ có một ngày nào Chúa hoàn tất và Mẹ sẽ ở lại một mình cho nên tâm trạng này vẫn có trong Mẹ.

Ngày hôm nay, hỡi những bà mẹ trong trần thế này, các con là những người làm mẹ, các con hãy chuẩn bị cho chính mình; bởi vì khi các con là những người chọn Chúa và biết giáo lý của Chúa thì Chúa luôn luôn sẵn sàng. Chúa luôn luôn đã đi trước và luôn luôn hiểu được tâm trạng của những người làm mẹ, của những người trong thế giới này, là những người đã mất con, lìa xa con và còn rất nhiều điều trong cuộc sống của những người mẹ đau khổ cho nên các con đã được sự vỗ về, đã được sự an ủi và cũng đã được niềm gởi thác. Ngày hôm nay Mẹ muốn các con nếu ai nằm trong tâm trạng này, ai nằm trong sự đau khổ cực cùng này và ai nằm trong đời sống mà ngày hôm nay các con chưa có thể giải quyết được trong đời sống của chính mình. Chỉ một lần mất con, chỉ một lần xa con mà các con đã rời xa đi những sự cao quý nhất mà Mẹ đã chịu đựng năm xưa; đó cũng là một sự mở đường mà Thiên Chúa an ủi đặc biệt những người có tâm trạng trong tình trạng mà ngày hôm nay các con thấy được sự thật qua ngắm thứ ba, các con cũng biết được rằng chính Chúa là Thiên Chúa nhưng Ngài cũng đã hạ thế và chấp nhận đi từng đoạn đường một, đi qua những hoàn cảnh để nhắc nhở và giúp cho những người được chính Ngài ủi an, được chính Ngài nhìn đến, được chính Ngài thương xót, được chính Ngài vỗ về.

Hôm nay Mẹ cũng mong muốn các con đừng bao giờ thất vọng, đừng bao giờ đau khổ và đừng bao giờ để cho những tình trạng đó làm cho các con rời khỏi những gì mà Thiên Chúa đã chuẩn bị và sắp đặt cho các con vì đã có Ngài, với Ngài. Các con hãy sống trong sự phó thác, các con hãy mạnh mẽ trong sự xin vâng, các con hãy sống trong niềm tin tưởng vì không có gì mà Chúa không làm cho các con. Hãy kiên nhẫn, hãy lắng động và chờ đợi; tất cả những gì của ngày hôm nay Ngài đã dành cho tất cả toàn thế giới trong mọi hoàn cảnh, mọi vai trò, mọi sự đau đớn, mọi sự thử thách và mọi điều đến với loài người của nhân loại một cách rất gần gũi để Ngài lấy đi tất cả sự đau khổ cực cùng và mang lại cho các con niềm gởi thác trong sự hy vọng mà Đức Giêsu đã dành cho các con, và Mẹ cũng là Người ở bên cạnh để giúp cho các con, đồng hành với các con, nâng đỡ các con và ủi an các con trên những bước đường, dẫu có những hoàn cảnh đã xảy ra, đang xảy ra như đã được tường thuật vừa xong.

Có rất nhiều điều mà ngày hôm nay các con cũng phải biết rằng lịch sử vốn có; tất cả mọi sự các con đã nhìn thấy – ba ngày tìm kiếm được Ngài trong đền thờ, ba ngày Chúa phục sinh vinh quang khải hoàn, ba ngày để thế giới của loài người được trao quyền, đó chính là Thánh Phêrô được đón nhận lời từ Đức Giêsu; chính Ngài đã giao cho Thánh Phêrô đảm trách đoàn chiên, con chiên, những điều vốn nó có một chương trình sắp đặt với con số ba này mà hôm nay những con số đều mang những ý nghĩa chiều sâu của lịch sử mà Thiên Chúa đã dành một cách đặc biệt cho thế giới của các con. Có rất nhiều điều được nghe và cũng có rất nhiều điều vẫn giữ lại vì đó là một sự thiêng liêng thánh thiên để giúp cho loài người càng ngày càng được đón nhận, đó chính là những sự thiêng liêng cao cả được tỏ hiện, và cũng ban đến cho thế giới một sự phong phú để hiểu biết thêm. Tất cả mọi sự được an bài và sắp đặt trong cách thượng trí của Thiên Chúa để dẫn các con đi vào những đoạn đường để các con cảm nghiệm suy niệm, trong sự trưởng thành, chỉ có Chúa là một con đường mà các con phải luôn luôn để tâm hồn, với sự suy niệm, sự cảm nghiệm mới có thể gặp và chiến thắng được nghịch cảnh trong cuộc sống của thực tại mà các con đã đi và đang đi – làm sao trong sự hiệp nhất đó để tạo nên công nghiệp để giúp cho thế giới chung, giúp cho những hoàn cảnh đang xảy ra và giúp cho những người anh chị em, giúp cho nhiều hoàn cảnh mà những người cha cũng như những người mẹ đang mất con để được nguồn an ủi mà ngày hôm nay Mẹ gởi đến cho các con ngắm thứ ba trong sự cực cùng với lưỡi gươm thứ ba mà Mẹ chịu đựng, để bước qua những đoạn đường đó, để đón nhận những điều của Thiên Chúa an bài và sắp đặt, để chính Ngài là cùng đích, mang lại cho con người và mang lại cho thế giới tình yêu, Lòng Thương Xót và tràn đầy niềm hy vọng.

Thứ tư thì ngắm: Đức Mẹ gặp Đức Chúa Giêsu vác thánh giá.

Khi Đức Mẹ theo Chúa trên đường vác thánh giá thì hai mắt Mẹ như những giòng suối nước chảy xuống vì thương Chúa, và lòng Mẹ như dao sắc thâu qua lòng vậy.

Đức Mẹ: Các con thương yêu của Mẹ, sự đau đớn nào, sự cực cùng nào Mẹ muốn đến với Chúa trên đoạn đường Ngài vác thánh giá. Mẹ đã nhìn thấy thân thể của Ngài, Ngài không còn sức lực nào để có thể tiến bước trên đoạn đường mà thập tự giá đè nặng trên vai của Ngài; Mẹ không biết làm gì hơn khi lòng của Mẹ như kết hợp với Đức Giêsu, Ngài lặng lẽ vác thập giá một mình. Hằng ngày Mẹ thấy rất nhiều người – Ngài đồng hành cùng với các môn đệ, cũng như biết bao nhiêu người quanh quẩn quây quần để nghe Ngài giảng dạy, Ngài cũng đã từng làm biết bao phép lạ mà nhiều người được đón nhận; nhưng chính trong giây phút này Chúa không còn một ai. Mẹ muốn gần Chúa nhưng quả thật lý hình và có biết bao nhiêu người bên vệ đường với những lời chua chát mắng chửi, với những lời mỉa mai độc ác, và còn rất nhiều điều với sự bội bạc của những con người; họ chỉ biết theo thời thế, theo tất cả những gì vốn ở trong luật của con người và theo tất cả những gì vốn mà họ chỉ nhìn bề ngoài chứ không nhìn thấy một Người đã quá nặng nề với cây thập tự giá, đã quá đau đớn với những vết thương cùng mình, máu thì vang vãi từng mỗi một đoạn một. Ngài không còn sức lực để tiếp tục chống trả với những đoạn đường sẽ đi và đang đi; những lúc Chúa khập khểnh thì Mẹ cũng khập khểnh với Ngài, những lúc đau đớn mà Mẹ nhìn thấy Mẹ không biết gì hơn ngoài những giòng nước mắt tuôn rơi. Trái tim của Mẹ se thắt và cùng với Chúa trên những đoạn đường; Mẹ chỉ mong một nơi kết cục để được gặp Ngài và ôm lấy Ngài để đỡ bớt đi tất cả sự nặng nề trên vai mà Ngài đã vác và đang vác.

Tâm trạng của Chúa cũng vậy, bởi vì cặp mắt đang nhìn quanh quất đó, đang thấy bơ vơ lạc lõng đó, đang cảm thấy cô đơn giữa cuộc đời với những tiếng mỉa mai, với những lý hình hối thúc, với thập giá nặng, không một người cảm thông. Còn biết bao nhiêu người họ có thể nhìn thấy và họ có thể khóc lóc và họ chỉ đứng bên vệ đường để khóc, để nhìn thấy những điều đa số là phụ nữ, còn những người thật sự có can đảm để đứng dậy, có can đảm để nói lên tiếng nói để bênh vực thì hoàn toàn không có. Ngay từ lúc đầu tiên thì Chúa đã chấp nhận con đường này, Chúa đã nhìn thấy được con đường này; đó cũng là một sự phũ phàng mà con người thường hay làm cho nhau; Thiên Chúa đã chịu đựng và chấp nhận trước, Ngài đón lấy tất cả những điều vốn mà đời sống của cho nên đã đang và vẫn còn đối với nhau, sự cô đơn đó, sự chấp nhận đó để mang lại cho các con một giáo lý ngày nay. Tất cả mọi việc, Mẹ cũng như những người phụ nữ khác khi còn ở trần thế, Mẹ cũng muốn gào thét, Mẹ cũng muốn bênh vực, Mẹ cũng muốn chạy đến để đỡ cho con nhưng Mẹ biết rằng đây là một chương trình của Thiên Chúa Cha an bài, một chương trình sắp đặt trong định luật, một chương trình mà một người Mẹ muốn làm tất cả để bảo vệ cho con nhưng nếu Mẹ thật sự làm thì không còn là ý nghĩa của sự hiệp thông, không còn ý nghĩa của sự xin vâng, không còn ý nghĩa của sự chịu đựng; Mẹ phải cần hợp tác với Đấng cứu độ.

Các con có biết rằng mỗi một lần Chúa té ngã thì chính Mẹ cũng phải té ngã, cả linh hồn lẫn thể xác. Mẹ muốn ôm Chúa vào lòng, Mẹ chỉ muốn nói với Chúa rằng trên cuộc đời này và trên bước đường của Chúa đi vẫn còn có Mẹ. Mẹ không thể bỏ Chúa, Mẹ không rời Chúa bao giờ nhưng Mẹ phải hy sinh vì phải vâng lời Đức Chúa Cha, và nuốt những sự đắng cay đau đớn tột cùng đó trong trái tim Mẹ. Mẹ phải chấp nhận tất cả không một lời than van, Mẹ chịu đựng tất cả để xin Đức Chúa Cha giải cứu cho con người trong nhân loại, Mẹ chấp nhận với Chúa để cứu tất cả các con; cho dù tội lỗi tày trời thế nào, cho dù tội lỗi các con đã trở thành một sự đen tối của vực sâu nhưng chính ánh sáng của tình yêu, ánh sáng của sự chấp nhận, ánh sáng của sự hiệp nhất và một tình yêu của Đấng cứu độ với Mẹ để dẫn dắt các con từ bóng tối trở về, là một gương sáng cao cả để chiếu dọi cho mọi người trên trần thế cho những người con của Chúa, cho những giáo dân, cho những lương dân, cho những người không biết được biết, những người không tin, được tin. Những người thật sự đi vào giáo lý họ sẽ thấy được sự kỳ diệu tuyệt vời mà Mẹ chấp nhận tất cả để cùng với Đức Giêsu mang lại sự giải thoát cho tất cả các con và tất cả trên toàn thế giới; Mẹ chấp nhận sự đâm thâu của cái lưỡi đòng thứ tư để đổi lấy cho các con và đổi lấy để ngày hôm nay Mẹ còn tiếp tục để nói với các con những lời gần gũi này.

Đặc biệt vào ngày Thứ Sáu Tuần Thánh, là một tuần phù hợp và thích hợp để các con chiêm ngưỡng sự thật, các con ngắm nhìn sự thật. Các con tin vào sự thật để các con thấy rằng đoạn đường không đơn giản, chỉ là những lời được nói ra nhưng trong tâm tình, và trái tim và sự hiệp nhất để nói lên cho một công cuộc lớn lao mà loài người không thể bỏ qua, không thể từ chối và không thể không tin. Đừng tiếp tục sống trong những ngày bội bạc, những ngày phản bội, những ngày từ chối, những ngày ngoan cố, những ngày cứng lì, những ngày tách rời, những ngày có trái tim không có nhịp đập. Các con đang sống giữa một thế giới ngày hôm nay không còn những điểm để các con có thể chiêm ngưỡng bằng những cách trực tiếp đáng sợ và ghê tởm qua sự hành hạ của lý hình, nhưng ngày hôm nay lời ăn tiếng nói và đời sống với những sự thách thức, đời sống với những sự tinh vi, đời sống với những điều vốn phù hợp ở trong một thế giới; cho dù không gươm giáo nhưng các con đã đối với nhau những cách tàn tệ, những cách mà hôm nay có những kỹ thuật đã giết chết đi, vu khống và làm biết bao nhiêu điều với những việc đã xảy ra và đang xảy ra trong sự bội tín với nhau, trong sự phản bội nhau, trong những việc mà vốn ngày hôm nay con người đã trở thành có trái tim nhưng không còn yêu thương, không còn trong sự hiệp nhất và không còn để được nhận ra trái tim để yêu chứ không phải trái tim để tìm cách trả thù, không phải trái tim để oán hận, không phải trái tim để làm những việc đi ngược lại luân lý, đi ngược lại những điều vốn trong thế giới mà con người cần có. Đời sống phải cần sự phù hợp, phải cần có tình thương, phải cần sự liên kết, phải cần sự hy sinh, phải cần sự nâng đỡ và phải cần cao thượng; nếu có sự cao thượng, nếu có những điều các con vốn cần làm, các con phải cần suy niệm để các con mới biết rằng ơn cứu độ của Chúa, Lòng Thương Xót của Chúa và giáo lý của Chúa, giới răn của Chúa và sự thực hành của các con mới trở thành những người trưởng thành để đón lấy tình yêu, để đón lấy sự hy sinh của Chúa, đón lấy sự hy sinh của Mẹ và đón lấy những giòng nước mắt tuôn rơi vì nhân loại, vì cho nhân loại vì cứu nhân loại.

Thứ năm thì ngắm: Đức Mẹ đứng kề bên thánh giá Đức Chúa Giêsu là Con yêu dấu của Đức Mẹ khi Chúa trút linh hồn.

Khi Mẹ thấy Con treo trên cây thánh giá, đoạn phán ra bảy lời trăn trối để lại cho Mẹ, rồi gục đầu xuống sinh thì thì lòng Mẹ đau đớn như dao sắc thâu qua lòng vậy.

Đức Mẹ: Các con thương mến của Mẹ, các con làm sao có thể cảm nghiệm được khi Mẹ đứng dưới chân thập tự giá Chúa Giêsu, Con yêu dấu của Mẹ, để chờ đợi từng giây từng phút. Chúa không còn hơi, Chúa đã kiệt sức, mỗi khi Ngài muốn nói Ngài phải lấy hết sức của chính mình, nâng mình lên để những lời mới có thể thoát ra từ môi miệng của Ngài; Ngài không quên trăn trối với lời để lại, Ngài không quên trao Mẹ lại cho Thánh Gioan, Ngài không quên nhắn gởi tất cả những lời cho thế giới của nhân loại để còn tiếp tục những ngày sắp tới. Những ngày còn lại của Mẹ, Mẹ cũng chứng kiến được giờ sau cùng lòng yêu thương của Ngài, lòng nhân từ của Ngài, là một Đấng mà các con phải tôn thờ. Chỉ có một Đấng duy nhất đó mới có thể tha tội và chỉ có một Đấng duy nhất đó mới có thể giúp các con để có thể biết những gì vốn mà Ngài đã lãnh, Ngài đã mang. Ngài đã thật sự chết cho tất cả những việc mà hôm nay các con phải tin, để cuối cùng người trộm lành cũng được đón nhận sự tha thứ với lòng nhân từ yêu thương mà Ngài đã cho người trộm lành đó được trở về. Tất cả những gì của tội lỗi thế trần, tất cả những gì vốn ngày hôm nay các con thấy được trong sự bất xứng, trong những sự bất chính bất tuân và còn rất nhiều điều trong sự xúc phạm, nhưng các con hãy nhìn vào người trộm lành, các con phải tin, các con phải nói những lời từ trong đáy lòng của mình và các con phải nhận ra những điều vốn phải có sự ăn năn, phải có một sự nhận thức giữa thiện và ác, phải có một sự nhận thức trong sự cải thiện, phải có một sự nhận thức nhận ra Thiên Chúa và tin vào Thiên Chúa thì các con mới có thể được hiểu ý nghĩa của Lòng Thương Xót của lòng bao dung, của lòng nhân hậu. Cuối cùng, vẫn xin với Đức Chúa Cha để tha thứ cho những con người họ không biết, vẫn tha thứ cho những lý hình hành hạ, vẫn tha thứ cho những người mắng rủa, mắng chửi và cũng tha thứ cho những người quyền chức độc ác vẫn còn tìm cách mọi mặt. Những việc của Chúa đã làm được kết thúc một cách đau đớn quằn quại, giây phút cuối cùng đó đã trở thành một dấu chỉ lớn lao – Chúa đã chết trên thập tự giá.

Các con không có thể thấu hiểu lúc Chúa trút linh hồn, chính Mẹ cũng muốn đi vào cái chết với Ngài. Mẹ chỉ biết rằng tất cả những gì của Thiên Chúa đã thực hiện suốt những ngày tháng còn lại trong ba năm cuối cùng, và ngày giờ đó sẽ hoàn toàn rời khỏi Mẹ, sẽ không còn được nhận ra những ngày tháng được nghe, được biết và sự gần gũi với một tình yêu mà chính Mẹ dành cho Chúa và một người Con dành cho Mẹ. Hôm nay Chúa đã trở thành một Đấng chiến thắng, một Đấng chiến thắng vĩ đại để mang tất cả những con người từ nơi bóng tối với sự thấp hèn yếu đuối được hướng về thập tự giá mà Chúa đã thật sự chiến thắng, đã chinh phục và phục hồi, mang lại sự sống, mang lại ánh sáng, mang lại Tin Mừng và mang lại vinh quang cho con người trong thế giới của nhân loại. Những sự đau khổ đó được ghi chép trong ngắm thứ năm, là những điều được diễn tả Mẹ cùng hiệp với Ngài để trọn vẹn trong sự chiến thắng, trọn vẹn như các con thấy Chúa đổi về bằng một giá không quá rẽ, Chúa đổi cho đến giây phút cuối cùng. Giây phút cuối cùng Chúa vẫn là một Đấng Thiên Chúa bênh vực, một Đấng Thiên Chúa yêu thương, một Đấng Thiên Chúa thương xót, một Đấng Thiên Chúa rộng lòng để tha tất cả các tội lỗi nếu các con thật sự hiểu được ý nghĩa, hướng về để thống hối, để ăn năn và để nhìn ra những điều vốn Ngài đã thực hành.

Ngày hôm nay, Thứ Sáu Tuần Thánh, Ngài đã thật sự đi vào cái chết và trong những ngày này chỉ có Thiên Chúa và chỉ có những điều kỳ diệu nếu Chúa cho phép các con mới biết rằng Ngài đang ở đâu, Ngài phải đến với ai và Ngài phải gặp gỡ ai. Ngày hôm nay Mẹ muốn các con hãy suy niệm về những điều này để các con thấy được rằng tất cả mọi mặt Đức Giêsu đã làm, Đấng cứu độ đã làm, những gì còn tiếp tục là những điều mà Mẹ vẫn tiếp tục âm thầm với những ngày còn lại để hoàn tất một nhiệm vụ mà Chúa đã trăn trối bảy lời trên thập tự giá vào giờ sau cùng của cuộc đời Ngài; bảy lời đó được thực hành, được thể hiện trong thế giới của nhân loại ngày nay với những gì đã có và đang có. Các con đã có Giáo Hội, các con còn Giáo Hội và các con còn Mình và Máu của Đức Giêsu Kitô, các con còn những ngày tháng với sự phong phú hôm nay được ban và cho, những điều cần biết được biết và những điều cần xác tín, những việc của ngày hôm nay, những điều các con nghe và những điều được truyền đạt cho một Tin Mừng mới mà các con được đón nhận trong sự cảm nghiệm và đón nhận đặc biệt ngày Thứ Sáu Tuần Thánh đặc biệt năm nay và thế kỷ trong hiện tại. Mẹ cũng mong muốn và khao khát tất cả các con, các con nhìn thấy được đó là những điều mà những người mẹ và bao nhiêu người mẹ làm sao có thể chấp nhận được khi thấy con mình đã lìa khỏi một cách đớn đau, khi thấy con mình chịu đựng tất cả, khi thấy con mình hoàn toàn lãnh nhận tất cả và cuối cùng đã kết thúc.

Trong cuộc sống của các con cũng vậy, có những lúc các con phải hy sinh cho chính con của mình, hy sinh cho những việc mà các con đã nằm trong vai trò để được biết và nhận ra được những gì từ sự thật; phải cần có sự hy sinh, phải cần có sự cho đi, phải cần có sự chấp nhận, phải cần đón nhận thập tự giá và lắm lúc phải đón nhận cái chết. Tất cả những gì trong sự tốt đẹp mà Thiên Chúa mong muốn và ban để ủi an, để dẫn dắt con người trong mọi thế hệ. Đã có những người mẹ hy sinh, đã có những người cha hy sinh, đã có những điều mà ngày hôm nay những người con cái nhờ những người cha mẹ đó để nó có một nền tảng hiểu biết, nó có một nền tảng để nhận ra ơn cứu độ, nó có một nền tảng mà ngày hôm nay Thiên Chúa đã ban và thực hành qua đời sống từng ngày với những dấu chỉ qua từng đoạn đường thập tự giá, qua 14 Chặng Đàng Thánh Giá mà hôm nay các con suy niệm, và qua Bảy sự thương khó mà hôm nay Mẹ đến với các con để cho các con sự sống động, cảm nghiệm trong ngày Thứ Sáu Tuần Thánh. Các con hãy suy niệm, để các con sống và thực hành để các con cảm nghiệm, để các con thấy sự hy sinh nào nó cũng có một cái giá và cuối cùng sự hy sinh đó cũng sẽ được đền đáp bằng những việc mà Thiên Chúa không để cho các con quá sức, Thiên Chúa không để cho những việc của các con làm trong hữu ích mà trở thành vô nghĩa; Ngài sẽ có cách để tưởng thưởng và trả lại với một giá khi các con thật sự suy niệm và thấu hiểu những việc đầu tiên của Thiên Chúa và sự hợp tác của Mẹ và những điều mà Mẹ để lại cho các con và những điều được nhắn gởi cho thế hệ của nhân loại ngày nay.

Hãy sống để trở thành những chứng nhân, những chứng nhân của sự thật, những chứng nhân của Tin Mừng, những chứng nhân cảm nhận trong ơn thánh được ban một cách phong phú cho từng mỗi một thời đại mà các con đã được đón nhận, đã được sống để chứng minh cho những gì từ sự thật, để giúp cho mọi người tăng thêm đức tin, tăng thêm sự hiểu biết, tăng thêm sự cảm nghiệm và tăng thêm đời sống được thật sự trở về với Thiên Chúa, để trở nên những con người nhận ra được nơi mình, nhận ra được nơi những điều cần thiết trong sự hối lỗi, trong sự trở lại, trong sự cải thiện, trong niềm tin tín thác vào Lòng Thương Xót của Thiên Chúa.

Thứ sáu thì ngắm: Hai môn đệ hạ xác Đức Chúa Giêsu mà phó vào tay Đức Mẹ.

Khi ông Thánh Giuse cũng ông Thánh Nicôđêmô tháo đinh và đem xác Đức Chúa Giêsu xuống mà phó vào tay Đức Mẹ, Đức Mẹ ẵm thân thể đầm đìa máu của Con yêu dấu mà chan chứa nước mắt, ai suy cho được sự đau đớn tột cùng của Mẹ Maria lúc bấy giờ; đoạn Mẹ lấy khăn trắng mà liệm xác con thì lòng Đức Mẹ đau đớn như dao sắt thâu qua lòng đứt ruột vậy.

Đức Mẹ: Các con thương mến của Mẹ, ngắm thứ sáu này các con thấy được Mẹ chờ đợi, khi Chúa Giêsu đã tắt thở trên thập tự giá những lời được trăn trối Mẹ đã ghi khắc trong lòng, Mẹ chờ đợi để ôm xác con vào long. Hai môn đệ đã hạ xác Chúa Giêsu một cách thảm thiết khi được đưa xuống trong vòng tay của Mẹ, trái tim của Mẹ thêm một lần nữa được đập dồn, tha thiết yêu Chúa, tha thiết để nhìn thấy được tất cả những vết thương mà hôm nay Mẹ chính thức được ẵm vào lòng để nhìn thấy những vết thương của Con Mẹ. Mẹ hôn kính những vết thương đó để thay thế cho loài người, thay thế cho sự bội bạc của loài người, thay thế cho lòng ác độc của loài người và thay thế cho sự ngoan cố cứng lì của loài người. Mẹ nhìn thấy thân xác của Chúa không còn một nơi nào lành lặn, Ngài đã hoàn toàn bất động, Ngài đã không còn một lời nào để nói với Mẹ nữa. Khi Mẹ ôm xác Ngài vào lòng, khi Mẹ ôm Chúa vào lòng, Mẹ tưởng nhớ lại ngày Chúa sanh ra đời các thiên thần các thánh tưng bừng hân hoan hát mừng nhưng hôm nay một thân xác đầm đìa máu me, không một nơi nào không có vết thương, mặt của Chúa đã biến dạng, thân xác đã trở thành rũ rượi không còn hơi thở; lòng của Mẹ đau đớn cực cùng, nước mắt của Mẹ đã ràn rụa trên khuôn mặt của Chúa. Bắt đầu từ bây giờ Mẹ biết chắc sẽ không còn những ngày bên cạnh với Chúa nữa; suốt ba mươi mấy năm điều này đã trở thành hoàn tất với công cuộc đã được báo trước từ ngay lúc ban đầu, Mẹ chỉ ngậm ngùi nhìn Chúa, thân xác bất động và không muốn lìa xa Chúa nữa.

Thế giới con người khi còn sống thì có thể hoạt động và đi được bất cứ nơi đâu mình muốn, nhưng khi thân xác không còn hơi thở, không còn hoạt động thì phải về với một nơi thuộc về nó; sự rời xa Thiên Chúa từng giây từng phút lòng Mẹ lại tăng thêm sự đau đớn cực cùng hơn nữa. Mẹ khao khát và ước mong thế giới luôn giữ lại những điều này, hãy nhìn những điều này, hãy suy niệm điều này, hãy nhìn thấy những cảnh tượng đau đớn cực cùng này để họ rời xa tội, tránh tội, bớt tội, loại bỏ tội, để công cuộc với sự đau đớn cực cùng này sẽ trở thành một chiến thắng để cứu rỗi linh hồn trong nhân loại. Điều này không dừng lại, Mẹ phải chấp nhận để tẩm liệm, Mẹ phải chấp nhận nhìn thấy những vết thương ứ đọng với những đất cát, với sự hành hạ mà Ngôi Hai Thiên Chúa phải chấp nhận, phải đón lấy, cuối cùng cũng như bao nhiêu người khác trở thành một thân xác được tẩm liệm và dần dần Mẹ chắc chắn phải rời xa vì không thể giữ được. Còn rất nhiều điều trong thời điểm đó, có biết bao nhiêu sự ưu tư, bao nhiêu mặt để nhìn thấy được sự thật của những người chung quanh, của những môn đệ tín nhiệm, của những người thuộc về Chúa; họ là những người đã thấy hoàn toàn cái chết của Chúa họ cho đó là sự thất bại. Có biết bao nhiêu người đã trốn tránh, đã lánh xa, nhưng cũng còn lại những người họ bên cạnh cho đến giây phút cuối cùng; dẫu sao đi chăng nữa cuộc sống của loài người cũng phải chấp nhận, bởi vì con người hay thay đổi và quá nhiều thay đổi – hôm nay là bạn, nhưng mai sẽ là kẻ thù, có rất nhiều điều đã diễn ra trong bối cảnh của cuộc sống mà Chúa cũng phải chấp nhận cảnh đó thì huống gì các con.

Cho nên, ngày hôm nay trong đời sống Chúa muốn các con hãy sống cao thượng, bởi vì Chúa chấp nhận tất cả; tất cả những gì của Ngài làm Ngài đã hoàn toàn muốn cứu và tha. Ngài không kết tội. Ngài cũng đã thân hành chịu đựng sự bỏ rơi của con người, sự bội bạc của con người, phản bội của con người, sự bán đứng của con người và còn biết bao nhiêu điều con người vẫn làm cho nhau. Ngài chấp nhận điều này, Ngài tha thứ điều này và Ngài cũng muốn các con nhìn thấy sự chấp nhận đó, mong loài người các con đừng bội bạc với nhau, đừng bỏ rơi nhau, đừng sống với những ngày mà con người vào thời điểm trước kia mà các con đã nhìn thấy nơi những đấng bậc. Họ không can đảm đủ vì sự yếu đuối của con người, vì sự sợ hãi yếu hèn của con người, vì sự thấp hèn mà họ chỉ biết bảo vệ cho chính mình; đời sống trong sự ích kỷ, đời sống ít nghĩ đến người khác và đời sống chỉ biết tìm tới những ngày thành công, những ngày vui nhộn còn những điều khi gặp lâm nguy, khi gặp hoạn nạn thì hoàn toàn chạy trốn và bỏ rơi.

Đây là những điều vốn có, Mẹ đã chấp nhận tất cả để mong muốn các con; Chúa chịu đựng những điều đó thì ngày hôm nay các con thấy được, các con thấy được những điều Chúa chịu đựng, những điều mà Mẹ cũng chấp nhận để xin Thiên Chúa Cha ban cho các con một giáo lý, để đừng xảy ra những câu chuyện đã và đang, để hôm nay các con có quyền quyết định để trung thành với những người bạn của mình, trung thành với lời giao ước của mình, trung thành với sứ vụ bổn phận của mình và trung thành với chức vụ của chính mình. Đừng để như các con được nhìn thấy, đã bị bỏ rơi, đã bị bỏ quên, đã bị bán đứng, đã bị bội tín và còn biết bao nhiêu ngày bội bạc vốn có giữa người và người, giữa một đời sống giữa vợ và chồng, và một đời sống ở trong đời sống của tận hiến, cũng như còn đủ mọi mặt của những người chức vụ mà họ hoàn toàn không giữ lời, họ cũng đã bỏ Chúa, họ cũng đã trở thành những con người bỏ bê Chúa, hoặc họ cũng là những người không giữ lấy những lời thề hứa và họ cũng đã hoàn toàn để Chúa cô đơn lặng lẽ và chết một mình. Sự khao khát của Ngài hôm nay mong muốn các con trưởng thành, đừng gây cho nhau, đừng làm cho nhau và đừng để điều đó xảy ra trong sự đáng tiếc, trong sự đáng thương và trong những điều vốn mà Chúa đã lãnh tất cả, tất cả những điều vốn con người làm và con người đang sống trong tội lỗi vốn có, đã có qua bao thế hệ. Ngày hôm nay những con người bị bỏ rơi, những con người bị bội bạc, những con người bị bội tín thì các con đừng vội, đừng vội cho mình là những ngày quá cạn cùng, là những ngày bị bỏ rơi, những ngày bị bỏ quên, những ngày mà các con không còn, là những ngày quá tuyệt vọng. Các con còn có Chúa, các con còn có Mẹ, vì Chúa đã sống cảnh này, Chúa đã chịu đựng cảnh này và Chúa chấp nhận cảnh này mà ngày hôm nay qua ngắm thứ sáu các con đã suy niệm.

Cho nên cho dù thế giới bỏ các con, cho dù thế giới rời khỏi các con nhưng Chúa không rời khỏi các con, Mẹ cũng không rời khỏi các con; chỉ cần trong sự hy vọng, chỉ cần niềm tin tưởng, chỉ cần lòng tín thác thì luôn luôn có sự hiện diện, luôn luôn có sự an ủi, luôn luôn có sự giúp đỡ. Các con đừng từ chối những việc mà ngày hôm nay được nghe, được biết, các con đừng dựa vào thế giới của loài người, đừng dựa vào giữa người và người mà hãy dựa vào ơn thánh của Chúa, dựa vào Thiên Chúa hiểu, Thiên Chúa biết, Thiên Chúa nghe và Thiên Chúa rất rõ ràng với đời sống nội tâm. Nếu ai thật sự trong trung thành thì họ sẽ được thưởng theo phương cách Chúa dành và ban, nếu ai sống trong bội bạc thì chính họ cũng nhận ra những gì trong sự bội bạc mà họ đã làm thì chính họ cũng phải đón lấy những gì vốn ở trong sự quyết định chọn lựa của chính họ. Chúa là một Thiên Chúa rộng lòng tha thứ, Ngài muốn các con hãy tháo gỡ, đừng cầm buộc nhau, đoán trách nhau, đừng khắc khe với nhau mà hãy sống trong sự yêu thương, sống trong sự đoàn kết, sống trong sự hiệp nhất thì các con mới có thể. Đó là nguồn an ủi mà Chúa khao khát, Chúa mong muốn và Mẹ cũng chờ đợi các con với sự trưởng thành này.

Đó là điều hôm nay Mẹ mong muốn các con; không có sự cực cùng đau khổ nào khi các con thấy được tất cả mọi việc đều ra khỏi vòng tay của Mẹ, đều mất đi trong vòng tay của Mẹ, đó chính là Chúa đã chết, Chúa đã lìa khỏi Mẹ bằng những sự đau đớn cực cùng đó, hôm nay mang lại niềm hy vọng cho các con, mang lại ơn cứu độ cho các con, mang lại sự cứu sống cho các con, mang một giáo lý vốn có và cần tập trong đời sống. Các con hiểu được ý nghĩa và suy niệm thì các con sẽ trưởng thành hơn trong cuộc sống để tránh trừ những ngày tháng mà các con giữa người và người, giữa bổn phận trách nhiệm, giữa chức vụ, và còn rất nhiều điều trong đời sống của gia đình, xã hội cũng như tập thể. Đừng để những điều đáng tiếc, những điều đáng thương, những điều đã xảy ra mà hãy cho nhau, hãy đến với nhau, hãy nâng đỡ nhau và hãy giúp nhau trong sự trung thành để cuộc sống của các con có niềm vui, có ý nghĩa, có sự gởi thác. Đó là giáo lý, chân lý của sự thật mà Chúa đã gánh vác tất cả để cho các con có một niềm hy vọng mới, có một đời sống mới, có một giáo lý mà các con được phục hồi tất cả qua cái chết của Chúa, qua giá Máu của Chúa, qua sự hy sinh của Chúa và qua giờ phút cuối cùng khi Ngài được tẩm liệm ở trong huyệt đá mới.

Thứ bảy thì ngắm: Môn đệ táng xác Đức Chúa Giêsu vào huyệt đá mới.

Khi táng xác Chúa Giêsu vào trong hang đá, đoạn lấy hòn đá lớn mà che huyệt lại thì lòng Mẹ đau đớn như đã chết và chôn một mồ cùng với Con vậy, vì Mẹ chẳng còn được nhìn xác Con nữa thì khốn cực biết là bao, như dao sắc thâu qua lòng Mẹ vậy.

Đức Mẹ: Các con thương mến của Mẹ, mọi sự đã hoàn tất; bắt đầu từ bây giờ hòn đã đá cách ngăn sự gặp gỡ, dẫu là thân xác nhưng Mẹ vẫn không muốn rời Chúa, Mẹ vẫn muốn ôm Chúa vào lòng, Mẹ vẫn muốn tôn trọng, tôn kính một Đấng là Thiên Chúa nhưng ở với Mẹ và trở thành một Người mang thân xác để hôm nay bị loài người hành hạ cho đến chết, loài người giết đi một cách vô tội. Ngài đã thật sự chấp nhận bằng lòng vâng lời Đức Chúa Cha và chịu hy sinh trên thập tự giá để cứu lấy toàn thể nhân loại; đây là những giây phút có thể diễn lại ngay từ lúc đầu tiên trong cuộc đời của Mẹ, là sự cách lìa mà chính Mẹ phải dứt khoát để nhận ra những gì không còn thuộc về mình với những ngày của lữ thứ trần gian, nhưng trong thiêng liêng thì cột chặt và kết chặt tâm hồn và trái tim của Mẹ thuộc về Chúa mãi mãi ở trong những đoạn đường Ngài còn sống hay những đoạn đường đi vào những ngày cực cùng đau khổ với thập tự giá, hay giờ mà Ngài trong thân xác bất động, Mẹ cũng hiệp với Ngài, và không bao giờ rời xa, nhưng trong thân xác với những điều của thực tại thì Mẹ không còn là những ngày bên cạnh để nhìn thấy nụ cười, để được nghe tiếng của Chúa, để được nghe những sự ngọt ngào mà chính Chúa được đang chỉ dạy cho các Thánh Tông đồ với sự chăm sóc của Mẹ, từng cái áo và tất cả mọi điều trong vòng tay mà một người mẹ lo lắng cho đứa con của chính mình; từ nay Mẹ sẽ bơ vơ và cô đơn, nhưng Mẹ chấp nhận đón nhận nghĩa tử và một sứ vụ mới đang chuẩn bị trên bước đường còn lại của Mẹ.

Còn biết bao nhiêu điều, những giây phút chia tay đó, những giây phút sắp rời xa đó, những giây phút mà hòn đá đó đã ngăn chặn và không còn nhìn thấy được những gì, những ngày mà Mẹ đã hoàn tất với một chương trình cùng với Chúa trong thiêng liêng qua ơn cứu độ nhưng thân xác vẫn còn là những ngày kế tiếp – những ngày tiếp tục, những ngày nước mắt vẫn tuôn rơi, những ngày đau khổ cực cùng, những ngày cũng chờ đợi, những ngày cũng khao khát, những ngày nhìn đến những người kề cận bên Chúa mỗi ngày và những người tín cẩn bên cạnh sẽ ra sao với những đoạn đường kế tiếp. Cho nên, Mẹ quên hết tất cả những gì ở trong tâm hồn nặng trĩu của Mẹ để Mẹ lấy lại sự bình tĩnh và Mẹ cũng tìm cách lo lắng cho những người chung quanh ở nơi đó với những người, đó chính là các môn đệ tín cẩn: Gioan, nghĩa tử của Mẹ, Maria Madalêna đã vất vả thổn thức trong những ngày qua, thân xác cũng như tất cả về bề ngoài tiều tụy và không còn là những ngày bình thường có nụ cười, có niềm vui. Tất cả mọi người dường như đã nhịn đói rất nhiều ngày, bởi vì quá buồn, bởi vì còn rất nhiều người nữa mà Mẹ cũng phải quan tâm để chăm sóc cho chính họ. Mẹ quên đi tất cả những gì vốn trong đời sống mà chính Mẹ chỉ khóc, khóc một mình, khóc trong tâm hồn, khóc bằng con tim, để điều đó được hiệp nhất với Chúa trọn vẹn ở trong huyệt đá mới mà Mẹ sẽ chờ đợi những gì sẽ đến trong những ngày rất gần.

Các con thương mến của Mẹ, sự kết thúc của ngày hôm nay trong sự vật vả đau thương, giữa người và người có biết bao nhiêu điều, đó là những lúc lìa xa, những lúc ly tán những người thân trong gia đình, những người mà con cái, cha mẹ, anh em hay là vợ chồng và còn biết bao nhiêu người trong cuộc sống, những ngày mà gia đình không còn là những ngày bên nhau và phải ra đi trong sự mời gọi. Thiên Chúa đã mời gọi từng người một và Thiên Chúa cũng mời gọi tất cả những người con của Ngài trong mỗi một hoàn cảnh, trong mỗi một tầng lớp, trong sự quan phòng và an bài sắp đặt. Mẹ biết cái đau của người thân ra đi, Mẹ biết sự đau khổ của những người mất người than, Mẹ biết được tất cả những người mẹ mất con, những người con mất cha, những người vợ mất chồng, những người chồng mất vợ, những người thân ra đi. Nhưng các con hãy nhìn lại, các con hãy nhìn đến ngắm thứ bảy Mẹ đã cũng chịu tất cả những điều này để thay thế, lời cầu xin của Mẹ để an ủi giúp đỡ cho các con. Những điều đã được an bài sắp đặt các con hãy chấp nhận để xin vâng để tiếp tục với những đoạn đường còn lại của mình, sống với những ngày có ý nghĩa vốn có để các con quyết định cho chính mình, quyết định cho đời sống mình và quyết định cho những việc mà các con cũng phải chấp nhận.

Các con chấp nhận hay không chấp nhận điều đó cũng đã xảy ra, đừng hoang mang, đừng chán nản, đừng bỏ cuộc, đừng sống trong thất vọng hay đừng sống trong hận thù vốn có, là một số trong thế giới của con người. Ngày hôm nay Chúa dùng đủ tất cả mọi điều để chịu đựng cho các con, để gánh vác cho các con và lãnh nhận tất cả mọi điều cho các con, để mang cho các con một giáo lý mới, một chân lý mới mà tất cả mỗi một người trong sự cảm nghiệm, suy niệm, các con nhất định làm được, các con nhất định sẽ hiểu được và các con có thể sống với một cách chấp nhận với những đoạn đường. Các con là những người đau khổ một phần nào khi các con gặp phải nhưng Chúa đã chịu đau khổ gấp trăm ngàn lần, Chúa chịu đau đớn gấp trăm ngàn lần cũng như chính Mẹ đã đồng hành với Ngài để chấp nhận những sự đau khổ đó khi thánh ý của Đức Chúa Cha muốn thật sự đem đến cho thế giới, giải cứu tất cả các con, cứu các con từ linh hồn lẫn thể xác và một đời sống với một giáo lý – một giáo lý đổi về bằng yêu thương, bằng tha thứ, bằng nhẫn nại, bằng hy sinh, biết bao nhiêu điều trong chân thiện mỹ mà ngày hôm nay Chúa Thánh Thần đang chỉ dạy cho các con, mọi tầng lớp, mọi vai trò, mọi chức vụ.

Có rất nhiều điều để các con suy niệm trong ngày hôm nay để các con hiểu được tiếng nói sống động đó vẫn còn sau trên 2,000 năm. Tiếp tục, những điều này trở thành một thật trong chứng minh của cuộc đời của mỗi một ngày, của mỗi một người được lựa chọn để trở thành tông đồ, để các con làm gì, để các con thực hành gì và các con phải chấp nhận như thể nào, và các con cùng với nhau ra sao trong cuộc sống. Xin đừng quên những đau khổ cực cùng mà Chúa đã lãnh nhận cho các con để các con có người đồng hành và có người thông cảm, có người hiểu. Các con hãy bước qua những đoạn đường này và lấy đó như một kinh nghiệm; đừng sa phạm, đừng vấp phạm và đừng để cho trái tim, đừng để cho sự thất vọng trong cuộc đời và đừng để cho những ngày mà các con đừng quên, đừng bao giờ quên là hãy tín thác, hãy phó thác, hãy trông cậy, vì Chúa là một người luôn mang lại cho các con niềm giải thoát, mang lại cho các con niềm hy vọng, mang lại cho các con sự bình an tâm hồn và mang lại cho các con những gì vốn phù hợp và thích hợp; nếu có thử thách, có gian nan nhưng Ngài sẽ bù đắp lại cho các con trong sự công bằng trong mọi tầng lớp, mọi vai trò.

Hãy trở về với Thiên Chúa; hãy đón nhận những gì vốn đã có và còn trong sự quyết định của chính mình và hãy trở nên những con người sám hối thật sự, ăn năn thật sự, dâng lên Ngài tất cả những sự bé nhỏ nhất, những điều lớn lao nhất và những điều mà con người được nhận ra nơi thân phận yếu hèn, nơi thân phận của những con người chỉ biết dâng lên Chúa điều mà Ngài mong đợi nhất, điều xứng đáng nhất. Đó là trái tim, đó là linh hồn, đó là thân xác, đó là một lòng tin tuyệt đối, đó là sự hướng về trong sự đầu phục phủ phục, và những lời kính dâng. Qua sự chỉ dạy của Chúa Thánh Thần, các con sẽ thấy được điều này được liên kết, được hiệp nhất; xã hội thế giới sẽ có một sự đổi mới rất kỳ diệu mà Chúa đã dành đặc biệt cho thế hệ của nhân loại vào thời kỳ có các con và vào thời kỳ các con được đón nhận, vào thời kỳ mà một thế giới đang nằm trong dầu sôi lửa bỏng của tội và còn tràn ngập với sự phản nghịch, tràn ngập với những người bất tuân, bất chính và đã xúc phạm đến Chúa, nhưng cũng là một thời điểm của ân sũng và hồng ân được đến với những người khi họ mở lòng, được đến với trái tim lắng nghe, được đến với những trái tim sám hối thống hối, được đến với những trái tim trong sự hiệp nhất, quyết định để trở về với Thiên Chúa phủ phục và tôn vinh Ngài, chạy đến với Ngài và hoàn toàn dâng kính Ngài, đặt để Ngài trên hết mọi sự và sống với những ngày tháng nhân danh Ngài, vinh danh Ngài và sáng danh Ngài. Các con là những người được đón nhận đầu tiên, và cũng là những ngày mà các con cũng phải trải qua những gian nan thử thách, những ngày thách đố, những ngày thập tự giá, cuối cùng thì các con mới biết rằng thập tự giá sẽ mang lại vinh quang để được phục sinh với Đức Giêsu Kitô mà ngày Thứ Sáu Tuần Thánh các con suy niệm và cảm nghiệm.

Mẹ hy vọng trong những ngày này các con hãy học thật nhiều, hãy rút kinh nghiệm thật nhiều, hãy suy niệm thật nhiều và cảm nghiệm các con mới thấy rằng sự thử thách của Chúa. Ngài muốn các con phải trở thành trưởng thành, phải trở thành can đảm, phải trở thành những chiến sĩ mạnh dạn và can đảm để bước đến với một thế giới mà hôm nay cần sự can đảm, cần sự nhẫn nại, cần sự kiên trì, cần một lòng tin quyết liệt, các con mới có thể thực hiện được và hoàn tất được nhiệm vụ với một thời điểm mà những hồng ân và ân sũng trong ơn phong phú mà các con đã nhận và đang nhận. Đừng sợ sự từ chối của người khác, đừng sợ sự đoán xét nghi kỵ của người khác, đừng sợ tất cả những hoạt cảnh của thế giới ở trong thấp hèn yếu đuối, nhưng hãy sợ và hãy luôn can đảm và hãy luôn chuẩn bị. Đừng bao giờ rời khỏi sự cầu nguyện và đừng bao giờ rời khỏi lòng tín thác, để các con bền đỗ và trung thành cho đến cùng, để các con can đảm mạnh dạn để tiến bước trên một sứ vụ mới bắt đầu nhưng sẽ lan tràn khắp đó đây để cứu cho nhiều người, và nhiều người được tỉnh thức, nhiều người được đánh động, nhiều người được xác tín với tất cả những việc các con đã làm và đang làm.

Hôm nay Mẹ chỉ nói đến đây, cám ơn các con đã thay thế cho giáo xứ, thay thế cho một nơi Chúa chọn. Có biết bao nhiêu sự kỳ diệu được xuất hiện và phép lạ cũng đã ở nơi chốn này, cám ơn các con đã thay thế tất cả những người họ rất muốn nhưng không có cơ hội, cám ơn tất cả các con đã thay thế cho mọi tầng lớp, mọi vai trò, đến đây trong sự sốt sắng để chấp nhận và đón nhận và xin để các con có những lời sự thật này. Các con hãy để cho mình suy niệm và ngày nào đó trong sự thích hợp thì các con sẽ được đem đến cho mọi người trên thế giới để được biết những gì đã và đang trong những ngày tháng mà các con còn có cơ hội. Hãy mạnh dạn, hãy can đảm, hãy tiến bước với những điều vốn trong sự bắt đầu nhưng sẽ đem lại một kết quả rất lớn, và mang lại cho rất nhiều người được cảm nghiệm và được đón nhận những hồng ân lớn lao mà các con đang thực hành, đã thực hành và đang trong đời sống của nhân chứng và tiên phong. Mẹ chúc cho các con trong những ngày này trọn vẹn, hãy tiếp tục sự hy sinh của các con thì các con sẽ thấy được những ngày sắp tới có rất nhiều thành công, nhiều người được biết, được nghe và qua lời cầu nguyện của các con sẽ có nhiều linh hồn họ đang chờ đợi và chuẩn bị về với Thiên Chúa.

Bình an của Mẹ đến với tất cả các con. Hãy tiếp tục cầu nguyện cho thế giới, hãy tiếp tục cầu nguyện cho mọi tầng lớp, mọi vai trò và hãy tiếp tục cầu nguyện cho các linh hồn; các con sẽ được đón nhận những điều kỳ diệu mà các con sẽ được đón nhận trong những ngày sắp tới với những ơn thánh được ban và cho. Hãy tin tưởng, đừng sợ hãi, đừng nghi ngờ, đừng đặt trường hợp của mình vào trường hợp của người khác mà hãy biết những gì từ nơi sự thật thì các con sẽ mạnh dạn hơn; bất kể điều gì đến, những gì cần xảy ra phải xảy ra, những gì từ sự thật thì được giữ lại, còn những gì không từ sự thật thì sẽ bị dẹp bỏ. Đây là một thời điểm mà Chúa để cho tất cả mọi việc không đến từ sự thật thì sẽ có một kết quả mà các con thấy; còn những gì đến từ sự thật thì cũng phải gian nan, cũng phải gặp thử thách nhưng cuối cùng sự thật vẫn được bênh vực và sẽ tồn tại, sẽ là bền đỗ và cũng sẽ trung thành với những người thật sự sống trong sự thật, thực hành trong sự thật và biết được sự thật và chứng minh cho sự thật. Một lần nữa, bình an của Mẹ đến với tất cả các con. Hãy trọn vẹn trong tối nay và tiếp tục của một ngày mai, các con chuẩn bị ngày tất cả mọi sự trong hân hoan vui mừng, đón ngày phục sinh vinh quang khải hoàn mà các con sẽ có rất nhiều điều kỳ diệu được thấy, được cảm nghiệm đặc biệt trong năm nay mà Chúa đã dành cho các con và dành cho tất cả mọi người khi họ mở đôi mắt của đức tin. Chào các con, thương các con thật nhiều.

L.: Lạy Chúa, con xin cảm tạ ơn Chúa, muôn hồng ân đổ xuống; hạnh phúc cho chúng con đặc biệt được đón nghe những lời vàng ngọc mà ngày hôm nay do Mẹ dành cho chúng con đặc biệt trong ngày Thứ Sáu Tuần Thánh. Quả thật, biết bao nhiêu năm tháng chúng con cũng được đón nhận nhưng sự khao khát của Bảy sự thương khó đã có nhưng rất là ít; hôm nay Mẹ đã có rất là nhiều điều để dạy cho chúng con, để dạy cho tất cả mọi người khi họ cảm nhận và suy niệm. Xin Mẹ giúp chúng con trọn vẹn với ngày Thứ Sáu Tuần Thánh; xin Mẹ cũng tha thứ cho những yếu đuối vấp ngã của chúng con, và xin Mẹ cũng thương cho tất cả mọi người được mở mắt mở lòng, mở con tim của đức tin cần có vốn có, để chúng con suy niệm và sống một cách đúng đắn, sống một cách trưởng thành, sống một cách biết thống hối thật sự, biết trở về thật sự, biết suy niệm cảm nghiệm cầu nguyện để cương quyết trên con đường sám hối ăn năn, để được xứng đáng với tình yêu, Lòng Thương Xót và xứng đáng với sự suy niệm mà ngày hôm nay Chúa dành cho chúng con ngày Thứ Sáu Tuần Thánh, để chúng con được trưởng thành hơn và sống hạnh phúc với những ngày mà chỉ có Mẹ và chỉ có Chúa mới là Đấng bênh vực, Đấng thấu suốt và Đấng gìn giữ chở che, để chúng con được sống và đi trong sự thật với sự bảo vệ để trở thành những nhân chứng và trở thành những chiến sĩ bé nhỏ trong tình thương và Lòng Thương Xót, với lá cờ của sự thật, lá cờ của chân lý, lá cờ của tình yêu, lá cờ của công cuộc cứu độ và với sự bảo vệ và che chở của Mẹ Maria, với tiếng nói mà Mẹ đã ban, và đang ban cho toàn thể nhân loại – để biết cách sống, để biết cách thực hành, để biết cách bảo vệ chính mình, để được biết cách tránh xa tội, trừ tội và lánh xa tất cả những cạm bẫy vốn có, đã có trong đời sống mỗi ngày của mỗi người và mọi đời sống ở trong gia đình, xã hội, tập thể cũng như tất cả các nơi các chốn.

Trong danh thánh của Đức Giêsu Kitô là Chúa của chúng con, L. xin được kết thúc 6 giờ 37 phút, ngày Thứ Sáu, tháng 3, ngày 30, 2018, tại Thánh Đường Thánh Têrêsa. Chúng con đang hướng về cung thánh, hướng về thập tự giá, hướng về nhà tạm, hướng về thánh tượng Mẹ Áo Đức Bà, linh ảnh Chúa Lòng Thương Xót, với những khăn đỏ được phủ trên thập giá, khăn tím được phủ trên thánh tượng của Mẹ và cũng hướng về nhà tạm để được đón nhận những lời của Mẹ vừa qua, với những lời của Chúa Thánh Thần thúc đẩy và chúng con hoàn tất Bảy sự thương khó của Mẹ Maria mà hôm nay chúng con được đón nhận những lời của Mẹ dạy, những lời của Mẹ mạc khải, những lời của Mẹ để chúng con trên bước đường suy niệm, để chúng con mạnh dạn hơn, thẳng thắn hơn và quyết định một cách mạnh mẽ hơn, để chúng con thuộc về Chúa và thuộc về Mẹ trong ngày Thứ Sáu Tuần Thánh và trong những ngày khác của cuộc đời khi chúng con suy niệm và cảm nghiệm những điều mà Mẹ đã dành và dạy cho chúng con và cho cả toàn thế giới. L., A., M.N., M.L. xin được kết thúc vào buổi chiều để chuẩn bị cho nghi thức hôn chân Chúa vào buổi chiều ngày hôm nay, kết thúc đúng 6 giờ 38 phút, ngày Thứ Sáu, tháng 3, ngày 30, 2018. Amen, Amen, Amen.

* Sứ giả vô danh, L., là một người nhập cư Mỹ từ Việt Nam. L. có một đời sống cầu nguyện đầy nhiệt huyết tập trung vào sự tham dự các Thánh Lễ và chầu Bí tích Thánh Thể. L. nhận được các thông điệp bằng cách phát biểu nội tâm và có thể chụp được những hình ảnh thần kỳ của Thánh Thể trên điện thoại di động của cô. Khi Chúa Giêsu cho L. các thông điệp, là như thể một người Cha yêu thương đối với những người con của mình (để biết thêm về điều này xin vui lòng xem trang chủ của www.nrtte.net).

Những Mạc Khải Mới qua Bí Tích Thánh Th

www.nrtte.net

Hãy chia sẻ thông điệp này và trang web với những người bạn biết qua e-mail, mạng xã hội, in thông điệp ra, và loan truyền

 

 

 

error: Content is protected !!