Những Mạc Khải Mới qua Bí Tích Thánh Thể

Đức Chúa Thánh Thần Linh Ứng Sau Cơn Bão Harvey

Ngày 31, tháng 8, năm 2017

Đây là một thông điệp được linh ứng bởi Đức Chúa Thánh Thần trước khi chị L. dâng Sáu Cái Bái Lạy

L.: Lạy Chúa, 9 giờ 35 phút, ngày Thứ Năm, tháng 8, ngày 31, 2017, tại thánh đường Thánh Têrêsa, chúng con đang quỳ trước cung thánh, trước nhà tạm, trước Thập Tự Giá, linh ảnh Chúa Lòng Thương Xót và thánh tượng Mẹ Áo Đức Bà. Hôm nay là ngày thứ ba con trở lại, được tham dự thánh lễ Misa cùng với anh chị em tại giáo xứ quen, mỗi ngày chúng con vẫn ở đây.

Lạy Chúa, vừa qua một biến cố đến với Houston, Texas chung và riêng cho từng gia đình, với những ai đang lâm vào cảnh lụt lội, màn trời chiếu đất nhưng cuối cùng cơn bão đã đi qua và biến cố cũng đã qua; chúng con còn lại những anh chị em có những nơi được tá túc. Thánh Đường Têrêsa cũng mở nơi tạm trú cho những người anh chị em đến đó để tá túc sau những ngày họ gặp những hoạn nạn, còn chung quanh thành phố Houston này, cùng với tất cả những người ở khắp nơi; đặc biệt cũng có những thánh đường người Việt của chúng con, và đồng thời chính phủ cũng mở những nơi chỗ rất lớn để đón tiếp những người bị nạn qua trận bão vừa qua. Lạy Chúa, trong số đó có gia đình của con, Mẹ của con, các em của con và các cháu của con cũng bị một cơn bão vừa rồi, hoàn toàn phải đến tá túc nơi nhà những người anh chị em. Lạy Chúa, tất cả mọi việc không chừa bất cứ ai, chỉ có một điều duy nhất là Chúa vẫn cho chúng con cơ hội và gìn giữ chúng con để tiếp tục với sứ vụ hôm nay và những ngày sắp tới.

Lạy Chúa, trước hết chúng con xin cảm tạ ơn Chúa đã dành cho chúng con với giây phút mà chúng con còn có nhau, còn gặp gỡ nhau sau những biến cố, và còn có cơ hội nhận ra tình thương của Chúa bao phủ chúng con khi những cơn giông tố đến, khi những cơn hỏa hoạn đến, khi những biến cố đến Chúa vẫn là một Thiên Chúa trọn tình thương, ôm lấy chúng con, yêu thương chúng con. Mỗi một việc xảy ra trong đời sống nếu chúng con có trái tim cảm nghiệm thì chúng con thấy rằng có rất nhiều điều trong cuộc sống, với những ngày bình thường tầm thường thì con người đã theo thói quen và quên đi những gì trân quý nhất đối với chúng con, và những gì cần phải tôn trọng và phải luôn luôn kính cẩn dường như cũng đã trở thành bình thường, tầm thường và coi thường. Có những giây phút trong cuộc đời nếu chúng con không được nhắc nhở bằng cách này cũng như cách khác, nếu không được đánh động bằng cách này cũng như cách kia thì con người của chúng con dường như luôn luôn có những việc thường tình nhất – mọi việc trở nên thói quen, trở thành thể lệ, tục lệ và nhiều khi buông xuôi cho tất cả những gì trong cuộc sống mỗi ngày, của mỗi người trong những công việc, và còn rất nhiều điều trong cuộc sống của chúng con. Đó là nói đến sự bình thường tầm thường, nhưng còn có rất nhiều điều con người luôn có chiều hướng để có thể tìm tất cả những gì mình mong muốn hoặc đạt được, đó là khát vọng, tham vọng; đồng thời còn có những sự bất chính mà con người vẫn có trong dục vọng, trong nhục dục và còn đủ mọi mặt trong đời sống bản ngã, cá tánh và quyền tự do của con người.

Lạy Chúa, là một Đấng thông suốt và thấy rõ tất cả mỗi một hoàn cảnh của mỗi một người chúng con; Ngài luôn luôn muốn nhìn đến và cứu chúng con, về đời sống thiêng liêng linh hồn là trái tim mà chúng con cần phải có để chuẩn bị cho nó, để bồi đắp cho nó và phải huấn luyện nó trở thành một con người ở bên trong có chiều sâu, có trái tim yêu, có một tấm lòng, với lương tâm, lương thiện, với sự thật công chính và công bằng. Lạy Chúa, con cảm tạ ơn Chúa, cho dù bất cứ điều gì xảy ra. Trước mắt, với một cặp mắt bình thường, tầm thường thì sự đau thương của con người trong hiện tại qua trận bão và còn những gia đình bị mất của và có những người đã bị mất mạng, đã xảy ra với một tiểu bang, bị thất thoát, đồng thời có những hư hại rất lớn lao. Kể từ mấy chục năm vừa qua, trận bão này là một trận bão rất là lớn, cơn mưa đổ xuống chỉ có bốn ngày thì nước không có lối thoát, dường như đã trở thành ngập lụt gần như cả nữa thành phố, nhưng tất cả mọi việc nó đã qua đi, và nó đã trở thành quá khứ trong một hai ngày nay.

Lạy Chúa, chúng con làm gì với hoàn cảnh hiện tại, chúng con cảm nhận gì khi chúng con thấy mọi sự nó trở thành sự thật? Nó có những việc thực tại phủ phàng nhưng nó cũng cho chúng con một kinh nghiệm để trân quý trong đời sống với những ngày hiện tại và những ngày vừa qua trong cuộc đời chúng con trở nên lơ là, và chúng con còn có rất nhiều thói quen trong cuộc sống. Chắc chắn, những gia đình bị hoạn nạn họ đang nằm trong tình trạng âu lo, ưu tư, phiền muộn và có những gia đình họ đang mất đức tin, nhưng cũng có những gia đình trong hoàn cảnh ngày nay thì họ lại càng cảm tạ ơn Chúa, vì nếu Chúa không cho thì họ không còn tánh mạng, họ không còn có một nơi để nhìn thấy những anh chị em và nhìn thấy thế giới này vẫn còn có những khuôn mặt rất đẹp đón nhận, tiếp nhận khi họ gặp những cơn hoạn nạn, lâm nguy. Hôm nay chúng con thấy rõ các thánh đường mở cửa đón những giáo dân, đón những người tá túc, những người tị nạn, không phân biệt bất cứ ai, không phân biệt tôn giáo; họ chị biết mở cửa khi con người gặp những cảnh lâm nguy thì họ đón chào để chăm sóc, để lo lắng với những gì có thể được mà họ đã làm và đang làm. Qua những khốn khó thì chúng con mới thấy được tình của con người và Chúa vẫn nhìn thấy được trong trái tim của mỗi một người vẫn còn là tình yêu mà Thiên Chúa đã ban đến cho nhân loại chúng con, với giáo lý yêu thương, với giáo lý của tha thứ, với giáo lý chấp nhận.

Những ngày vừa qua, Bài Đọc Một, tất cả những điều được nghe được biết  cũng như Phúc Âm và Tin Mừng Chúa nhấn mạnh rất rõ với tất cả kinh sư Biệt Phái, với tất cả bề ngoài trong cuộc sống của con người; và Chúa quở trách rất mạnh mẽ. Đặc biệt, hai ngày vừa qua, toàn là những ngày khi chúng con gặp những cơn hoạn nạn nhưng đúng vào lúc mà Giáo Hội nhắc nhở qua những Bài Phúc Âm, để nhắc nhở con người tỉnh thức, để nhắc nhở con người hãy nhìn lại chính mình, nhắc nhở vai trò, bổn phận chính mình. Đồng thời, Chúa cũng dành cho chúng con một cách đặc biệt để chỉ dạy trong vai trò hiện tại, với những biến cố chung quanh chúng con phải như thế nào với những biến cố đó. Ngày hôm nay, Bài Đọc Thánh Phaolô đã nhắc rõ với các tín hữu Thêxalônica, cũng như nhắc nhở với chúng con hiện tại hôm nay, chắc chắn qua những trận xảy ra với những biến cố thì mới thấy được đức tin của con người; quả thật, chắc chắn sẽ có những con người có đức tin rất mạnh, cho dù biến cố đến, hoàn toàn mất sạch, hoặc họ đang nằm trong tình trạng khốn đốn, khó khăn mà họ đã gặp nhưng họ vẫn tiếp tục mở những lời cảm tạ Chúa, chúc tụng, tôn vinh và xin Chúa hãy làm theo ý của Chúa đi, để chúng con được gội rửa để đi theo chương trình của Chúa và biết rằng cuộc sống của chúng con những gì mang theo, những gì chúng con cần, và những gì chúng con khao khát chính là Chúa; chính là Chúa chứ không phải những của cải của thế trần này, chính là Chúa chứ không phải những tiện nghi đang có, đã có, và chúng con thấy được những gì mà hôm nay chúng con có nhưng ngày mai chỉ cần một cơn mưa lớn, chỉ cần một cơn bão thì chúng con hoàn toàn đổi vị trí của chính mình. Cuộc đời này không có gì là bền đổ, không có gì là vững bền, chúng ta không có gì là tuyệt đối; qua cuộc thử thách này chúng con như thế nào, chúng con là những con người nhìn đến những gì Chúa đã cho và tiếp tục trong chương trình của Chúa, Chúa có thể tiếp tục thử thách cuộc đời của chúng con.

Lạy Chúa, trong số đó cũng có những người đứng tuổi, cuộc đời của họ cũng đã trải qua biết bao gian nan, thử thách với những ngày mưa nắng, với những ngày dở khóc dở cười, và có những ngày khổ sở, long đong và gian nan nhưng cuối cùng vẫn còn tồn tại cho đến ngày hôm nay. Suốt bao nhiêu năm tháng trong cuộc đời, dẫu tuổi già, đã trở thành 70, hơn 70 hay đã qua 70, họ mới có thể chứng kiếnchứng kiến được những gì đã đi qua trong cuộc đời của họ hôm nay vẫn còn tồn tại; họ vẫn mở lời cảm tạ ơn Chúa, họ chúc tụng Chúa, họ ngợi khen Chúa, và họ xin theo Thánh ý Chúa. Đây là một điều đơn giản nhất mà con người có thể đi tìm suốt bao nhiêu năm tháng với những gì của thế trần, nhưng cuối cùng cái kinh nghiệm có được, cái kinh nghiệm đáng nhất, và kinh nghiệm cần có trong cuộc sống đó là đức tin – đức tin mà chúng ta biết rằng vật chất, tiền tài là vật ngoại thân còn đời sống của bên trong mới làm chúng ta sống, đời sống của trái tim, và ý chí mới giúp chúng ta vượt qua những khó khăn, không điều gì có thể ngăn cản và làm khó chúng ta được trong cuộc đời khi chúng ta tin vào Chúa, khi chúng ta có Chúa và chúng ta sống trong lịch trình của Thiên Chúa.

Lạy Chúa, cho nên ngày hôm nay Thánh Phaolô tông đồ, một cách trực tiếp cũng như gián tiếp, đang khen những người có đức tin và đang khen những ai can đảm bước qua những sóng gió của cuộc đời, bước qua những tai nạn hoạn nạn, bước qua những biến cố đang có, đặc biệt tại Houston, Texas – để chúng con thấy được những điều vốn chúng con âm thầm lặng lẽ nhưng Chúa thấy, Chúa biết, và các thánh cũng được gián tiếp, trực tiếp qua bài Phúc Âm, qua bài Tin Mừng của ngày hôm nay như đang nói với chúng ta mỗi một người. Về mặt của đức tin thì các ngài không lo lắng đối với chúng ta cách riêng và với tất cả những người như chúng ta; đồng thời cũng nhắc nhở những người chưa có đức tin hay chưa cảm nghiệm được đức tin, để có thể thấy được những người đã đi qua trong giòng của lịch sử, đó là Thánh Phaolô mà không ai không biết, nói theo tiếng Anh đó là thánh Paul. Ngài đã đặc biệt cho chúng ta Bài Đọc Một ngày hôm nay, Ngài cũng đã nhắc nhở rằng tất cả những hy sinh của Giáo Hội, của những người có mặt, của những người đang sống trong đời sống mà chúng ta bắt đầu lắng nghe và đi theo, của những lời viết, của Phúc Âm, của Tin Mừng, là giáo lý, chân lý ở đó, là sự thật ở đó. Sự thật và chân lý là con người tìm được cho mình một sự gặp gỡ thiêng liêng nhưng vẫn ẩn ngự, hiện diện, Người đó là một Đấng quyền năng, là một Đấng giàu lòng thương xót, là tình thương của một Thiên Chúa dành cho nhân loại và con người cần có, được biết, được tin, hiểu được đức tin là gì, và thực hành trong đức tin đó để tự chúng ta có thể nhận ra một Đấng mà chúng ta luôn luôn tín thác. Cho dù bất cứ hoàn cảnh nào chúng ta cũng gặp gỡ Ngài, chúng ta vẫn sống với Ngài và Ngài vẫn đồng hành với chúng ta trong mọi nẻo đường đời, nhất là trong những biến cố để chúng ta bình tĩnh hơn, để chúng ta sốt sắng hơn, để chúng ta phân biệt những gì trong cuộc sống mà Ngài dạy chúng ta từng bước một, để chúng ta được đi với Ngài và chúng ta có cơ hội làm sáng danh Ngài, để chúng ta có cơ hội được sống với những điều chúng ta làm, để chúng ta thực thi những điều của Chúa dạy, những điều Chúa dành cho chúng ta, để chúng ta có những ngày phong phú, hạnh phúc, bình an và đầy ý nghĩa trong cuộc sống. Ngày hôm nay, Thánh Phaolô, Ngài đang gián tiếp cũng như trực tiếp để đón nhận và Ngài vẫn tiếp tục để chỉ dạy cho chúng ta thêm về mặt mà chúng ta cần là chúng ta cần thương yêu nhau, chúng ta hãy cần sống để tỏ hiện đời sống thánh thiện, đời sống nhân đức và đời sống mà con người cần có để sáng danh Chúa, vinh danh Chúa, và đời sống có đức tin, có việc làm.

Cảm tạ ơn Chúa tất cả mọi việc đã qua, cơn bão đã thổi qua và cơn mưa cũng đã tạnh, và con người đã nhìn thấy ánh sáng mặt trời. Con người thế gian của chúng con thường được nghe, cũng như thường nói với những câu mà thường thường họ nói rất đúng; họ suy, họ nghĩ và hoàn toàn trở thành một câu văn, là những điều không thể sai lệch trong cuộc sống của con người “Sau cơn mưa trời lại sáng.” Sau cơn bão thì chúng ta, đặt trường hợp của ngày hôm nay, mới thấy được tình của con người, sau cơn bão chúng ta mới thấy được đời sống bên trong chúng ta vốn cần có, đó chính là một sức mạnh duy nhất giúp chúng ta lướt khỏi và qua khỏi những cơn hoạn nạn gặp phải trong cuộc đời, khốn đốn với những điều đã xảy ra, đang xảy ra, với những ngày nệm ấm, giường êm, với những ngày đầy đủ sung túc mà chúng ta không nghĩ rằng chỉ có bốn ngày qua đã trôi sạch theo giòng nước, căn nhà to lớn đã bị ngập lụt và những căn nhà trở thành một đống đất vụn, dù có tiền của hay tài năng cũng không có cách gì uyển chuyển theo cách của mình. Cả một cuộc đời xây dựng những gì mình có và cả một cuộc đời đi tìm những điều phải thắng; có những lúc chúng ta quên đi những gì trong lương tâm và lương tri, bất chấp thủ đoạn đạt đến mục đích, chỉ bận rộn trong công việc hàng ngày, để cho chức vụ, để cho quyền chức của chúng ta làm chủ, không còn nhớ đến bên trong chúng ta vẫn còn có nhưng giây phút nghĩ ngơi, bình an. Nếu muốn bình an thì phải tìm đến một Đấng tạo dựng, một Đấng cho chúng ta cơ hội, một Đấng đang hiện diện để giúp chúng ta tiến bước trong những ngày đau khổ, nắng mưa và hôm nay là những ngày hoạn nạn.

Lạy Chúa, Chúa luôn luôn hiểu, thấy và biết được tất cả những nhu cầu của chúng con, nhưng đời sống của nhu cầu trong cuộc sống thì thường chúng con có thể nhìn thấy được qua bàn tay của những người anh chị em có trái tim bác ái hy sinh, nhưng chúng con có những điều cần thiết trong nhu cầu, đó chính là cần có đức tin, cần có một trái tim vững lòng và tin, và cần có Chúa trong cuộc sống. Nếu chúng con hiểu được điều này và cảm nghiệm được điều này thì chúng con mới thấy con người của chúng con cho dù có tài năng, học lực, kiến thức nhưng bất lực trong mọi hoàn cảnh, vì tất cả những biến cố hoặc tai nạn xảy ra chúng con cũng trở thành một phế nhân, chẳng còn theo cách của chúng con; cần nhất là bên trong mà Thiên Chúa luôn dành cho chúng con, dành cho chúng con một sức lực vô biên không thể ngăn chặn được chiều rộng, chiều sâu, chiều cao của tâm hồn, từ bên trong cho đến bên ngoài, với sự hướng dẫn một cách đặc biệt khi chúng con tin vào Chúa, khi chúng con có Chúa và chúng con sống trong Chúa.

Ngày hôm nay chúng con cảm tạ ơn Chúa đã dành cho chúng con Bài Đọc ngày hôm nay, Bài Đọc Một, một cách gián tiếp cũng như trực tiếp, qua Thánh Phaolô tông đồ gửi đến cho mỗi một tầng lớp, mỗi một vai trò; đặc biệt gởi đến mỗi một chức vụ mà chúng con, là những người Kitô hữu, đặc biệt cho tất cả những đấng bậc ở trong hàng Giáo Hội, cũng như tất cả mỗi một người có trái tim, có lòng tin để nhận ra những gì hôm nay Chúa đang nói với chúng ta, qua Thánh Phaolô. Chúa khen những người có đức tin, Chúa khen những người giữ vững lập trường, có trái tim yêu để đón tiếp những người anh chị em tỵ nạn được nói đến, qua những biến cố, có trái tim nâng đỡ yêu thương và giúp cho họ, có trái tim cho dù người đó như thế nào, đáng hay không đáng nhưng trong hoàn cảnh ngày nay thì chúng ta mới thấy được rằng tất cả những gì xảy ra cho họ chúng ta chỉ cần đón tiếp họ, về mặt này cũng như mặt khác. Nói chung tinh thần này, đó là tinh thần của người Kitô hữu, tinh thần của những người con của Chúa, và tinh thần của một đạo giáo mà không ai có thể từ chối, đó là Công Giáo.

Đồng thời, những người biết Chúa trong lúc này họ cũng dùng đủ mọi cách thực thi bác ái, thực thi hy sinh. Điều này là ở đâu? Nguồn gốc từ xưa, đó chính là các vị thánh đã đi qua trong giòng của lịch sử, tất cả những cái đẹp Chúa dành và ban cũng qua Phúc Âm và Tin Mừng, cho nên điều mà Chúa dạy là yêu mến Chúa trên hết mọi sự và yêu mến tha nhân như chính mình vậy. Đây là cơ hội để tỏ những việc mà Thiên Chúa dành chúng ta, đây cũng là cơ hội để chúng ta thực thi bác ái và xin Chúa cho chúng ta có trái tim; chúng ta có đức tin nhưng chúng ta cần có việc làm và chúng ta cần tiếp tục sống trong yêu thương, sống bác ái, để chúng ta tỏ đời sống của chúng ta thêm thánh thiện, để có thể lôi cuốn nhiều người anh chị em, lôi cuốn những người cần sự giúp đỡ trong tinh thần, cần sự giúp đỡ trong vật chất nếu mỗi một người chúng ta có cơ hội. Đồng thời, đây chúng ta thấy được Thiên Chúa dạy cho chúng ta khi chúng ta làm những điều của Chúa chúng ta rất hạnh phúc bình an; đây chỉ dừng lại trong một điểm của ngày hôm nay, nếu chúng ta đi sâu vào trong đời sống đức tin thì chúng ta thấy được mỗi một việc xảy ra cho thế giới, xảy ra cho từng tiểu bang hay xảy ra cho mỗi một đất nước nào đó Chúa đang mời gọi và Chúa đang nhắc nhở điều gì rất quan trọng và rất tối hậu cho những sự việc lớn lao xảy ra. Chúng ta hãy tiếp tục đón nghe: “Xin cho chúng con sớm được no phỉ ân tình của Chúa, để chúng con mừng rỡ hân hoan.” Sau những cơn biến cố, chúng ta vẫn còn sống, chúng ta vẫn còn có cơ hội, chúng ta vẫn thoát qua những hoạn nạn lớn lao đó, chúng ta thấy được ân tình của Chúa, chúng ta thấy được hồng ân của Chúa, chúng ta thấy được mỗi một ngày là ân sũng đổ xuống cho thế giới của con người, cho từng mỗi một gia đình, cho từng mỗi một tập thể, và cho từng mỗi một cá nhân. Chúng ta mừng rỡ hân hoan, chúng ta cảm tạ ơn Chúa, dành thời gian để chúng ta phụng sự, bằng cách mỗi một người chúng ta đến với Chúa, tâm hồn của chúng ta hướng về Chúa, mở lời cám ơn Chúa, mở lời nhận thức và ý thức, để xin Chúa cho chúng con xứng đáng với những ân sũng mà Chúa đã dành cho chúng con mỗi ngày. Xin Chúa thay đổi chúng con và xin Chúa cho chúng con cải thiện đời sống mỗi ngày, trong những việc nhỏ cho đến những việc lớn lao, để chúng con hoàn toàn được thánh hoá trong tình thương mà Chúa đã dành cho con, dành chung cho nhân loại và dành chung cho mỗi một tầng lớp.

Tiếp tục, câu chuyện không dừng lại ở nơi đời sống của đức tin, vì con người của chúng con ỷ lại với tất cả những thói quen, ỷ lại với sự giàu có, chức vụ hay tất cả những gì vốn nơi đời sống của con người, chỉ giới hạn trong suy nghĩ, chỉ thiển cận với cái nhìn cho nên giữ những nguyên tắc – đó là cứng lỳ, ngoan cố, kiêu ngạo và từ chối tất cả những gì cần để học cho đời sống thiêng liêng của mình; một cách rất nhẹ nhàng, mềm mại nhưng con người ỷ rằng mình có thể làm được tất cả? Đây là một điều đã xảy ra và đang xảy ra cho Houston, Texas, và cũng đã xảy ra cho những người có trách nhiệm để có thể nhận ra được những gì quan trọng mà họ qua những biến cố này để giữ lại cho mình, giữ lại cho chính mình và tìm ra được chân lý. Chân lý ở đâu? Chân lý không xa, chân lý không quá cao và chân lý không quá thấp, chân lý nó vốn nằm ở trong chúng ta, nằm trong sự quyết định của chúng ta, nằm trong đời sống đức tin để chúng ta tìm ra được, đó là giữ chắc đời sống chúng ta có lời của Chúa, chúng ta có Chúa, và chúng ta đã nhận ra một Thiên Chúa đã đến với thế gian này trên 2,000 năm, Ngài đã hoàn toàn thay cho chúng ta, chịu chết cho chúng ta, chịu đau đớn quằn quại với những cực hình vì tội chúng ta. Sự đau đớn đó, trần truồng đó không ai có thể so sánh được, cho nên, với những biến cố trong cuộc đời của chúng ta chúng ta còn có Đức Giêsu, chúng ta còn Ngôi Hai Thiên Chúa, Ngài vẫn còn đang ở đây với chúng ta và Ngài chưa bao giờ vắng mặt trong cuộc đời của chúng ta bao giờ, chỉ chúng ta, chúng ta không nhận ra Ngài, chúng ta từ chối Ngài, và chúng ta vắng mặt khi Ngài mời gọi chúng ta.

Ngày hôm nay xin cho chúng ta, đặc biệt Houston, Texas, qua cái biến cố này, họ có thể nhận ra được tình của con người, họ thấy được sự giúp đỡ của những người chung quanh, họ thấy được tình anh em vẫn còn, tình yêu thương của đồng loại vẫn có và còn rất nhiều người tốt, họ đang xuất hiện, họ đang lố diện đến để giúp đỡ chúng ta; vì giúp đỡ mà có những người đã bỏ đi tánh mạng để hy sinh cho những người được cứu. Đây là một tinh thần, đây là chân lý, đây là sự thật; chỉ có Thiên Chúa mới dạy cho chúng ta điều này, chỉ có Thiên Chúa mới dạy cho chúng ta giáo lý này và chỉ tìm được nơi Thiên Chúa để chúng ta nhận ra những gì vốn không phải của cải trần gian, không phải là tài năng của con người, không phải là chức vụ, hay không phải là sự điều khiển của thế giới con người mà là bên trong với sự thiêng liêng cao cả vô biên bất tận của chiều sâu chiều rộng trong ân sũng và hồng ân mà Thiên Chúa đã dành cho chúng ta, dành cho mọi tầng lớp, dành cho mỗi một vai trò và dành cho bất cứ ai. Chỉ cần chúng ta về, chỉ cần chúng ta tin, chỉ cần chúng ta nhận ra Thiên Chúa, và chỉ cần chúng ta thực thi những điều của Ngài dạy, giữ lấy giới răn, chúng ta nhất định sẽ tìm được chân lý, sự thật, và tìm được những gì trong cuộc sống bình an, hạnh phúc và bình tĩnh trong mọi phương diện, trong mọi phương tiện, cho dù bất cứ điều gì vẫn hạnh phúc vì còn có Chúa, là một gia tài lớn lao nhất mà con người phải cần tìm ra Ngài, cần phải có Ngài và con người cần phải giữ lấy Ngài để cuộc sống của chúng ta không sợ hãi, dẫu chúng ta có ra đi bất cứ lúc nào.

Hôm nay đi vào với một đời sống, đi vào với những lời thiết thực nhất, là Phúc Âm của ngày hôm nay, Chúa đã nhắc nhở cho chúng ta: “Hãy tỉnh thức, vì các con không biết giờ nào Người sẽ đến.” Chắc chắn, những người đã ra đi trong cơn bão vừa qua họ không biết Chúa mời gọi họ ra đi một cách bất ngờ, và họ cũng không biết rằng trên con đường đi trốn để qua những cơn bão nhưng cuối cùng xe đã bị rớt vào giòng nước và đã rớt xuống lạch, không còn có hội, không kịp thì cả một gia đình đã chết, chắc chắn không phải là một số người ít ỏi như hôm nay mà sẽ còn rất nhiều mà họ chưa tìm ra, bởi vì còn có những nơi còn ngập lụt khắp nơi. Đây là những việc hôm nay đặc biệt riêng cho Houston, Texas, nhưng cũng đặc biệt riêng cho từng cá nhân và cũng chung cho tất cả mọi người mang thân phận của một con người, đặc biệt mang đến cho mỗi một người Kitô hữu, đặc biệt mang đến cho mỗi một giáo dân, mỗi một người con của Chúa, mỗi một người chưa biết, chưa tin và mỗi một tội nhân cũng hãy nhìn đến. Chúng ta, là những người phải cần tỉnh thức, cho dù chúng ta xấu xa, cho dù chúng ta tội lỗi, cho dù chúng ta bất xứng như thế nào nhưng đối với Thiên Chúa chúng ta cũng phải nhìn thấy, vì một bầu trời chung mà Thiên Chúa đã ban đến cho nhân loại; ánh sáng chiếu soi trên người lành lẫn kẻ dữ và cái cơn bão nó cũng không chừa bất cứ ai, cơn bão vẫn tiếp tục đổ xuống, cuồn cuộn nước và tốc đi những căn nhà, trong số đó có những căn nhà của những người nhân đức, những người thánh thiện, cũng có những người gian ác và bất chính. Cho nên, chúng ta không thể dùng cách này để đối với nhau mà hãy nhường quyền lại cho Thiên Chúa, chúng ta hãy biết sự mời gọi của Ngài, chúng ta chỉ xin Chúa cho chúng ta sống như giáo lý của Ngài để chúng ta phải nhận ra thân phận của mình trước, bổn phận của mình đối với Thiên Chúa và chúng ta phải tin tưởng vào Chúa, cầu nguyện để sự cầu nguyện được Chúa xót thương, được Chúa nhậm lời. Trong cơn bão lũ lụt nhưng vẫn có những người như chúng ta không bị bất cứ điều gì xảy ra. Thiên Chúa vẫn làm được những điều kỳ diệu đó, Thiên Chúa vẫn làm được tất cả những gì khi chúng ta tin và tìm đến Ngài; Ngài thấy được những hoàn cảnh của mỗi một người chúng ta mà Ngài theo cách thượng trí của Ngài để ban cho chúng ta, mặt này cũng như mặt khác, trong cái đẹp của nó mà Thiên Chúa dành và cho chúng ta, Ngài không bao giờ để cho con người chúng ta thập giá quá nặng khi chúng ta không vác nổi.

Bất cứ hoàn cảnh nào chúng ta phải tin, chúng ta phải hy vọng và chúng ta phải tín thác. Chúng ta hãy nhìn lên Thập Tự Giá để chúng ta biết rằng không có cái đau nào như Đức Giêsu đau, không có sự chịu đựng nào như Đức Giêsu đã chịu, và không có đoạn đường nào như Ngài, là một vị Vua, là một Đại hoàng tử nhưng cuối cùng phải chịu chết trong tay của loài người tội lỗi. Ngài đến để mang cho chúng ta ơn cứu độ, Ngài đến để giải phóng chúng ta, Ngài đến để cho chúng ta một bầu trời mới, và Ngài ban đến cho chúng ta một sự sống mới. Ngài giải thoát chúng ta nhưng Ngài cũng phải chịu hoàn toàn, đôi tay của Ngài bị đóng những dấu đinh, và sự đánh đập, hành hạ của lý hình chính là con người tội lỗi chúng ta đã đánh đập Ngài một cách trực tiếp cũng như gián tiếp, nhưng Ngài vẫn chấp nhận vì yêu để những cái vết đinh đó, để những cái vết thương đó, để giá Máu đó được trở nên vĩnh cữu cho đời sống thiêng liêng của chúng ta và mua lấy linh hồn của chúng ta. Đó là những điều mà chúng ta không thể dùng tiền bạc hay bất cứ điều gì trong thế gian, nhưng Chúa dùng tình yêu, Chúa cai trị chúng ta bằng tình yêu, và Chúa xử lý mỗi một công việc bằng tình yêu, Chúa để cho chúng ta một giáo lý, đó là một giáo lý tình thương, một giáo lý trả bằng Máu, một giáo lý vĩnh viễn muôn đời đi vào lịch sử mà con người không bao giờ có thể quên. Mỗi một lần nghĩ đến lịch sử này, đi sâu vào điều này, mỗi một lần nhìn lên Thập Tự Giá thì chúng ta thấy nguồn an ủi, ánh sáng chan hòa và cho chúng ta một niềm tin ở bên trong, gợi dậy với một giáo lý, với một chân lý của sự thật, điều vẫn còn với chúng ta, là sự gặp gỡ, là một niềm tin vốn làm cho chúng ta sống lại với cuộc đời, sống lại với tất cả những ngày gian nan, thử thách, làm cho chúng ta vững tin vì có Chúa là một Đấng thiêng liêng, đang hiện hữu, ở cùng với chúng ta, ở cùng nhân loại, ở cùng với mỗi một người và ở cùng với mỗi một tội nhân khi chúng ta kêu cầu danh Ngài.

Ngày hôm nay là một ngày mà chúng ta hạnh phúc vì Chúa muốn chúng ta, tất cả những gì nó sẽ qua đi và không giữ lại bất cứ một điều gì khi Ngài đến với chúng ta và Ngài bắt đầu kêu gọi chúng ta, khi chúng ta còn trong hơi thở hay khi Ngài đến để cho chúng ta được biết ngày giờ Ngài đến thì con người sẽ không còn cơ hội để tỉnh thức và chuẩn bị. Ngày hôm nay những câu chuyện đặc biệt dành cho Houston, Texas, những câu chuyện của cơn bão vừa qua để nhắc nhở cho chúng ta, Ngài cũng đang nhắc nhở cho chúng ta qua Tin Mừng, với mọi người, đó chính là những tôi tớ được Ngài lựa chọn, những tôi tớ mà Ngài đã giao quyền cho họ để coi sóc gia nhân, coi sóc anh em. Hãy nhớ trọn bổn phận của chính mình, hãy trọn nhiệm vụ của chính mình trong đời sống người chủ đã giao phó; đừng để theo cách của quyền lực của mình, đừng để theo cách với chức vụ của mình và đừng để thất trách trong đời sống của những người tôi tớ được chọn lựa, và cũng đừng để cho thói quen của con người ở trong tư lợi, ở trong những việc vốn có mà con người nếu không thật sự đi sâu để hiểu rõ những gì của bài Phúc Âm ngày hôm nay thì con người đang sai, đã sai và còn sai. Cho nên chức vụ, và đời sống tôi tớ phải giữ sự trung thành, phải tìm kiếm cho được sự khôn ngoan mà chủ nhà đã giao phó; đừng để coi sóc gia nhân, là chăm sóc những con chiên, chăm sóc những người con mà Chúa đã chọn, những người con đó là những gia nhân, là những tội nhân, là những người như chúng ta, đủ mọi thành phần, đủ mọi tầng lớp đang dựa vào. Có những người không biết không tin, ngoan đầu cứng cổ và sống trong sự tự do của con người; những đầy tớ trung tín đó nhìn thấy được và có bổn phận, trách nhiệm như Chúa đã giao và chăm sóc, trọn công việc thì Ngài sẽ có cách tặng thưởng cho các vị đó, tặng thưởng cho những tôi tớ trung thành đó và tặng thưởng cho sự khôn ngoan mà Chúa đã dành cho mà chính Ngài là chủ nhà.

Hãy nhớ, bài của ngày hôm nay nhắc nhở cho những người tôi tớ. Ngài nhắc nhở rằng nếu thật là tôi tớ trung tín và tôi tớ khôn ngoan thì ông chủ nhà sẽ giao phó cho tất cả những tài sản tiền của để sử dụng và dùng những điều đó để lo lắng cho gia nhân, cho những người lệ thuộc và phụ thuộc. Tất cả những gì nó đều có những trình tụ và chừng mực của từng bước mà Thiên Chúa trong sự khôn ngoan thượng trí của Ngài dành và ban. Đồng thời, có những câu chuyện để chúng ta có thể nhìn thấy được mỗi một việc Chúa đều đưa vào một điển hình của một câu chuyện để cho chúng ta dễ hiểu, dễ biết và dễ thực hành. Ngày hôm nay nó có rất nhiều ý nghĩa của bên trong mà chúng ta cần biết rõ để thực hành trong vai trò của mình, thực hành trong giới răn của Ngài, thực hành trong bác ái, hy sinh và thực hành trong nhiệm vụ của tôi tớ; đồng thời ngay cả những người gia nhân như chúng ta, những người Kitô hữu, những người con cái của Chúa, và những người tin vào Chúa, chúng ta cũng phải sống với một cuộc đời tập tành trong sự công chính, trong sự hợp tác, và một đời sống để chúng ta nhận ra tình thương của Chúa bao phủ trên chúng ta mỗi một người. Sự nhắc nhở đó cũng dành cho chúng ta, mỗi một cá nhân, mỗi một tầng lớp, mỗi một vai trò để chúng ta hãy giữ lấy, đó chính là giới răn của Chúa, giới luật của Chúa và giữ lấy tất cả những gì Chúa dành và cho trong đời sống của chúng ta, qua sự nhắc nhở mà Chúa luôn luôn ban và cứu chúng ta, mặt này cũng như mặt khác, trong thiêng liêng như đang hiện hữu bằng những lời của Ngài, là lời hằng sống, đã để lại Tin Mừng, Phúc Âm, để giúp chúng ta nghe, giúp chúng ta đọc, giúp chúng ta hiểu và cần nhất giúp chúng ta thực hành; thực hành mới có thể gặp Ngài, thực hành mới có thể có Ngài, thực hành mới có thể chứng nhận cho Ngài và thực hành chúng ta mới có thể giữ lấy đức tin và nguồn sống thiêng liêng cao cả vốn có và đã có, để vượt qua tất cả những khó khăn và nhìn được cái đẹp giữa con người và con người, cũng nhìn được tất cả những thiếu sót mà cả cuộc đời những người anh em chúng ta chưa nhận, chưa biết và vẫn còn từ chối cứng lòng.

Hôm nay chúng ta có cơ hội, qua Sáu Lạy, để chúng ta đi sâu vào những điều bình thường nhất, những điều tầm thường nhất, dễ dàng nhất nhưng chúng ta bỏ quên, bỏ sót, hôm nay có những biến cố để chúng ta mới có thể lập lại cho chúng ta trong hiện thực ngày hôm nay và chúng ta có cơ hội để dâng để cảm nghiệm những gì mà Chúa đang nhắn gởi cho chúng ta, những gì mà Chúa đang để cho chúng ta chứng kiến được sự thật này, để chúng ta cũng chuẩn bị cho chính mình, chuẩn bị cho đời sống hiện tại, và chuẩn bị cho chức vụ. Mỗi một vai trò và mỗi một tầng lớp, hôm nay chúng ta thấy được tình thương của Chúa để chúng ta biết được chúng ta vẫn còn sống, để chúng ta làm gì những ngày sắp tới, và chúng ta quyết tâm gì để cho linh hồn chúng ta được sống; nếu chúng ta có ra đi và nếu Ngài có đến chúng ta vẫn tiếp tục hân hoan chấp nhận, bình an để đi với Ngài, chúng ta biết rằng nơi mà chúng ta cư ngụ sẽ vĩnh viễn muôn đời khi chúng ta có Ngài, khi chúng ta tin vào Ngài và khi chúng ta thực thi những điều của Ngài dạy. Ngày hôm nay thật là đơn giản, chúng ta mỗi một người có thể cảm nghiệm được; cần nhất là chúng ta từ bỏ đi những gì vốn ở trong tiêu cực, từ bỏ tất cả những gì vốn của cá nhân, của những xấu xa, của những bất chính, của những gì vốn chúng ta đeo mang trong đời sống hàng ngày, của ghen tương, ganh ghét, của hận thù, của độc ác. Còn rất nhiều điều mà con người trong tư lợi quên đi đời sống thiêng liêng, không có bổn phận và lạnh nhạt với Thiên Chúa và còn từ chối trong sự kiêu ngạo, trong sự ngoan cố thì chúng ta sẽ lãnh trách nhiệm với những gì mà ngày hôm nay chúng ta được nghe qua Phúc Âm, qua Tin Mừng, được lập lại với tất cả sự thiêng liêng mà Chúa Thánh Thần gián tiếp, trực tiếp tỏ hiện, soi sáng cũng như linh ứng cho chúng ta để chúng ta được hiểu những gì cần được nghe, những gì cần tiếp tục với một sự cũng cố mà Thiên Chúa dành cho chúng ta trong đức tin, trong việc làm, trong hành động. Ngài đã khen chúng ta nhưng Ngài cũng đang chỉ cho chúng ta về mặt sống của thiêng liêng với đức tin và Ngài cũng đang khiển trách với những ngày chúng ta sống trong sự nông cạn, những ngày chúng ta sống lệ thuộc với thế giới của trần gian, những ngày chúng ta cứ tất bật với tất cả những hoàn cảnh ở trong cái lý luận của nó, và quên đi những gì của đời sống thiêng liêng mà chúng ta quên chuẩn bị.

Đây là một biến cố nhắc nhở cho chúng ta trở lại với Ngài, chúng ta nhận ra vì Thiên Chúa vẫn là một Thiên Chúa trọn tình thương, bất cứ điều gì Ngài ban đến cho chúng ta hay bất cứ điều gì xảy ra Chúa đang nhắc nhở gì với chúng ta và Chúa đang muốn cứu linh hồn của chúng ta. Cơn bão với những ngày đã chấm dứt nhưng cuộc đời của chúng ta còn với những ngày hiện tại và còn kéo dài với những ngày sắp tới; xin cho chúng ta chọn lựa với những gì mà hôm nay chúng ta qua cái kinh nghiệm, nếu trong cơn bão vừa qua chúng ta bị lũ lụt, đã bị chết đi hay chúng ta không còn cơ hội thì chúng ta sẽ ra sao về phần linh hồn đối với trước mặt Thiên Chúa, về sự công bằng đối với trước mặt Thiên Chúa, về những mặt mà chúng ta vẫn còn những ngày tháng để chúng ta nhận thức giữa đúng và sai, giữa những gì mà hôm nay Chúa dành cho tất cả mọi tầng lớp, mọi vai trò và tất cả những gì để chuẩn bị. Cơn bão này là một sự sơ khởi của một thời đại hiện tại, và cơn bão của những ngày tiếp tục, cơn bão của những ngày mà Chúa nhắc nhở chúng ta còn những ngày biến loạn lớn lao vì thế giới phải đến ngày thanh lọc, thế giới sẽ đến ngày tận thế; vì qua cái ngày thanh lọc đó, đến ngày tận thế đó tất cả mọi sự mới trở thành một thế giới mới, mới trở thành một Vườn Địa Đàng mới mà Chúa sẽ trao lại cho nhân loại qua một Người duy nhất mà chúng ta được đón qua tay của Người đó, đồng thời chúng ta được sự chỉ dạy và được sự yêu thương nâng đỡ một cách đặc biệt trong đời sống, bằng cả tinh thần lẫn thể xác, bằng cả con tim thống hối ăn năn, bằng sự phủ phục đầu phục và bằng sự kêu cầu danh Chúa một cách cấp bách, và một cách thiết tha, để ngày hôm nay xin Chúa thương đón nhận và nhẹ đi cái cơn thịnh nộ, nhẹ đi cơn thử thách và nhẹ đi cái cơn, đó chính là ngày cánh chung, đồng thời nhẹ đi cái ngày tận thế với những biến cố kinh hoàng sợ hãi để chúng ta còn sống sót, chúng ta còn Chúa, vì chúng ta tin Chúa và chúng ta theo ý của Chúa.

Trong danh Thánh của Đức Giêsu Kitô, Chúa của chúng con. Cảm tạ ơn Chúa đã dành cho con đặc biệt ngày hôm nay, mỗi một ngày chúng con vẫn tiếp tục dẫu có những sự khó khăn bận rộn đối với tất cả thực tại nhưng chúng con vẫn có giây phút để được đón nghe lời của Chúa Thánh Thần linh ứng và được tường thuật những gì mà Ngài muốn. Ngày hôm nay chúng con trở lại với thánh đường để tiếp tục với những ngày tháng dâng kính Chúa với Sáu Lạy; từ trong Sáu Lạy đó và từ ngày Sáu Lạy ra đời thì chúng con càng hiểu biết hơn, càng sâu đậm hơn và cảm nghiệm sự hiện diện rất gần mà Chúa dành cho chúng con trong thiêng liêng đang hiện hữu, chúng con cần làm gì, vì sự ác nó hoành hành khắp nơi, và Chúa vẫn để những gì cần xảy ra phải xảy ra, vì ngày mà chúng ta với những gì mà Chúa đã cho chúng ta chọn lựa nhưng chúng ta tiếp tục vẫn  để thực tại trên tất cả những việc của Thiên Chúa, vẫn để đời sống nhu cầu cần trên những việc mà Phúc Âm Tin Mừng đã nhắc nhở, cho nên chúng ta phải nhận ra những gì vốn chúng ta chọn. Thiên Chúa vẫn là một Thiên Chúa đầy quyền năng với tất cả những gì Ngài ban, quyền năng của Ngài chúng ta thấy được chỉ cần một cơn bão nội trong ba ngày thì chúng ta đã hoàn toàn bị ngập lụt. Đặc biệt một thành phố Sugarland, đồng thời một Houston, Texas mà chúng ta đã bị ảnh hưởng chung, mọi người nhìn thấy cũng đều xót xa với biến cố này; huống gì biến cố không phải chỉ dành cho Houston. Đây là sự khởi đầu mà con người được nhắc nhở trong đức tin, còn những ngày sắp tới là những ngày phải cần chuẩn bị, đó chính là ngày mà con người đi vào ngày cánh chung, đi vào những ngày thanh lọc thì càng dễ sợ hơn nữa, càng rùng rợn hơn nữa, và còn rất nhiều nơi, nhiều chỗ. Lúc đó, không ai có thể giúp nhau ngoài Thiên Chúa ra, không ai còn giúp nhau ngoài các thiên thần, các thánh đã được báo trước qua ánh sáng của Thánh Thể mà ngày hôm nay bắt đầu xảy ra những câu chuyện mà chúng ta nhìn thấy không phải là những điều làm cho chúng ta hoảng sợ, nhưng đây là có thật vì ngày mà Chúa muốn mỗi một người chúng ta phải đứng dậy, biết Ngài và nhận ra Ngài vì chỉ có Ngài là một vị Chúa duy nhất mà chúng ta tôn thờ. Hãy dẹp bỏ đi tất cả những sự mê tín dị đoan, hãy dẹp bỏ đi tất cả những thần bụt mà chúng ta thờ, những biến cố đến thì chúng ta thấy như thế nào? Chúng ta kêu những thần bụt đó ai là người giúp chúng ta ngoài Thiên Chúa ra và thần bụt nó cũng phải bị chết chìm ở trong những cơn lũ lụt hoặc những cơn cháy. Chúng ta phải biết rõ rằng đã đến giờ và đã đến ngày Ngài tỏ quyền năng của Ngài ra cho chúng ta, trước khi Ngài tỏ quyền năng Ngài đã có những ngày tháng âm thầm viếng thăm chúng ta với những lời ân cần chỉ dạy cho chúng ta và những điều để chúng ta hiểu rõ thân phận của một con người qua Sáu Lạy, để chúng ta tìm ra một giáo lý vẫn ẩn khuất và ngày hôm nay trong sự bí nhiệm vẫn tỏ hiện cho nhân loại, mỗi một cá nhân, mỗi một vai trò để chúng ta biết rằng những gì Thiên Chúa dành và cứu chúng ta trong đời sống mỗi ngày và mỗi người.

Chúng con cảm tạ ơn Chúa đã dành cho chúng con và cảm tạ ơn những lời được nhắc nhở, cũng là những điều sẽ đến với toàn thế giới. Những ai có tai thì nghe, có mắt thì thấy, và trái tim cảm nhận, tự quyết định cho chính mình qua những nơi chốn sẽ xảy ra và còn những nơi chốn những ngày sắp tới vì đã đến ngày mà Chúa muốn cứu linh hồn của chúng ta. Vì Chúa đã nói và đã ban trên 2,000 năm, sự hiện diện của Ngài vẫn còn nhưng con người vẫn cứng lòng, vẫn từ chối, vẫn khô khan nguội lạnh, vẫn còn một giới hạn để có thể tìm tất cả những gì của thực tế và còn tệ hại hơn dựa vào văn minh, dựa vào đời sống tinh vi khéo léo; đồng thời đã bị sự dữ nó đang nắm lấy chúng ta một mặt khá lớn ở trong đời sống của thế gian, nhất là đức tin. Chúng ta đang nằm với tất cả thực tế nhiều hơn đời sống của thiêng liêng, ngày hôm nay chúng ta biết được rằng Thiên Chúa quyền năng, cho dù chúng ta hợp lý hợp tình nhưng sẽ không qua được những con bão, sẽ không qua được những cơn mưa, sẽ không qua được những trận lũ lụt, không qua được những trận hỏa hoạn; núi lửa sẽ còn cháy và còn những nơi phừng phựt khủng hoảng ghê rợn của con người đang và đã, và còn những trận động đất kinh hoàng sợ hãi, bị nứt nẻ và sẽ xô không biết bao nhiêu con người khi họ hoàn toàn ra đi một cách bất ngờ hay bất cứ lúc nào.

Điều này đã có trong giòng của lịch sử, và hôm nay vẫn còn những ngày lớn hơn nữa, những ngày tệ hại hơn nữa, cho nên hôm nay là một sự cảnh thức, là một sự cảnh tỉnh mà hôm nay chúng ta được nghe. Chúa đã nhắc nhở cho chúng ta: “Các con hãy tỉnh thức, hãy tỉnh thức vì các con không biết giờ nào Con Người sẽ đến.” Câu này cần phải ghi sâu trong lòng của mỗi một người Kitô hữu, mỗi một chức vụ mà hôm nay chúng ta đang mang mà Thiên Chúa chọn chúng ta. Mỗi một người chưa biết thì cũng hãy cần mở mắt để biết ai là Thiên Chúa có quyền và ai có thể cứu chúng ta trong những cảnh lâm nguy hoạn nạn và ai có thể đón chúng ta khi chúng ta về bên kia thế giới, ngay người sống và kẻ chết cũng được đón nhận những điều cần nghe, phải nghe để hiểu rõ những gì đã xảy ra, đang xảy ra cho một thời điểm ngày hôm nay. Dành riêng cho chúng ta, những người yêu mến Chúa Giêsu Thánh Thể, những người đã nhận thức được những gì mà Ngài đã dành và ban, chỉ cần vắng mặt có mấy ngày, có nghĩa họ sẽ cất Thánh Thể đi vì con người không đến hoặc họ đang tiếp tục bận rộn với những việc xảy ra trong những biến cố thì chúng ta đã cảm thấy một phần nào đó qua sự vắng mặt của Ngài, và nếu vĩnh viễn không còn Ngài, vĩnh viễn không còn một sự thiêng liêng cao cả để chúng ta dựa vào thì càng đau khổ, càng thê thảm. Còn rất nhiều điều ở bên trong của chúng ta phải còn có rất nhiều điều mà Thiên Chúa muốn cho chúng ta cần phải cũng cố, cần phải vững tin, cần phải quyết định và trân quý với những gì mà chúng ta đang có hiện tại, và chúng ta hãy giữ lấy Chúa không phải chỉ là trong hiện thực mà giữ lấy Chúa trong tâm hồn của mình, giữ lấy Chúa và mãi mãi xin Chúa ở cùng chúng con. Nếu muốn Chúa ở cùng chúng con thì phải tỉnh thức và phải cải thiện đời sống, phải loại bỏ đi những cái bản ngã, cá tật, hãy loại bỏ những sự xấu xa trong những ý xấu đó, chúng ta tập để trở thành một người mà Chúa dạy, hiền hòa, yêu thương, tha thứ, nhẫn nại, nhịn nhục và còn rất nhiều điều trong cuộc sống cần tập, phải tập trong sự yêu thương, bác ái, dựa vào giới răn mà chúng ta tiến bước trên bước đường mà Chúa dành cho chúng ta.

Hôm nay con xin cảm tạ ơn Chúa, trước khi chúng con dâng kính Sáu Lạy để được đón nhận những lời mà Chúa Thánh Thần nhắc nhở cho chúng con, đặc biệt ngày hôm nay Bài Đọc Một cũng như bài Phúc Âm. Giờ phút này đây, con chính thức dâng kính Chúa thay cho những người anh chị em đang gặp hoạn nạn; cảm tạ ơn Chúa đã có những người anh chị em thoát khỏi hoạn nạn những ngày vừa qua và cũng còn có chúng con, với sự chở che của Chúa, tiếp tục với tiếng nói của Chúa đến với thế giới, đến với nhân loại, đến với tất cả những người con cái của Chúa đang nằm trong hoàn cảnh. Xin Chúa nâng đỡ họ, giúp đỡ họ, an ủi họ và xin Chúa ở cùng họ, và xin Chúa ở cùng chúng con để tiếp tục tiếp ứng cho nhau, mỗi một người, mỗi một phận. Hôm nay chúng con thay họ để tiếp tục ở với Chúa, van nài, cầu xin và cảm tạ, xin Chúa tiếp tục nhìn đến chúng con, những người anh chị em trong đời sống phải cần giúp đỡ những người đó và phải cần làm những công việc trong sự thiện mà Chúa đã dành cho chúng con, để chúng con cùng kết hợp với nhau, nội ứng ngoại hợp, để chúng con hiểu rằng trong đời sống khi Chúa mời gọi hay Chúa đang thử thách thì chúng con đã tỉnh thức một mặt nào đó trong đời sống thiêng liêng. Chúng con xin Chúa chấp nhận, vì qua những người nhân đức, qua những người thực thi bác ái, qua những người thực thi giáo lý và chân lý của Chúa để xin Chúa xót thương những người chung, xót thương những người chưa biết chưa tin được trở về qua biến cố này, và những người chưa hiểu được hiểu và được biết qua đời sống của chúng con thực hành, qua đời sống của những người bác ái, qua đời sống của các mục tử, của các tu sĩ, của những người đang dấn thân để phục vụ ngày hôm nay, để tỏ tình thương của Chúa và sống làm gương sáng cho những người chung quanh, đồng thời làm sáng danh Chúa, và vinh danh Chúa trong đời sống và việc làm của chúng con.

Chúng con xin Chúa gìn giữ, che chở. Cám ơn Chúa đã gìn giữ giáo xứ Thánh Têrêsa, cám ơn Chúa đã gìn giữ ngôi thánh đường của chúng con để tiếp tục với những ngày mà chúng con phụng sự và thờ phượng. Cảm tạ ơn Chúa đã gìn giữ ngôi thánh đường và ngôi nhà tạm và tất cả giáo dân của giáo xứ Thánh Têrêsa – nơi mà Chúa đã tỏ hiện, nơi mà Chúa dạy cho chúng con và nơi mà Chúa đã cho chúng con được đón nhận món quà lớn lao, qua sự bí nhiệm được thực hành, đó chính là Sáu Lạy, món quà của ân sũng, món quà của hồng ân mà con người ngày hôm nay cần tìm, cần thực hành, cần trở về để được đón nhận một cách trực tiếp cũng như gián tiếp, qua sự thiêng liêng cao cả mà Chúa đã tỏ hiện, cho các thiên thần và các thánh đến giúp chúng con, cho các thiên thần và các thánh đến để bảo vệ và che chở chúng con, để chúng con còn có cơ hội tiếp tục nói tiếng nói của Chúa, tiếp tục những tiếng nói mà Chúa cho chúng con trở thành dụng cụ của Ngài để Chúa Thánh Thần tiếp tục hướng dẫn, linh ứng để nói lên những điều sự thật mà con người cần nghe, con người cần biết và con người cần thực hành.

Trong Danh Thánh của Đức Giêsu Kitô là Chúa của chúng con; giờ phút này đây con chỉ biết cảm tạ ơn Chúa, xin Chúa cho con được trọn vẹn bổn phận trách nhiệm của mình và cho tất cả người thân của chúng con cũng trên con đường nhân chứng, trên con đường chứng tá những điều Chúa dành và ban để mọi người được đón nhận ân huệ, mọi người được đón nhận món quà Sáu Lạy, mọi người được đón nhận những điều mà con người cần đến với Chúa bất cứ hoàn cảnh nào, được có niềm tin, và được gặp gỡ Chúa khi chúng con trở thành là một con người không còn một nơi nào để dựa vào, nơi học thức hay quyền chức hay tiền bạc, danh lợi mà chỉ biết dựa vào Thiên Chúa khi cơn mưa đến, khi cơn bão chỉ đến có mấy ngày thì chúng con và tất cả mọi người đang nằm trong hoàn cảnh ở dưới nước, ở những hoàn cảnh đói khát, mền trời chiếu đất; nếu chúng con không có những người được Chúa bảo vệ để giúp cho họ, những người mà họ đang sống trong những ngày đang được bảo vệ che chở thì ai có thể giúp ai được? Đây là một điều mà Chúa vẫn còn thương để cho những người anh chị em có khả năng, những người không bị bão giúp cho những người đang bị bão, và còn những người đang bị bão cũng hãy nhận ra tình thương mà chúng con cần có nhau, cần biết nhau và cần tin vào một Đấng bên trong tâm hồn của những người đang giúp, bên trong tâm hồn của một đạo lý mà con người cần tìm ra chân lý sự thật. Chỉ có Thiên Chúa mới dành cho chúng ta một đạo lý mà ngày hôm nay cần phải học, cần phải thực hành và cần phải biết để cuộc sống của chúng ta bình an, hạnh phúc, ý nghĩa và bình tĩnh trong mọi vấn đề, để chúng ta tiến bước trên con đường mà Chúa dành cho chúng ta mỗi một người, để chúng ta phụng sự Chúa và thực hành giáo lý mà Chúa đã dành cho chúng ta, yêu thương anh em, nâng đỡ; từ cái giáo lý chính đó chúng ta sẽ còn có những điều kế tiếp trong những luật, kế tiếp trong những vai trò, kế tiếp trong những hoàn cảnh, kế tiếp trong những vấn đề để thuộc về sự công chính và thiện thì sẽ được bảo vệ che chở một cách thiêng liêng mà Chúa đã dành và ban đến cho chúng ta.

Giờ đây, con xin được kết thúc để được dâng kính Chúa Sáu Lạy. Trong Danh Thánh của Đức Giêsu Kitô, là Chúa của chúng con. L. cùng với tất cả những người anh chị em xin được kết thúc, đặc biệt ngày hôm nay vào đúng 10 giờ 28 phút, ngày Thứ Năm, ngày 31, tháng 8, 2017 tại thánh đường Thánh Têrêsa, trước cung thánh, trước nhà tạm, trước Thập Tự Giá, truớc linh ảnh của Lòng Chúa Thương Xót và thánh tượng của Mẹ Áo Đức Bà mà con xin được kết thúc trong giây phút này, qua những lời mà Chúa Thánh Thần dành cho con được tường thuật và thúc đẩy con được trọn vẹn bài này, dựa vào Bài Đọc Một và bài Phúc Âm, và những điều Chúa nhắc nhỡ đặc biệt cho ngày cuối tháng hôm nay. Con xin cảm tạ ơn Chúa, chúc tụng Chúa và ngợi khen Chúa. Amen, Amen, Amen.

 

* Sứ giả vô danh, L., là một người nhập cư Mỹ từ Việt Nam. L. có một đời sống cầu nguyện đầy nhiệt huyết tập trung vào sự tham dự các Thánh Lễ và chầu Bí tích Thánh Thể. L. nhận được các thông điệp bằng cách phát biểu nội tâm và có th chụp được những hình ảnh thần kỳ của Thánh Thể trên điện thoại di động của cô. Khi Chúa Giêsu cho L. các thông điệp, là như thể một người Cha yêu thương đối với những người con của mình (đ biết thêm về điều này xin vui lòng xem trang chủ của www.nrtte.net).

Mạc Khải Mới qua Bí Tích Thánh Th

 www.nrtte.net

Hãy chia sẻ thông điệp này và trang web với những người bạn biết qua e-mail, mạng xã hội, in thông điệp ra, và loan truyền.

error: Content is protected !!