[:vi]Thông điệp ngày 10-9-2016[:]

Facebook
Twitter

[:vi]063Ngày 10 tháng 9 năm 2016

Đây là thông điệp được linh ứng bởi Chúa Thánh Thần.

Lucia: Lạy Chúa, 9 giờ 43 phút, ngày Thứ Bảy, tháng 9, ngày 10, 2016, tại tư gia. Sáng nay con không kịp tham dự thánh lễ Misa, cũng là sáng Thứ Bảy; đã lâu lắm con không có thời gian riêng của mình với Chúa, nhất là tại căn nhà của con; sau những ngày con đi cùng với những người anh chị em đến California để đem những CD Sáu Lạy đến cho những thánh đường mà chúng con đến ở nơi đó; sau khi trở về cũng có rất là nhiều điều lu bu cho nên ngày hôm nay con chính thức xin một mình được ở lại với Chúa, nhất là vào ngày Thứ Bảy; con tin chắc Mẹ có rất là nhiều điều để dặn dò, và nhiều điều riêng với bản thân con cũng như bổn phận, trách nhiệm mà con vẫn còn nghe và tiếp tục với những bài đã được đón nhận những thời gian vừa qua, đã gợi lên cho con nhiều điều rất là quan trọng mà cần phải tiếp tục để được nghe những gì Chúa muốn gởi đến cho thế giới.

Cũng như với sự dặn dò và còn rất là nhiều điều tiếp tục với một chương trình mà anh chị em của chúng con trong một nhóm, để tiếp tục đón nghe những lời thiêng liêng đến với chúng con, và cũng làm chứng cho thế giới được biết những điều cần thiết nhất – con người cần phải quay trở về để đón nhận trong những năm tháng hồng ân và ân sũng, những năm tháng Chúa cận kề và cho chúng con những lời cần thiết nhất để chúng con được học hỏi, để chúng con ý thức và nhận ra giây phút mà chúng con không phải mỗi ngày như mọi ngày mà mỗi một giây phút chúng con đều phải chuẩn bị, chúng con đều cần phải có một đời sống cầu nguyện, cần phải có một đời sống đi sâu vào tình yêu mà Chúa dành cho chúng con, cần phải để cho trái tim của chúng con có những giây phút nghĩ ngơi, yên tịnh thì chúng con mới thấy rõ cuộc sống nó còn những điều rất tốt đẹp mà chúng con chưa làm, chúng con chưa biết, chúng con chưa hiểu và chúng con cứ vẫn dùng tất cả những gì vốn ở nơi thân xác, lý trí, rất là bé nhỏ trong đời sống non nớt đức tin và sự hiểu biết rất là nông cạn mà chúng con đã để cho tất cả mọi điều lấn chiếm hết thời gian của chúng con.

Không còn những gì tốt đẹp nhất của Chúa Thánh Thần và Thần Khí của Chúa đã làm việc và đang làm việc trên mỗi một người của chúng con; cho dù mọi thành phần, hay mọi vai trò chúng con cũng đều phải lắng động tâm hồn để nhận ra một Thiên Chúa mà chúng con cần đến với Ngài bằng một con tim, bằng một lòng tôn thờ, một lòng sùng kính, một lòng tôn trọng, một lòng trân quý để được nghe những gì vốn từ giáo lý nhưng được thực hiện trên chúng con mỗi ngày như lời nhắn gởi mà Chúa đã đem đến cho chúng con.

Lạy Chúa, riêng bản thân con, những ngày vừa qua đã cho chúng con rất nhiều kinh nghiệm, với những sự bất ngờ xảy đến, những điều mà chúng con không ngờ gì vốn Chúa đã làm và đang làm; đồng thời chúng con chưa bao giờ hiểu được tâm trí có rất nhiều xao động, không bình tĩnh cho nên đã bị sự lấn chiếm của sự suy diễn; từ sự suy diễn những việc bé nhất trở thành những việc lớn nhất, làm cho sợ hãi, làm cho hoảng sợ, rồi không biết đối đầu với những gì đã xảy ra và đang xảy ra. Chúa muốn nói gì với chúng con và Chúa muốn nhắc nhở gì với chúng con? Chúa muốn tỏ hiện cho chúng con được biết rằng quyền năng mà Chúa đã dành và ban qua món quà của Sáu Lạy – đó là hồng ân và ân sũng cho những ai thực hành, những ai tin, và những ai có một trái tim thật sự trở về bằng sự đầu phục, phủ phục thì những việc phi thường, lạ thường sẽ đến trên họ và trong họ.

Ngay cả đôi mắt bình thường chúng con cũng chứng kiến được tất cả những gì xấu xa ở nơi những ngày tháng tội lỗi mà con người đã bị tồn đọng với tất cả những vết dơ, những vết mà ở nơi đó là sự lợi dụng của bóng tối, sự lợi dụng của thần dữ, nó hoành hành thân xác, nó hoành hành tâm trí, nó hoành hành và không để cho con người làm chủ lý trí được mà bị chính nó làm chủ, nó đã làm cho đau đớn thân xác cũng như đau đớn cả linh hồn, rồi quằn quại, không biết chạy vào đâu. Khi Chúa tỏ bày và ban họ cũng không mạnh mẽ để nắm lấy và tin tưởng một Thiên Chúa có quyền năng ban và cho để họ cứ sợ hãi với một thân xác, họ chỉ biết những gì của thực tế, cần phải đi bác sĩ, cần phải đi chỗ này, chỗ kia để lấy đi những cơn bịnh nhưng cơn bịnh đó không phải là cơn bịnh của thân xác mà là cơn bịnh của linh hồn – linh hồn đã bị nặng trĩu bởi tội, linh hồn đã bị nặng trĩu bởi đam mê lạc thú, linh hồn bị nặng trĩu bởi những thói hư tật xấu, linh hồn bị nặng trĩu bởi những dục vọng tham lam, và linh hồn bị nặng trĩu và đã bị làm chủ với những sự cương quyết của quyền cá nhân, kiêu ngạo và tự ái.

Cho nên đã làm cho con người trở thành quyết định; mỗi một khi cầu nguyện thì giống như ra lệnh để Chúa phải ban, còn nếu Chúa không ban thì có đôi lúc có người giận dỗi, khó chịu, từ chối và còn có rất nhiều điều xúc phạm đến Chúa.

Lạy Chúa, quả thật, đời sống của con người nếu không có một giáo lý để dựa vào những gì vốn đã được dạy, đã được nghe và cần học hỏi, cần phải tập luyện và cần phải cho mình có cơ hội để có kinh nghiệm với những gì vốn đã xảy ra, đang xảy ra, và còn phải xảy ra trong đời sống mỗi ngày, mỗi giờ của mọi người. Xin Chúa giúp chúng con để chúng con có thể luôn luôn được biết rằng nếu chúng con sống trong sự bình an, hạnh phúc, chúng con không thể thiếu Chúa trong cuộc đời, chúng con không thể thiếu cầu nguyện, chúng con không thể không lắng động để được sự soi sáng của Chúa Thánh Thần. Cho nên, tâm tình của mỗi một con người quả thật không quá khó, nhưng bởi vì chúng con không biết cách và chúng con để cho sự điều khiển của con người đã làm cho chúng con đôi lúc sai nhưng không biết, đôi lúc cố tình, và cũng có  đôi lúc vô ý nhưng thường thường và đa số chúng con để cho sự suy nghĩ của chúng con làm chủ, cho nên dẫn chúng con đi những cái hướng, đó là hướng với những ý riêng, tính toán sắp đặt nhưng theo ý của mình chứ không phải theo ý của Chúa, cho nên chúng con gặp rất là nhiều thất bại, chúng con gặp rất là nhiều đau khổ và chúng con gặp rất là nhiều trong đời sống với sự khuấy động của tự ái, của khó chịu, của ngược ý và còn rất nhiều.

Lạy Chúa, ngay cả những người có ơn thánh, ngay cả những người đối diện sự thật, nếu không chuẩn bị và không liên lỉ cầu nguyện và không nhận ra những gì vốn trong thiêng liêng cần phải quyết định trước khi nói, trước khi làm thì cũng dễ làm sai, bởi vì tư tưởng nó rất nhanh, nó rất nhạy bén, điều tốt thì khó để tiếp thu còn những điều xấu thì rất nhạy bén để len lõi vào nơi sự suy nghĩ, suy diễn để diễn đạt; từ đó có rất nhiều hành động ở nơi đời sống, đó là bản ngã, cá tánh và sự tự nhiên với giới hạn mà con người yếu đức tin, con người thiếu nhân đức, thiếu nhẫn nại, thiếu thánh thiện và còn thiếu rất là nhiều mặt trong đời sống của người Kitô Hữu.

Cho nên, ngày hôm nay có rất nhiều điều cần phải học, cần phải biết, không phải dành riêng cho ai mà mọi vai trò, mọi thành phần để chúng ta có thể tiếp tục trong một đời sống nếu chúng ta nhận biết Chúa, chúng ta nhận ra những gì vốn gần gũi để được Chúa chỉ dạy, để được Chúa ban cho, để nhờ chính ơn thánh đó mà chúng ta trở thành một con người đổi mới, một con người sống trong sự thật, một người trưởng thành, một người biết nhận ra những gì vốn thuộc về mình để chúng ta sống đúng hơn, chúng ta sống tốt đẹp hơn và chúng ta sống như một đời sống mà chúng ta có nội tâm, có một tâm hồn gần gũi Chúa thì chúng ta thấy rất rõ và bình tĩnh trong mọi vấn đề.

Xin Chúa giúp chúng con luôn bình an, bình tĩnh để nhận ra những gì Chúa muốn và nhận ra Thánh ý của Chúa trong đời sống của chúng con và cũng nhận ra sự nhạy bén của Chúa Thánh Thần luôn dẫn và nhắc nhở chúng con đi trong ánh sáng, dẫn chúng con sống trong sự tốt đẹp, dẫn chúng con hành động những điều đầy ý nghĩa, niềm vui, bình an và bình tĩnh, xin Chúa giúp chúng con, dẫu có những bịnh tật, dẫu có những sự thử thách, dẫu có những khó khăn trong cuộc đời và trong đời sống không ai không có, nhưng chúng ta có thể biết cách để chấp nhận nó, biết cách để phân tích những gì vốn nặng nề hay biết cách để hoàn toàn trông cậy phó thác.

Chúa sanh chúng ta ra trong cuộc đời này, ai cũng có cha, có mẹ, theo trình tụ của một thế giới con người, lần lượt từ đời này đến đời kia vẫn chuyển tiếp với những người còn tồn tại cho đến hậu bối ngày hôm nay; chúng ta cũng vẫn là một lịch trình duy nhất mà chúng ta dành thời gian để suy niệm và cảm nghiệm. Chúng ta chỉ có một Thiên Chúa duy nhất mà thôi, Người là Đấng tạo thành trời đất muôn vật, tinh tú và ngay cả ánh sáng của mặt trời là biểu hiện cho một Thiên Chúa thông suốt và sáng láng cả một bầu trời, phân biệt được giữa ngày và đêm, một cách thật rõ ràng ở trong cái đẹp và chân thiện mỹ mà Chúa dành cho thế giới của loài người của chúng ta chung, và dành cho mỗi một cá nhân. Nhìn vào điểm này thì chúng ta không thể nào quên đi lời cảm tạ, chúc tụng, ngợi khen Thiên Chúa trong thân phận yếu đuối của một con người để nhắc nhở chính mình, mang thân phận yếu hèn không thể nào từ chối được những việc vốn xảy ra và vẫn xảy ra trong đời sống của tội mà chúng ta luôn vấp ngã.

Chúng ta xin cùng Chúa, xin Ngài tha thứ để chúng ta được sửa đổi trong ơn thánh của Chúa, để mỗi một ngày chúng ta luôn được sự nhắc nhở là một Đấng Thiên Chúa mà chúng ta phải tôn thờ, chúng ta phải dùng những cách thức trong đời sống riêng của mỗi một cá nhân diễn đạt, để xin Chúa cho chúng ta sự gần gũi Ngài, để chúng ta cảm nghiệm được rằng chúng ta sống trong cuộc đời này dẫu có những điều thiếu sót, bất xứng nhưng chúng ta vẫn là con của Ngài, vẫn là con của một Thiên Chúa mà chúng ta nhất định phải biết tôn thờ. Bởi vì chỉ có Ngài là một Đấng thấu suốt tất cả, một Đấng quyền năng, một Đấng yêu thương, một Đấng giàu lòng thương xót, một Đấng nhẫn nại, một Đấng đã ban cho chúng ta một giáo lý, một giáo lý không ai có thể sánh được – giáo lý của yêu thương, giáo lý của tha thứ, giáo lý nhận ra sự khiêm nhường, giáo lý để nhận ra một tâm tình, một trái tim của một người con đối diện với một người Cha, tuy không thấy, nhưng trong thiêng liêng chúng ta tin, bởi vì chúng ta phải có chiều sâu của tâm hồn.

Có nhiều điều cảm nghiệm từ nội tâm, có rất nhiều điều cần thiết nhất bộc lộ bằng lời nói, bởi vì đời sống của chúng ta là cái nhìn trong thực tế, cái nhìn trong những việc vốn không thể để ở trong tâm hồn, dẫu có những điều cảm nghiệm, nhưng cũng có những lời phải cần dâng lên. Những lời tốt đẹp thì nên nói, cần nói, còn những lời đem đến cho người ta sự mất bình an, nói những lời gây ra chia rẽ, nói những lời hiềm khích, nói những lời tục tĩu, nói những lời không tốt đẹp, hay có những điều mà trong đời sống của chúng ta phải cần để ý, bởi vì mỗi một chi thể, mỗi một cơ thể, và mỗi một cảm giác của những việc ở trong đời sống của chúng ta đều có ý nghĩa hay và tốt đẹp, nhưng bởi vì tâm trí và lý trí của chúng ta bị lệ thuộc với thực tế, theo cách sống, cái xấu của con người có chiều hướng nhiều hơn là cái tốt. Cho nên sự lành thánh của Chúa Thánh Thần vốn ở với mỗi một người chúng ta những chúng ta nhận ra Ngài hay không, chúng ta có đón nhận, chúng ta từ chối hay chúng ta làm theo ý riêng nó đều có một cách rất rõ ràng.

Lạy Chúa, con cảm ơn Chúa ngày hôm nay, tuy buổi sáng con rất mong muốn được tham dự thánh lễ Misa, nhưng đây cũng là bởi vì con đã dậy trễ cho nên con xin Chúa cho con ở nhà, bởi vì giây phút này mới thuộc riêng về con, con mới có thể nói hết tất cả những gì vốn được nghe, không tự nơi con, mà con tin chắc do Chúa Thánh Thần chỉ dạy, trong sự linh ứng của Ngài, để con có thể nói những gì mà Chúa muốn con nói và Chúa dạy những gì thiếu sót mà chúng con cần phải học, và bản thân con cần phải có kinh nghiệm, bởi vì con đi không phải chỉ một mình mà con đi cùng với những người anh chị em, để những lời đó thật sự được thực hiện trong đời sống của chúng con. Sự chỉ dạy, sự nhắc nhở quá rõ ràng những ngày vừa qua, không còn gì để từ chối sự hiện diện của Chúa, tiếng nói của Chúa và sự sống động của Chúa, và chúng con lại tiếp tục được sự dạy dỗ cẩn thận, kỷ lưỡng và tỉ mĩ của Mẹ Maria, sự chăm sóc gần gũi của Ngài đối với chúng con.

Cho nên lòng gần gũi, quả thật ngày càng quá rõ; cho dù có rất nhiều điều mà con người không thể chấp nhận được, không phải một vị Thiên Chúa mà họ đang nghĩ – quá cao siêu, quá xa vời và chỉ nằm trong trang sách sử khi họ lật sách và đóng sách. Thiên Chúa chỉ có ngự trong thánh lễ Misa, hay lúc tham dự thánh lễ, còn về nhà thì Chúa vẫn ở nơi nhà thờ không về với chúng con sao? Quả thật, Chúa ở khắp mọi nơi và Chúa đang ở trong trái tim của mỗi một con người, với những người họ đang thật sự nhận ra, với những người mà Chúa đang đi tìm, dẫu họ thiếu sót và bất xứng. Tình yêu của Chúa cao vời vợi, bao la bát ngát đi tìm những người con khờ khạo, đi tìm những người con đang non nớt về đức tin. Nơi mà Chúa không ẩn hiện đó là con người quá kiêu ngạo, quá tự ái, quá kiêu căng và con người không tin vào Lòng Thương Xót của Ngài, con người không tin có Chúa, và con người tìm đủ mọi cách để xúc phạm, và nói những lời xúc phạm – mặt này và mặt khác – thì nơi đó Chúa không thể hiện diện bởi vì con người đó và chúng ta đã từ chối Ngài.

Ngài đến với những ai mang một trái tim – một trái tim đau khổ, một trái tim bị bỏ rơi, một trái tim đẫm lệ bởi vì sự đau khổ của cuộc đời và của cuộc sống; những ai nghẹn ngào uất ức, những ai đau khổ Ngài luôn ở bên cạnh để đỡ nâng che chở, nhưng về mặt thiêng liêng chúng ta có biết hay không thì tùy thuộc mỗi một cá nhân.

Đối với Thiên Chúa, Chúa đi tìm những người con sai lạc, Chúa đi tìm những người con mà họ không hề biết và chưa bao giờ nếm được tình yêu ngọt ngào của Ngài. Cho nên Chúa đã nói: “Ta đến để tìm những người tội lỗi để chữa lành cho họ, bởi vì họ là những người bệnh tật cần chữa lành, còn những người có thể cho mình là tốt nhất, hoàn mỹ nhất, và những điều chỉ nhìn bằng một cặp mắt của bề ngoài nhưng tâm hồn cũng phải cần – đó là một đời sống phải cần nhận ra sự cảm nghiệm khi chúng ta có Chúa, chúng ta thật sự sống như Chúa muốn, chúng ta thật sự quyết định trở nên những người công chính. Một trăm người công chính không thống hối ăn năn, tự cho mình là người công chính thì thua một người tội lỗi khi họ hết lòng ăn năn trở về. Cho nên, Chúa đã bỏ 99 con chiên kia để đi tìm một con chiên lạc, khi Ngài vác trên vai để trở về lòng Ngài vui mừng hớn hở vì đã đưa con chiên bị tật, bị bịnh, bị lạc trở về với Ngài một cách thành tâm.

Chúng ta có thể ví rằng tình yêu của Chúa bao la vô bờ bến, Ngài đi tìm và mãi đi tìm; ngày hôm nay chúng ta nghĩ rằng Ngài cứ mãi tiếp tục từ thế hệ này sang thế hệ khác để đi tìm chúng ta chăng? Quả thật, Chúa sẽ đi tìm, tìm cho đến ngày mọi sự được hoàn tất trong chương trình của Đức Chúa Cha, nhưng trong một thời điểm mà chúng ta có thể nghe và biết, cũng sẽ có một ngày kết thúc, bởi vì luật định ngay từ lúc ban đầu mà Đức Chúa Cha đã để cho loài người được biết – Alpha và Omega. Bắt Đầu và Kết Thúc. Sự kết thúc đó cũng nằm trong những năm tháng cứu cánh, là ngay trong thời điểm hiện tại của chúng ta hôm nay, những việc phi thường và lạ thường không thể xảy ra nhưng đã xảy ra, đôi mắt bình thường và tầm thường cũng có thể được nhận và nhìn ra sự bao la vĩ đại trong huyền nhiệm, và phép lạ vẫn và đang còn trong thế giới của con người.

Đối với chúng ta sự suy nghĩ nó nằm ở trong giới hạn nhưng đối với Thiên Chúa thì bao la bát ngát, bởi vì không gian và thời gian thuộc về Ngài mà với sự cho phép của Ngài bất cứ lúc nào Ngài muốn thì điều đó được thể hiện trên người bình thường và tầm thường, cũng thể hiện qua các tiên tri, các ngôn sứ, cũng thể hiện cho mỗi một thời đại – với những năm tháng hồng ân và ân sũng. Hôm nay món quà mà chúng ta được đích thân đón nhận, tự chúng ta, mỗi một cá nhân, được đón nhận món quà do đó Chúa ban, để chúng ta tự cảm nghiệm thiêng liêng đang hiện hữu, được đánh động, và hoàn toàn gần gũi. Đó là một món quà mà Chúa dành cho nhân loại chúng ta ngày nay để giúp chúng ta phản kháng lại những sự đen tối vốn có trong tội và cái chết, vẫn còn ở nơi sự phản động, nội loạn cũng như ngoại loạn trong tư tưởng của chúng ta, để chúng ta kêu cầu Ngài, để chúng ta đầu phục Ngài, để chúng ta chân thành, và khi chúng ta kêu cầu bằng cách thức đó thì không thể nào một Đấng Thiên Chúa nhìn con người khi đã hoàn toàn kiệt quệ, không còn một nơi nào nương náu, không còn một nơi nào nương tựa, không còn một nơi nào hy vọng thì Chúa sẽ chẳng bao giờ bỏ qua, bởi vì Chúa là một Thiên Chúa tình yêu, một Thiên Chúa trọn tình yêu.

Ngày hôm nay biết bao nhiêu thế hệ đã làm cho Ngài đau lòng, đã làm cho Ngài rĩ máu, đã làm cho Ngài thất vọng và đã làm cho Ngài chán chê, ê hề bởi vì sự hiểu biết nông cạn của chúng ta, bởi vì sự khờ dại của chúng ta, bởi vì sự điên dại của chúng ta, bởi vì lòng ngoan cố cứng lỳ và chai đá của chúng ta, nếu Chúa dùng quyền năng của Ngài thì ngày hôm nay trên trái đất không còn một bóng người được sinh sống. Hôm nay chúng ta có thể nhận ra được, bởi vì tất cả mọi việc của Chúa làm đều đi kèm với những việc rất thực tế, bởi vì chúng ta không dùng những gì Chúa ban cho chúng ta, tận tụy và đi sâu thì chúng ta có thể hiểu rõ Chúa làm việc lúc nào cũng có lý do, lúc nào cũng có một chương trình sắp đặt, bởi vì Ngài là Thiên Chúa, biết trước được tất cả; Ngài biết từ trong xương, trong tủy, quá khứ, hiện tại và tương lai và ngay bây giờ.

Cho nên những gì vốn qua trong giòng lịch sử quả thật là một điều có thật, cũng đang diễn tiến, và cũng có những điều chúng ta cần học, cần biết để thực hành, để tránh xa đi những gì lôi cuốn trong tội và cái chết; nhưng chúng ta có quyền tự do là bởi vì Chúa ban điều này cho chúng ta. Những gì vốn bắt buộc thì không còn ý nghĩa nữa, Chúa có quyền bắt buộc, Chúa có quyền bởi vì Chúa là Đấng quyền năng, có thể ra lệnh cho mọi người đều quy thuận, đều phủ phục và đều trở về và đều làm như Chúa muốn, bởi vì Chúa là Vua và có chủ quyền. Con người của chúng ta nếu ai có chức quyền, những vị vua trong thế giới của trần gian, hay là những người tổng thống đại diện cho những quốc gia có thể làm điều này, bởi vì họ chỉ nằm trong sự nông cạn, giới hạn của những ngày trên trần gian còn những gì của hiện tại, tương lai và linh hồn mai sau thì họ hoàn toàn không biết, không có quyền và không hiểu được những gì vốn trong thiêng liêng nếu không được soi sáng bởi Chúa Thánh Thần.

Ngày hôm nay có rất nhiều điều mà Chúa Thánh Thần muốn tỏ bày cho nhân loại được biết, tất cả những gì Chúa mong muốn ở nơi chúng ta, bởi vì Chúa ban cho chúng ta quyền tự do; Chúa chỉ muốn trái tim thiện nguyện, Chúa chỉ muốn cõi lòng của chúng ta với một trái tim thật sự nhận ra những gì thuộc về chúng ta, thuộc về linh hồn, và thuộc về những ngày tháng hạnh phúc, ý nghĩa, bình an mà con người cần có ở nơi đời sống của hiện tại hay đời sống của tương lai. Chúng ta phải tin có Thiên Chúa, chúng ta phải làm và thực hành những điều Chúa dạy.

Chúng ta phải hiểu rằng Chúa yêu thương chúng ta vô bờ bến, nhưng Chúa cũng để cho chúng ta quyền tự do chọn Ngài hay chọn ý thích riêng của mình; bởi vì chúng ta nằm trong thân xác, chúng ta đang sống trong những ngày lữ thứ của trần gian, là những ngày chúng ta hành động, những ngày chúng ta có ý chí, những ngày chúng ta được dồi dào tất cả những ơn thánh vốn được ban và cho. Chúng ta có mắt để nhìn, có tai để nghe, có miệng để nói, có trái tim để cảm nhận và lý trí để quyết định và hành động theo ý của chúng ta theo những điều tốt đẹp nhất mà con người cần có dành cho Thiên Chúa. Chúa không đòi hỏi những gì sâu thẳm, Chúa không đòi hỏi những gì quá mức khi con người không thể, nhưng Chúa đòi hỏi chúng ta biết Ngài, để chúng ta phụng sự như là một người con trong gia đình, tôn kính và gần gũi, là một người Cha luôn muốn gần con cái của mình.

Chúng ta không gần được Ngài là bởi vì chúng ta nằm trong bóng tối, chúng ta để cho thân xác và tất cả ý chí, suy nghĩ của chúng ta không thuộc về sự lành thánh mà Thiên Chúa, qua giáo lý, đặt để cho chúng ta với một sự minh chứng bằng cái chết của Con Một của Ngài, để gợi lại và đem lại giáo lý và chân lý đó để chúng ta tránh trừ đi những điều vốn xúc phạm ngay từ lúc đầu tiên, khi chúng ta mang tội của nguyên tổ.

Có rất nhiều điều kỳ diệu tuyệt vời của một Thiên Chúa để cho chúng ta nhận ra và gần gũi, nếu thật sự Chúa tỏ mình không ai có thể dám đến gần, bởi vì Chúa là Đấng quyền năng, vẻ đẹp của Ngài, sự sáng láng của Ngài và những sự toàn vẹn của Ngài chúng ta không xứng đáng và chúng ta không có cơ hội bởi vì cặp mắt chúng ta chỉ nhìn trong giới hạn của thế giới trần gian khi thuộc về thân xác, còn thiêng liêng thì sâu thẳm bao la không giới hạn. Cho nên chúng ta phải tin, và chúng ta phải thực hành theo những điều tốt đẹp của ý chí do Chúa Thánh Thần ban cho thì chúng ta mới hiểu Thiên Chúa là ai, và là một Thiên Chúa mà chúng ta tin tưởng, tín thác, bởi vì Ngài yêu.

Ngài yêu chúng ta cho nên Ngài tạo đủ mọi điều kiện, tạo đủ mọi điều để đến gần và dẫn dắt chúng ta đi vào giáo lý, chân lý và tình yêu sâu thẳm của Ngài; trong tình yêu đó Ngài chuẩn bị cho chúng ta là lòng tha thứ, Chúa luôn tha thứ, tha thứ và tha thứ và yêu thương. Chúa chỉ có những điều mà chúng ta được nương nhờ cho đến ngày hôm nay, đó cũng là khuyết điểm của Ngài; Ngài là Vua của vũ hoàn, Ngài có thể dùng quyền năng của Ngài, dùng những gì vốn thuộc về Ngài để ra lệnh và cho chúng ta hay quyết định để cho chúng ta không thể làm những việc ngược lại Thánh ý.

Nhưng nếu Chúa dùng cách đó thì chẳng khác gì những con người bình thường và tầm thường, những vị vua chúa trên trần thế. Những vị vua trên trần thế không thể sánh được với những việc của Thiên Chúa của chúng ta; các vị vua hay các vị vua bình thường, tầm thường trong trái đất có lớn và cao bao nhiêu cũng phải cúi đầu phủ phục một vị vua duy nhất – là Cha, và con, và Thánh Thần, mãi mãi đời này đến đời kia Ngài vẫn là một Thiên Chúa, một Thiên Chúa chủ quyền và đầy quyền năng, một Thiên Chúa yêu thương và cai trị chúng ta bằng chính tình yêu.

Ngày hôm nay, tất cả mọi người chúng ta đã học và biết, qua bao thế hệ, qua bao thời đại nhưng chúng ta chưa tìm ra được một lý do gần nhất mà chúng ta được có, được biết và phải biết; bởi vì thân phận của con người dẫu tài năng, dẫu hiểu biết, dẫu có giỏi đi chăng nữa nhưng vẫn còn mang những sự yếu đuối của nơi con người và thân xác. Cho nên chúng ta phải cần sức mạnh của Thiên Chúa, qua Chúa Thánh Thần, về mặt này cũng như mặt khác, về lý trí, về suy nghĩ và về đời sống với thân phận của con người không thể thiếu lòng tôn kính, lòng thờ lạy và với một trái tim biết nói chuyện bằng sự cầu nguyện.

Nếu chúng ta muốn được biết, muốn được nghe chúng ta nhất định phải dành cái không gian thuộc về Thiên Chúa của chúng ta dành cho Ngài, chúng ta phải cần được bởi vì Ngài là một Người yêu thương, thông cảm, hiểu rõ và biết tất cả sâu thẳm trong lòng của chúng ta, mỗi một người, mỗi một vai trò, mỗi một thành phần và mọi tầng lớp trong thế giới của loài người. Chúa sanh chúng ta giữa cuộc đời này nhưng có rất nhiều điều chúng ta không thể từ chối được, dẫu chúng ta là những bậc vua chúa, hay là những người nghèo khổ nằm bên vệ đường, chúng ta không thể nào từ chối được tất cả những gì vốn trong sự sống thuộc về Ngài; tất cả cái đẹp, cái tốt thuộc về Ngài, hay ngay cả những điều không hoàn mỹ cũng thuộc về Ngài; bởi vì Chúa đã sắp đặt và biết trước quá khứ, hiện tại và tương lai.

Tại sao những con người sanh ra lại bịnh tật? Bởi vì con người nếu sanh ra bị bệnh tật, nếu không có những điều mà họ có thể còn để tồn tại, hiểu được ý nghĩa của cuộc đời thì có lẽ rằng trong quá khứ mà Chúa đã biết được không phải là họ mà thời điểm bắt đầu đã có rất nhiều điều mà ngày hôm nay những người đó được sanh ra trong cuộc đời này, những người đó được đón nhận những bệnh tật, những người đó phải đối diện bởi vì nguyên thủy là tội của loài người từ lúc ban đầu. Cho nên tất cả những gì mà Ngài dùng mọi cách để cứu chúng ta trong những điều tốt đẹp nhất, nhưng trong những điều mà chúng ta nhìn đó là những điều khiếm khuyết nhất, là cái nhìn khiếm khuyết nhất với con người và cặp mắt nông cạn, chỉ giới hạn trong sự suy nghĩ thì chúng ta cho đó là đau khổ, đó là lầm than, đó là những điều mà chúng ta trách cứ Chúa và chúng ta than thân trách phận.

Nhưng quả thật, chúng ta có biết rằng Chúa yêu thương chúng ta, và Chúa để cho chúng ta quyền tự do, Chúa để cho chúng ta có những điều đó là sự tốt đẹp nhất với thân phận mà chúng ta phải đón nhận và chịu đựng. Nhưng mấy ai có thể chịu đựng thực tế, mấy ai có thể chịu những cái đau đớn thật sự, mấy ai có thể chịu và đón nhận tất cả những gì vốn ở nơi thân phận của con người mà chúng ta nhìn vào chiều sâu, chiều rộng của một Thiên Chúa mà Ngài tạo nên chúng ta. Cho nên chúng ta không hiểu được nhiều, chúng ta không biết được nhiều và chúng ta cũng đủ lý do để tương tự của những sự suy nghĩ, của những ý chí khác biệt với một đời sống mà chúng ta thay vì tin tưởng, thay vì cầu nguyện, thay vì trông cậy và thay vì biết nói lên tiếng cảm ơn, hay thay vì đời sống cầu nguyện để chấp nhận thì chúng ta chắc chắn sẽ khá hơn, chắc chắn sẽ có những người sống một đời sống với nội tâm bình an hơn.

Nhưng rất tiếc, rất tiếc con người của chúng ta không hiểu rằng ngay từ lúc ban đầu thì chúng ta đã bội tín với Thiên Chúa, cho nên vì sự tự do bội tín đó, chúng ta đã bị lệ thuộc bởi một thế giới của trần gian và đó là điều ở nơi thân xác của loài người ưa chuộng, đó là sự gần gũi và là thực tế trong đời sống, của tiền bạc, của tham lam ích kỷ, đã bị thần dữ nó mở cánh cửa và gieo vào đầu óc, tâm trí và đời sống của con người. Cho nên Chúa ban cho chúng ta những điều cao hơn nữa, là lý trí để quyết định, Chúa ban cho chúng ta chiều sâu của tâm hồn, Chúa ban cho chúng ta những điều không thể giải thích, và không thể bằng chứng được nhưng cao siêu hơn, mầu nhiệm hơn, sâu thẳm hơn và có sự rõ ràng ở trong Thần Khí và Thánh Thần. Bởi vì khi chúng ta tin, những việc chúng ta làmở bên trong không thể phơi bày được nhưng trongtâm trí như là một sự chỉ bày và sắp đặt một cách cặn kẽ, rõ ràng trong khôn ngoan và sáng suốt, bởi vì giáo lý của Ngài là giáo lý tình yêu và chỉ có một mặt trong sự thật.

Con người ngày hôm nay bề ngoài có những cách thức rất cao trọng, rất sang trọng, rất kiến thức, rất học hỏi, và bề ngoài dung mạo rất là đẹp mắt nhưng bên trong nếu thật sự chúng ta không để cho tâm hồn của chúng ta do Chúa Thánh Thần hướng dẫn thì chúng ta sẽ lắt léo mặt này cũng như mặt khác, bất chấp thủ đoạn, lừa gạt, gian dối và còn nhiều điều rất đáng sợ với những người khi trái tim của họ không sống trong sự thật, không đón nhận và không tin tưởng Thiên Chúa. Cho nên đã có những quốc gia mà ngày hôm nay cũng chưa tìm ra được sự thật để sống và cai trị đất nước của họ, đã trở thành một đất nước thối nát, đã trở thành những điều của bề ngoài, đã trở thành những điều gian dối, và đã trở thành là những quốc gia tự quyết định trong sự vô thần.

Có rất rõ, ngày hôm nay thế giới của loài người phải cần phân biệt thật rõ ràng những gì Chúa đã ban và đang ban; đừng bao giờ trách cứ Ngài là bởi vì tất cả mọi việc Ngài ban không phải ban như chúng ta suy nghĩ mà Ngài dùng những cách cao siêu hơn, mầu nhiệm hơn, sâu thẳm hơn ở trong tâm trí, ở trong lý trí, ở trong lòng tin và còn rất nhiều điều khi chúng ta tin thì điều đó được thực hiện một cách trình tụ với một Đấng Thiên Chúa quyền năng và là một Đấng Thiên Chúa vô hình, đang hiện hữu nhưng Ngài vẫn tiếp tục nhìn thấy chúng ta từng mỗi một việc, nhìn thấy chúng ta mỗi một người, nhìn thấy chúng ta mỗi một linh hồn và Ngài sắp đặt theo thượng trí của một Đấng Thiên Chúa như chúng ta đã được nhìn thấy sự hoàn mỹ của trời và đất, sự hoàn mỹ của một biển mênh mông, sự hoàn mỹ của tinh tú và ngôi sao trên trời và sự hoàn mỹ của mỗi một người của chúng ta, mỗi một bộ phận, mỗi một chi thể đều có gân cốt hay luồng máu được luân chuyển trong thân xác, bộ não, tay chân, mắt, mũi, miệng, và những ngũ tạng, lục phủ và những cơ quan của con người đều là Chúa sáng tạo.

Cho nên hãy nhìn vào con người của chúng ta thì chúng ta chưa tìm hiểu được ai là người có thể làm ra điều đó, đó là những điều bình thường nhất mà chúng ta không để ý đến thì làm sao chúng ta có thể hiểu được chiều sâu chiều rộng của một Đấng Thiên Chúa ban cho chúng ta để nói về linh hồn, nói về tâm hồn. Bởi vì chúng ta chưa tìm hiểu hết, chưa học hết cho nên chúng ta không hiểu hết, cho nên chúng ta đã mở cái cánh cửa yếu đuối đó để thần dữ nó nhảy vào. Chẳng ai xa là chính là chúng ta, chúng ta chìu theo xác thịt, tham lam, dục vọng, dục tính, dâm dục và chúng ta để cho những ý nghĩ của chúng ta, nói xấu và chúng ta ghen tuông, ganh ghét, chúng ta tìm đủ mọi cách để thỏa mãn cho bản thân của chúng ta, cá nhân đi đầu, mặc kệ ai và từ đó chúng ta tham lam, chúng ta tư lợi, chúng ta khát vọng và chúng ta làm những điều tuy ở trong đời sống thực tế đó là thành công, nhưng thành công trong xương máu, thành công trong sự bất chính, thành công trong những điều mà chúng ta bất chấp thủ đoạn để đạt được thành công, với những điều không đi trong sự thật và không sống trong sự thật.

Điều lên án ngày hôm nay không phải chỉ trích những người đã, và đang sống với một đời sống sung túc giàu có, nhưng quả thật Chúa ban cho chúng ta sự sung túc là bởi vì biểu hiện của một thời đại qua – đó chính là Vua David. Vua David là một người chăn chiên, là một người chăn cừu, nhưng cuối cùng đã trở thành một vị vua khi Ngài xức dầu và tấn phong để trở thành một vị vua – một vị vua của một đất nước trù phú, giàu có, và đổ biết bao nhiêu hồng ân khi Vua David hoàn toàn lắng nghe, và tuân phục luật của Chúa và tôn thờ Chúa một cách mà trong sách sử ngày hôm nay được viết, Ngài có những điều mới mẻ và trang sách sử đó ngày hôm nay chúng ta không bao giờ quên, để chúng ta có những lời ca ngợi, những lời chúc tụng, những điều mà con người hết cả tấm lòng, hết cả tâm trí để dâng lên cho Thiên Chúa. Chúng ta không thể từ chối được sự trù phú mà ngay cả Vua Solomon, sự giàu có, tất cả mọi điều, một mặt của đời sống của dân chúng cũng như là những người thuộc về Chúa và tôn thờ Chúa có ai là người thất bại đâu, có ai là người để lại cho chúng ta dấu vết gì?

Chúng ta không quên tổ phụ Abraham của chúng ta, chỉ có tin vào Thiên Chúa mà ngày hôm nay chúng ta là con cháu của Ngài. Cho nên sự trù phú đó khắp nơi khắp chỗ không có gì không có trong bàn tay của Thiên Chúa của chúng ta; bởi vì Chúa để cho chúng ta tự do, khi thật thuộc về Ngài thì chúng ta không cần lo, mọi sự Chúa đã lo và ban cho chúng ta, chỉ hành động và thực hành theo bổn phận của một người con đối với một vị Thiên Chúa mà Ngài đã ban và gần gũi chúng ta. Ngài đã ban cho chúng ta quá nhiều, Ngài gần gũi chúng ta, nhưng không bao giờ có tiếng nói cảm ơn, không bao giờ tri ân, không bao giờ mở miệng để hiểu những gì vốn có và được ban do Thiên Chúa, mà chúng ta đi tìm những gì của thế giới con người, tìm những điều hạn hẹp, tìm những điều nông cạn, tìm những điều ấu trĩ, tìm những sự đeo mang ở nơi tội và cái chết, vẫn còn và tiếp tục, vẫn chưa mở đôi mắt sáng khi Đức Giêsu đã đến và đem chân lý cho con người trần thế.

Cho nên, biết bao nhiêu điều mà ngày hôm nay chúng ta đã sống trong một thời đại mà chúng ta nhìn thấy được sự cương quyết và lòng ác độc của những vị vua dùng quyền hành để ép buộc và giết hại; cuối cùng những vị vua đó kết thúc như thế nào trong giòng của lịch sử? Quả thật, rất nhiều và rất nhiều, cho nên chúng ta chỉ nằm trong giới hạn khi chúng ta thật sự có quyền cao chức trọng, hay chúng ta kiến thức học thức, hay chúng ta có tài giỏi nhưng không có đạo đức, không tin tưởng vào Chúa và không có Chúa thì chúng ta trở thành chỉ là những người nông cạn trong một thế giới nhứt thời mà thôi, những gì thuộc về thế gian thì nó sẽ chóng qua đi và chẳng bao giờ tồn tại. Con người của chúng ta vào thời điểm của ngày hôm nay nếu chúng ta thật sự rất thọ thì chỉ khoảng 120 tuổi là cùng, nhưng cả một lịch trình của Thiên Chúa ban cho con người không phải là 120 tuổi mà Ngài ban cho cả một cuộc đời và số đó còn tăng trưởng gấp mười lần chúng ta có thể sống trên thế giới của trần gian, điển hình như tổ phụ Abraham.

Chúng ta có thể nhận thức được tất cả mọi điều trong sự tự do mà chúng ta quyết định ngày hôm nay đã để cho cánh cửa của bản ngã cá tánh, đã để cho cánh cửa của quyền tự do, đã để cho cánh cửa của thần dữ mà chúng ta ngược lại và chống lại với tất cả những sự tự nhiên mà Thiên Chúa dành và ban; chúng ta dành quyền của Thiên Chúa, chúng ta quyết định với những điều nông cạn, bé nhỏ và chúng ta tự ỷ lại với tiền bạc, danh lợi, đã bị sự cung cấp thỏa mãn và hưởng thụ theo cách của con người; cho nên chúng ta đi vào những thời điểm với tuổi thọ càng ngắn dần đi, bởi vì chúng ta không thuộc về Chúa từ tinh thần cũng như thể xác cho nên tuổi thọ chúng ta làm sao có thể kéo dài được? Bởi vì chúng ta không thấy những gì trong thiên nhiên để chúng ta có thể có một đời sống hạnh phúc, chỉ biết vâng lời và chỉ biết lắng nghe và tin tưởng thì chúng ta không gánh trách nhiệm với những sự âu lo, ưu tư để rồi gây ra những bệnh tật, từ những bệnh tật đó còn những điều khác nữa lệ thuộc nơi thân xác yếu đuối của con người.

Quả thật, có rất nhiều điều mà chúng ta đã để cái kẻ hở quá rộng, quá lớn mà chúng ta không hiểu rằng Chúa yêu thương chúng ta biết ngần nào; cho dù chúng ta có tội lỗi, nhưng điều chúng ta đã quyết định Ngài vẫn tôn trọng cho đến ngày hôm nay. Tất cả mọi việc nó vẫn hiển nhiên, nó vẫn tự nhiên và có với những người có công sức đi tìm, tạo ra và tin tưởng, Chúa vẫn ban bởi vì Chúa là người công bằng; Chúa không hề khước quyền của chúng ta, Chúa không hề khước quyền với một bất cứ một cá nhân nào. Những điều mà Ngài đòi hỏi ngày hôm nay là con tim nhận ra Ngài, lòng tin đối với Ngài và trái tim chúng ta có thể dành cho Ngài với những giây phút mà chúng ta phải thật sự thuộc về Ngài; bởi vì Ngài muốn nói cho chúng ta và chúng ta lắng nghe Ngài; bởi vì Ngài đang dạy và đang tập cho chúng ta trên những bước đường của trần thế; Ngài đang dạy và đang tập cho chúng ta, mỗi một vai trò và mỗi một thành phần; Ngài đang dạy và đang tập cho chúng ta qua Chúa Thánh Thần, đang hoạt động và chỉ dạy cho chúng ta một cách rất mật thiết và gần gũi.

Nhưng tội thay, chúng ta không nghe; điều tốt thì chúng ta giới hạn trong sự thực hành mà điều xấu thì chúng ta thực hành mãi trong đời sống của chúng ta mỗi ngày. Cho nên Thánh Phao lô đã nói: “Những điều tôi muốn làm thì không thể làm nhưng những điều mà tôi không muốn làm thì tôi cứ mãi làm.” Bởi vì những điều xấu thì quá gần gũi, quá thực tế, và quá dựa theo xác thịt yếu đuối của chúng ta, và hợp lý với cặp mắt của con người, giữa người và người, giữa thân xác và linh hồn chúng ta.  Đối với chiều sâu của tâm hồn khi chúng ta cảm nghiệm, khi chúng ta nhận định thì quả thật không cho phép, bởi vì sự thiêng liêng của linh hồn, bởi vì chiều sâu thật sự của con tim nó không cho phép chúng ta đi ngược lại với những điều vốn ở nơi luật lệ của Thiên Chúa. Luật lệ của Thiên Chúa là muốn chúng ta sống trong sự thật, sống trong giáo lý mà cái giáo lý đó đem chúng ta đến gần để đừng phạm tội, giáo lý đó để bảo vệ chúng ta, giáo lý đó để dẫn dắt chúng ta đi trên cuộc đời và đường đời, và giáo lý không quá khó khi chúng ta thật sự mở lòng nhưng không quá dễ khi chúng ta không thực hành.

Có rất nhiều điều mà ngày hôm nay mỗi một người cần phải biết, mỗi một người cần phải nhận định và mỗi một tâm hồn, mỗi một linh hồn cần phải đón nhận những điều được nhắc nhỡ; đây cũng là lúc mà mọi người đã đủ, đã đủ lý trí và cũng là lúc mọi người đã nhận ra đâu là sự thật, đâu là lẽ phải, đâu là Thiên Chúa và đâu là thế giới tự do của loài người. Cho nên lịch sử của ngày đầu tiên, lịch sử của mỗi một thời đại diễn tiếp và cũng là lịch sử của một thế hệ chúng ta đang sống; có lẽ có rất nhiều điều kỳ diệu mà Thiên Chúa vẫn tỏ cho chúng ta nhưng có lẽ rằng một số được biết, một số được tin, một số được hiểu nhưng vẫn còn những người con mà Ngài không đành lòng và đành tâm bởi vì họ quá non nớt đức tin.

Họ đã bị thời đại, họ đã bị sự tinh vi khéo léo mặc xác của văn minh, họ đã bị khuyến dụ bởi cái lưới của thần dữ nó bao phủ bởi cái lý luận ở nơi con người. Cái vẻ đẹp ở nơi con người; chiều sâu của bề ngoài thì là điều tốt đẹp nhưng bên trong thì quả thật là một âm mưu rất to lớn, tìm cách đủ mọi mặt tiêu diệt linh hồn, thể xác, lý trí của con người trần thế. Ai là người có thể làm được điều đó? Thiên Chúa là một Thiên Chúa tạo thành, Ngài đem đến cho chúng ta những gì tốt đẹp nhất, Ngài ban cho chúng ta những gì hoàn mỹ nhất và Ngài cho chúng ta được đón nhận chân thiện mỹ, những điều tốt nhất mà Ngài dành cho nhân loại. Nhưng đối nghịch là ai? Đối nghịch lại những luân lý, đối nghịch lại với tất cả sự bình thường tầm thường của con người, đối nghịch lại với luật định, đối ngược lại với tất cả những gì vốn họ cho điều đó có thể thực hành.

Đó chính là thần dữ. Thần dữ nó muốn lôi kéo, chống chọi và nó muốn đưa dẫn con người sa ngã và đi vào bóng tối; cũng như ông bà nguyên tổ của chúng ta đã bất tin đối với Thiên Chúa qua con rắn, đó cũng là lý do mà ngày hôm nay con rắn đó nó không thể ngủ yên mãi, sau khi Chúa Giêsu đến với thế giới loài người trên 2,000 năm, và nó cũng biết được rằng ngày giờ của nó không còn trên trái đất và nó phải về với một nơi nguyên thủy thuộc về nó bởi vì nó chọn. Cho nên đây là những giây phút nó hoành hành và đuôi nó bắt đầu càn quét với tất cả những gì vốn ở trong thế giới của con người, nhất là linh hồn của con người. Nó biết rằng Chúa sáng tạo nên chúng ta, Chúa yêu thương linh hồn của chúng ta và Chúa trân quý linh hồn của chúng ta như viên ngọc quý trong tay của Ngài; nó dùng đủ mọi cách để làm sao viên ngọc đó thuộc về nó, và viên ngọc đó trở thành tối tăm, trở thành mờ đi với ánh sáng mà Chúa dành cho chúng ta mỗi một linh hồn.

Chúng ta đã bị ảnh hưởng bởi tất cả những gì trong cuộc sống với sự tự do mà chúng ta không nhận ra quyền tự do đó do Chúa ban, chúng ta chỉ để những sự thực tế trong đời sống của con người và bị mờ ảo đi, trở thành những việc cần thiết nhất – là tiền bạc, là danh lợi, là dục vọng, là tham lam và còn rất nhiều điều đi kèm từ những điều bé nhỏ nhất trở thành những điều lớn lao nhất, trở thành xúc phạm đến Thiên Chúa bằng chính luật lệ của Ngài; xâm phạm và tiếp tục hiên ngang thách thức Thiên Chúa, và vẫn còn tiếp tục theo cách của con người bình thường, không biết chiều sâu chiều rộng, không biết cao và thấp, không biết những gì là tình yêu và cũng không biết những gì thuộc về chúng ta và chúng ta thuộc về Ngài.

Chúng ta đã bị khuyến dụ bởi thần dữ, bởi đam mê sắc dục, bởi vì tiền bạc, danh vọng, bởi vì tư lợi, bởi vì tất cả những sự lệ thuộc trong thân xác và nó trở thành hư vô, phù vân và phù vân mà thôi. Chúng ta dựa vào đó là nền tảng, chúng ta dựa vào đó là gia tài, chúng ta dựa vào đó là sự sống, chúng ta hoàn toàn dựa vào đó nhưng chúng ta không thấy rằng cho dù tỷ phú hay triệu phú cũng phải chết, cũng phải ra đi và đôi tay chẳng nắm được gì – đó là điều mà chúng ta tích trữ trong thế giới của trần gian nhưng linh hồn thì khô héo, hưởng thụ của thân xác nhưng linh hồn bị cột nhốt với những nơi chốn mà chúng ta hoàn toàn không để cho nó có cơ hội.

Những gì thuộc về Thiên Chúa, như Chúa đã nói, bởi vì sự chất vấn của các kinh sư cũng như biệt phái, nhưng Chúa cũng đã trả lời “ Thuế phải trả, thuế trả cho Caesar thì phải trả cho Caesar, và thuế trả cho Thiên Chúa cũng phải trả cho Thiên Chúa.” Linh hồn của chúng ta thuộc về Thiên Chúa và thân xác của chúng ta thuộc thế trần nhưng chúng ta biết dùng lý trí và ý chí do Chúa ban cho ở nơi Chúa Thánh Thần thì chúng ta sẽ biết đoạn đường của chúng ta đi và thân xác đầy ý nghĩa khi chúng ta biết và tin vào Ngài. Chúng ta không thể lầm lỗi, chúng ta không thể cặp mắt với sự thiển cận, không thể ấu trĩ, không thể ngoan cố, không thể cứng lỳ, và không thể xúc phạm đến Thiên Chúa bằng sự ngạo nghễ với những giới hạn ở trong đời sống của con người và tầm mức hiểu biết rất nông cạn.

Tất cả mọi điều chúng ta phải nhìn rõ để phân biệt, dẫu là những người cao nhất, những người kiến thức nhất, những người giỏi nhất; đó là những lời ngày hôm nay được trau chuốt cho những bài văn thật hay và diễn tả thật là hay để chúng ta có thể nhập vào trong những giây phút mà chúng ta nghe – là sự bùi tai với những từ ngữ hợp lý được ban qua Chúa Thánh Thần. Chúng ta dùng cách thức đó để đánh động con người, nghe thật chí lý và thật có lý, và có thể hợp theo sự suy nghĩ và những gì mà chúng ta có thể nghe để có thể thuận thảo trong cách thức; quả thật có thể được đánh động trong cách thức khi chúng ta nghe và hiểu được những lời được diễn đạt. Đó là những việc mà Chúa vẫn ban cho chúng ta còn tồn tại để đi kiếm tìm những con người trở về bằng những lời lẽ mà chúng ta được đón nghe qua chân lý và giáo lý.

Nhưng tội thay và tiếc thay, nghe thật là nhiều nhưng chẳng làm bao nhiêu, nghe thật là nhiều và chúng ta xúc động thật là nhiều, đánh động thật là nhiều và cảm nhận được thật nhiều nhưng khi trở về với thực tế thì quả thật chúng ta vẫn là những người vẫn tiếp tục sai phạm, vẫn tiếp tục lỗi phạm, vẫn tiếp tục chi phối và vẫn tiếp tục không quyết định một cách mạnh mẽ để lánh xa tội mà chúng ta đang mang và vẫn đang còn.

Lạy Chúa, có biết bao nhiêu điều mà con người của chúng con chỉ cần một chút suy nghĩ thêm thì chúng con có thể thấy được, bởi vì sức lực của chúng con không có thể làm được cho nên chúng con cần phải xin ơn của Chúa; nếu muốn xin ơn của Chúa, nếu muốn gặp gỡ Chúa, nếu muốn thật nhận ra món quà của Chúa chúng ta không thể ở nhà rồi mọi sự ở nơi con người theo ý nghĩ riêng ở nơi thân xác của chúng ta mà chúng ta phải dành bởi vì Ngài là Thiên Chúa, chúng ta phải dành những giây phút cung kính, chúng ta phải một lòng tin thiết tha và chúng ta cũng phải có một chiều sâu thật sự của tâm hồn mới có thể gặp gỡ, mới có thể nhận ra, mới có thể hiểu rõ được những gì vốn Thiên Chúa dành và cho chúng ta. Sách vở cũng đã ghi chép, và mọi tầng lớp trong giới hạn đều hiểu biết những việc mà Thiên Chúa tạo thành hay ban cho chúng ta mỗi một người.

Cho nên, Phúc Âm và Tin Mừng chúng ta không thể để cho những việc đó qua đi bởi vì khi chúng ta nhận ra Thiên Chúa, để chúng ta hiểu cách thức của Ngài, để chúng ta hiểu cách thức được làm con của Ngài, để chúng ta hiểu được đời sống của chúng ta cần biết những điều gì vốn thuộc về Ngài, chúng ta phải cần có những giây phút suy niệm, có những giây phút cảm nghiệm, có những giây phút cầu nguyện, có những giây phút nhận ra được những gì vốn trong thiêng liêng, được hoạt động trong tâm trí, được hoạt động với những điều bay xa, bay cao trong tâm trí, linh hồn và lòng tin của chúng ta; bởi vì điều đó chúng ta mới gặp gỡ Thiên Chúa được, còn nếu chúng ta ngồi với thân xác, chúng ta đối tất cả những gì thuộc về thân xác, chúng ta đối tất cả những gì thực tế, chúng ta đối với tất cả những gì vốn ở nơi con người nếu không có lý trí điều khiển thì chúng ta cũng trở thành vô tri, vô giác và làm những điều không suy nghĩ, cho nên có những cái sai. Có những người sống trong một mái gia đình, thật là hạnh phúc nhưng cuối cùng họ lại dùng súng để bắn vợ, bắn con của mình, bắn những người chung quanh, nhưng khi tỉnh giấc thì họ hoàn toàn đã trễ và cuối cùng họ cũng kết thúc cuộc đời của họ bằng những điều vô tri mà họ đã và đang làm.

Cho nên chúng ta không thể nới lõng thời giờ của chúng ta đối với Thiên Chúa, chúng ta không thể nới lõng tất cả những gì vốn trong thiêng liêng vốn Chúa dành và cho, chúng ta phải bắt lấy nó và chúng ta luôn luôn giữ lấy nó bởi vì nó là căn bản trong đời sống của chúng ta để chúng ta biết sống giữa cuộc đời, để chúng ta xử sự và chúng ta giữ lấy bình an, bình tĩnh trong mọi phương diện khi chúng ta là những đấng bậc cao, hay là những đấng bậc bình thường, hay mọi tầng lớp, mọi vai trò. Bởi vì tình yêu chỉ có một sự bình đẳng, một tình yêu duy nhất mà Chúa dành là Chúa yêu chúng ta mỗi một người và Chúa ban cho chúng ta tất cả mọi sự với những điều Ngài thấy được ở nơi chúng ta và phù hợp với mỗi một cá nhân.

Bởi vì Chúa tạo nên chúng ta, Chúa đã gắn cho chúng ta trái tim của Ngài, Chúa đã gắn cho chúng ta linh hồn thuộc về Ngài, còn thân xác thì Chúa trao ban để chúng ta sống với những ngày lữ thứ trên trần gian, để chúng ta có thể tự thách đố chính mình, để chúng ta có thể chọn lựa khi chúng ta có quyền sanh ra giữa cuộc đời này. Giáo lý và chân lý chỉ có một, và chỉ có một tình yêu của Thiên Chúa, bởi vì tình yêu của Thiên Chúa là sự sống vĩnh viễn muôn đời, dẫn chúng ta từ thế giới của con người và trở về với thiên quốc sau khi chúng ta hoàn tất nhiệm vụ và hoàn tất tất cả mọi việc khi hơi thở được kết thúc với giây phút cuối cùng thì nơi đó mới là nơi với những điều chúng ta hoàn toàn được biết.

Thời điểm chúng ta còn sống, thời điểm chúng ta còn trong con tim, thời điểm chúng ta có thể nói, có thể cười, có thể nhận định, có thể cảm nghiệm và có thể thực hành; sự thực hành rất quan trọng – thực hành trong sự thật, thực hành trong lý trí với tình yêu, với sự chỉ dạy, với giáo lý thì hoàn toàn đã đạt được ở cuộc đời này; còn thực hành không lý trí, thực hành với bạn ngã, cá tánh, thực hành với sự tầm thường và tầm thường thì chúng ta dễ đi vào sự sa ngã, và dễ bị cái lưới bẫy nó rập chúng ta và chúng ta đã trở thành màu đen, chúng ta đã trở thành bị sự đen tối bao phủ cho nên chúng ta không thấy ánh sáng là gì, chúng ta chỉ sống trong bóng tối đó. Chúng ta cứ để cho bóng tối đó làm chủ thì chúng ta có gì để được hạnh phúc, có gì để được bình an, có gì để được những ngày ý nghĩa mà chúng ta đã cố tình, vô tình ở trong tội ác; từ đó chúng ta cứ đi mãi vào trong tội ác; bởi vì thần dữ nó muốn dùng tất cả những cái yếu điểm đó của chúng ta để nó làm chủ chúng ta, và nó cho chúng ta đến với một nơi như nó đã đến và nó đã cư ngụ.

Đây là những việc mà chúng ta đừng để cho những điều đó mất đi khi Chúa đã đến và chuộc tội cho chúng ta, khi Chúa đã mở cho chúng ta một cánh cửa của thiên quốc và bàn tiệc thánh đó vẫn còn chờ đợi chúng ta mỗi một người; chiếc ghế đó không ai có thể đổi đời, không ai có thể thay đổi, chỉ có một mình Thiên Chúa đã ban cho chúng ta chiếc ghế của thiên quốc mà Ngài chờ đợi chúng ta sau khi hoàn tất, chiến thắng được thế giới của trần gian và thuộc về Ngài. Tất cả mọi mặt Ngài đều ban và sắp đặt, nhưng đời sống thực tế nó làm cho chúng ta trở thành những ngày tháng chúng ta đã ỷ vào tất cả những điều cần thiết nhất – đó chính là tư lợi, đó chính là tiền bạc, đó chính là dục vọng, đó chính là những điều thực tế trong đời sống mà chúng ta đang để cho vật chất, tiền tài, để cho những nhu cầu đi trước việc của Thiên Chúa, và chúng ta cứ dựa vào điều đó.

Chúng ta đón nhận những điều Chúa ban nhưng chúng ta không hoàn toàn thực tâm, thực trí để bước sâu vào những ơn thánh để bước cao hơn nữa, khi chúng ta bắt đầu thành công thì bắt đầu tìm đến những cái tư lợi riêng, tìm đến những nhu cầu hoạt động cho thân xác, tìm đến những cái cao hơn và tìm đến những điều bên trong của những điều xấu mà con người vốn có để tính toán riêng cho chính mình; từ đó chúng ta đã ngã gục bởi những bước đường mà chúng ta đã hoàn toàn không đi trong sự thật mà Chúa muốn chúng ta – đó là công lý và sự thật.

Tất cả mỗi một người quả thật danh tiếng và tràn đầy tất cả những điều Chúa ban nhưng cuối cùng bị gục ngã, bởi vì chúng ta đã bị cái lưới bẫy của chính nó, không sáng suốt để quyết định, không sáng suốt để phân định. Chúng ta chỉ cần những giây phút thiếu suy nghĩ, thiếu cầu nguyện trong thân xác thì đã hủy hoại cả một tương lai, hủy hoại tất cả những gì tốt đẹp nhất mà bao nhiêu năm tháng hay bao nhiêu năm mà chúng ta có thể hết sức, hết mình để trở thành một người nổi tiếng, nhưng cuối cùng chỉ vì một chút đam mê lạc thú, chỉ cần sự suy nghĩ sai lầm, chỉ cần một chút không trưởng thành để chúng ta mạnh mẽ giải quyết những việc đối diện thì chúng ta phải lọt ngay vào cái lưới bẫy của chính nó.

Cho nên biết bao năm gầy dựng tiếng tăm, biết bao nhiêu năm thành công, biết bao nhiêu năm trở thành một người đáng để người ta phục và người ta ghi nhớ nhưng cuối cùng chỉ một câu chuyện bé nhỏ ở nơi sự ích kỷ, ở nơi dục vọng, ở nơi dâm dục, ở nơi tham lam, ở nơi tiền bạc, danh lợi thì đã trở thành những điều – đó là phù vân và phù vân mà thôi, và trở thành trống rỗng, chẳng còn gì nữa; quay lại thì đó là một sự nhục nhã khi chúng ta là một người quá nổi tiếng. Đã có biết bao nhiêu danh nhân, có biết bao nhiêu người đã đi vào trong giòng của lịch sử, và đã có biết bao nhiều vĩ nhân, tiếng tăm cũng có, những sự tốt đẹp của họ trong âm thầm mà ngày của họ ra đi thì điều đó đáng nhớ và vẫn còn ghi chép trong sách sử; còn có những người có thật nhiều điều nhưng cuối cùng kết thúc quả thật là một sự nhục nhã mà bản thân họ cũng không chấp nhận nổi.

Có biết bao nhiêu điều mà chúng ta bị vào những cái lưới bẫy mà quả thật chúng ta phân biệt thật rõ, cuộc đời của chúng ta có biết bao nhiêu chặng đường đã đi và sẽ đi, và còn những ngày mà chúng ta phải tranh thủ cho đến giây phút cuối cùng. Chúng ta không thể từ chối được những gì vốn tóm tắt lại những gì ở nơi con người và những gì thuộc về Thiên Chúa, những gì được trao, được nghe và được nhắc nhở ngày hôm nay, cho dù chúng ta có thành công, cho dù chúng ta có như thế nào hay cho dù chúng ta có yếu đuối tội lỗi, nhưng chúng ta cũng vẫn là những người con chỉ có một linh hồn duy nhất, chỉ có một trái tim, chỉ có một niềm tin, và chỉ có một đức tin mà chúng ta quyết định cho chính mình.

Có biết bao nhiêu thế hệ đi qua, hôm nay chúng ta vẫn còn trong thế hệ ngày nay, có những điều kỳ diệu, những điều kỳ lạ, những điều hoàn toàn không thể tin tưởng được nhưng đã có bởi vì chúng ta thấy cho nên chúng ta không thể từ chối được sự thật. Chúa muốn chúng ta phải sống trong sự thật, Chúa muốn chúng ta phải làm những gì trong sự thật, nói lên những gì từ sự thật, và cũng làm chứng cho sự thật với tất cả những gì vốn trong sự thật mà Ngài đã ban đến cho chúng ta ngay từ lúc đầu tiên.

Bởi vì công lý là sự thật đứng đầu ở trong thế giới của loài người khi Ngài sáng tạo, dạy cho chúng ta đời sống thực hành với tất cả những điều kèm theo; nếu chúng ta muốn sống trong sự thật, và sống trong công lý để được nhận ra thì chúng ta phải biết người tạo nên chúng ta, giáo lý của Ngài, và lời nói của Ngài, sự ban trao của Ngài và nhất là tình yêu của Ngài để chúng ta sống – sống với con tim của mình, sống với nội tâm của mình, sống để dành cho phần linh hồn của mình và sống dùng tất cả những gì vốn trong thân xác mà chúng ta còn để thuộc về một sự khẳng định cho Thiên Chúa của chúng ta, cho linh hồn của chúng ta, cho chiều sâu của tâm hồn, và cho cả lý trí trong sự thật, trong công lý, trong lẽ phải và trong một đời sống xứng đáng là con của Ngài.

Cho dù chúng ta thiếu sót, chúng ta tội lỗi; ai cũng vậy, bắt đầu từ tội lỗi nhưng Chúa nhìn vào đó và Chúa đến để cứu chúng ta. Chúng ta mang thân phận tội lỗi, chúng ta không thể nào tránh trừ được tội lỗi, dù ít hay nhiều, dù chúng ta vô tình hay cố ý, chúng ta không thể tránh trừ được, nhưng mỗi một ngày, bởi vì thân phận yếu đuối, cho nên chúng ta vẫn tiếp tục kêu xin cùng Thiên Chúa. Mỗi một giờ chúng ta vẫn thuộc về Ngài và tâm trí của chúng ta xin thuộc về Ngài, chúng ta học làm sao để trở nên sự thật và công chính.

Chúa không bắt tội chúng ta, Chúa biết thân phận yếu đuối; Chúa chỉ nhìn giây phút cuối cùng, giây phút chúng ta trưởng thành, giây phút chúng ta hiểu biết, giây phút chúng ta chọn Ngài hay chọn những gì vốn đã làm cho chúng ta trở thành những ngày không có ý nghĩa, những ngày trong đen tối, những ngày trong bóng đêm, những ngày chúng ta đã nằm ở trong lưới bẫy, lưới rập và ngay cả chúng ta cũng nằm trong sự khát vọng của bản ngã, cá tánh, của tham lam ích kỷ, những điều vốn có, những điều nhẹ nhàng nhất đã trở thành những điều lớn nhất khi chúng ta không nhận ra và loại bỏ chính nó. Cho nên đụng đến thì đã tự ái, chưa nói đến thì bắt đầu đã tranh đấu bảo vệ cho mình, che đậy những tội lỗi, che đậy những sự xấu xa, che đậy tất cả những gì mình nghĩ rằng không ai biết. Chúa biết tất cả, những lời không phải tự động mà Chúa đã hiểu, cho nên Chúa dùng những lời đó để giảng dạy cho muôn người, Chúa dùng những điều cho chúng ta nhận thấy một cách rõ rang, lời nói đi đôi với việc làm.

Chúa Cha đã hứa ban cho thế giới của loài người, đó là ngày đầu tiên khi bà Eva trả lời và Chúa đã hỏi bà Eva: “Tại sao ngươi làm điều đó?” Chúa không trách cứ Eva, Chúa đã phán với con rắn: “Bởi vì mi làm điều này cho nên cả cuộc đời của mi phải đi bằng bụng và suốt đời của mi sẽ ăn bùn đất, cuối cùng sẽ có một miêu duệ, miêu duệ đó sẽ đạp đầu mi và mi sẽ cắn gót chân người.” Đó là một Người Phụ Nữ, sau khi chúng ta phạm tội Chúa chưa hề trách móc Chúa đã cho chúng ta một điều rõ ràng, Người đó sẽ thay thế cho cả thế giới loài người của chúng ta trong sự hoàn mỹ mà Ngài tạo thành. Từ đó, chúng ta cũng đã được nghe những điều này trước khi ơn cứu độ đến với thế giới. Người đàn bà mà Đức Chúa Cha đã nói, miêu duệ mà Đức Chúa Cha đã nói có rất nhiều điều nằm trong lịch sử ngay từ lúc ban đầu; từ đó chúng ta đã có một sự hứa hẹn nhưng trong thời gian được thành lập và thực sự được ơn cứu độ đến, cũng qua biết bao nhiêu thế kỷ mới có thể trở thành một lịch trình mà Đức Chúa Cha an bài và sắp đặt cho thế giới của loài người đón nhận Con Một của Ngài.

Từ đó, một trinh nữ đã được đón nhận với hai tiếng “Xin Vâng”; từ đó đã xuất hiện ánh sáng đến với thế gian, từ đó con người đã có những giây phút, đó là những giây phút con người được nằm trong sự hy vọng,  hoàn toàn tràn đầy hy vọng để cứu những người tội lỗi trong bóng tối và cứu những người đón nghe, những người hiểu và những người có một lịch sử ngày hôm nay trong những lịch trình mà Ngài đã đi từng chi tiết một.

Từ khi Đức Giêsu hạ thế chính Ngài đã dạy cho chúng ta đời sống khó nghèo, Đức Giêsu hạ thế thì đã dạy cho chúng ta biết rằng chúng ta hãy học ở nơi một Thiên Chúa đầy khiêm nhường; vì yêu mà Ngài tỏ mình, vì yêu mà Ngài mang thân xác hèn mọn của chúng ta, vì yêu mà Ngài chấp nhận để mang thân xác đau khổ với những tội lỗi, với những điều mà Ngài thấy thật đau lòng và se thắt nhưng vẫn ở giữa để chứng kiến điều này, đi vào lịch sử bằng thân xác, chịu đựng thay cho chúng ta và còn tất cả những việc với mỗi một ý nghĩa của Ngài làm để nhận ra ý nghĩa của sự thật giữa con người và con người còn những gì họ chưa biết, chưa thấy và chưa tin.

Tội thay và tiếc thay con người vẫn ngoan cố và cứng lỳ, đức tin vẫn nằm trong giới hạn, vẫn nằm trong đời sống – đó là sự ác nó che lấp nhiều hơn là đời sống của sự thật mà con người vốn có; đã có giáo lý, đã có chân lý, đã có sự thật, bằng đôi mắt được nhìn thấy, bằng đôi tai được nghe và bằng chứng là Đức Giêsu đã chữa lành cho biết bao nhiêu người bị bịnh tật; Đức Giêsu đã làm cho bao người chết sống lại; Đức Giêsu yêu thương những người nghèo nàn, Đức Giêsu đã từng đi đây đó khắp nơi với một bàn chân của Ngài, là một bàn chân của Thiên Chúa nhưng mang thân xác của một con người, một bàn chân cũng phải đi qua những vùng đá gập ghềnh, những nơi lởm chởm và những nơi mà Ngài cũng khát nước, Ngài cũng đói bụng và Ngài cũng mệt nhọc nhưng vẫn tiếp tục đi trên con đường nhân chứng, con đường mà Ngài đã chọn những người trong thế giới của loài người – đó là mười hai Thánh Tông đồ.

Quả thật, một lịch sử vô cùng gần gũi, rất là gần, và tỏ cho chúng ta không quá cao siêu và cũng không quá những điều huyền bí và cũng chẳng có gì để không hiểu mà chúng ta mọi tầng lớp có thể được nghe, được hiểu và được biết. Từ đó chúng ta cần có thần học, cần có những sự suy diễn, suy nghĩ và cần có những điều diễn đạt một cách trực tiếp gần gũi ở trong sự lành thiện thì chúng ta thấy được tình yêu vô biên bất tận của Ngài. Chúng ta đã có một dấu vết rõ ràng là sự điển hình bằng việc làm; Đức Giêsu đã làm chứ không phải Ngài nói. Ngài đã làm và Đức Chúa Cha đã chọn và đã thực hành – thực hành trên Con của Ngài, là Đức Giêsu, mang tình yêu của Đức Chúa Cha đi tìm những người con lạc, đi tìm nhưng nơi chổ chưa biết, chưa hiểu; Ngài dạy, Ngài chỉ và Ngài cũng để cho biết sự thật vẫn là sự thật, chân lý vẫn là chân lý, và công lý vẫn là công lý, không như chúng ta lẫn lộn giữa thiện và ác. Chúng ta tưởng rằng chúng ta mặc một chiếc áo ở trong chức vụ rồi chúng ta che dấu sự thật của bên trong?

Và chúng ta tiếp tục hoành hành theo cách của chúng ta để che đậy và để cho thực tế trong đời sống với những luật lệ của con người, che dậy đi những điều bên trong mà Chúa muốn từ bên trong – đó là sự thật của linh hồn và tâm hồn. Cho nên đã có những kinh sư, biệt phái đã bị chính Ngài lên án, đã bị chính Ngài khẳng định, bởi vì tất cả mỗi một việc phải chân thành từ bên trong, bắt đầu từ những sự khó nghèo, và những sự sung túc Chúa không thể nào không cho bởi vì Ngài giàu có, Ngài là Đấng quyền năng, cả trời đất muôn vật thuộc về Ngài, muốn bao nhiêu lại không được; nhưng Chúa không muốn chúng ta quá tự do để dễ dàng đón nhận tất cả những gì vốn chúng ta không thực hành trong đời sống với luật định mà Chúa ban cho chúng ta theo cách của Ngài. Khi chúng ta thật sự đến với Thiên Chúa, không có gì mà không thuộc về Ngài, không có gì mà không thuộc về Chúa ban và không có gì mà không có bàn tay của Ngài cho chúng ta.

Chúng ta đừng có thiển cận theo cách sống như bao thế kỷ trong cuộc sống trước kia, đừng theo những cách sống theo những điều mà chúng ta học; chúng ta học những điều tốt thì không, nhưng chúng ta học những cái ấu trĩ, những cái ngoan cố, những cái cứng lỳ, những ganh ghét, ghen tuông cứ mãi còn và tồn tại đến ngày hôm nay. Chúng ta đã gây ra cho nhau, đó là chiến tranh nguyên tử hạt nhân, nguyên tử hạt nhân tạo ra để giết hại và lấn chiếm. Chúng ta có thể được cai quản mãi trong thế giới của con người hay sao, chúng ta có quyền để có thể làm điều đó hay sao, chúng ta có thể theo để sắp đặt một chương trình, một chương trình tốt đẹp hay là một chương trình đi vào để sát hại con người ở trên trần thế? Chúng ta có quyền làm, đây là quyền chúng ta quyết định những quyền được hay không được là thuộc về Thiên Chúa. Chúng ta cứ tự do làm theo ý thích của chính mình nhưng giờ quyết định sau cùng vẫn thuộc là một Đấng Chủ Quyền ban và cho; cho nên chúng ta đừng nghĩ rằng chúng ta sẽ thành công, chúng ta sẽ làm được những gì mà chúng ta muốn, chỉ có sự thật mới tồn tại, chỉ có sự thật mới được sự chúc phúc, và chỉ có sự thật mới được Chúa cho phép.

Cho nên ngoài sự thật ra chúng ta không có thể, khi chúng ta không chịu trách nhiệm trên trần thế chúng ta phải chịu trách nhiệm khi chúng ta về bên kia thế giới, nơi mà chúng ta sẽ đến. Nếu không có sự công bằng, nếu không có sự thật mà chúng ta thứ nhất là hoàn toàn không biết Chúa, và từ chối tình yêu và Lòng Thương Xót của Chúa, đó là sẽ chịu trách nhiệm với một nơi, một nơi mà chúng ta cần phải biết – là một nơi ở đáy của hỏa ngục, khóc lóc nghiến răng với những mùi hôi thối, và chúng ta phải chịu trách nhiệm khi chúng ta loại bỏ và từ chối Thiên Chúa của chúng ta là Đấng Tạo Thành, là Đấng yêu thương, là Đấng tha thứ, là Đấng dẫn chúng ta vào ơn cứu độ và giáo lý của chính Ngài.

Cho nên, chúng ta phải cần khẳng định, những từ ngữ quả thật rất dễ dàng, rất dễ nghe, rất dễ hiểu và không cần dùng những từ ngữ theo kiến thức, học thức thật là hay, thật là giỏi, thật là đánh động nhưng không thực hành, nhưng không cảm nghiệm và chỉ nghe thoáng chốc mây bay, cho nên chúng ta khó để biết những gì cần phải làm, và cần phải thực hành. Ngày hôm nay Chúa Thánh Thần muốn cho cả thế giới, mọi tầng lớp, mọi vai trò hãy lắng nghe bởi vì đây là một nơi liên hệ cuối cùng mà Chúa ban cho loài người chúng ta – đó chính là Chúa Giêsu Thánh Thể. Chúa Giêsu Thánh Thể vẫn sống, dẫu 2,000 năm đã hoàn tất trong thân xác, Ngài đã trở về thiên quốc nhưng hôm nay trong quyền năng Ngài vẫn ở lại, kể từ ngày khi Ngài thiết lập Bí Tích Thánh Thể vào buổi chiều Tiệc Ly, lời hứa đó vĩnh viễn muôn đời không thay đổi, điều đó vẫn còn và mãi tồn tại qua mỗi một thế hệ qua quyền năng với sự hiện diện của chính Ngài.

Hôm nay tiếng nói của Ngài càng nhiều hơn, càng vọng vang hơn, càng rõ ràng hơn và càng xác tín hơn là sự hiện diện có thật ngày cũng như đêm và bất cứ nơi đâu khi Ngài muốn thì điều đó được xuất hiện qua Thánh Thể để chứng minh cho những lời Ngài muốn nói, chứng minh cho việc mà Chúa Thánh Thần muốn cho thế giới ngày hôm nay được nghe, được biết và cũng là khẳng định một cuốn sách cuối cùng của lịch sử do Chúa Giêsu Thánh Thể thực hiện qua Thần Khí của Chúa và Chúa Thánh Thần, bởi vì đây là câu chuyện cần được biết, cần được nghe và những từ ngữ mà mỗi một vai trò, mỗi một tầng lớp, mỗi một người chúng ta với thân phận của con người cần phải biết và thực hành; nó không quá khó khi chúng ta không lắng nghe nhưng nó không quá dễ khi chúng ta không thực hành.

Cho nên chúng ta phải thực hành thì chúng ta mới cảm nghiệm được, chúng ta thực hành trong sự thật thì chúng ta mới hiểu được việc của Thiên Chúa trong quyền năng có nhiều cách thiêng liêng ban và cho chúng ta trong ơn thánh của chính Ngài, để giúp chúng ta đứng dậy, để giúp chúng ta mở mắt, để giúp chúng ta mở tai, để giúp trái tim chúng ta đập bằng nhịp đập yêu thương, bằng nhịp đập của giáo lý và chân lý, bằng nhịp đập với sự liên đới, bằng nhịp đập mà Thần Khí của Chúa và Chúa Thánh Thần sẽ giúp cho chúng ta được đón nhận ơn của Ngài – trong thiêng liêng nhưng đang hiện hữu. Nó không thể giới hạn được, và điều đó là một sự vĩ đại mà Chúa ban cho linh hồn, Chúa ban cho tâm hồn và Chúa ban cho chúng ta trong sự quyết định của thân xác.

Ngày hôm nay tất cả những việc mà Chúa Thánh Thần nhắc nhở với mỗi lạy mà con bắt đầu thay thế cho họ, thay thế cho cả toàn nhân loại, thay thế cho mỗi một người trong gia đình của chúng con, thay thế cho những người được chọn lựa để nhân chứng cho Sáu Lạy, thay thế cho mọi tầng lớp, mọi vai trò và thay thế cho tất cả những người khi họ là những người có linh hồn, cũng thay thế cho những người tội lỗi, thay thế cho những người chưa biết, chưa tin và thay thế cho mỗi một tội nhân đã và đang trên con đường trở về, trên con đường mà họ chưa hề biết và nhận ra tình yêu của Thiên Chúa.

Quả thật, con không là gì cả và tất cả mọi người cũng không là gì cả, nhưng chỉ có một điều mà chúng con cần có đó là chúng con phải quyết tâm nhận diện ra Thiên Chúa là một Thiên Chúa duy nhất, là một người Cha nhân từ, là một Thiên Chúa duy nhất mà chúng con phải tôn thờ, chúng con phải đầu phục, chúng con phải phủ phục, chúng con phải thống hối ăn năn và trở về với tình yêu và Lòng Thương Xót của chính Ngài đã ban và đang ban. Cánh cửa của Năm Thánh đang mở để đón chào tất cả những người con tội lỗi, những người con xa trở về, những người con chiên đi lạc, những người con chiên đã bị thương tích, những con chiên mà họ không có sức lực để trở về, nhưng chính cánh của Lòng Thương Xót chờ đợi và anh em dắt díu lẫn nhau đến với Lòng Thương Xót và cánh cửa của Năm Thánh, để được đón nhận sự tha thứ, tha thứ những tội lỗi và tha thứ những tội vạ mà chúng ta đã có và chúng ta đã đeo mang suốt cả một cuộc đời.

Chúng ta tin tưởng vào Lòng Thương Xót của Chúa và chúng ta tin tưởng mọi tội sẽ được tha và chúng ta cũng được sự nhắc nhở của Giáo Hội để chúng ta hiệp cùng với Giáo Hội, hiệp cùng với những người công chính, hiệp cùng với những người đã hy sinh cho chúng ta, hiệp với những người đã thay thế chúng ta, hiệp với những ơn thánh mà Chúa đã dành và cho chúng ta một cách đặc biệt qua những lời được nhắn gởi của Chúa Giêsu Thánh Thể ngày hôm nay. Bên cạnh Chúa Giêsu Thánh Thể còn có Mẹ Maria, Mẹ đã thấy chúng ta suốt bao nhiêu thế kỷ qua, Mẹ đã thấy được những yếu điểm của chúng ta, Mẹ cũng thấy được những sự cần thiết của chúng ta, Mẹ cũng thấy được những điều cần thiết mà chúng ta cần phải thực hành, và Mẹ cũng thấy được những gì vốn mà Chúa đã quyết định cho loài người hôm nay, và đã quyết định với những ngày mà Mẹ đã thấy và đã báo trước cho chúng ta với những thế hệ đã đi qua.

Ngày hôm nay những điều này không phải là tự nhiên mà đây là một sự liên đới thật rõ ràng mà Chúa tỏ hiện cho nhân loại ngày nay qua Bí Tích Thánh Thể, và một nơi thiêng liêng đó chỉ duy nhất mà chúng ta gặp được đó là món quà của thiên quốc mà Chúa dành cho chúng ta bằng những lời của Ngài, và qua sự thiêng liêng cao cả đó chúng ta được gặp Mẹ Maria với sự chỉ dạy của Mẹ, và cũng là một giáo sư âm thầm đầu tiên khi thiết lập Giáo Hội và ngày hôm nay cũng là một giáo sư dạy cho con người làm sao quay trở về với cánh cửa khi chúng ta sẽ là những người bước vào cánh cửa của Lòng Thương Xót, đừng để cánh cửa đóng lại mà chúng ta vẫn còn bên ngoài.

Cho nên đây là một lời kêu cầu, một điều mà con người cần phải biết, một điều mà chúng ta đã được chỉ dạy từ giáo lý của thiên quốc đầu tiên khi Chúa Giêsu mang đến cho trần thế, và ngày hôm nay ở nơi Mẹ Maria đại diện cho thiên quốc bởi vì Mẹ là một Nữ Vương của thiên đàng đã được đón nhận biết bao nhiêu hồng ân và ân sũng của Thiên Chúa Cha ban cho Mẹ và Mẹ dùng những ân sũng đó ban đến cho thế giới loài người của chúng ta. Mẹ cũng là một Người mà Chúa Giêsu trao cho Thánh Gioan, là trao cho loài người của chúng ta. Mẹ là Mẹ của thế giới con người, đại diện con người để xin dâng lên Thiên Chúa và chỉ dạy cho chúng ta những điều để được đón nhận ơn và đón nhận sự phù trợ một cách đặc biệt.

Ngày hôm nay chúng ta không còn những ngày bình thường để chọn lựa trong quyền tự do mà chúng ta phải dành cho Thiên Chúa những gì vốn ở trong tâm hồn, ở trong thân xác, ở trong lý trí bằng những việc thực hành mà chúng ta cần phải làm; bởi vì đây cũng là một điều quan trọng nhất để chứng minh cho tất cả những gì của Thiên Chúa thuộc về Thiên Chúa, và những gì của loài người, của những sự tính toán, của những bất chính nó sẽ trả lại cho chính nó và nó sẽ thê thảm với sự thất bại khi nó hoàn toàn không hiểu được thân phận tội lỗi, thân phận của thần dữ, thân phận của loài quỹ dữ mà nó chỉ tá túc trong một thời gian rất ngắn trong thế trần này.

Chúng ta đang nằm ở giữa một nghịch cảnh giữa thiện và ác, sẽ có một ngày hoàn toàn kết thúc và Chúa sẽ cai trị chúng ta từ trời cao cho đến trần thế; nơi trần thế này sẽ không có bóng dáng của tội lỗi, không có bóng dáng của đam mê dục vọng, không có bóng dáng của những giặc giã, không có bóng dáng của kẻ thù, không có bóng dáng của những hận thù ganh ghét, không có bóng dáng của tội lỗi mà Chúa không thể để cho nó tiếp tục trường tồn từ khi ông bà nguyên tổ của chúng ta đã vấp phạm. Đã đến giờ quyết định và giờ đó cũng là giờ Omega được nhắc ở trong sách sử mà chúng ta được biết và đã được ghi chép cho nên ngày hôm nay ơn thiêng được đổ xuống, và sự thiêng liêng cao cả đó một cách mạnh dạn để đi tìm mỗi một người con.

Tuỳ thuộc chúng ta quyết định về với Chúa hay không về, chúng ta có quyền quyết định vào giờ sinh tử cuối cùng của cuộc đời, ngay cả linh hồn cũng như thể xác để chúng ta hiểu được rằng Thiên Chúa vẫn là một Thiên Chúa và chúng ta dành những gì thuộc về Ngài, là Đấng sáng tạo, đã được nhắc nhở cho chúng ta vào thời của Đức Giêsu từ trời cao xuống trần thế thì chính Ngài đã biết, nhưng Ngài vẫn nói với Thánh Phêrô tìm những đồng tiền ở nơi miệng con cá để trả thuế cho đúng và phù hợp, tất cả những điều như chúng ta được lập lại: “Của Caesar thì trả lại cho Caesar và của Thiên Chúa thì chúng ta phải trả lại cho Thiên Chúa.”. Chúng ta mang thân phận của một con người nhưng linh hồn của chúng ta thuộc về Ngài, tâm trí và lý trí, và con tim thuộc về Ngài, chúng ta phải trả cái phần của Thiên Chúa về cho Thiên Chúa, còn những điều quyết định ở nơi chúng ta thì chính Ngài là chủ quyền để ban cho chúng ta với sự quyết định ở trong sự lành thánh cứu linh hồn và thân xác của chúng ta khi chúng ta còn trong hơi thở.

Đây là sự quyết định mà chúng ta phải khẳng định, bởi vì đây có một lý do mà ngày hôm nay chúng ta không thể từ chối được, đây là một điều mà hoàn toàn thân phận của con người, và hoàn toàn các triều thần thánh cũng phải phủ phục mỗi một ngày. Một ngày đối với chúng ta nhưng thời gian rộng lớn bao la của Thiên Chúa ở thiên quốc, các ngài mỗi một khi đến với Thiên Chúa cũng đầu phục, phủ phục: Thánh, Thánh, Thánh. Chúa là Thiên Chúa các đạo binh.” Trời đất cũng phải tung hô và ngợi khen chúng ta là gì khi mang thân xác tội lỗi yếu hèn mà chúng ta không dành cho Thiên Chúa những gì vốn cần có trong đời sống của chúng ta? Nội tâm cũng không và tất cả những sự quyết định ở bề ngoài vốn chỉ là thói quen qua bao nhiêu thế hệ.

Làm ở bên trong nhưng có thật là chúng ta hoàn toàn thực hành ở bên trong hay không hay chỉ là có một số người bé nhỏ nào đó thực hành, còn bên trong chúng ta vẫn dửng dưng, vẫn thờ ơ, vẫn để cho xác thịt điều khiển chúng ta chứ không phải lý trí của sự thật điều khiển chúng ta. Cho nên, ngày hôm nay chúng ta phải quyết định – dẫu bên trong hay bên ngoài – nhưng khi chúng ta đầu phục, chúng ta phủ phục thì chúng ta đã được đón nhận ơn của Chúa và sự bao phủ đó sẽ làm cho tâm trí của chúng ta bình tĩnh hơn, trở nên sáng suốt hơn, trở nên nhận định những gì thuộc về Chúa, những gì thuộc về con người, của sự thật và chúng ta có quyền do sự bao phủ của Chúa Thánh Thần, Ngài sẽ đánh tan đi những sự u mê, những sự nông cạn thiếu hiểu biết, và những điều tội lỗi vốn có đã đeo mang và làm cho chúng ta trở thành hoen ố.

Cho nên, chúng ta đừng sợ và chúng ta hãy đón nhận và nhìn ra thân phận của mình, đó là bước đầu tiên mà Mẹ dạy cho chúng ta để chúng ta hiểu như thế nào là kêu cầu danh Chúa bằng con tim của mình, và trong tâm hồn khi chúng ta đầu phục thì chúng ta đã được biết rằng tất cả những gì trong tăm tối, trong tội lỗi chúng ta cũng sẽ được thoát ra hết tất cả, bởi vì khi chúng ta đầu phục Chúa thì không có thần dữ nào, cũng không có điều gì xấu xa ở trong chúng ta mà không bị trục xuất ra ngoài; bởi vì Chúa là ánh sáng, khi chúng ta đầu phục Ngài thì ánh sáng đã lan tỏa trên chúng ta và từ ánh sáng đó tống ra tất cả những bóng tối ở trong thân thể, ở trong linh hồn và ở trong lý trí. Cho nên chúng ta phải cần hết sức hết lòng của chính mình hiểu được ý nghĩa của mỗi một lạy mà ngày hôm nay món quà đó là một món quà Sáu Lạy mà Mẹ Maria dạy cho chúng ta.

Một điều cuối cùng nữa để chúng ta hiểu được cái con số với những điều mà ngày hôm nay đang tiếp tục âm thầm bành trướng trên toàn thế giới, tìm đủ mọi cách, tìm đủ cách theo năng lực của khoa học kỹ thuật để tiêu diệt con người và làm rất nhiều điều lỗi đạo, làm rất nhiều điều lỗi với luật của Thiên Chúa. Không phải Chúa lặng thinh, không phải Chúa không biết, nhưng Chúa để cho nó tỏ hiện tất cả những sở trường của nó, và cuối cùng nó cũng phải bại dưới tay của một Người Phụ Nữ mà Chúa sẽ để cho Người Phụ Nữ đó sẽ đạp đầu con rắn và con rắn sẽ rình cắn gót chân của Người Phụ Nữ đó.

Cho nên, lịch sử đã có ngay từ ngày đầu tiên và ngày hôm nay Chúa đã an bài sắp đặt cho Người Phụ Nữ đó dạy cho chúng ta như thế nào để chiến thắng cuộc chiến này, Người Phụ Nữ đó dạy cho chúng ta như thế nào để thuộc về Thiên Chúa, và Người Phụ Nữ đó dạy cho chúng ta làm sao để quyền năng của Chúa mới có thể ứng biến trong thế giới của ngày nay. Sức lực của chúng ta không có thể ứng biến được, bởi vì nó là loài thần dữ, nó dùng đủ mọi cách mưu mô quỷ quyệt để làm cho chúng ta mờ mắt, làm cho chúng ta mờ tai, làm cho chúng ta hỗn loạn và đi theo cái chương trình tinh vi khéo léo, bọc xác của văn minh, nhưng nó đã thua bởi vì có một Người Phụ Nữ hoàn toàn không lệ thuộc về những điều ở nơi thế trần, cho dù những năm tháng còn trên thế trần nhưng Người đó là một Người hoàn toàn thoát tục, và thuộc về Thiên Chúa vĩnh viễn muôn đời, và Người đó xứng đáng trở thành Nữ Vương của thiên quốc ở trên trời cao.

Hôm nay Người đó ra tay, đại diện cho Thiên Chúa, đại diện cho những năm tháng còn lại, đại diện cho một thế kỷ và lời Đức Chúa Cha đã phánthì điều đó được thực hiện trong thế giới của loài người. Ngày hôm nay đích thân Mẹ Maria dạy cho chúng ta, và những ý nghĩa đó là tự chúng ta xin cùng với Thiên Chúa trong tâm tình hối lỗi, trong tâm tư để chúng ta kêu cầu danh Ngài; điều chúng ta cần nhớ là những việc của Thiên Chúa làm và sẽ là một dấu ấn mãi mãi muôn đời không quên ở nơi con người của chúng ta với tội và cái chết, bởi vì nhờ những điều đó mà chúng ta được cứu qua Sáu Lạy mà ngày hôm nay được đem đến cho toàn thế giới.

Lạy Chúa, con xin cảm tạ ơn Chúa với tất cả những lời mà ngày hôm nay Chúa dành cho con giây phút để tiếp tục nói lên những gì cần phải nói, và tiếp tục với cuốn sách lịch sử, với sự sống động mà Chúa Giêsu Thánh Thể đem đến cho thế giới bằng Thần Khí của Ngài, những việc cần biết mà con người cần phải được nghe và thực hành. Tất cả những việc này khi chúng ta thực hành trong thế giới không phải tự chúng ta làm nên mà là sự thiêng liêng trong sự mạc khải mà Mẹ Maria đã mang đến cho nhân loại, những ngày tháng mà con người chưa bao giờ có thể đáp lại những việc của Thiên Chúa làm qua tình yêu và Lòng Thương Xót; ngày hôm nay Mẹ chỉ cho chúng ta bằng cách thức mà cả cuộc đời của Mẹ đã chiến thắng những gì của thế giới trần gian, bằng sự phủ phục, bằng sự đầu phục và hoàn toàn tín thác, và thuộc về Thiên Chúa cho nên Mẹ đã trở thành một Nữ Vương của thiên quốc.

Hôm nay Mẹ dùng cách thức của cả cuộc đời của Mẹ để dạy cho chúng ta. Mẹ dạy chúng ta chỉ có Năm Lạy mà thôi nhưng chính Chúa Thánh Thần dạy cho chúng ta, bởi vì cái lạy này là sự kết thúc của một con số tròn mà chúng ta cần sự chiến thẳng vào những ngày còn lại và chương trình của Đức Chúa Cha và lời nói của Đức Chúa Cha được thực hiện trong hàng ngũ để Mẹ cầm chính quyền năng mà Thiên Chúa ban cho để dẫn chúng ta đến với Mẹ, đi với Mẹ. Mẹ sẽ ứng biến và Mẹ sẽ can thiệp; trước mặt Đức Chúa Cha Mẹ sẽ là Người xin cùng Ngài để ban phát tất cả những ân huệ, những ơn lành để cứu chúng ta trong thế giới của ngày nay.

Dẫu chúng ta là những người vi phạm, xúc phạm, là những người không biết và hoàn toàn loại bỏ và từ chối Thiên Chúa, tội chúng ta thật sự nếu trong công bằng và công lý có thể không tha được, không đáng để tha, nhưng bởi vì Đức Giêsu, Con của Mẹ, đã chết đi; giá Máu đó quan trọng hơn và tình yêu của Ngài vẫn ẩn ngự ở nơi Bí Tích Thánh Thể và sự đại diện vẫn còn ở đây cho nên Mẹ không thể để cho chúng ta rớt vào lưới bẫy của sự dữ, và Mẹ không để chương trình của Đức Giêsu, Con của Mẹ, Mẹ không để cho chương trình của Đức Chúa Cha mà Mẹ đã lãnh trách nhiệm – đó là Ái Nữ của Đức Chúa Cha, là Mẹ của Ngôi Hai Thiên Chúa, là Hôn Thê của Chúa Thánh Thần và là sự ẩn mình của Chúa Giêsu Thánh Thể.

Ngày hôm nay Mẹ vẫn còn kề cận ở bên Ngài thay thế chúng ta khi chúng ta bỏ rơi Ngài, khi chúng ta không tôn trọng Ngài, khi chúng ta quên Ngài ở trong những nhà Tạm khắp nơi trên toàn thế giới. Mẹ ở gần Ngài để kề cận, để phục vụ Ngài, Mẹ ở lại để thay thế chúng ta để chầu Ngài khi chúng ta không có mặt. Loài người của chúng ta vẫn tiếp tục theo một bước đường khi chúng ta không thấy, không biết và hoàn toàn yếu về đức tin trong cái lạy thứ Tư mà chúng ta được nhắc nhở, mà ngày hôm nay Chúa Giêsu đã đem đến những lời nhắc nhở và Đức Giêsu qua Bí Tích Thánh Thể là một nơi duy nhất mà chúng ta gặp gỡ thiêng liêng, chúng ta được đón nhận ơn thánh. Đó là một điều duy nhất ở thiên quốc ban đến cho chúng ta qua Chúa Giêsu, và Chúa đem điều đó ban đến cho con người trong nhân loại, đó là một sự liên hệ rất là gần gũi, bởi vì Trái Tim của Đức Giêsu là Đức Chúa Cha hiện diện và chính Ngài, cuộc tử nạn đã kết thúc.

Nhưng Ngài trong thiêng liêng ở cùng chúng ta nơi Thánh Thể để nhìn, can thiệp và giúp đỡ chúng ta;nếu chúng ta biết thì cần phải có Chúa Thánh Thần hoạt động ở nơi những việc mà ngày hôm nay chúng ta được nghe để hiểu ý nghĩa của cái lạy mà ngày hôm nay chúng ta biết được sự hiện diện của Chúa Giêsu Thánh Thể. Mẹ ở bên cạnh cho nên Mẹ thấy tất cả, Mẹ nhân chứng tất cả, qua mỗi một thế hệ, qua mỗi một thời đại con người của chúng ta đối với Chúa Giêsu Thánh Thể, cho nên Mẹ lên tiếng, Mẹ nhắc nhở công cuộc tử nạn, với những ai tin. Tất cả những điều không phải chỉ là Năm Dấu Thánh mà chúng ta được biết mà là có một dấu ấn rất quan trọng mà chúng ta được đón từ nơi giá Máu của Đức Giêsu, từ nơi cái chết của Ngài – không phân biệt một ai. Đó là dấu ấn của linh hồn, của trái tim, đó là dấu ấn mãi mãi muôn đời mà Chúa vẫn cứu và cho chúng ta khi chúng ta hiểu, biết và trở về.

Cho nên, chúng ta chưa trở về thì Ngài đã tha, còn về việc của con người thì chúng ta phải hành động để tỏ một tấm lòng, chấp nhận những gì mà Ngài đã cho, và ban chúng ta mới có thể hội nhập và chính thức trở về với Thiên Chúa; với thân phận của con người tội lỗi như chúng ta cho dù có trăm ngàn lần đi chăng nữa và cho dù chúng ta có hành động cũng không xứng đáng và không thể tha thứ được với tội của chúng ta, nhưng bởi vì sự thiêng liêng mà Chúa đã tỏ mình để cho chúng ta được biết là Chúa yêu chúng ta và vì chính tội lỗi cho nên Lòng Thương Xót đã xuất hiện. Từ đó chúng ta đã biết biết bao nhiêu thế hệ, biết bao nhiêu giai đoạn, đó là những người bình thường như chúng ta cũng đã được trở về thiên quốc, bởi vì họ biết rằng giáo lý và chân lý của Chúa sẽ mang lại sự sống cho họ ở giữa cuộc đời này; những điều đau khổ, những điều chấp nhận của cuộc đời không ra gì cả, chỉ là những điều tốt nhất mà ngày hôm nay họ có mặt ở thiên quốc và chính họ cũng đang cầu nguyện cho chúng ta, các thánh đang nhìn thấy chúng ta, các thiên thần cũng đang bay quanh để nhìn thấy nhân loại, nhưng Chúa chưa cho phép cho nên chúng ta chưa thấy và chưa biết nhưng họ đang hiện hữu với chúng ta, cần được sự ra lệnh của Chúa thì họ sẽ giúp chúng ta bằng cách này cũng như cách khác.

Chúng ta lấy gì để đáp lại điều đó, lấy gì để xứng đáng được điều đó, lấy gì mà ngày hôm nay chúng ta còn ngoan cố cứng lỳ, chưa về với Lòng Thương Xót của Ngài. Cho nên chỉ có một Người duy nhất trong âm thầm hôm nay đã xuất hiện – đó là Mẹ Maria. Mẹ không dạy chúng ta dùng gươm giáo để chống lại kẻ thù, Mẹ không dạy chúng ta phải phản đối những người có chức quyền ngày hôm nay dùng chức quyền của họ để đàn áp những người dân lành, họ tìm đủ mọi cách trong sự tinh vi khéo léo để diệt trừ con người cách này cách khác; còn rất nhiều điều với tội ác hoành hành, xúc phạm và ngược lại với luân thường đạo lý, đụng chạm và xúc phạm đến luật lệ của Thiên Chúa và đã tiếp tục đụng đến sự sáng tạo của chính Ngài và còn thách thức Ngài mặt này cũng như mặt khác và còn bất kính, còn rất nhiều điều hoành hành để giết chết biết bao nhiêu người vô tội – thuộc về những người Kitô Hữu.

Điều này chúng ta nhận ra có thể tồn tại được hay sao? Điều này chúng ta có thể nghĩ rằng thần dữ nó sẽ thắng hay sao? Điều này là những việc mà con người có thể chấp nhận mãi và còn trên thế giới hay sao? Sự công bằng vốn có ở trong tâm hồn chúng ta, và những điều nhận định được là thế giới không còn những ngày hòa bình. Ai có thể ngăn cản được, ai có thể làm cho vũ khí hạt nhân không nổ? Con người có thể sáng tạo ra vũ khí hạt nhân để giết hại người khác, để đi tìm tất cả những gì để thắng lợi, tranh thủ và chực chờ sẵn để tranh phần thắng cho chính mình.

Ai có thể ngăn cản tai họa, khi chúng ta đã trở thành những người sáng tạo nên để giết hại và phá hại nhưng không ai có thể thu gọn và không ai có thể đẩy xa và không ai có thể làm cho những điều đó không thể xảy ra. Có phải rằng thiêng liêng mới có thể được, có phải rằng lòng tin mới có thể được, và có phải rằng chỉ có một Thiên Chúa mới có thể làm được? Ngày hôm nay chúng ta cứ làm theo cách của chúng ta và chúng ta cứ thoải mái, chúng ta không biết, không nghe và không tin, nhưng khi chúng ta đã nghe, đã biết và đã tin thì chúng ta nhất định phải làm; bởi vì khi chúng ta không làm thì chúng ta bị loại ra khỏi hàng ngủ được cứu giúp trong một thời đại, trong một thế hệ với sự còn lại vào những ngày cuối thế kỷ.

Đây là những việc mà chúng ta phải cần lưu ý và phải cần mở tai, mở mắt, chưa bao giờ có những đã có và đang có; điều mà không được cho phép, điều mà thiêng liêng không ủng hộ, điều mà thiêng liêng hoàn toàn không cho phép thì điều này sẽ không bao giờ có và xuất hiện được trong thế giới của loài người. Chúng ta phải biết rằng Thiên Chúa, Ngài là một Đấng chủ quyền, Ngài có quyền năng, lực lượng của Ngài, lực lượng của các thiên thần các thánh gấp trăm lẫn với tất cả những gì với hoạt động của thần dữ trong thế gian.

Thần dữ nó chỉ kéo 1/3 nhưng Thiên Chúa đã có biết bao nhiêu điều, không thể so sánh những việc của Thiên Chúa và những điều đang hoành hành trong thế giới do thần dữ mà chúng ta không cần để ý đến những việc khi Chúa đang cho phép nó; bởi vì đây cũng là một điều mà lòng nhân từ của Thiên Chúa không chừa bất cứ một ai, lòng nhân từ của Chúa cũng đến với những người họ có quyền trở về, là những người tội lỗi, nhưng lòng nhân từ của Chúa cũng ban đến cho thần dữ, bởi vì nó thuộc về Ngài, bởi vì nó phải phụng sự Ngài nhưng nó đã đi sai.

Cho nên giây phút này cũng là giây phút mà Chúa ban cho nó để nó có thể trở về, để nó có thể nhận ra những lỗi lầm của nó. Lòng nhân từ của Chúa là luôn luôn tha thứ và ban trao, nhưng nó có trở về hay không, nó có thể nhận ra và ý thức những tội lỗi? Cuối cùng kết cuộc của nó sẽ ra sao? Chúa vẫn cho nó cơ hội, và Chúa vẫn cho nó cơ hội để nhận ra và ý thức thuộc về nó và nó sẽ mãi mãi không còn một nơi để nó có thể cư ngụ, một nơi thuộc về Thiên Chúa mà Chúa đã ban cho loài người của chúng ta.

Cho nên đây là những giây phút giữa thiện và ác để tranh đấu với những gì thuộc về mình, và cũng là một nơi công lý sự thật sẽ phơi bày, cũng là những người con khi đã sống một đời sống nhận biết giữa Thiên Chúa và loài người, nhận ra nơi thần dữ quyến rũ và nhận ra những gì trong sự thật và cũng nhận ra những gì từ công lý mà thật sự trở về. Chúng ta không dùng cách thức của chính nó đang hoạt động, chính nó đang hoành hành trong tội ác, là những điều không thể quang minh chính đại, và nó vẫn tiếp tục tìm cách với kẻ hở để len vào để làm việc; đó là những người non dại, những người khờ khạo, những người cho tất cả những gì trong hiện thực với lý luận của con người và cho những cái luật lệ của thế trần, đã dẹp bỏ đi biết bao sự thiêng liêng, đã dẹp bỏ đi biết bao điều mà Thiên Chúa với quyền năng ban cho.

Ngày hôm nay đã đến giờ, nếu chúng ta đòi hỏi những gì cần thiết bằng sự thật, bằng luật lệ và bằng những điều được đụng chạm qua cái lý luận của con người, Chúa cũng ban cho chúng ta theo cách mà chúng ta mong muốn và đòi hỏi, và cũng là những điều mà Thiên Chúa, trong cách thượng trí của Ngài. Cho nên tất cả mọi việc nó có sự thật mà ngày hôm nay chúng ta biết rằng một Người Phụ Nữ đầu tiên mà chúng tôi đã được đón nhận lắng nghe, đó là trong Phúc Âm cũng đã ghi chép, Người đầu tiên mà Đúc Chúa Cha phán với con rắn, Người đó sẽ đập đầu con rắn và con rắn sẽ cắn gót giày.

Người đó chưa xuất hiện trong lịch sử và chính Người đó ngày hôm nay dạy cho chúng ta làm sao để thờ lạy Thiên Chúa, làm sao với một tấm lòng thuộc về Thiên Chúa, làm sao để đón nhận được ơn thiêng và ứng biến được với một thế giới đang bao quanh bởi sự dữ. Cho nên cho dù sự dữ hay cho dù biết bao nhiêu điều trong thế giới của con người có thể hiểu biết, thông minh biết bao nhiêu điều nhưng không thể nào qua được sự công bằng, không thể nào qua được giáo lý, chân lý, không thể nào qua được công lý mà Thiên Chúa đã dành và cho con người.

Ngày hôm nay Mẹ không dạy chúng ta làm những điều trái phép, không dạy chúng ta làm những điều ngược ngạo với luân lý đạo thường, không dạy cho chúng ta điều gì cả mà chỉ dạy chúng ta về với Chúa – bằng sự phủ phục, về với Chúa bằng sự đầu phục, bằng linh hồn, bằng con tim, bằng lòng thống hối ăn năn, bằng cả lý trí, hợp với thân xác từ bên trong cả bên ngoài – để xin được Thiên Chúa thương chấp nhận và tha thứ. Mọi sự, chúng ta làm được điều này – đó là điều tuyên xưng thật sự một Thiên Chúa mà chúng ta tôn thờ, duy nhất một Thiên Chúa mà chúng ta thờ lạy Ngài, một Thiên Chúa chúng ta đầu phục Ngài, một Thiên Chúa chúng ta tôn vinh, cảm tạ, chúc tụng, thờ phượng, tri ân, một Thiên Chúa chúng ta xin tạ tội và tất cả những điều ở bên trong tâm hồn thì chúng ta hoàn toàn thuộc về Chúa khi chúng ta phủ phục với tất cả con tim và tâm hồn của chúng ta bằng lòng thống hối.

Chúng ta đừng suy nghĩ những gì vốn từ xưa đến nay theo luật lệ của con người, chúng ta đừng để những điều bên trong không cần phô bày bên ngoài, đó là cái lý luận của chúng ta vốn có, đó là chiều sâu mà Chúa dạy cho chúng ta: “Cầu nguyện thì hãy vào nơi căn phòng đóng cửa lại để cầu nguyện thì điều đó sẽ được.” Nhưng đã đến ngày, bởi vì có nhiều điều mà con người chúng ta chỉ thực hành bên ngoài, chỉ là đóng cửa để hiểu nhưng bên trong hoàn toàn chúng ta có cầu nguyện hay không, hay chúng ta tự quyết định ở nơi mình cho nên ngày hôm nay không có một sự khẳng định thuộc về Thiên Chúa bằng sự thờ phượng từ bên trong tâm hồn cho đến bên ngoài.

Cho nên, chúng ta hãy để cho Mẹ Maria, Mẹ Maria cũng đóng cửa để cầu nguyện, nhưng ngày hôm nay cũng đã đến giờ, chúng ta phải biết rằng khi chúng ta đóng cửa để cầu nguyện nhưng trong tâm hồn của chúng ta có thuộc về Chúa thật hay không? Chúng ta phải cần dành cho Ngài với tất cả những gì vốn có ở trong tâm hồn, ở trong thân xác, ở trong lý trí bằng sự thực hiện ngày hôm nay mà tất cả mọi người đều nhận ra đó là chúng ta đang thờ phượng Thiên Chúa, đó là một tâm tình mà chúng ta tôn vinh, chúng ta thờ lạy và chúng ta chỉ có một Thiên Chúa chúng ta đầu phục. Cho nên, đã đến ngày mà tất cả mọi người phải trong sự hiệp nhất đó để dành cho Thiên Chúa những gì thuộc về Ngài, bởi vì Ngài tạo nên chúng ta, Ngài chờ đợi chúng ta, Ngài cứu giúp chúng ta.

Và đây là những giây phút tri ân, những giây phút cảm tạ, những giây phút dành cho Thiên Chúa với một tấm lòng đáp lại với Lòng Thương Xót mà chúng ta cần phải thực hành – bằng lý trí, bằng tâm hồn, bằng tất cả bề ngoài – khi ánh sáng của mặt trời đang còn ở bất cứ nơi đâu, và lúc chúng ta âm thầm một mình, đây cũng là điều thể hiện dành cho Thiên Chúa của chúng ta. Chúa đã ban cho chúng ta quá nhiều nhưng chúng ta có gì để đáp lại và phơi bày sự thật mà một Thiên Chúa dành cho chúng ta.

Quả thật, chúng ta có Giáo Hội, chúng ta có thánh lễ Misa, chúng ta có những giây phút thuộc về Ngài, chúng ta nghe được giáo lý và chúng ta tiếp tục được sống trong sự yêu thương chỉ dạy, đó là điều không bao giờ quên được với người Kitô Hữu; nhưng ngày hôm nay với một tình trạng mà chúng ta thấy được đó là những việc mà chúng ta hoàn toàn chưa hết sức hết lòng để kêu cầu danh Chúa, không phải cứu chứng ta không mà cứu những người anh em của chúng ta đang lầm lạc, cứu những người anh em của chúng ta đang theo thần bụt, cứu những người anh em của chúng ta họ cúi đầu bái lạy nhưng không phải Thiên Chúa, và cứu những người anh em của chúng ta đang lầm lạc.

Họ đã trở thành là những người cuồng loạn, là những người mà họ đã hoàn toàn không phải phủ phục Thiên Chúa mà họ phủ phục một vị nào đó, không có quyền năng, không có chân lý, cũng chẳng có giáo lý và cũng không bao giờ đến để cứu độ con người. Họ đã trở thành những người cuồng tín, họ đã trở thành những người đi giết những người anh em của mình, họ trở thành những người mà chính Chúa cũng tạo ra họ, để tâm trí của họ bị điên cuồng khi họ không phải là những người thờ phượng Chúa, họ không phải là những người phủ phục Chúa mà họ phủ phục những người không phải thuộc về Chúa.

Ngày hôm nay chúng ta phải nhận định một cách rõ ràng chúng ta đầu phục và chúng ta phủ phục đây không phải riêng cho chúng ta không mà đầu phục thay cho họ, đầu phục thay cho những linh hồn nơi chốn luyện hình khi thời điểm của họ không có những hồng ân ân sũng như chúng ta trong hiện tại. Cho nên chúng ta phải đầu phục cho chính quyền năng của Chúa làm việc trong thiêng liêng, và ơn thánh được đổ xuống trên chúng ta, để chúng ta tiếp tục mạnh dạn, tiếp tục hăng say, để chúng ta tiếp tục làm chứng, để chúng ta tiếp tục nhân chứng, chúng ta tiếp tục tiên phong, chúng ta tiếp tục minh chứng rằng chỉ có một Thiên Chúa duy nhất mà chúng ta phủ phục và đầu phục.

Chúng ta trở về bằng một con tim – một con tim chân thành thống hối ăn năn chứ không phải đầu phục và phủ phục bề ngoài, bởi vì Chúa biết rằng bên trong của chúng ta nếu chúng ta thật sự thành tâm thì chúng ta sẽ được, đó là sự thiêng liêng cao cả mà ơn thánh sẽ bao phủ chúng ta để chúng ta biết chúng ta phải làm gì, để chúng ta biết chúng ta phải cần sửa sai những gì vốn ở trong tâm hồn, đó là điều thiêng liêng không thể giải thích được nhưng những ai đầu phục thì những điều họ xin, những điều thuộc về Chúa nhất định sẽ được ban đến cho chúng ta; khi chúng ta đầu phục thì không có thần dữ nào dám đến, bởi vì chúng ta thuộc về ánh sáng của Thiên Chúa, chúng ta thuộc ánh sáng của một sự chiếu dọi mà ngày hôm nay Chúa Giêsu Thánh Thể đã tỏ mình cho chúng ta được biết.

Khi chúng ta thuộc về Ngài thì ánh sáng bao phủ chúng ta và đẩy ra bóng tối ở trong chúng ta; từ đó bóng tối không dễ dàng xâm nhập được khi mỗi một ngày, mỗi một lần và mỗi một thời điểm mà chúng ta đều dâng tâm tình này cho Thiên Chúa của chúng ta, để đôi mắt của chúng ta tập trung khi chúng ta cầu nguyện, để tâm hồn, tâm trí, và thân xác của chúng ta thuộc về Ngài, khi chúng ta hoàn toàn chỉ biết một Thiên Chúa chúng ta nương tựa và một Thiên Chúa chúng ta thờ lạy. Chúng ta đừng để đôi mắt của chúng ta khi chúng ta hoàn toàn không thật sự tập trung thì đôi mắt của chúng ta không nhắm thì chúng ta nhìn lung tung và còn rất nhiều điều trong ý nghĩ, trong tâm tư không thuộc về Chúa khi chúng ta cầu nguyện.

Có rất nhiều điều kỹ thuật, mỹ thuật mà Mẹ đã làm, suốt cả một cuộc đời của Mẹ nếu không có Chúa Thánh Thần soi sáng Mẹ làm sao có thể biết được điều này? Tất cả mọi một việc của Mẹ làm đều nằm trong chương trình của Chúa, bởi vì mỗi một lần Mẹ nhận ra, mỗi một lần Mẹ phủ phục, mỗi một buổi sáng sau khi thức dậy thì Mẹ đều cảm tạ ơn Chúa bằng cách này; cho nên tất cả cuộc đời của Mẹ cũng được ánh sáng của Chúa bao phủ và chẳng bao giờ vướng mắc một tội bé nhỏ nào dẫu trong đời sống của Mẹ đi cùng với Chúa Giêsu suốt mấy chục năm khi Ngài ra đời cho đến khi Ngài trở về thiên quốc, và Mẹ còn ở lại với các Thánh Tông đồ để thành lập Giáo Hội. Mẹ vẫn âm thầm và khiêm nhường.

Cuộc đời của Mẹ không bao giờ phô bày những gì vốn Mẹ làm; Mẹ mang Thánh Thể của Chúa Giêsu và hôm nay chính Mẹ của Thánh Thể dạy cho chúng ta làm sao để đến với Chúa bằng cái phong cách mà hôm nay có đầy ý nghĩa của chiều sâu, chiều rộng. Điều này sẽ được đẹp lòng Thiên Chúa và Ngài sẽ lắng nghe khi chúng ta cầu nguyện, cũng là một sự thay đổi mới với con số mà ngày hôm nay thần dữ đang âm thầm một kế hoạch rất lớn để bành trướng để chủ quyền ở thế giới của con người; nhưng những việc của thiêng liêng thì Mẹ đã có cách giúp chúng ta và cứu chúng ta. Cho nên, Chúa Thánh Thần dạy chúng ta làm sao để dâng cái lạy cuối cùng, và cũng là cái lạy thứ Sáu, nằm trong hàng ngũ thứ Sáu được kết hợp, được trùng hợp và được rõ ràng xác tín với những con số mà thiên quốc đang sử dụng.

Có rất nhiều điều sâu và rộng không thể giải thích được, nhưng chúng ta phải biết rằng cái lạy thứ Sáu rất quan trọng ở trong hàng ngũ, đó là hàng ngũ có quyền năng mà Thiên Chúa ban cho Mẹ; Mẹ dùng chính quyền năng đó để giúp cho thế giới loài người ngày hôm nay bằng quyền năng dạy cho chúng ta là chúng ta phải lấy nhân đức để phục người, và chúng ta phải trở về với sự thánh thiện, trở về với lòng tín thác, trở về không phải cần gươm dao để đấu tranh, trở về và không cần tất cả những việc mà con người đang dùng đủ mọi cách để kẻ hở cho bóng tối làm việc, nhưng chúng ta đã được sự bao phủ của Thiên Chúa thì chúng ta không cần những gì thuộc về nó, chúng ta không bị khuyến dụ bởi vì nó mà chúng ta đã được bao phủ bởi ơn thánh; từ đó chúng ta sẽ được che chở một cách đặc biệt và với sự binh vực của Mẹ không ai dám đến để có thể phá hoặc làm hại chúng ta. Cho nên Sáu Lạy này rất quan trọng cho mỗi một tầng lớp và mỗi một vai trò; thứ nhất dạy cho chúng ta khiêm nhường, thứ hai dạy cho chúng ta biết phủ mình trong sự đơn sơ và trở nên bé nhỏ để thuộc về Thiên Chúa.

Như Chúa Giêsu đã nói: “Hãy trở nên bé nhỏ như những đứa trẻ thì mới được vào nước thiên đàng.” Chúng ta không còn những ngày đau khổ, không còn những ngày lầm than khi chúng ta thật sự hiểu rằng sức lực của chúng ta giới hạn, không làm gì được và cũng chẳng có thể giải quyết được vấn đề, chỉ bổn phận là về với Chúa, phủ phục Ngài, tin tưởng vào Ngài, tín thác và làm những điều Ngài muốn, và chấp nhận những gì vốn trong đời sống Chúa ban và sắp đặt cho chúng ta.

Cho nên đừng bao giờ quên vác theo thập giá của mình, vác theo thập giá mình phải cần phải có, vác theo thập giá với những gì vốn ở trong hiện tại, vốn ở trong đời sống thực tế và trong một đời sống mà con người không ai không có thập giá nhưng cái thập giá của chính mình dâng cho Thiên Chúa khi chúng ta phủ phục; thập giá của mình được trở thành một thập giá mang nhưng những công nghiệp mà chúng ta cần có để dâng cho Thiên Chúa, sau khi chúng ta phủ phục hoàn toàn thì tất cả cuộc đời của chúng ta và tất cả những gì vốn của ngày hôm ngay, ngày mai và tương lai thuộc về Thiên Chúa để Ngài định liệu; chúng ta chỉ làm bổn phận của một người con, chúng ta chỉ làm bổn phận với sự chỉ dạy của Mẹ Maria. Mẹ Maria giúp cho chúng ta, chỉ cho chúng ta để chúng ta cầu nguyện cho anh em của mình, những người chưa biết cũng được biết, những người chưa về cũng được về và những người thờ lạy và cúi đầu không phải với Thiên Chúa cũng có cơ hội được nhận ra khi Chúa ban và cho chúng ta và Chúa cũng ban cho những ai trở về với Ngài.

Đây là một cơ hội, một cơ hội lớn lao và cũng là một cơ hội cuối cùng vào những ngày cuối thế kỷ, và cũng là một cơ hội để chúng ta có thể minh chứng cho một Thiên Chúa, trên dưới một lòng, toàn diện mọi người trong sự hiệp nhất để trở về với Thiên Chúa của chúng ta, trong quyền năng của Chúa Thánh Thần đang tỏ hiện và ban đến cho chúng ta một cách sống động, qua Chúa Giêsu Thánh Thể bằng những lời sống động và quyết định trong việc làm và hành động do Mẹ Maria đã ra tay cứu giúp chúng ta bằng những việc mà ngày hôm nay chúng ta đã thực hiện, đang thực hiện và sẽ còn thực hiện nữa. Nếu chúng ta thật sự muốn, những điều được nghe trở thành sự thật thì Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội của Mẹ Maria sẽ thắng và Mẹ sẽ đem lại sự chiến thắng khi chúng ta hợp nhất với Mẹ, chúng ta cùng với Mẹ, chúng ta lắng nghe Mẹ và chúng ta trở về với Mẹ. Mẹ sẽ dẫn chúng ta gặp gỡ Thiên Chúa, Mẹ sẽ dẫn chúng ta đến gần với Thiên Chúa, Mẹ sẽ để cho chúng ta nhận ra khi chúng ta hoàn toàn thực hành cũng giống như Mẹ thực hành thì được bao phủ bởi Thiên Chúa, và ơn của Chúa đổ tràn và bao phủ chúng ta, không thần dữ nào có thể đánh phá và không có điều gì có thể làm cho chúng ta bị lung lạc hay sa ngã như những năm tháng trước kia.

Đã đến giờ; chúng ta phải cùng nhau quy tụ, cùng nhau trở về, cùng nhau sấp mình, cùng nhau thờ lạy, cùng nhau đầu phục, cùng nhau phủ phục, cùng nhau thống hối, ăn năn cho chính mình, thay cho những người anh em mình, thay cho những người nơi chốn luyện hình. Cũng đã đến giờ mà Chúa của chúng ta gần đến, và khi Chúa đến chúng ta phải đi vào cuộc thanh lọc mà ngày hôm nay đang, đã và còn – đó là những ngày gian nan khổ sở đối với tất cả những người trong thế giới của ngày nay, bệnh tật lan tràn khắp nơi và còn sự đe dọa của giặc giã, đe dọa ngay cả thức ăn, và những điều cần dùng cũng phải bị sự hủy hoại bởi đôi tay của thần dữ, nó dùng đủ mọi người trong sự yếu đuối đức tin, làm tay sai mà mọi người đã hoàn toàn không biết, vị tư lợi, vì tiền bạc mà đã đem đến một vấn nạn toàn cho thế giới. Đây là những việc mà chúng ta thấy được không còn những ngày hoà bình thật sự; nếu chúng ta không kêu cầu danh Chúa, nếu chúng ta không đi với Mẹ, nếu chúng ta không nhờ tà áo khiết trinh của Mẹ, và Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội đó sẽ chiến thắng thì chúng ta sẽ bị ở trong thế hệ của ngày nay, chúng ta sẽ bị mất cả linh hồn cũng như lẫn thể xác khi chúng ta chiều theo ý nghĩ của xác thịt, chúng ta chiều theo dục vọng tham lam, chúng ta chiều theo danh lợi, và chúng ta không dành những gì cho tâm hồn và linh hồn với những điều cần thiết nhất mà ngày hôm nay Lòng Thương Xót của Chúa đã đến để tìm gặp chúng ta mỗi một người.

Và giờ phút này đây, những gì cần nói đã được nói, những gì được thể hiện chính Mẹ đã dành cho con trong giây phút này, ngày Thứ Bảy là ngày của Mẹ, ngày mà con phải đến để tham dự thánh lễ Misa, ngày mà con cùng với những người anh chị em tiếp tục với mỗi một lạy, và dâng Sáu Lạy ngay ở ngay bàn thờ, bàn thánh và nhà tạm, thập tự giá mỗi một khi con có cơ hội. Đây cũng là giây phút quan trọng  khi chúng con trở về sau những ngày đem đến cho 24 giáo xứ được đón nhận món quà của Sáu Lạy; đây là những giây phút cần phải rõ, cần phải nói, cần phải thực hiện tiếp tục với sự phù trợ của Chúa Thánh Thần. Tất cả công việc này nó có một sự bằng chứng thật rõ ràng theo cách lý luận của con người, trong thiêng liêng lại càng xác tín hơn với những người mang trách nhiệm đến để minh chứng và tiên phong cho ý nghĩa của Sáu Lạy, và còn tiếp tục hàng ngày thay thế để dâng lên Sáu Lạy tiếp tục xin Chúa dắt dìu và xin Mẹ an bài để tiếp tục trên bước đường đến với những người chưa biết, chưa hiểu và chưa có cơ hội được đụng chạm.

Con xin cảm tạ ơn tình thương của Chúa dành cho con trong buổi sáng ngày hôm nay và con cảm ơn Chúa Thánh Thần đã thúc đẩy cho con được mạnh mẽ dành riêng thời gian của chính mình để nói lên những gì vốn nghe một cách rõ ràng; đó là những điều không từ nơi con mà chính là Thần Khí của Chúa thúc đẩy và con được hoàn tất bài của sáng hôm nay. Cảm ơn sự sắp đặt của Mẹ cho con, xin cho con được luôn luôn lắng nghe một cách nhạy bén theo Mẹ chỉ dạy, con còn rất nhiều điều mà Mẹ muốn con, đã thực hiện, đang thực hiện và sẽ còn những việc cần thiết nhất mà con làm theo sự chỉ dạy của Chúa Thánh Thần. Và giờ đây con xin ngừng lại để dâng lên Sáu Lạy trong buổi sáng ngày hôm nay thay thế cho mọi người, nhất là thời điểm hôm nay và cũng thay thế cho những người anh chị em đã được đón nghe, và được đón nhận CD thì họ nghe, họ thực hành và họ sẽ được thay đổi khi thật sự Chúa đã để cho chúng con được chứng kiến và thấy được – đó là một người chị em mà sau khi họ vừa lạy xong thì tất cả những gì ở trong con người của họ, là những điều vốn uất ức từ lâu.

Những gì trong thiêng liêng chúng con nhìn thấy được đó là quỹ dữ nó vẫn ở trong người của chị, và nó không có cách nào để có thể đi ra,  và nó cũng không muốn ra nhưng khi chị quỳ trước nhà Tạm để phủ phục thì nó đã bắt đầu ray rức, nóng nảy, sợ hãi, quằn quại và nó không thể ở được trong người của chị cho nên nó đã trào ra bằng những điều mà chúng con đã chứng kiến một cách thật rùng rợn, đáng sợ; khi chị ói trào ra, đối với cặp mắt con người tưởng là chị bệnh, tưởng là chị bị trúng gió nhưng thật sự ở bên trong những việc có những điều được trào ra bởi vì không thể chịu đựng nỗi khi ánh sáng của Chúa chiếu dọi khi chị đầu phục và phủ phục trước nhà Tạm Thánh Thể của Chúa, trước bàn thánh, thập tự giá và ảnh Lòng Chúa Thương Xót của chính Ngài và Trái Tim Vô Nhiễm của Mẹ Maria thì chính trong thân xác của con người còn sống đó, chính trong thân xác người phủ phục đó được bao phủ bằng ánh sáng, cho nên những gì đen tối ở trong người của chị không thể chịu đựng nỗi cho nên nó tống ra tất cả hoàn toàn, chị nằm và chị có thể ói ra tất cả những gì vốn Chúa từ nơi ánh sáng đã chữa lành cho chị.

Đó là Sáu Lạy mà ngày hôm qua là một ngày mà chúng con chứng kiến được, ngay cả chúng con là những người đã lạy nhưng chưa bao giờ gặp; hôm nay Chúa để cho chúng con gặp – Sáu Lạy có thể chữa lành, Sáu Lạy có thể tống ra những việc ở nơi thần dữ, nó dùng đủ mọi cách để sát hại con người, Sáu Lạy cũng trừ qủy và Sáu Lạy được bảo vệ, đem ánh sáng và không điều gì có thể được với Sáu Lạy mà chúng con đang kêu cầu mỗi ngày. Sáu Lạy như là một áo giáp thiêng liêng đang bao phủ con người trong nhân loại; những ai thực hành, những ai tin, những ai dành cách này để cầu nguyện, dành cách này để kêu cầu cùng Thiên Chúa thì không có gì Chúa không ban. Đã đến ngày giờ quyền năng của Chúa được thực hiện, đã đến ngày giờ con người phải nhận ra quyền năng của Chúa, đã đến giờ mà chúng ta phải nhận ra sự yêu thương mà Chúa dành cho chúng ta và cũng đã đến ngày mà tất cả những điều này vốn nó nằm trong một thời gian rất ngắn với hồng ân và ân sủng do Mẹ Maria dạy cho chúng ta.

Hãy giữ lấy, và đón kịp trong thời điểm để chúng ta được xin Chúa thương xót, tha thứ và chấp nhận và cho chúng ta được trở thành dân riêng của Ngài, được sự bảo vệ của Ngài, và để cho chúng ta sống trong tình yêu của Ngài bằng tâm tình của một người con, bằng tâm tình của một người yếu đuối được tha thứ và được trở về, được Chúa chấp nhận và đời sống của chúng ta xứng đáng để bước vào với một cánh cửa của thiên quốc mà Chúa đang chờ đợi chúng ta và bước vào với một thế giới đang và đương thời khi chúng ta đang còn hơi thở bằng nụ cười, bằng bình an, bằng hạnh phúc, bằng tín thác, bằng trông cậy và bằng một đời sống đổi mới để loại bỏ tất cả những gì ở nơi tội lỗi, ý riêng, bản ngã cá tánh mà tập tành sống trong những chân lý tốt đẹp, sống trong những điều tốt đẹp nhất được dạy, được ban để lòng của chúng ta phủ phục, để lòng chúng ta thuộc về Thiên Chúa trong sự thờ lạy và tâm tư của chúng ta cũng đối với những người anh em trong sự yêu thương, trong nâng đỡ, trong bác ái, và trong sự hy sinh.

Giáo lý đó vẫn còn tiếp tục tồn tại – đó là công lý, sự thật cần có để được kết thúc vào những ngày còn lại của cuối thế kỷ và bước vào một thế giới mới khi chúng ta được nghe và đón nhận món quà qua Chúa Giêsu Thánh Thể và sự chỉ dạy của Mẹ Maria, dạy cho chúng ta đáp lại với Chúa Giêsu Thánh Thể, đáp lại với sự hiện diện mà Ngài đã chờ đợi chúng ta và đáp lại với Lòng Thương Xót mà ngày hôm nay, qua Giáo Hội, ở cánh cửa của Năm Thánh –một sự đặc biệt rõ ràng được mạc khải trong thời đại ngày hôm nay, một sự đặc biệt mà ngày hôm nay được ban trao qua món quà mà nhân loại được đón nhận.

Đó là điều mà chúng ta xin tri ân cảm tạ để được xin cầu cứu, để được kêu cứu và xin được Chúa nhậm lời qua sự bao phủ của ánh sáng của Thánh Thể mà ngày hôm nay Chúa đã tỏ hiện cho muôn người được biết, được nghe và được đón nhận. Con xin cảm tạ Chúa, chúc tụng Chúa, và ngợi khen Chúa, cầu xin cho mọi người, và con hy vọng mọi người được nghe, được biết qua những nơi mà chúng con được đến đó để họ cũng là những người bắt đầu xin Chúa Thánh Thần đốt lên ngọn lửa, bắt đầu thắp sáng khắp nơi và từ ngọn lửa đó đã trở thành những ngọn đuốc rất lớn, rất cao, một ngọn đuốc hiệp nhất để xin Chúa xót thương để cứu nhân loại chung và đem những người tội lỗi trở về với công chính, đem những người chưa biết, chưa tin và đem những người đang thờ những thần bụt để họ sáng đôi mắt, để họ nhận ra Chúa mới là Người mà họ phải phủ phục, đầu phục và tôn thờ.

Còn ngoài ra những người khác không ai xứng đáng và không ai có quyền năng, không ai cai trị con người bằng tình yêu của Thiên Chúa, không ai là Đấng Chủ Quyền và không ai là Đấng Thượng Trí biết và thông suốt tất cả trong mỗi một thế hệ mà ngày hôm nay chúng ta còn tồn tại qua tình yêu và sự nhẫn nại của Thiên Chúa dành cho chúng ta.

Con xin cảm ơn Chúa, cảm ơn Chúa Thánh Thần và cảm ơn Đức Mẹ đã cho con hoàn tất được bài hôm nay, là đúng 11 giờ 44 phút ngày Thứ Bảy, tháng 9, ngày 10, 2016 tại tư gia. Sáng hôm nay là ngày Thứ Bảy Mẹ dành cho con được đón nhận những lời quan trọng nhất mà Chúa Thánh Thần linh ứng, bài này sẽ để lại hôm nay và tương lai mai sau cho những ai tìm đến, cho những ai đón nhận lắng nghe. Họ phải bỏ tất cả những gì vốn trong cái nhìn bình thường mà trong thiện chí để đi tìm sự thật ở nơi những món quà đặc biệt mà Chúa dành cho nhân loại những ngày hôm nay, và cũng là những ngày cấp bách nhất mà Mẹ Maria đã chỉ dạy, dẫn dắt chúng con, và giúp đỡ chúng con để được xác tín, để được tiên phong, để được mạnh mẽ không lùi bước, tiên phong với tất cả những gì cần chứng minh cho sự thật để xin Chúa nhậm lời cứu giúp chúng con, cứu thoát chúng con và dẫn đưa nhiều người anh em đang sống trong một giới hạn của đức tin mà họ phải cần dành cho Thiên Chúa cả tâm hồn, cả thể xác, cả lý trí, cả một tấm lòng thống hối để xin được Chúa nhậm lời và bao phủ bằng ánh sáng Thánh Thể mà ngày hôm nay Chúa đã tỏ hiện qua huyền nhiệm của phép lạ đến với chúng con, ban điều này cho chúng con trong thế giới của loài người.

Con xin đại diện tất cả những người anh chị em khắp nơi trên toàn thế giới, con xin được đại diện những người được sai đi, những người được chọn và đại gia đình của con; xin cho mọi người được trở về, được nhận ra và thực hành điều này, để xin Chúa thứ tha và dẫn chúng con vào ánh sáng, để chúng con loại bỏ đi những tội lỗi chúng con vốn có và đang có; xin giúp cho chúng con được xứng đáng là những người con Chúa yêu thương, tha thứ và cho chúng con được đón nhận món quà để cứu giúp chúng con, che chở chúng con, can thiệp cho chúng con, bảo vệ chúng con trong thế giới của ngày nay. Con xin cảm tạ ơn Chúa, chúc tụng Chúa và ngợi khen Chúa. Amen. Amen. Amen.

* Sgivô danh, L., là mt người nhp cư Mt Vit Nam. L. có mt đời sng cu nguyn rt st sng tp trung vào s tham dcác Thánh Lvà chu Bí tích Thánh Th. L. nhn được các thông đip bng cách phát biu ni tâm và nhìn thy được các phép lca Thánh Th, và có ththâu vào được qua đin thoi di đng. Khi Chúa Giêsu cho L. các thông đip, là như thmt người Cha nhân từ đi vi con ca Ngài.

 

Mạc Khải Mới qua Bí Tích Thánh Thể

www.nrtte.net

 

 

 

 

 [:]

error: Content is protected !!