Những Mạc Khải Mới qua Bí Tích Thánh Thể

Một vị Vua Đang Khao Khát và Chờ Đợi

img_2853

Ngày 20, tháng 11, năm 2016 – Lễ Chúa Giêsu Kitô, Vua Vũ Trụ

Cha: L., các con thương mến của Cha,

Hôm nay những lời qua Chúa Thánh Thần nhắc lại (1) để cho Cha đi lại với những quãng đường của những ngày trước kia, Cha lắng động tâm hồn để được nghe những lời mà ngày hôm nay Cha đã để cho các con và thế hệ của hôm nay nhận ra được và hiểu ý nghĩa trong vai trò của các con hôm nay, cũng như những lời mà các con đã dành trong sự tôn vinh và kính nhớ ngày Lễ Chúa Kitô, Vua của Vũ Trụ.

Các con thương mến của Cha, những gì mà các con ban tặng hay những điều mà hôm nay được viết qua sách sử đó là những việc mà tự mỗi một người các con, tự thế giới con người có thể nhận ra những gì vốn thuộc về Cha. Ngay từ lúc đầu tiên khi Cha hạ thế trần gian thì Cha đã không giữ chức vụ của một vị vua nữa mà Cha lại giữ một chức vụ đến để phục vụ cho các con, đến để yêu thương, để nâng đỡ, để dẫn các con vào giáo lý; đoạn đường của giáo lý mới đó cần phải có sự hợp tác, sự hiệp nhất nhìn ra những gì vốn nơi đời sống của con người mà lột bỏ và thay thế những điều tốt đẹp hơn, để các con sống giữa con người và con người không còn những ngày tranh chấp, những ngày hận thù, những ngày thiếu công bằng và còn rất nhiều điều để các con được học giáo lý; từ giáo lý đó sẽ đổ tràn đầy những ân sũng mà Cha đã luôn luôn muốn để cho các con cảm nghiệm được sự hiện diện sống động trong sự lành thánh thì chính là Chúa Thánh Thần. Từ muôn thuở, Cha đã mong muốn điều đó với thế giới của con người ngay từ lúc ban đầu, mọi sự trong sự sắp đặt mà ngày hôm nay chính Cha đã đến với thế gian. Mọi việc đã trở thành một lịch sử, đã trở thành những cuốn sách sử đã được ghi chép về giáo lý và chân lý, nhưng tất cả mọi việc đều quy thuận về Thiên Chúa Cha; bởi vì chỉ có Ngài, với Ngài và sự an bài của Ngài, quyền năng của Ngài và mọi sự đều ở nơi Ngài. Ngày hôm nay mọi việc đã trở thành một lịch sử và Cha đích thân đến với thế gian – đến để dẫn các con vào những nơi chốn, đó là sự chở che, với những ngày ý nghĩa của cuộc đời, và không đâu là những nơi làm cho các con phải rớt vào ở nơi cái lưới bẫy, đau khổ hoặc những tội ác, bởi vì đó là luật định ngay từ lúc ban đầu. Cho nên Cha đã đến và Cha đã thấy trước đoạn đường Cha đi và đoạn đường Cha phải chấp nhận, đoạn đường mà Cha phải chịu để gánh vác tất cả, để mang lại cho các con sự sống, đó là sự sống của những ngày thế trần bình an, hạnh phúc và ân sũng, và sự sống vĩnh cửu của nước trời mà Cha mong muốn nhìn mỗi một linh hồn và khao khát mỗi một linh hồn được đến đó, và được chiêm ngưỡng những gì lớn lao vĩ đại mà Đức Chúa Cha đã sáng tạo, ban cho các con, ban chung cho nhân loại và ban cho từng mỗi một người các con.

Các con thương mến của Cha, hôm nay mọi người đều tôn vinh để kính nhớ ngày lễ, nhưng không có ai làm vua như chính Cha – Cha là một vị vua nghèo nàn nhất, một vị vua đi xin tình yêu của con người, một vị vua chấp nhận tất cả những điều vốn con người chưa hiểu, chưa đụng chạm và chưa cảm nghiệm, để tiếp tục những ngày tháng – những ngày tháng nhẫn nại để chờ đợi sự trưởng thành của các con, để chờ đợi sự lớn lên với những việc tốt đẹp, với những giáo lý mang đến cho các con niềm hạnh phúc, và cho các con đầy cả hy vọng với những bước đường khi các con có lý trí để phân biệt, để các con bước những đoạn đường cần phải bước ở trong một đời sống có giáo lý, để các con sống không bị vướng bận bởi tội ác, bởi thần dữ, bởi sự khuyến dụ, bởi sự nhẹ nhàng, kẻ hở ở nơi yếu điểm của mỗi một người và mỗi một vai trò. Cha cũng muốn ngắm nhìn để đánh đổi tất cả những gì không công bằng của mỗi một thời đại của những vị vua chúa thế trần (2); để họ làm sao xử lý với những người dân, họ làm sao xử lý với những người nghèo nàn, họ làm sao có thể xử cân xứng với những người có chức vụ, những người giàu sang hay những người nằm bên vệ đường, hay những người nghèo nàn, bệnh tật. Cha muốn đến để đem giáo lý san bằng tất cả, để người giàu có cũng như người nghèo nàn chỉ hướng về một hướng, đó là sự sống, tình yêu và sự bình đẳng để mỗi người thương yêu nhau, nâng đỡ nhau và giúp đỡ cho nhau.

Cha đến để đem lại cho các con, từ những dấu chỉ bé nhỏ nhất ở trong chính đời sống của Cha, Cha tìm nơi cư trú – là một nơi mà loài người, ngay cả những người nghèo hèn nhất, họ cũng có một nơi chốn để ẩn trú. Nhưng Cha, Cha tìm nơi nghèo hèn nhất, Cha tìm nơi lạnh lẽo nhất để thay cho các con được ấm áp, bởi vì các con đã không hiểu được ý nghĩa khi các con quá sung túc, quá đầy đủ và quá sang giàu thì các con không nhìn được những gì vốn của những người chung quanh và sự đòi hỏi trong công bằng mà mỗi một người phải đứng trước quan toà, không ai có thể tránh khỏi. Cho nên, vì lẽ này, đa số và đa số trong nhân loại, nếu Cha không hy sinh chính mình thì các con không được những giáo lý vốn cần phải có người hy sinh, phải cần bỏ mình đi để lấy lại những gì vốn các con đi theo – đó chính là giáo lý. Giáo lý để dẫn các con vào với một nơi để các con hiểu được tình yêu, tình thương liên đới, bác ái, hy sinh, để các con còn tập với những gì vốn giữa con người và con người cần có để xã hội bình đẳng, có được sợi giây liên kết trong yêu thương, bác ái và còn đem lại rất nhiều điều để loại bỏ những điều bất chính, loại bỏ tội lỗi, loại bỏ đi những điều khát vọng, dục vọng, tham lam.

Còn và còn rất nhiều (3), cho nên mọi việc, từ những đức tính nhỏ hay từ những việc lớn, Cha vẫn tiếp tục ngậm ngùi nhìn sự phản bội của con người, sự phủ nhận của con người, sự từ chối của con người, sự bác bỏ của con người, trong chua xót. Cha vẫn im lặng để chờ đợi – chờ đợi những ngày tháng mà các con trưởng thành, những ngày tháng các con lớn lên và tỉnh thức, và những ngày tháng khi các con gặp những điều vốn trong sự quyết định với cái sai của mình thì đó là một điều mà các con cũng đón nhận sự đau khổ tột cùng và đón nhận những điều mà con người đã mang đến cho nhau; sự trả lời là những điều thiện sẽ gặp thiện và điều ác thì sẽ gặp những đau khổ, trầm luân mà con người không qua khỏi được sự công bằng. Đây vốn là luật định của con người – cho nên Cha đã đến; Cha mong muốn không phải chỉ là giới hạn 33 năm mà Cha còn muốn tiếp tục ở với các con, tiếp tục dẫn dắt các con và tiếp tục chờ đợi để các con hiểu sự có mặt của Cha. Sự hiện diện của Cha đến với thế gian để dẫn dắt và đưa các con vào với một giáo lý mới, không quá khó khi con người thật sự chú tâm để hiểu được những gì vốn của thế trần – là của bụi đất, là phù du. Khi các con trưởng thành và hiểu rõ thì các con dễ dàng để khắc phục, để chinh phục và trở thành đời sống với ý nghĩa khi các con mang kiếp của một con người – mang một tánh mạng, mang một linh hồn và mang một trái tim, và lý trí để có quyền quyết định.

Các con thương mến của Cha, Cha không đến để chủ quyền với tất cả những điều nơi những vị vua hay mỗi một vị vua giàu có và quyền chức trong tay; Cha đến là vua của nhân loại, nhưng cuối cùng phải để đôi tay cho nhân loại cột chặt, để nhân loại điều khiển và dẫn đi, và lê lết qua những đoạn đường của Thập Tự Giá với những đau khổ; bởi vì nếu Cha không hy sinh điều này thì tội ác vẫn tiếp tục chồng chất,  con người không tỉnh thức, và con người không hiểu giá máu – giá máu của những người vô tội, giá máu của sự bất công của những người lãnh đạo và giá máu của con người vì mục đích bất chấp thủ đoạn. Cho nên, cái chết của Cha đã nêu lên tất cả những tội ác của con người, đi ngược lại với những gì vốn xứng đáng là giáo lý và chân lý, để mỗi người nghe và tránh, và giáo lý đó mới thật trường tồn bởi vì đó mới là sự công chính thật sự cho thế giới của trần gian.

Các con thương mến của Cha, quả thật là một điều chua xót ngậm ngùi khi con người tôn vinh Cha là vị Vua của Vũ Trụ (4). Quả thật, Cha là một vị Vua của Vũ Trụ, một vị vua không thể từ chối được ở nơi sự thật từ nơi thiên quốc – nhưng là một vị vua bị từ chối nơi con người; là một vị vua đã đến, mang tất cả những gì vốn có ở trên thế giới của thiên quốc để trình bày và để bộc lộ cho thế giới của trần gian nhưng con người không tin, từ chối và bác bỏ. Cuối cùng, Cha phải trả một giá, đó là phải chết đi để chiến thắng sự chết, phải chết đi để phục sinh những gì tốt đẹp nhất trong giáo lý, chân lý được bảo vệ và trường tồn cho đến ngày hôm nay. Quả thật, là một danh hiệu, một danh hiệu là một vị vua, nhưng rất chua chát với những ngày trên trần thế; đây cũng là một dấu chỉ để cho các con có thể được gặp gỡ và có thể nhận ra Cha không phải là một vị vua như bao vị vua khác, mặc cẩm bào, đội triều thiên, ra lệnh hoặc làm những gì theo ý muốn của chính họ. Cha đến, mang danh hiệu là một vị vua nhưng Cha đến để thay thế, để đánh đổi và để phục vụ cho các con, để chịu đựng và mang các con vào với Tình Yêu của Cha, vào với ánh sáng của Cha, vào với chân lý đó

Điều mà ngày hôm nay các con cần suy niệm, Cha không phải là một vị vua riêng của một đất nước, một thời đại, hay một vị vua chỉ với một giới hạn nào đó, nhưng Cha mong muốn những gì ở trong tước hiệu hoặc danh hiệu mà các con ban tặng. Cha không cần nhận những điều vốn ở nơi con người khen ngợi và chúc tụng, bởi vì Cha đã nhìn thấy sự thật, những việc mà con người đã nhìn bề ngoài, đã ham muốn, đã khao khát, nhìn vào chức quyền và nhìn vào những gì trong tư lợi; còn vị vua mà Cha mong muốn, vị vua không phải dành riêng cho bất cứ ai, không phải dành riêng cho sự tôn vinh, với một giới hạn hay bất cứ mọi tầng lớp, mà Cha chỉ mong muốn Cha là một vị vua trong trái tim của mỗi một người; Cha là một vị vua mà khi các con nhận ra vị vua mà Cha muốn chính Cha muốn ở trong trái tim dành cho Cha một chỗ; trong đó họ có thể hiểu được sự hiện diện của Cha và những người đó có niềm bình an, có hạnh phúc và một con đường chân lý và giáo lý cần phải chọn để trở nên lành thánh tốt đẹp. Cha đến để bảo vệ che chở, để an ủi những lúc con đường của chúng con đi còn ngoặc nghèo, còn đau khổ, còn bệnh tật, còn biến cố, và còn rất nhiều điều trên những đoạn đường thập tự giá mà mỗi một người đều phải đi qua trong cuộc đời. Cha muốn làm vua trong mọi hoàn cảnh; Cha muốn làm vua khi các con bệnh tật; Cha muốn làm vua trong lòng khi các con là người cần đến Cha những giây phút an ủi; Cha muốn làm vua khi các con thất bại với những giòng lệ rơi có Cha bên cạnh; Cha muốn làm vua khi các con cô đơn đau khổ giữa giòng đời, có Cha. Đó là một vị vua mà Cha khao khát qua bao thế hệ, được ở cùng với các con, chế ngự lòng của các con và được ở trong lòng của mỗi một người các con; và tâm hồn của các con chính là đền thờ cho một vị vua khao khát như Cha ẩn ngự và ở cùng các con trong mọi thế hệ, trong mọi thời đại.

Các con thương mến của Cha, mão gai mà Cha đội – những điều mà con người ngày hôm nay với những suy nghĩ, với những u tối, với những tội ác, với những xúc phạm, với những bất chính. Triều thiên mà con người ban tặng cho Cha chính là mão gai, triều thiên mà các con tôn vinh cho Cha cũng chính là mão gai. Cẩm bào mà Cha đang mặc, loài người ban đến cho Cha, và loài người nhìn thấy Cha đó là Thập Giá; cẩm bào mà loài người ban tặng cho Cha đó là những dấu đinh, những roi đòn, những vết thương vẫn còn rỉ máu nơi sự lạnh nhạt, nơi sự từ chối và nơi lòng dửng dưng khô khan, nguội lạnh của con người. Những điều này Cha lãnh nhận tất cả thay cho các con, thay vì cẩm bào lộng lẫy kia Cha chưa hề được mặc, Cha chưa bao giờ được mặc vào cẩm bào lộng lẫy như những vị vua chúa trên trần thế mà các con đã quỳ và phủ phục; Cha chưa bao giờ mặc được hào quang mà được mọi người nhìn, trên dưới một lòng để phủ phục và nhận ra. Cha khao khát thế giới của nhân loại, Cha khao khát tình yêu của các con; Cha là một vị vua mà con người ban tặng nhưng Cha thật nghèo nàn, bởi vì Cha đi xin xỏ tình yêu của mỗi một người nhưng họ cũng không mở cửa cho Cha vào; họ không cho Cha vào để trú ẩn dẫu chỉ là vài phút trong lúc mưa nắng ngoài trời, trong lúc họ rất cần để có thể bình định lại cuộc sống, họ có thể tỉnh thức được tâm hồn, họ có thể nhận ra chỉ có Cha mới là nguồn an ủi và đem họ về với bến tình thương, để Cha chữa lành và băng bó những vết thương lòng.

Các con thương mến của Cha, quả thật là một điều mà ngày hôm nay có cơ hội; đã bao năm tháng Cha không có cơ hội để có thể tâm sự những lời tha thiết mà Cha muốn cho nhân loại được biết, để cho các con được nghe mà chỉ là những giòng chữ để lại trong sách sử, chỉ là những giòng chữ được viết và được ghi lại qua các Thánh Tông đồ; nhưng Trái Tim của Cha nô nức và thổn thức, mong muốn những lời này đến với các con, mong muốn những gì mà Cha khao khát ngày hôm nay vẫn còn, bởi vì vết thương do chính cẩm bào mà các con tặng cho Cha là những giọt máu vẫn còn tuôn đổ, là sự ưu tư mà Cha cũng đang nhìn các con đang ơ thờ, đang từ chối. Những gì mà các con mặc cho Cha chỉ là thủ tục và thói quen của con người đa số; còn những gì từ trái tim, từ cõi lòng, những gì vốn Cha khao khát thì trở thành giá lạnh, trở thành cô đơn. Các con ơi, Cha mong muốn và khao khát; cho dù là mão gai, cho dù là vết đinh, cho dù là những roi đòn Cha vẫn cam chịu; bởi vì Cha chịu để cho các con tỉnh thức; Cha chịu đựng để có ngày các con được quay trở về; Cha chịu đựng để Cha không nhìn thấy các con đi vào ở nơi vực sâu và bóng tối. Cha chịu đựng mặc cái cẩm bào này mãi mãi để cho các con một ngày nào đó tự mỗi một người các con hãy nhìn thấy Cha để tặng cẩm bào mà Cha được mặc ở nơi các con – là tâm hồn nhận ra Cha, trái tim quay trở về và tin vào Cha, đến gần Cha và tín thác cuộc đời của các con cho Cha, đó là cẩm bào mà Cha khao khát mỗi một người trong nhân loại tặng và ban cho Cha.

Ngày hôm nay, quả thật Giáo Hội đã nhắc nhở; điều này quả là một điều chứng thật; nhưng Cha, là một vị Vua của Vũ Trụ vẫn còn cô đơn, vẫn còn bâng khuâng, vẫn còn đau khổ và vẫn còn rỉ máu bởi vì sự lạnh nhạt, thờ ơ từ chối mà ngày hôm nay nhân loại đa số chưa biết, chưa nhận, và chưa tin. Cho nên, ngày hôm nay là một ngày mà Cha cám ơn tất cả các con đến để lắng nghe, đến để tin và đón nhận những lời mà Cha đem đến cho các con bằng sự sống động; kể từ ngày Cha chọn lựa để nói lên tiếng nói qua Bí Tích Thánh Thể, kể từ ngày Cha quyết định cuốn sách của Cha nhất định sẽ được viết vào thời đại cuối cùng (5);  ngày đó điều này được thực hiện nhưng vẫn còn âm thầm, vẫn bị người ta từ chối, vẫn bị lạnh nhạt bởi những người con của Cha vẫn bị sự thờ ơ của con người, và con người họ chỉ nhìn vào những gì vốn trong sách vở, vốn trong luật lệ; lòng thiện chí quá hạn hẹp đối với Cha trong giây phút và thời điểm hôm nay. Cho nên, các con hãy cố gắng hơn nữa, bởi vì lời này đã được đem đến cho thế giới nhưng chưa được chấp nhận bởi con người; Cha là một vị vua mà đi năn nỉ, chờ đợi và thiếu những việc cần nhất, là cầu xin ở nơi các con với tình yêu của các con. Tất cả, mỗi một việc mà ngày hôm nay Cha đã đến và chờ đợi, các con là những người được chọn, những người được nghe, những người được hiểu, các con hãy cùng với Cha, hãy trung thành với Cha, hãy nhẫn nại với Cha và hãy giúp cho Cha để mọi người biết, được nghe, bởi vì điều mà Cha khao khát là trái tim họ nghe để họ tỉnh thức, trái tim họ nghe để họ sao xuyến và biết rằng sự hiện diện đó, Cha nhìn – tất cả và tất cả.

Cho nên, Cha chờ đợi rất lâu và Cha còn chờ đợi nữa để mong các con đem tiếng nói của Cha đến với nhân loại, đem tiếng nói và lời nhắn gởi của Cha đến một thế hệ mà các con đang sống và đang đương thời. Quyền năng của Cha có nhưng Cha mong muốn rằng những gì thuộc về tình yêu thì phải có trái tim thiện nguyện, phải có đôi bên và có cảm nhận thì điều đó mới trở thành là một sự chứng thực, là một sự cao cả ở trong thiêng liêng huyền nhiệm nhưng đến với một đời sống thực tế, trên các con và trong các con. Cho nên lòng tin rất cần với việc làm, và chính điều này từ nơi trái tim thành tâm mới có thể thật sự được với những khao khát mà Cha mong muốn và chờ đợi nơi trái tim của mỗi một người. Cảm ơn các con đã nhớ đến ngày hôm nay; Cha quả thật là một vị vua, nhưng một vị vua thầm lặng, một vị vua cô đơn, một vị vua đang chờ đợi và một vị vua đang khao khát và chờ đợi từng bước một, từng thời gian một và từng hoàn cảnh một, chờ đợi những con người nhận ra Cha, về với Cha, biết Cha và sống trong tình yêu của Cha.

Các con thương mến của Cha, điều này tuy đã đến và đã xảy ra nhưng Cha không bao giờ ngưng nghĩ, vẫn tiếp tục – vẫn tiếp tục mong muốn và vẫn tiếp tục khao khát. Cha tiếp tục mặc chiếc áo, đó chính là Thập Tự Giá, tiếp tục đội mão gai, tiếp tục đội cái triều thiên bằng mão gai – cái mão gai này là bằng chứng tình yêu của Cha đối với các con, và cẩm bào này bằng chứng để vác đi tất cả những nặng nề trong tội lỗi của các con để thay cho các con, thay cho tất cả các con. Một cái cẩm bào mà Cha chờ đợi là tất cả mọi người quay hướng trở về để nhận ra được sự hiện diện của Cha; lúc đó, cẩm bào là đôi tay, trái tim và lòng trở lại của các con ban tặng cho Cha. Cha khao khát cẩm bào đó, Cha khao khát sự lộng lẫy của trái tim thống hối, Cha khao khát sự hiệp nhất, Cha khao khát sự đáp lại tình yêu của các con – đó là cẩm bào mà Cha khao khát.

Cho nên, hôm nay Cha vẫn chờ đợi’ Cha chờ đợi ngày mà mặc được chiếc cẩm bào do nơi tấm lòng thống hối, do nơi sự hiệp nhất, do nơi mọi người trên dưới một lòng, cùng nhau quỳ phục, cùng nhau phủ phục thì lúc đó cẩm bào do các con ban tặng cho Cha và do triều thiên mà các con hiểu được ý nghĩa của những ngày cấp bách nhất; của sự dữ và những việc mà đang cần các con phải tỉnh thức, phải đứng dậy, phải trưởng thành – để quyết định cho tương lai của mình, quyết định cho những gì đang hiện thời; đừng bị vây quanh bởi tất cả những điều hiện đại, tất cả thực tại (6) mà hãy đứng dậy mạnh dạn để hiểu những gì của lương tâm, của lương tri, của sự sống, của những điều thiện và những điều mà các con được đón nhận. Ngày hôm nay các con hãy tiếp tục trong vai trò của mình, đem đến những lời vốn cần nhắc nhở cho mọi người, để bằng chứng tình yêu của Cha, để dẫn dắt những người anh chị em, để dẫn dắt những người đi lạc, dẫn dắt những người chưa tin, chưa biết, và dẫn dắt những người đã hoàn toàn chưa hiểu và chưa bao giờ một lần nào gặp gỡ Cha thì làm sao họ biết rằng Cha yêu họ như thế nào; làm sao họ biết rằng tình yêu của Cha vẫn chờ đợi và Cha vẫn luôn luôn thương yêu, luôn luôn che chở và luôn luôn can thiệp.

Ngày hôm nay các con đã được biết một vị vua như Cha để các con có thể tôn sùng theo cách của mình, nhưng quả thật, Cha rất cô đơn, Cha rất lạnh lẽo; Cha chờ đợi ngày thật sự với chiếc áo mà Cha cần mặc, đó là sự ban tặng và sự trở về của các con. Mỗi một linh hồn, đừng sợ mình tội lỗi, đừng sợ mình bị những mặc cảm của hoàn cảnh mà hãy mạnh dạn đến với Cha; hãy mạnh dạn đến với Cha để mặc lấy Lòng Thương Xót của Cha, mặc lấy ánh sáng của hồng ân, của ân sũng, mặc lấy nguồn nước tái sanh, trong sự thánh hoá và biến đổi thì các con sẽ là những người cùng nhau hiệp nhất, để nhận ra được những gì vốn mà Cha dành và chờ đợi, đó là chờ đợi mọi người được quy thuận, được hiệp nhất, và nước của Cha sẽ trị đến. Tất cả mọi người thuộc về Cha trong ánh sáng, trong Tin Mừng và Sự Phục Sinh đem lại cho các con nguồn hạnh phúc, bình an mà Cha muốn nhìn các con, để các con không còn những ngày bệnh tật, linh hồn cũng như thể xác; không còn những ngày đói khát, không còn những ngày dịch bịnh, không còn những ngày trong tham lam ích kỷ, không còn những ngày hận thù ghen ghét, không còn những ngày mà những quốc gia giặc giã và gây đến cho nhau tổn thương và đau khổ. Đây là một điều đòi hỏi có thể quá lớn hay chăng? Tình yêu của Cha không ngừng lại và Cha mãi mãi chờ đợi để đạt đến ngày mà Cha mong muốn mọi người các con và toàn nhân loại trưởng thành và được lớn lên để nhận ra được những gì vốn trong tình yêu mà Cha dành cho các con và dành chung cho nhân loại.

Hôm nay Cha chỉ nói đến đây; hy vọng các con hiểu được điều này mà sống với một đời sống với một đời sống trong vai trò được biết và được nghe. Các con hãy tiếp tục chứng tá những việc cao đẹp nhất bằng đời sống của chính mình, đem tiếng nói của Cha và điều chứng thực nhất mà Cha đang chờ đợi các con, là những người hiểu, những người biết, những người nghe. Cha sẽ chờ đợi các con; các con là nguồn an ủi, các con là những người may cho Cha cẩm bào, cẩm bào của đôi tay các con, trái tim các con, cõi lòng các con, trong niềm tin của các con thì Cha mới có thể mặc cái cẩm bào đó, bằng một cương vị mà hôm nay các con để cho Cha là một vị Vua của Vũ Trụ.

Hôm nay Cha chỉ nói đến đây; hy vọng đánh thức mỗi một tâm hồn, mỗi một linh hồn, mỗi một con tim khi các con là những người đón nghe một cách sống động, thật rõ ràng qua Bí tích Thánh Thể mà Cha gởi đến cho các con. Cha không quá cao, Cha không quá xa như ở trời cao, Cha cũng không quá gần; Cha luôn ở với các con qua Bí tích Thánh Thể. Cha vẫn còn sống, và vẫn còn nhìn đến các con, vẫn gặp gỡ các con và bất cứ lúc nào Cha cũng tiếp đón các con. Đây là một nơi mà Cha mong muốn gặp gỡ các con, đó là Bí tích Thánh Thể, và nuôi dưỡng các con bằng Mình và Máu của Cha. Xin hãy để cho Cha một chỗ trong lòng; mỗi một khi các con đón rước Cha, cho Cha nán lại trong các con, để ở với các con, để tâm sự với các con, để an ủi và chở che cho các con. Đừng vội vàng xua đuổi Cha đi, đừng vội vàng để rồi không nhìn thấy và để Cha cô đơn với những giọt nước mắt tuôn rơi với sự tủi thân; những vết thương đó lại đâm thâu qua Trái Tim của Cha, với sự dửng dưng, lạnh nhạt, thờ ơ và từ chối của con người. Đó là điều mà hôm nay Cha nhắn gởi đến với tất cả các con; các con hãy chuẩn bị với những gì vốn đang sắp đặt. Bình an của Cha đến với các con. Thương các con thật nhiều. Chào các con.

Hôm nay cũng là ngày cuối cùng của Năm Thánh, và cánh cửa của Năm Thánh sẽ đóng lại; Cha rất mong muốn và khao khát để nhìn hơn nữa, để chờ đợi hơn nữa nhưng mọi sự nó cũng đã đi vào những luật lệ mà con người vốn có qua Giáo Hội. Các con hãy nhớ, cánh cửa của Năm Thánh đã đóng, nhưng Lòng Thương Xót của Cha còn tiếp tục và chờ đợi sự trở về của các con, với sự gần gũi, với sự cảm nhận sự hiện diện và những điều Cha dành và ban – món quà mà các con đang thực hiện, các con đang làm chứng và các con đang tiên phong. Hãy tròn trách nhiệm với những gì vốn cần thiết nhất trong thiêng liêng, rất cần cho mọi người trong nhân loại ngày hôm nay, để điều đó được đến với tất cả các con. Đây là những việc mà Cha mong muốn và khao khát – trên các con, trong các con và tất cả mọi dân, mọi nước. Một lần nữa, bình an của Cha đến với tất cả các con. Thương các con thật nhiều. Chào các con.

L.: Lạy Chúa, con cảm tạ ơn Chúa đã dành cho chúng con những giây phút vừa qua để chúng con được đón nghe những lời của Chúa tâm sự, những lời của Chúa nhắn gởi, những lời của một vị Vua của Vũ Hoàn vẫn tiếp tục, đó là tiếp tục chờ đợi. Là một vị vua mà Chúa không dùng quyền chức của một vị vua mà Chúa đang chờ đợi và đi xin tình yêu của mỗi một người; ngày hôm nay chúng con là gì, đáng gì mà Chúa phải làm điều này? Chúa ơi – Chúa là một Thiên Chúa mà không ai có thể diễn tả được bằng lời với tình yêu Chúa dành cho nhân loại; không ai có thể yêu thương chúng con như Chúa, không có một nơi nào để chúng con tá túc và trở về như một nơi mà Chúa đã tỏ hiện và cho chúng con biết rằng Chúa là vua – vua của mỗi một người, vua của nhân loại và vua của mỗi một trái tim khi họ nhận thức và ý thức để chọn Chúa và nhận ra Chúa. Xin cho mọi người được tỉnh thức, mọi người được lắng nghe, mọi người được nhìn lại những gì vốn trong đời sống của chúng con, trong bất chính, trong tội lỗi, trong thiếu sót mà quay và trở về để xứng đáng với tình yêu Chúa dành và ban đến cho chúng con; xứng đáng với một vị vua luôn ngự trị trong lòng của chúng con mỗi một người dẫu tội lỗi, dẫu thiếu sót nhưng Chúa vẫn là một vị vua tình thương, một vị vua đáng tôn thờ, một vị vua đáng phủ phục và thờ lạy, một vị vua duy nhất mà chúng con tôn thờ và mãi mãi thuộc về Chúa trong thống hối, ăn năn. Con xin được nói lên điều này để thay thế tất cả những người anh chị em với lời cảm tạ, chúc tụng và tôn vinh Thiên Chúa; xin Chúa ở cùng chúng con, tiếp tục dẫn dắt chúng con để chúng con sống đẹp lòng Chúa mỗi ngày, để chúng con sống xứng đáng là những người con của Chúa – bây giờ và mãi mãi.

Xin giúp chúng con tiếp tục nhân chứng và tiên phong để chúng con được làm sáng danh Chúa trong đời sống bằng việc làm, và bằng những ngày tháng âm thầm để chúng con tiếp tục hy sinh bằng nhân chứng, bằng tiên phong với những việc âm thầm nhỏ bé đó, để một ngày nào đó tất cả mọi người được hiểu, được nhận ra, và hiệp nhất để về với Chúa, để đáp lại tình thương của Chúa và tôn vinh Thiên Chúa là một vị Vua của Vũ Hoàn, một vị vua muôn thuở, một vị vua mà chúng con rất cần và chỉ có một vị vua đem đến cho chúng con niềm hy vọng, tình thương. Chỉ có sự cai trị của Cha mới cho chúng con đầy ý nghĩa sống còn và vượt qua được những bao quanh của sự dữ, những cá tật, những tội lỗi, những điều mà con người luôn luôn vấp ngã. Xin Cha giúp cho chúng con; Cha là sức mạnh, Cha là Tình Yêu, Cha là ánh sáng, Cha là nguồn an ủi để chúng con xứng đáng là những người quỳ trước Cha trong sự phủ phục, đầu phục và khâm phục – để xin Cha cai trị: cai trị tâm hồn, cai trị thế giới, cai trị mỗi một đất nước, mỗi một quốc gia, mỗi một người, mỗi một gia đình. Xin Cha cai trị cả thế giới và cả toàn nhân loại như chúng con đã tôn vinh.

Trong Danh Thánh của Đức Giêsu Kitô là Chúa của chúng con, L. xin được kết thúc vào buổi chiều ngày hôm nay, 5 giờ 42 phút, ngày Chủ Nhật, tháng 11, ngày 20, 2016 tại Thánh Đường Thánh Têrêsa, và tại đằng sau nhà chầu Thánh Thể, nơi chiếc bàn mà chúng con đã từng đón nhận lời của Cha và lời của Chúa Thánh Thần. Con xin được kết thúc vào buổi chiều ngày hôm nay; con cảm tạ Chúa, chúc tụng Chúa và ngợi khen Chúa. Amen. Amen. Amen. L. xin một lần nữa, được kết thúc tại nhà chầu Thánh Thể, đằng sau căn phòng của Bí tích Thánh Thể mà L. được đón nhận ngày mà Giáo Hội nhắc nhở Chúa Giêsu là Vua của Vũ Trụ, cũng là ngày cuối cùng cánh cửa Năm Thánh được đóng tại Roma, và cũng là ngày cuối của thánh lễ được bế mạc vào ngày hôm nay. Con xin cảm tạ, chúc tụng, ngợi khen và tôn vinh Thiên Chúa của chúng con – bây giờ cho đến mãi mãi muôn đời. Amen. Amen. Amen.

* Sứ giả vô danh, L., là một người nhập cư Mỹ từ Việt Nam. L. có một đời sống cầu nguyện rất sốt sắng tập trung vào sự tham dự các Thánh Lễ và chầu Bí tích Thánh Thể. L. nhận được các thông điệp bằng cách phát biểu nội tâm và nhìn thấy được các phép lạ của Thánh Thể, và có thể thâu vào được qua điện thoại di động. Khi Chúa Giêsu cho L. các thông điệp, là như thể một người Cha nhân từ đối với những người con của mình (để biết thêm về điều này xin vui lòng xem trang chủ của www.nrtte.net).

 

(1) Điều này đề cập đến một thông điệp linh ứng của Chúa Thánh Thần mà L. nhận trước đây.

(2) Điều này không chỉ đề cập đến các vị vua mà là đề cập đến tất cả những người cai trị nói chung, chẳng hạn như tổng thống, thủ tướng, vv

(3) Tội lỗi, như trong câu trước.

(4) Chúa Giêsu tiếp tục giải thích …

(5) Điều này đề cập đến các thông điệp này, mạc khải riêng này, và một cuốn sách hoặc những quyển sách sẽ được in ra.

(6) Điều này không đề cập đến con người thực tại, thánh thiện hoặc trung tính về mặt đạo đức – nhưng với phần còn lại của con người thực tại, đầy gian ác. Điều này không làm cho chúng ta ngạc nhiên; Đức Mẹ của Mề Đay Phép Lạ đã nói với Thánh Catherine Laboure gần 200 năm trước đây, vào năm 1830, “Thời đại rất gian ác.”

 

* Sứ giả vô danh, L., là một người nhập cư Mỹ từ Việt Nam. L. có một đời sống cầu nguyện rất sốt sắng tập trung vào sự tham dự các Thánh Lễ và chầu Bí tích Thánh Thể. L. nhận được các thông điệp bằng cách phát biểu nội tâm và nhìn thấy được các phép lạ của Thánh Thể, và có thể thâu vào được qua điện thoại di động. Khi Chúa Giêsu cho L. các thông điệp, là như thể một người Cha nhân từ đối với những người con của mình (để biết thêm về điều này xin vui lòng xem trang chủ của www.nrtte.net)

Mạc Khải Mới qua Bí Tích Thánh Th

www.nrtte.net

Hãy chia sẻ thông điệp này và trang web với những người bạn biết qua e-mail, mạng xã hội, in thông điệp ra, và loan truyền.

 

 

error: Content is protected !!