Những Mạc Khải Mới qua Bí Tích Thánh Thể

14 CHẶNG ĐÀNG THÁNH GIÁ

AUDIO 1   

AUDIO 2

AUDIO 3

AUDIO 4

AUDIO 5

Ngày 21, tháng 2, năm 2018

L.: Lạy Chúa, 4 giờ 53 phút, ngày Thứ Tư, ngày 21, tháng 2, 2018. Chúng con xin cùng với những người anh chị em, tất cả trên đường điện thoại, cũng như những anh chị em ở đây để bắt đầu đi vào 14 Chặng Đàng Thánh Giá đầu tiên mà chúng con kính dâng lên Chúa cùng với nhau trong ngày hôm nay.

 

Nơi Thứ Nhất: Quan Philatô Luận Giết Đức Chúa Giêsu

Lạy Chúa, cuộc sống trôi qua đã bao năm tháng, thế giới đã đi đến một thế kỷ trên 2,000 năm Ngài đã đến với thế gian này; lịch sử vẫn còn để lại cho chúng con những dấu vết yêu thương, những dấu vết của ơn cứu độ, những dấu vết giữa con người bội bạc, và còn rất nhiều điều đang và đã với sự xúc phạm. Con người xúc phạm đến Thiên Chúa, con người từ chối Chúa và con người còn rất nhiều điều mà ngày hôm nay chúng con nhìn thấy trong sự thật. Chúa đến để cứu chúng con, Chúa đến để chịu tất cả những sự luận phạt do tội gây nên để chúng con còn cơ hội, còn cơ hội được biết, còn cơ hội được đón nhận hạnh phúc của thiên đàng mà Đức Giêsu đã và đang đưa chúng con về với Ngài. Xin cho chúng con bỏ bớt đi tất cả những gì thực tế trong đời sống, nhất là những ngày chay tịnh để chúng con nhìn lại chính mình những gì vốn còn sót lại trong chúng con: sự tham lam, đố kỵ, tự ái, kiêu căng và còn rất nhiều điều vốn có trong sự thấp hèn của chúng con để xin Chúa thương xót chúng con, tha thứ cho chúng con và xin Chúa thương cho chúng con nhìn thấy được chúng con rất hạnh phúc vì chúng con còn có cơ hội để xin lỗi Chúa, được suy niệm 14 Chặng Đàng Thánh Giá hôm nay và còn cơ hội để cầu nguyện cho các linh hồn. Họ khao khát; khi họ ra đi thì họ đã biết và họ đã hối hận nhưng họ không còn thời gian, không còn cơ hội nữa, nhưng hôm nay chúng con còn cơ hội; xin cho chúng con thấy được cái cơ hội này khi chúng con còn hơi thở, và đang còn nhịp đập trong con tim, là một sự trân quý do ân sũng Chúa dành và ban, là một Đấng vẫn yêu và thương, vẫn chờ đợi sự lớn lên và sự trưởng thành của mỗi một con người, để đánh động mỗi một tâm hồn, đánh động mỗi một con tim ngoan cố để nhận ra được sự thật và điều gì dành cho mùa chay tịnh mà chúng con cần suy niệm, mỗi một người chúng con.

Nơi Thứ Hai: Đức Chúa Giêsu Vác Thánh Giá

Lạy Chúa Giêsu, Ngài vác thập giá vì tội của loài người, Ngài vác thập giá vì tội mà con người ơ thờ, hững hờ và phản bội, vì sự tự do mà đã làm cho chúng con với tội và sự chết; nhưng thập giá mang chúng con đến gần với Ngài, thập giá dẫn chúng con và giúp chúng con để chúng con nhận ra được một Thiên Chúa vẫn nhìn đến chúng con, vẫn đồng hành với chúng con, vẫn chịu tất cả, chấp nhận để cứu chúng con trong cuộc sống với những ngày lữ thứ trần gian, những ngày mà con người có quyền quyết định để phân biệt giữa đúng và sai, để được đến với một Thiên Chúa chúng con tin, một Thiên Chúa chúng con thờ và một Thiên Chúa đã đổ máu mình ra vì những tội nhân như chúng con. Xin cho chúng con dứt khoát trong Mùa Chay này nhận ra được những gì trong cuộc đời đã bao năm tháng tuổi đã chồng chất nhưng về vấn đề chiều sâu với ơn thánh, chiều sâu với sự cảm nghiệm còn rất non nớt, còn rất nhiều vấp ngã. Xin Chúa thương tha thứ cho những vấp ngã đó, cho những yếu đuối đó, cho những ơ thờ lạnh nhạt đó; ngày hôm nay xin đón nhận tiếng nói của chúng con cầu xin cho những người đã và đang trên con đường trở về, những người đã bỏ nhà ra đi, đã bỏ Giáo Hội ra đi, đã bỏ ra đi bởi vì họ là những người con của Chúa nhưng hôm nay họ lạnh lùng với Chúa, họ không hề đón nhận Chúa và họ đang tiếp tục với những hành động, với những cử chỉ. Trái tim Chúa đang héo hắt, đang đau đớn và đang quằn quại với Mùa Chay; ngày hôm nay Giáo Hội đang nhắc nhở để mọi người trở về, để mọi người nhận ra nơi mình để được về với Chúa – một Mùa Chay trong thinh lặng, một Mùa Chay trong sự cảm nghiệm, một Mùa Chay mà chúng con nhận ra được sự hiện diện để còn ngày hôm nay để chúng con quyết định về với Chúa. Xin cho các linh hồn cũng được hưởng nhờ với những giây phút chúng con trở về, những giây phút chúng con hy sinh, những giây phút chúng con đi vào Mùa Chay thật sự với sự cảm nghiệm vì tội của chúng con mà Chúa đã chịu đựng.  Xin Chúa tha thứ cho chúng con, xin Chúa cho chúng con mở mắt, mở tai, mở lòng để cảm nghiệm những gì đã và đang trong cuộc sống, dừng lại với tất cả những đam mê, dừng lại với những sự suy nghĩ của con người, để trở thành những con người có suy niệm, có cảm nghiệm và có trái tim để trở về với Lòng Thương Xót của Thiên Chúa.

Nơi Thứ Ba: Đức Chúa Giêsu Ngã Xuống Đất Lần Thứ Nhất

Lạy Chúa, chặng thứ ba, Chúa Giêsu ngã xuống đất vì sức nặng, vì sự chen lấn, vì tất cả mọi người nhìn Ngài với những lời xúc phạm, với những lời độc ác, với những sự khinh khi, với những hòn đá tiếp tục ném. Chúa đau lòng; Chúa đau lòng không phải vì thân xác Ngài bị thương tích mà Chúa đau lòng cho tâm hồn của chúng con quá ngoan cố, quá chai đá và quá cứng lỳ. Ngày hôm nay thế giới vẫn còn chưa nhận ra, vẫn còn chưa biết một Đấng Thiên Chúa vì yêu họ, chết cho họ; Ngài đã ngã xuống đất để ngắm chúng con, Ngài ngã xuống đất để cùng đi với chúng con, Ngài ngã xuống đất để chịu đựng với tội lỗi do chúng con làm nên. Ngài chịu đựng để giúp chúng con, dẫn chúng con và cho chúng con niềm hy vọng ở nơi sự chịu đựng của Ngài. Ngày hôm nay lạy Chúa, nơi chốn luyện hình còn rất nhiều người, bởi vì họ không tin, họ không thấy, hay cuộc đời với những ngày khi còn hơi thở họ vẫn là những ngày không biết một ơn cứu độ quá lớn lao, quá vĩ đại dành cho họ, yêu họ và rất gần gũi để dẫn chúng con đi vào mỗi một Chặng Đàng Thánh Giá một. Xin cho chúng con, mỗi một người, còn lại trên thế giới này là vẫn còn có cơ hội để được chọn lựa, tiếng nói có sự rung động, có sự sống động với con tim, với sự thật để xin được kính dâng lên Chúa đặc biệt trong mùa chay tịnh của năm nay, để xin Chúa thương tha thứ cho chúng con và tha thứ cho mỗi một tội nhân vẫn còn trong thế giới này, mỗi một phạm nhân, mỗi một hối nhân, mỗi một nạn nhân đã ra đi và không còn cơ hội để được trở về. Xin Chúa thương xót cho các linh hồn nơi chốn luyện hình, nơi đó có những người thân của chúng con đang và đã; đã muộn màng khi họ biết nhưng Chúa vẫn thương, Chúa vẫn tìm cách, và Chúa cho phép để hôm nay sự suy niệm này để tưởng niệm những gì Chúa đã làm và xin cho các linh hồn được hưởng nhờ sau những lời cầu nguyện và suy niệm của chúng con.

Nơi Thứ Bốn: Đức Mẹ Gặp Đức Chúa Giêsu Vác Thánh Giá

Lạy Chúa là Thiên Chúa của chúng con, Chặng Đàng Thánh Giá Thứ Bốn nhắc nhở rằng Đức Mẹ gặp Đức Chúa Giêsu khi Ngài vác thánh giá. Khi mới sanh được ôm ấp trong vòng tay yêu thương của Mẹ, sự vui mừng và sự hân hoan của các thiên thần các thánh một cách tưng bừng mừng rỡ, nhưng khi gặp Đức Chúa Giêsu trên đoạn đường thập giá, thân xác không còn hình hài của một con người, máu me thì đầm đề, những vết máu văng vãi trên đoạn đường đã đi và đang đi. Trên bước đường quân dữ đem Con Mẹ đi giết, Mẹ không một lời nào than van, nước mắt tràn trề Mẹ nhìn được nơi trái tim của Đức Giêsu Con Mẹ; hai trái tim cùng chung một nhịp đập, tan nát trên thân xác mà Đức Giêsu Con Mẹ phải chịu. Ngày hôm nay thế giới được cứu, mọi người được ăn năn và được trở về còn dấu vết kia vẫn còn trong sự thầm lặng, trong sự suy niệm của Mẹ Maria, Mẹ tiếp tục xin cùng Đức Chúa Trời thương tha thứ cho nhân loại để chờ đợi sự trưởng thành của con người, chờ đợi sự thống hối ăn năn. Chúng ta hãy xin với Mẹ Maria cho chúng ta cảm nghiệm thật sự với một trái tim rung động, với một tấm lòng xót xa, chúng ta được sống còn nhờ sự hy sinh đau đớn quằn quại của sự vác thập giá mà Mẹ và Đức Giêsu đã đi; ngày hôm nay chúng ta không thể tiếp tục những ngày rời xa Ngài, chúng ta không thể tiếp tục dửng dưng với những ngày và còn thiếu tôn trọng. Ngày hôm nay những gì Mẹ muốn chúng ta đó là hãy để cho tâm hồn của mình trở lại với những khoảnh khắc với sự suy niệm, với một tâm hồn bình lặng để nhận ra được thân phận của chúng ta còn tồn tại do chính giá Máu của Con Mẹ, do sự hợp tác của Mẹ Maria để giúp chúng ta trưởng thành. Chúng ta còn có cơ hội để được phục hồi những gì đã mất trong chúng ta để được về với Thiên Chúa, chúng ta còn có trách nhiệm để giúp cho những người anh chị em nơi chốn luyện hình vì họ cũng là những người con của Chúa, những người con của Mẹ, vì Chúa chết đi, đoạn đường thánh giá vì họ mà hôm nay họ vẫn chưa được đến với một nơi mà Chúa đã dành cho nên chúng ta có bổn phận trách nhiệm hy sinh trong Mùa Chay này để sự cảm nghiệm mà chúng ta dâng để an ủi Chúa và xin Chúa thương xót các linh hồn nơi chốn luyện hình.

Nơi Thứ Năm: ông Simon Vác Thánh Giá Đỡ Đức Chúa Giêsu

Lạy Chúa, những ngày trước kia, những ngày Chúa đi giữa các hội đường Chúa giảng dạy, Chúa đã đi trên vùng Galilêa và các vùng phụ cận để đem đến cho họ lời giảng dạy, sự chữa lành; có biết bao nhiêu điều Chúa làm, nhưng khi đi vào Chặng Đường Thập Giá Chúa cô đơn một mình, những người chung quanh của Ngài chạy tán loạn chẳng còn ai, chỉ còn có Mẹ và Thánh Gioan cũng như những người kề cận ở bên Ngài vẫn còn nơi xa xa. Khi cần thiết nhất thì Chúa Giêsu quá yếu nhọc, không còn đủ sức để vác thập tự giá; quân dữ sợ Ngài chết dọc đường cho nên họ đã chọn một người tên là Simon, đã được ghi chép trong 14 Chặng Đàng Thánh Giá khi cuộc tử nạn đã được nói trong lịch sử, nhưng Simon không phải là người đã lãnh ngộ và biết Đức Giêsu, cho nên ông dửng dưng và miễn cưỡng. Chúng ta thấy được con người thế gian, giữa người và người, không có giáo lý của Chúa, không có tình thương, không có tình yêu thì nhìn thấy những sự đau khổ họ cũng không có cảm giác, cũng không thấy được rằng một người đau đớn, bị đánh đòn, bị rỉ máu, bị té với một trái tim thương yêu để có thể nâng đỡ, vì lòng con người phải cần thương, phải cần yêu, phải cần liên đới vì là lương tâm của con người cần có, vốn có do Chúa tạo nên, nhưng chúng ta thấy được tình trạng của ông Simon được nói là ông miễn cưỡng để vác thập giá cho Chúa, đồng thời những việc ông làm là bị bắt buộc chứ không phải là vì yêu mến hay không phải vì thương. Chúng ta đang nằm trong tình trạng của thế giới ngày nay đang đối với Chúa như thế, những việc làm của chúng ta là sự chứng minh của sự cứng lì, chai đá, ngoan cố và từ chối sự chờ đợi của Ngài biết bao năm; hồng ân thì không nhận, ân sũng chúng ta có nhưng chúng ta hoàn toàn không hiểu như thế nào để đáp lại tình thương qua giáo lý của Chúa chỉ dạy, chúng ta không thể để cho trái tim của chúng ta hiểu được chúng ta cần làm gì và chúng ta phải làm gì.

Với thế giới ngày hôm nay, quả thật, rất ít ỏi những người sống bằng con tim, những con người sống bằng tình yêu thật sự để nhìn cái đau của người khác mà chia sẽ, hay nhìn sự túng thiếu của người khác mà cho bớt đi những gì mình đang có; quả thật sự ích kỷ đã và đang ngay từ thời điểm đầu tiên. Đức Giêsu, Ngài đến để thay đổi cái bộ mặt này, Ngài đến để thay đổi sự suy nghĩ này, Ngài đến để thay đổi tất cả những gì trong đời sống bình thường và tầm thường của chúng ta để gợi lại cho chúng ta tình yêu, gợi lại cho chúng ta sự sống, gợi lại cho chúng ta giữa người và người có nhiều điều đẹp biết bao mà Chúa đã dành cho chúng ta trong giáo lý của Ngài. Xin cho chúng ta hãy suy niệm điều này để thấy chúng ta cũng là một trong những người đang miễn cưỡng, một trong những người chưa cảm nhận, một trong những người cũng sống trong những ngày lạnh lùng, những ngày thờ ơ, những ngày mà chúng ta chỉ nằm trong thể lệ; xin cho chúng ta đi vào Mùa Chay của năm nay để chúng ta hiểu được ngày chay tịnh chúng ta suy niệm điều gì, chúng ta đã từng làm gì để chúng ta quyết định. Xin Chúa thương cho chúng ta đi vào mùa chay tịnh, từ tâm hồn đến trái tim, biết sửa đổi để chúng ta biết thương hơn, biết yêu hơn và biết nức nở hơn giữa người và người, với những việc đang và đã qua những ngày tháng Chúa đã dạy chúng ta, Chúa chấp nhận vì chúng ta, và Chúa chịu vì chúng ta.

Nơi Thứ Sáu: Bà Veronica Trao Khăn cho Chúa Giêsu Lột Mặt

Lạy Chúa, có những đoạn đường đi rất dài, nhiều người đang nô nức, nhiều người khóc lóc và nhiều người nhìn và thương tiếc một Đấng mà họ đã nhìn thấy mỗi ngày Ngài làm những việc thiện, Ngài giúp và ban – những việc phi thường lạ thường đã được đón nhận từ nơi một người mà hôm nay quân dữ nó đang hành hạ đánh đập tàn bạo; một số người lớn lao đó nhưng chỉ có một người đàn bà gan dạ đã lấy cái khăn lau mặt cho Chúa, xuất phát từ trong lòng của chúng ta – là một người phụ nữ. Người phụ nữ vào thời trước kia, quả thật, họ rất coi nhẹ, nhưng chính người phụ nữ đó lại làm điều này; bà nhìn thấy được ở nơi Chúa Giêsu đã hết sức thinh lặng vác thập giá, với những bước chân nặng nhọc. Bà nhìn thấy được mỗi một ngày Chúa Giêsu đã từng đến những nơi mà bà đã thấy, nhưng hôm nay khuôn mặt đó đã trở thành một khuôn mặt khác biệt, đầy cả máu me; chắc chắn máu đã đổ xuống mắt, Ngài không thấy đường để đi cho nên vấp lên và vấp xuống nhưng không có một người nào thân cận ngay cả những người tín nhiệm và được chọn cũng chạy mất không còn một ai. Một người phụ nữ đã đến, bà này rất can đảm đã lau mặt cho Ngài. Chỉ những cái cử chỉ nhỏ bé đó thôi nhưng Chúa đã trả lại cho bà được ghi ở trong sách sử, và bà là một người duy nhất được Chúa Giêsu lột mặt vào cái khăn đó.

Lạy Chúa là Thiên Chúa của chúng con, một Đấng Thiên Chúa đầy quyền năng, một Đấng Thiên Chúa trọn tình thương, một Đấng Thiên Chúa đã làm tất cả những việc phi thường, lạ thường và một Đấng Thiên Chúa đã làm gương cho thế giới của con người trong những đoạn đường mà con người đã và đang. Đó là cơ hội để chúng ta hãy chạy đến để binh vực cho sự thật, đó là một cơ hội mà những con người đã từng đón được ơn của Ngài tại sao họ không bước thêm một bước nữa để nói về những gì mà họ đang thấy – một sự hung tàn, một sự tàn nhẫn, một sự bất công đối với người vô tội như thế nào? Cho nên, chúng ta hãy suy niệm, chúng ta cũng là những người có lắm lúc chúng ta can đảm nhưng chúng ta chưa can đảm đủ và chúng ta cũng vẫn là những người nhút nhát không dám chứng minh cho sự thật; chúng ta nhận rất nhiều những điều Chúa dành và ban nhưng chúng ta không can đảm đủ để nói về Chúa cho người khác và không can đảm đủ để đứng trước mặt Chúa để lau mặt Chúa như bà Veronica, bằng hình thức này cũng như hình thức khác.

Xin cho chúng ta đặc biệt trong mùa chay tịnh này để chúng ta nhận ra nơi chính mình những gì vô tình cũng như cố ý, và còn rất nhiều điều chúng ta hãy học nơi người phụ nữ này; chúng ta hãy cảm nghiệm những giòng máu kia vẫn tiếp tục tuôn đổ qua Bí tích Thánh Thể, vẫn tiếp tục nhìn thấy thế giới của con người ở trong một đời sống từ chối – một đời sống mà ngày hôm nay họ chưa nhận, chưa biết và còn xúc phạm đến Thiên Chúa. Xin cho chúng ta dành cho chính mình những giây phút thuộc về Chúa trong thiêng liêng để chúng ta suy niệm, để chúng ta cảm nghiệm và để chúng ta nhìn được chúng ta còn cơ hội; hãy cầu nguyện cho chúng ta, cầu nguyện cho những người đang sống trong thế giới này, cầu nguyện cho sự tự do để chọn lựa, cầu nguyện cho một xã hội rất đông mà những điều Chúa cần nhất là trái tim, là những điều tỉ mỉ ở nơi một đời sống bình thường và tầm thường nhưng không được và chưa có. Cho nên, ngày hôm nay không phải chỉ là cái khăn mà hôm nay chúng ta dành những gì đó cho một Đấng Thiên Chúa và đi vào Mùa Chay này, vì Ngài đã ban và đang ban, giúp cho những người đã quá cố, những linh hồn nhưng cũng giúp cho chúng ta hôm nay can đảm như thế nào để có thể lau những vết máu mà Chúa Giêsu vẫn rỉ qua những vết thương mà ngày hôm nay nhân loại mang đến cho Ngài, nhân loại vẫn từ chối Ngài, nhân loại vẫn dửng dưng trước sự đau khổ và chờ đợi của chính Ngài.

Nơi Thứ Bảy: Chúa Giêsu Ngã Xuống Đất Lần Thứ Hai

Lạy Chúa, Chúa lại ngã xuống đất một lần nữa, đau đớn quằn quại với sức nặng của thập giá, những vết thương đã hoàn toàn bị nhiễm đất trên bước đường Ngài đi, đã dính cùng trên người của Ngài, càng đau đớn là đập đầu xuống một cái nền đá; sự đau đớn này ai có thể diễn tả được hết? Chúng ta chỉ nghe rằng Chúa Giêsu ngã xuống đất lần thứ hai nhưng chúng ta không biết cái sự ngã đó như thế nào trong lúc Ngài phải chịu, Ngài đau đớn biết chừng nào; với sự tột cùng đau đớn nhưng Ngài vẫn không bỏ cuộc vì Ngài biết rằng con người của chúng ta rất là nông cạn, rất là khờ khạo và rất lạnh lùng trong sự phản bội. Nếu Chúa không đi hết đoạn đường thập giá này thì làm sao chúng ta được sự hứa hẹn ngày hôm nay, làm sao chúng ta có thể hiểu được tâm tình của Thiên Chúa dạy chúng ta một cách tỉ mỉ để dẫn chúng ta đi giữa cuộc đời với những ngày sóng gió, những ngày mà muôn thế hệ vẫn tiếp tục dửng dưng, vẫn tiếp tục theo lối sống với cái nhìn của con người rất là nông cạn? Nhưng Chúa đã khơi dậy một điều gì đó trong tâm hồn của chúng ta, Ngài đã yêu và Ngài vẫn yêu, vì Ngài biết còn rất nhiều người khi đã trở về nhưng vẫn còn vấp ngã. Cuộc đời của chúng ta cứ lập đi lập lại trong sự vấp ngã rất nhiều lần trong cuộc sống, cho nên Ngài muốn về hai mặt: thứ nhất Ngài chịu đựng tất cả vì chúng ta, và Ngài cũng ngã xuống một lần nữa nhưng Ngài vẫn gượng đi để tiếp tục cứu chúng ta; sự trọn vẹn đó thuộc về chúng ta trong ơn cứu độ với sự đau đớn cực cùng và tất cả những điều tỉ mỉ trong cuộc sống.

Chúng ta hãy suy niệm đi, hãy cảm nghiệm đi, hãy giục lòng đứng dậy để nhìn thấy những gì của quá khứ và hôm nay vẫn còn; thế giới đang lâm vào cảnh với những sự hiểm nguy mà hôm nay con người hoàn toàn loại bỏ đi một ân tình cao quý, loại bỏ đi một Thiên Chúa đã yêu họ, đã chết vì họ, đã té lên, té xuống, muốn nhắc cho họ Chúa vẫn yêu và vẫn tha, nhưng họ không biết sự giá trị quan trọng đó, họ không hiểu được những gì đã có và đang có do Chúa ban và mang đến cho họ. Chỉ có Chúa mới có thể giải thoát được và chỉ có Chúa mới cho chúng ta ngày rực rỡ như hôm nay, chỉ có Chúa chúng ta mới có cơ hội được lựa chọn, chỉ có Chúa chúng ta mới có cơ hội cầu cho thân nhân và những người quá cố; khi họ nhắm mắt thì đã tỉnh thức nhưng không còn cơ hội nữa, đã trở thành muộn màng và tiếng khóc vẫn vang vọng, với những lời cầu xin của họ mà chúng ta nghe. Ngày hôm nay chúng ta hiểu rõ đoạn đường mà Đức Giêsu đang chờ đợi và ngã một lần nữa để dẫn chúng ta đứng dậy, Ngài ngã thêm một lần nữa để gần gũi và đưa các linh hồn về với Ngài. Tình yêu quá cao cả, quá thâm sâu, quá đánh động; hãy cảm nghiệm để sống thật với những gì mà Thiên Chúa cho và ban cho chúng ta; mỗi một người bớt đi sự suy diễn, bớt đi sự hiềm khích, bớt đi tất cả những ích kỷ, những tự ái, những tham lam, và hãy bớt đi tất cả những điều trong cuộc sống đòi hỏi ở nơi mình, để hiểu như thế nào là mùa chay tịnh, như thế nào là tâm hồn của chúng ta hiểu được chính Chúa thêm một lần nữa giúp chúng ta đứng dậy bằng cái té của Ngài, cái té đau khổ cực cùng của Ngài để giúp chúng ta thêm một lần nữa được gặp Ngài, nhận ra Ngài, và đón nhận ơn tha thứ và Lòng Thương Xót vô biên của một Đấng Thiên Chúa đã chịu cực hình cho chúng ta được giải thoát.

Nơi Thứ Tám: Đức Chúa Giêsu Đứng Lại Yên Ủi Con Thành Giêrusalem

Lạy Chúa, trong mỗi một thời đại cũng như mỗi một thế hệ cũng có những người họ cảm nghiệm được, cũng có những con người thực sự lắng nghe và thực hành những điều Chúa đã dạy; họ chứng kiến được những việc Chúa đã làm, đó là những con người ở thành Giêrusalem, những người phụ nữ, những đứa trẻ nhỏ, họ nhìn thấy những vết máu trên một người vác thập tự giá lê thê đi với những bước chậm chạp, với những sự đau đớn mà chính họ không còn sức để bước;  cặp mắt của con người nhìn cũng phải thấy có một điều gì đó hối thúc, vì con người thì phải có lương tâm, vì con người thì phải có trái tim yêu, vì con người phải có cảm nghiệm những gì người khác đang đau; huống gì là một Thiên Chúa. Nhưng chúng ta thấy được những điều đau khổ nhất là những lý hình, là những kinh sư Biệt Phái, là những người có học thức, kiến thức, là những người đã hiểu được, là những người cầm quyền vua chúa, nhưng không nhìn ra được một Đấng Thiên Chúa vô tội, không nhìn ra được một Đấng mà chỉ có một mình Ngài mà biết bao nhiêu người đánh đập, biết bao nhiêu người hành hạ và còn những tiếng mỉa mai của cuộc đời, những tiếng mỉa mai của những người bên vệ đường, của những người cũng đã được đón nhận ơn, những người đã được chữa lành. Quả thật là một điều đáng thương, đáng tội nghiệp và đáng tiếc cho một thế giới ở trong sự thiển cận và một lòng gian ác với tội vốn có và đã có trong nhân loại, cho nên không nhìn được sự chua xót đau khổ của những người đã chịu. Đức Giêsu đã đi qua những đoạn đường; Ngài nhìn thấy được sự phản bội, Ngài nhìn thấy được những gì của con người làm nhưng lòng của Ngài vẫn thương, lòng của Ngài vẫn nhìn đến những con người tiếc nuối Ngài, những con người nhìn thấy sự đau khổ của Ngài họ đã rơi lệ, họ đã khóc như chính những người phụ nữ thành Giêrusalem.

Chúa ơi, thế giới ngày hôm nay, quả thật, nhìn vào thực tế thì có biết bao nhiêu người họ hoàn toàn lạnh lùng đối với Chúa, họ từ chối Chúa, họ không có cảm giác cho dù lịch sử đã ghi và đặc biệt đi vào Mùa Chay với sự tưởng niệm này. Nhưng Chúa à, vẫn còn có những người như những phụ nữ thành Giêrusalem, vẫn còn có những em bé và vẫn có những người nhận ra được tình thương mà ngày hôm nay họ vẫn thống hối ăn năn, họ vẫn nhìn về Chúa, họ vẫn đến viếng thăm Chúa, họ vẫn một lòng tôn kính Chúa, họ vẫn một lòng thờ lạy Chúa và họ vẫn tiếp tục nhận ra một Thiên Chúa đang sống giữa thế kỷ này. Cho nên, cho dù xảy ra bất cứ điều gì qua muôn thế hệ vẫn còn những người công chính, vẫn có những người tìm ra sự thật, vẫn có những người của Chúa, vẫn có những người yêu Chúa và vẫn có những người trung thành với Chúa Chúa ơi! Ngày hôm nay, những con người như chúng con, là những con người bình thường, những con người thấp hèn và yếu đuối, nhưng lạy Chúa, khi chúng con cảm nghiệm, bởi vì chúng con đã là những con người dửng dưng, những con người thờ ơ, những con người phản bội, những con người đã theo ý riêng của mình; nhưng ngày hôm nay chúng con tìm được, bởi vì chúng con thờ ơ, chúng con phạm tội nhưng Chúa vẫn một lòng tha thứ, một lòng yêu thương, một lòng nâng đỡ, một lòng đưa chúng con trở về và chịu đựng với những ngày đi qua một cách sống động, âm thầm.

Hôm nay chúng con có những người anh chị em gục đầu đi vào Chặng Đàng Thánh Giá, để cảm nghiệm và suy niệm những gì Chúa dành và cho, là một Thiên Chúa chúng con nhìn như thế này, Ngài là một vị Vua của vũ hoàn nhưng trong đoạn đường thập giá thật là một vị Thiên Chúa quá tội nghiệp, vì sự dửng dưng, sự phản bội, sự thờ ơ và sự từ chối của con người. Nhưng Chúa không để cho những điều mà con người nhìn với một cắp mắt thương hại; Chúa là một Thiên Chúa, với quyền năng của Ngài, Chúa vẫn uy nghi để nhìn và thương những người con thành Giêrusalem đã và đang khóc than để khuyên nhắc họ: “Ngươi đừng khóc cho Ta nhưng hãy khóc cho con cái của các ngươi.” Chúng con, là những người đang và đã, xin Chúa cho chúng con được đánh động với điều này, với câu này, với một thế giới đang đông đảo có biết bao nhiêu điều đang ở trong sự lôi cuốn, ở trong những điều tinh vi khéo léo, bọc xác của một thời đại văn minh, nó đã lôi cuốn chúng con ra và đi quá xa nhưng tình thương đó, lời nhắn gởi đó và thành Giêrusalem năm đó vẫn hiện diện qua những người mà hôm nay chúng con khe khẽ nghe những lời của Chúa, Chúa đang cho chúng con cơ hội để tìm về với Ngài, nhận ra Ngài và tiếng nói của chúng con xin được vọng vang cho thế giới.

Ngày hôm nay, chúng con, là những con người tuy thế giới đã qua bao giòng lịch sử với sự khô khan, từ chối và nguội lạnh, nhưng chúng con, là những người con cháu, đã được Chúa đã nhắn gởi: “Hãy thương tiếc cho con cháu của các ngươi.” Hôm nay nhờ sự thương tiếc đó mà ngày hôm nay chúng con bắt đầu trở lại với một đời sống biết Chúa, nhận ra Chúa và tin vào Chúa; cho dù bé nhỏ, cho dù còn những ngày thiếu sót, cho dù còn những ngày thấp hèn yếu đuối nhưng chúng con tin một Đấng Thiên Chúa yêu thương chúng con, một Đấng Thiên Chúa chết cho chúng con, một Đấng Thiên Chúa đi vào lịch sử, hôm nay vẫn còn sống động để đánh động những trái tim khô khan nguội lạnh và giúp cho chúng con trên bước đường trở về với công lý sự thật mà Thiên Chúa đã dành cho chúng con trên trần thế. Ngày hôm nay, tiếp tục với sự suy niệm, xin cho chúng con được trưởng thành và hiểu được ý nghĩa của Mùa Chay mà chúng con xin được dâng những gì mình đang làm, những sự hy sinh bé nhỏ để cầu cho các linh hồn, cầu cho những người không còn cơ hội, cầu cho những người đang hối hận, hối tiếc với tiếng khóc than. Xin Chúa thương cho chúng con có thể làm được gì, bởi vì Chúa thương những người sống, ngay cả những người chết, thương những linh hồn đang quằn quại đó, ngay cả những người đang trở về nhưng chưa biết để trở về với Chúa. Xin Chúa thương đón nhận lời chúng con cầu xin mà cho chúng con cơ hội tiếp tục với tiếng nói, xin Chúa đón nhận lời chúng con, đón nhận những giòng nước mắt tuôn rơi của chúng con mà giúp cho chúng con trên bước đường trở nên trọn vẹn hơn, xứng đáng với tình thương mà Chúa đã dành cho chúng con. Amen.

Nơi Thứ Chín: Đức Chúa Giêsu Ngã Xuống Đất Lần Thứ Ba

Sự diễn tả của Giáo Hội nhắc nhở cho chúng con với những từ ngữ rất là gần gũi, rất là bình thường nhưng có chiều sâu, và chiều rộng; cả một lịch sử, chúng con là những người con cháu của Adong nhưng vì đầu tiên nguyên tổ của chúng con đã thất hẹn, đã bội tín và chúng con đã rớt vào tình trạng của tội và cái chết cho nên Ngài đã đến. Ngài biết được những gì sẽ xảy ra và còn xảy ra trong thế giới nếu Ngài chưa đến hoặc Ngài không đến, cho nên đoạn đường đi để dẫn chúng con đi vào với những ngày ý nghĩa mà chúng con đã và đang, những ngày vẫn tiếp tục chai đá, ngoan cố, cứng lỳ trong một đời sống mà con người vẫn tiếp tục với tội ác. Những điều hôm nay đã và đang, nhiều lần trong cuộc đời chúng con đã bao lần trở về, đã bao lần cảm nghiệm, đã bao lần biết rằng chính bàn tay của Chúa ngăn chặn và đón lấy chúng con, chính bàn tay của Chúa giúp chúng con, chính bàn tay vô hình đó nâng đỡ và dẫn chúng con qua những tai nạn, hoạn nạn và biết bao điều trong cuộc sống nhưng chúng con không đứng dậy nổi với chính mình, để xác tín, để tin và trở về với một đời sống xứng đáng như Chúa đã cứu chúng con, cho nên Chúa lại thêm một lần nữa ngã xuống đất lần thứ ba. Chúng con biết rằng tất cả mọi việc đều có ý nghĩa, ngày hôm nay chúng con xin được suy niệm: thứ ba – ba lần ngã xuống đất, ba ngày Đức Giêsu trong những đoạn cuối sẽ được biết, ba ngày phục sinh vinh quang khải hoàn, cũng là ba: Ngôi Cha, Ngôi Con và Thánh Thần. Và Chúa Giêsu, những ngày Ngài còn ở với các Thánh Tông đồ, Ngài đã từng hỏi Thánh Phêrô: “Con yêu mến Thầy không?” – cũng ba lần; ba lần này có rất nhiều ý nghĩa và con số ba này cũng là một con số rất đặc biệt, vì Chúa là một Thiên Chúa đã có những điều sắp đặt ở trong lịch sử, cũng vẫn còn tiến triển trong một thế giới chung của nhân loại, đầy cả ý nghĩa với những con số và những điều được hứa hẹn qua những việc quan trọng mà ngày hôm nay chúng con được biết.

Đoạn đường mà Đức Giêsu đi, Chúa đã đến gần, mọi người đã nhận thấy Ngài đã quá kiệt quệ, máu đã chảy ra hết; Ngài không còn sức lực nữa, và cứ mặc cho tất cả những sự đẩy đưa, Ngài chỉ biết những giây phút cuối cùng chỉ biết xin, chỉ biết xin Đức Chúa Cha thương tha thứ, chỉ biết những điều tội nghiệp do con người không biết và con người hoàn toàn chưa biết. Ngày hôm nay vẫn vậy, biết bao nhiêu điều đã được lập lại cho một lịch sử vốn có nhưng sự chai đá cứng lỳ, vì thế giới vẫn là một phần ba được biết nhưng trong số một phần ba đó vẫn còn chia rẽ, vẫn còn tách rời; còn hai phần ba kia đâu? Có phải là những người được Chúa cứu, có phải là được Chúa ban, có phải là Chúa chịu chết để cho họ được sống nhưng ngày hôm nay họ không nhận ra Chúa, họ không tìm về với Chúa, và họ không nhận ra một Đấng Thiên Chúa đã cho họ ngay từ lúc ban đầu vì chính Ngài cứu để được có ngày hôm nay. Tội thay cho nhân loại, tiếc thay cho từng cá nhân một, chúng con có thể dành tất cả những điều của ngày hôm nay trong sự xa hoa, trong tất cả những việc mà chúng con đi tìm – sự thành công và còn biết bao nhiêu điều trong cuộc đời với những ngày tạm bợ chúng con xây dựng nó, chúng con bồi đắp những gì tốt đẹp, chúng con tìm cho tương lai chính mình nhưng chúng con không thấy được cái tương lai của chúng con trong vòng tay yêu thương của Chúa, chúng con không nhìn thấy được những gì tạm bợ của cuộc sống và chúng con không thấy được một Đấng đã hy sinh để cho chúng con được sống và vĩnh viễn với Ngài ở một nơi không bao giờ chết.

Sự dại dột được nói qua ngày hôm nay, “chớ bỏ con mọn yếu đuối dại dột làm chi.” Ngày hôm nay sự dại dột vẫn còn, sự chai đá vẫn còn, sự cứng lỳ vẫn còn, làm sao có thể hiểu thấu được nếu chúng ta không thật sự thống hối ăn năn? Xin cho chúng ta hãy dành những giây phút tuyệt đối này ở trong một đời sống mà chúng ta bắt đầu đi vào Mùa Chay để chúng ta suy nghiệm, cảm nghiệm, để chúng ta sống với những điều mà chúng ta đang còn cơ hội. Hãy sống trong hạnh phúc với Chúa, hãy dâng và phó thác những gì với của một tầm mắt quá gần, một tầm mắt giới hạn, một tầm mắt thiển cận đó đi để được đón lấy những gì vốn Thiên Chúa đã dành cho chúng ta trên đoạn đường mà Ngài đã ngã xuống đất lần thứ ba, để hiểu ý nghĩa mà kêu cầu danh Chúa; chỉ có Ngài sẽ giải thoát chúng ta, chỉ có Ngài mới có thể mang lại cho chúng ta nụ cười hạnh phúc bình an, ý nghĩa của cuộc sống.

Nơi Thứ Mười: Quân Dữ Lột Áo Đức Chúa Giêsu

Lạy Chúa, chiếc áo mà Ngài đã mặc và đang mặc để mặc lấy tất cả những đau đớn quằn quại của tội lỗi con người, chiếc áo của Ngài đang mặc để dạy dỗ cho chúng con những gì trong cuộc đời của thế trần, của cuộc đời tạm bợ, cuộc đời mà chúng con hư danh trong cuộc sống mà chúng con đang đi tìm, đang đê mê và đang đam mê, đưa chúng con vào một sự suy nghĩ rất giới hạn; vẫn tiếp tục sai, vẫn tiếp tục thiển cận, vẫn tiếp tục ích kỷ, vẫn tiếp tục trong sự đoán xét, lừa gạt; con người vẫn còn những ngày mà chúng con đã và đang trong cuộc sống. Chiếc áo Ngài đã mặc lấy cho chúng con nhưng đã đến giờ mọi sự đã gần hoàn tất, chiếc áo đó là chiếc áo mà Ngài trả lại cho ân tình của con người đối với Ngài; bao năm tháng với thế trần, bao năm tháng để ban tất cả những gì tốt đẹp nhất mà hoàn toàn mặc cho con người một chiếc áo mới trong ơn thánh qua những lời giảng dạy, những lời đụng chạm và là một cuộc tử nạn lớn lao để mang đến cho con người. Chiếc áo đó con người đã trả lại cho Ngài bằng giá Máu, với những vết thương tích ngập trên thân xác, với những mão gai, với những đau xót mà con người đã không thấy, không tin và rất giới hạn bởi vì tội gây nên; xin cho chúng con hãy suy niệm điều này. Ngài đã mặc chiếc áo và chiếc áo đó được hoàn trả lại cho con người qua chính dấu đinh, qua máu me đầm đìa, qua những vết thương, qua mão gai, qua thập giá nặng để cho con người được nhẹ nhàng, được giải thoát, được tự do và được những ngày ở trong ánh sáng – ánh sáng của Tin Mừng, ánh sáng của tình yêu, ánh sáng của trời cao, ánh sáng của nguồn ân sũng. 

Nhưng lạy Chúa là Thiên Chúa, cho đến thế kỷ của ngày hôm nay chúng con chưa hiểu được chiếc áo đó, chiếc áo ân tình Chúa cho, nhưng chiếc áo con người ngày hôm nay đang bận là một sự nhơ nhuốc, một sự bẩn thỉu, một sự thấp hèn, một điều đáng trách và là một điều ơ thờ hững hờ ở nơi chúng con; chúng con chưa hiểu được sự giá trị của chiếc áo mà Ngài mặc để Ngài ban lại cho chúng con một chiếc áo mới bằng cuộc tử nạn của Ngài. Xin cho chúng con hãy để cho mình những giây phút tỉnh táo, đừng để cho ma quỷ lường gạt, đừng để cho ma quỷ cám dỗ, đừng để cho sự dửng dưng với tội ác vẫn chồng chất và vẫn tiếp tục với những ngày tháng mà chúng con vẫn còn là những ngày tháng ngoan cố cứng lì, những ngày tháng nằm trong thực tế, chỉ đòi hỏi những gì thuộc về mình trong sự kiêu ngạo, trong sự từ chối và không thấy được chiều sâu, chiều cao và chiều rộng. Khi chúng con cảm nghiệm và suy niệm, hoàn toàn rỗng tuếch với tất cả những việc đã trở thành thói quen không đánh động, miệng nói rất hay và một đời sống có thể làm rất nhiều điều bởi vì có kiến thức, có học thức nhưng chỉ là bề ngoài, chỉ là lý thuyết chứ còn bên trong vẫn lạnh lùng, vẫn chai đá, vẫn cứng lỳ. Xin cho chúng con hiểu được chiếc áo chúng con đang mặc là chiếc áo ích kỷ, chiếc áo mà Đức Giêsu ban nhưng chúng con chưa biết sự giá trị của chính nó. Ngày hôm nay xin cho chúng con hãy tỉnh thức, đừng để nằm ở trong những ngày tháng bị cám dỗ, nằm trong những ngày tháng với cặp mắt thiển cận ích kỷ, trong sự đoán xét, trong sự nghi ngờ, bất tuân và bất chính. Cuộc đời của chúng con đang gặp, đã gặp những điều khó khăn thì chúng con chạy đến và khi chúng con thành công thì chúng con không thấy Chúa đâu cả, và cũng chẳng bao giờ có một lời tri ân và biết ơn – đó chính là chúng con.

Xin cho chúng con hãy suy niệm điều này và nhìn lại những gì mà mình đã làm, xin cho chúng con tỉnh thức để chúng con được biết rằng chúng con còn tồn tại ngày hôm nay do Chúa đổi về, đổi về bằng giá Máu, do Chúa cho và do một tình thương dịu dàng đó vẫn còn chờ đợi chúng con tỉnh thức, vẫn chờ đợi chúng con trở về, vẫn chờ đợi chúng con được lớn lên trong tình thương và ơn cứu độ của Đức Giêsu Kitô. Đừng để cho lòng mình trở nên chai đá, đừng để cho nhiều điều ở trong tư tưởng của chúng ta hạch hỏi và đòi dấu lạ; chúng ta đòi những điều vốn ở nơi cặp mắt giới hạn nhưng tình thương thì quá bao la với những điều tốt đẹp mà Thiên Chúa đã dành và ban. Xin cho chúng ta trưởng thành và nhìn thấy chúng ta trong hiện tại, chúng ta cũng còn có lương tâm và lương tri với những việc bổn phận nhớ đến những người quá cố, nhớ đến các linh hồn mà lập công đền tội, những gì mà chúng ta đang và đã trong sự suy niệm của Chặng Đàng Thánh Giá Thứ Mười mà chúng con xin dâng lên Ngài.

Nơi Thứ Mười Một: Quân Dữ Đóng Đinh Đức Chúa Giêsu

Lạy Chúa, thập tự giá đã gắn liền với dấu đinh mà Đức Giêsu đã hoàn toàn thuộc về con người, cho con người, đó là dấu chỉ cao cả nhất thắng được sự chết, thắng được tất cả những cực hình do con người gây nên, do tội mà Ngài phải chịu đựng tất cả. Đã đến giờ! Ngài đang quằn quại và nghe những dấu đinh như búa bổ vào đầu, những khớp xương và những thớ thịt ở trong bàn tay, ở trong lòng ngực, và cả một thân thể đang tiều tụy chờ giờ chết sau cùng. Tất cả những điều này cho con và với con, vẫn tiếp tục hy vọng nơi con trong thế giới của nhân loại; bởi vì cái nhìn của chúng con quá đơn giản, quá nông cạn, đã trở thành thói quen, đã trở thành chai đá, đã trở thành phong bế với một đời sống vẫn còn ích kỷ của ngày nay, vẫn còn chia rẽ, vẫn còn phân biệt giáo phái này, giáo phái kia, vẫn còn tất cả những điều chỉ muốn đạt được ở nơi mình, ai cũng muốn đạt những điều mà mình cho mình đúng. Nhưng Chúa là Thiên Chúa của trời cao, Ngài đến và quyết tâm, quyết định chết đi để cho chúng con được đánh đổi và thay đổi cái nhìn ở trong sự giới hạn đó, với một cái nhìn ở trong sự thiển cận đó, với một cái nhìn ở trong sự tầm thường bình thường và dành giựt lẫn nhau, trong sự đố kỵ với nhau, với sự kiêu ngạo và còn rất nhiều điều thuộc về mình.

Lạy Chúa, vết đinh mà Ngài chịu đóng để nói lên một điều đó là Ngài không rời bỏ con người, Ngài không rời bỏ thế giới; Ngài quyết tâm để cho chúng ta sự sống, Ngài quyết tâm để giúp chúng ta, Ngài quyết tâm để cứu chúng ta, Ngài quyết tâm để ở lại với chúng ta bất cứ giá nào vì đinh đã đóng vào thập tự giá. Như chúng ta thường nói trong thế gian này: “Nói như đinh đóng cột.” Dấu đinh đã được đóng thì không bao giờ bị lãng quên bởi một tình yêu sâu thẳm mà Thiên Chúa đang chờ đợi, vẫn chờ đợi và cho con người trưởng thành để hiểu được điều này, nhưng ngày hôm nay chúng con thật sự hiểu chưa, chúng con thật sự cảm nghiệm chưa hay vẫn để cho Thiên Chúa của chúng con vẫn cô đơn ở trong nhà tạm, vẫn tiếp tục nhìn chúng con với một sự héo hắt vì sự từ chối dửng dưng xúc phạm của con người, chỉ nhìn vào một cách thiển cận của ngày nay và đòi hỏi, chỉ tìm kiếm tất cả những điều của thế trần, tìm kiếm tất cả những gì thuộc về con người trong giới hạn và còn thuộc về những nhu cầu và quên đi bổn phận trách nhiệm của mình, quên đi sứ vụ và chức vụ mà Thiên Chúa đã dành và cho. Cuối cùng, Ngài vẫn tiếp tục nhắc nhở chúng con dấu đinh đó sẽ không bao giờ rút ra, bởi vì ngày nào chúng con chưa tỉnh thức, ngày nào chúng con chưa trở về, ngày nào chúng con chưa hiểu được điều này thì Chúa vẫn đợi, vẫn chờ, và vẫn cho chúng con cảm nghiệm được những gì vốn mà chúng con đã có cơ hội suy niệm trong mùa chay tịnh của năm nay. Có biết bao nhiêu điều; xin cho chúng con ra khỏi những cái vòng vây mà chúng con đang nghĩ về cá nhân, về những việc nhu cầu, nhu cần, về đời sống phục vụ nhưng chỉ có cho chúng con, không nghĩ đến chính trái tim mà Chúa đang cần nghe chúng con nói với những lời thành tâm, một trái tim biết cảm nghiệm, một trái tim biết nói cám ơn, biết nói tạ ơn với một Đấng Thiên Chúa đã dành và cho chúng con, đã chết cho chúng con và đã không bao giờ quên cái dấu ấn, không bao giờ quên dấu ấn tình yêu đó đã dành cho chúng con – mỗi một tội nhân, mỗi một phạm nhân, mỗi một hối nhân như chúng con trong hiện tại.

Nơi Thứ Mười Hai: Đức Chúa Giêsu Sinh Thì Trên Thánh Giá

Lạy Chúa, Chặng Đàng Thánh Giá Thứ Mười Hai, sức lực cũng đã héo mòn, nước trong người cũng đã chảy ra hết, máu cũng đã khô cạn, chỉ còn một thân hình tiều tụy đầy cả máu me và gục ngã trước một thập tự giá khi được dâng cao. Xin cho chúng con hãy nhìn vào điều này để chúng con thấy được một Thiên Chúa vì yêu con người, vì muốn con người trở nên phục thiện phục hồi để con người được đón nhận ánh sáng của trời cao mà Ngài đã hy sinh cho đến giây phút cuối cùng vẫn yêu, vẫn tiếp tục mở lời: “Lạy Cha, xin Cha tha cho họ vì họ không biết việc họ làm.” Ngài đã tỏ lòng cho tên trộm lành, chính là chúng con, bội bạc cả một cuộc đời, nhưng chỉ giờ phút sau cùng đón nhận thì đã được hứa hẹn tại thiên quốc. Chúa ơi, lòng nhân từ bao la của Chúa, tình yêu vô biên bất tận của Chúa, và điều gì có thể diễn tả được hết với những người tội lỗi như chúng con qua muôn thế hệ, hôm nay chúng con vẫn còn. Sự kết thúc của một Thiên Chúa trên thập tự giá trọn vẹn với một giáo lý và chân lý mà ngày hôm nay mỗi một người chúng con đi vào đoạn đường của 14 Chặng Đàng Thánh Giá để có thể hiểu được những gì mà ngày hôm nay mấy ai nhớ đến điều này, đã mấy ai nhớ đến một Thiên Chúa vẫn tiếp tục chờ đợi họ, mấy ai có thể hiểu được Ngài chết cho con, Ngài chết cho đời, Ngài chết cho từng mỗi một người trong thế giới của nhân loại để được sống, để được cứu và để được vĩnh viễn muôn đời với Ngài? Sự đau đớn quằn quại Ngài quên đi vì muốn cứu linh hồn chúng con, muốn đưa chúng con về để được tắm gội trong ân sũng, và hồng ân với cái chết chiến thắng của Đức Giêsu Kitô đã và đang trong những ngày sắp tới. Xin cho chúng con hãy mở tấm lòng với sự chai đá cứng lì, với sự suy nghĩ ấu trĩ và những điều ngoan cố cứng lỳ trong thời đại nó đã gieo rắc và làm cho chúng con tự ái, tự cao và tự đại; chúng con đã được do Chúa đổi về để được còn tồn tại.

Xin cho chúng con hãy dành những giây phút tách rời cuộc sống rộn ràng của ngày nay để trở về với một đoạn cuối mà hôm nay chúng con được suy niệm một cách rõ ràng, để hiểu được ý nghĩa của mùa chay tịnh, để hiểu những ngày mà chúng con rời khỏi Ngài, hiểu được sự phản bội mà chúng con đã và đang, để chúng con hãy dừng lại, để chúng con được cứu, vì linh hồn phải trả giá hoàn toàn; đó là điều mà chúng con không thể thoát khỏi sự công bằng mà Chúa đã dành cho chúng con. Chúng con phải biết rằng giờ cuối cùng chúng con không còn một người nào có thể cùng đi với chúng con, dẫu là vợ chồng, dẫu là cha mẹ, có thương yêu con cái nhưng con đường cuối cùng của cuộc đời mình là đối diện với Thiên Chúa, đối diện với Đức Giêsu Kitô. Ngài đã chết và Ngài đã đi con đường đó để chiến thắng cho chúng ta sự sống; cho nên chúng ta phải tỉnh thức ngay trong lúc bây giờ để được biết những gì giá trị vẫn còn mời gọi chúng ta trong thế giới của con người nhân loại, để chúng ta hiểu được linh hồn của chúng ta xin được phó vào tay của Thiên Chúa, đừng để cho chúng ta cả một cuộc đời sống trong đau khổ và cuối cùng phải bị cột nhốt với những nơi mà chúng ta hoàn toàn không có một cơ hội để được đón nhận ánh sáng, hay vĩnh viễn muôn đời sẽ không bao giờ còn với một nơi mà chúng ta được đón nhận ánh sáng của ơn cứu độ.

Hãy cho chúng ta cơ hội và hãy lập tức chọn ngay trong thời điểm chúng ta đang tập, để chúng ta được biết những gì Chúa dành và ban; chúng ta có Mẹ Maria, Chúa đã trao phó chúng ta cho Mẹ Maria. Những gì của ngày hôm nay quả thật chưa quen nhưng sẽ quen, chưa biết nhưng sẽ biết; hãy lắng động tâm hồn, hãy để cho tâm hồn của chúng ta bớt đi những sự rộn ràng, bớt đi những bận rộn trong cuộc sống. Chúng ta hãy lắng động; Mẹ Maria sẽ dẫn chúng ta vào với những ngày tháng còn có cơ hội để hiểu như thế nào là sự thống hối, sự ăn năn, sự trở về và sự phủ phục mà hôm nay chúng ta đón nhận món quà đó. Xin cho chúng con dâng lên lòng tri ơn, biết ơn và tạ tội để chúng con hiểu được Chặng Đàng Thánh Giá Thứ Mười Hai mà Chúa đã chết. Chúng con là gì? Chúng con chỉ có một tâm hồn tan nát, một tâm hồn thiển cận với sự thấp hèn, yếu đuối trong sự phủ phục, đầu phục mà xin lỗi Chúa, xin Chúa tha thứ, và xin lỗi Mẹ vì chúng con đã quá vô tình, đã quá dửng dưng, đã quá thờ ơ và đã để cho thế giới điều khiển chúng con trong tội và cái chết. Xin cho chúng con hiểu rõ được điều này, chỉ có một điều duy nhất là về với Chúa, chỉ có một điều duy nhất là tin nhận Chúa, lắng nghe Mẹ, và sẽ được cứu, sẽ có những ngày triển vọng, hy vọng, sẽ có những ngày có ý nghĩa khi chúng con đi Chặng Đàng Thánh Giá Thứ Mười Hai, để chúng con còn có cơ hội được phục hồi, và còn có cơ hội bằng tiếng nói, bằng hành động, bằng hy sinh để giúp những người anh chị em chúng con nơi chốn luyện hình – còn rất nhiều người đang khóc lóc, đang chờ đợi sự giúp đỡ để họ đưa về với Chúa qua ơn thánh mà hôm nay chúng con hy sinh, chúng con đi vào Chặng Đàng Thánh Giá Thứ Mười Hai để giúp cho họ.

Nơi Thứ Mười Ba: Tháo Đanh Đức Chúa Giêsu Xuống mà Phó ở Tay Đức Mẹ

Lạy Chúa, khi họ tháo đinh Đức Chúa Giêsu và trao vào tay của Đức Mẹ, kết thúc công cuộc tử nạn mà Đức Chúa Giêsu đã hoàn tất trên thập tự giá với hơi thở cuối cùng, nhưng là sự bắt đầu của Mẹ Maria, ôm lấy thân xác bất động của con. Mẹ tiếp tục tôn kính Thánh Thể của Ngài; trước khi Ngài đi vào cuộc tử nạn đã trở thành một sự cưu mang cuộc sống của loài người lần thứ hai. Mẹ vẫn tiếp tục âm thầm ở lại để tiếp tục một chương trình vĩ đại lớn lao qua ơn cứu độ của Đức Giêsu Kitô, mang giáo lý của Ngài và sự chứng minh đó đến với thế giới, bằng những điều mà Thiên Chúa thượng trí, Thiên Chúa siêu việt dành và ban đến cho chúng con qua Giáo Hội. Chúng con hãy suy niệm để thấy rằng ngày hôm nay qua Chặng Đàng Thánh Giá Thứ Mười Ba chúng con thấy được người Mẹ của chúng con quá vĩ đại, người Mẹ của chúng con đã khóc nức nở trong tâm hồn nhưng không một lời than trách, không một lời nào than van vì Mẹ biết mục đích Con Mẹ đến để cứu con người trong trần thế, để cứu tội lỗi thế gian, để giúp họ đón nhận ánh sáng và cho họ một nơi được hứa hẹn qua Con của Mẹ. Người Mẹ nào lại có thể chấp nhận được khi Con của Mẹ máu me vẫn còn và không còn một nét nào lành lặn trên thân thể của một người Con mà Mẹ yêu thương, tôn trọng và trân quý; chúng ta có thể thấy người mẹ nào trong thế giới này cực cùng, và đau khổ như Mẹ Maria của chúng ta không? Chúng ta có thấy sự đau khổ của một người khi Con Mẹ là một Người không hề có bất cứ một điều gì làm cho Mẹ đau lòng? Mẹ càng yêu Chúa nhiều hơn, Mẹ tha thiết, trân quý và tôn trọng vì Mẹ biết Ngài là Thiên Chúa, nhưng sự đối xử của con người, sự bất công của con người, vì tội lỗi của con người, vì sự cứng lì, chai đá của con người qua muôn thế hệ và hôm nay lại là một điều xúc phạm tới Chúa càng ngày càng trầm trọng hơn.

Chúng ta thật sự đã biết chúng ta đang làm gì hay không, chúng ta có biết rằng chúng ta đang như thế nào với một cuộc sống tự do mà chúng ta không tìm được chân lý sự thật? Chúng ta chỉ biết những điều của ngày hôm nay, rất thiển cận, lợi dụng những gì chúng ta đang có, và lắm lúc chúng ta đã lợi dụng ơn của Chúa, và chúng ta đã hoàn toàn không hiểu sự lớn lao cao cả vĩ đại với sự công bằng mà chúng ta phải đối diện trong sự thật. Vì quá thiển cận, vì quá khờ dại, quá điên dại, quá nông nổi và quá mù quáng cho nên đã che lương tâm và lương tri của chúng ta và che tất cả những gì vốn với một cặp mắt của con người, chỉ sống trong bề ngoài với lý thuyết, và còn rất nhiều điều đáng sợ và ghê tởm; nhưng bên trong thì quả thật là một điều đáng sợ. Mẹ Maria hôm nay muốn chúng ta phải chứng minh những gì khi chúng ta thật sự hiểu rằng Chúa mang lại cho chúng ta sự sống, Chúa đã chết đi cho chúng ta có ngày hôm nay thì chúng ta phải để cho những việc được đón trọn những gì trong thiêng liêng vĩnh cữu thiên đàng vốn thuộc về chúng ta qua cái chết của Con Mẹ, qua sự chịu đựng của Mẹ và qua sự đồng công chuộc tội để chúng ta được cứu và được sống những ngày hạnh phúc bình an mà chúng ta đang có trong thế giới. Xin cho chúng ta hãy sống trưởng thành, đừng để theo thói quen trong cuộc sống, đừng để cho sự điều khiển là lý trí, sự hiểu biết, học thức, và kiến thức nó đã đè bẹp chúng ta nằm trong sự giới hạn của một chế độ luật từ xưa đến nay vẫn còn bị sự kềm chế đó; chúng ta không thấy điều gì là thiêng liêng, không thấy điều gì là vĩ đại, không thấy điều gì là ơn Chúa ban cho một cách phong phú trong thế giới của con người để chúng ta tự mình, mỗi một trái tim có thể tìm đến để được nhận ra vì Thiên Chúa gặp gỡ từng người một.

Chúng ta đã được hạnh phúc vì có Mẹ, với Mẹ; ngày hôm nay Mẹ muốn chúng ta trở nên cải thiện, hoàn thiện và trở nên những con người biết cầu nguyện, biết tôn kính Thiên Chúa và đến với trái tim của Mẹ, một trái tim dâng trọn cho Thiên Chúa, một trái tim mà Mẹ hoàn toàn trong một đời sống trong sự xin vâng và xin dâng, và một cuộc đời thuộc về Thiên Chúa. Ngày hôm nay chúng ta được đón sự chỉ dạy và sự gần gũi của Mẹ và được đón những hồng ân lớn lao Mẹ trao tặng cho chúng ta; Mẹ chỉ cho chúng ta đến với Chúa Giêsu, Mẹ chỉ cho chúng ta đến với Chúa Giêsu Thánh Thể, Mẹ chỉ cho chúng ta đến với Chúa Giêsu Con của Mẹ, Mẹ chỉ cho chúng ta đến với Chúa Giêsu đã chết vì tội chúng ta thì chúng ta phải được sống qua giá Máu của Ngài. Đó là điều hạnh phúc nhất trong sự suy niệm vào Mùa Chay này để chúng ta hiểu được rằng những gì cần trong đức tin, những gì cần trưởng thành để hiểu rằng thuộc về chúng ta. Chúng ta phải bẻ ngược lại ý muốn riêng của mình để cuộc sống của chúng ta sống với những ngày trưởng thành trong ơn Chúa với sự nhắn gởi của Mẹ và sự cảm nghiệm suy niệm, với những giòng nước mắt Mẹ tuôn rơi vì chính sự khô khan, vì những sự phản bội, vì con người bất tuân. Mẹ rất khao khát chúng ta hiểu được cái chết của Đức Giêsu mang sự sống lại cho chúng ta, mang niềm hy vọng; chúng ta không phải vì bất cứ điều gì trong thế giới này lôi cuốn để mất đi những gì tốt đẹp nhất trong thiêng liêng mà chúng ta cần có, phải có, và phải biết để tranh đấu sớm. Đừng để quá trễ và cũng đừng để quá muộn cho đời sống linh hồn của chúng ta phải đối diện với sự công bằng trước Thiên Chúa.

Nơi Thứ Mười Bốn: Táng Xác Đức Chúa Giêsu Trong Hang Đá

Lạy Chúa, suốt 14 Chặng Đàng Thánh Giá, Chặng Đàng Thánh Giá này chúng con thấy được vinh quang của Chúa. Ngài là Thiên Chúa, cho dù xảy ra bất cứ điều gì ở nơi cái nhìn của con người mà Ngài để cho chúng ta nhìn thấy để chúng ta quyết định, để biết được rằng những gì vốn thuộc trong sự lành, trong sự tốt và trong công cuộc lớn lao để cứu chúng ta qua những giới luật tầm thường và giới hạn của con người để dẫn chúng ta thêm những nấc thang cao và rộng, để hiểu rõ những gì thuộc về Thiên Chúa. Ngài không nói bằng miệng, Ngài không giảng như những ngày đã qua nhưng Ngài đích thân mang thân xác một con người để hạ thế, để thực hành trên những cái dấu đinh, những vết thương, những đau đớn quằn quại để chứng minh cho một giáo lý giá trị quan trọng vĩnh viễn qua muôn thế hệ. Ngài cũng để cho chúng ta thấy được cho dù xảy ra bất cứ điều gì Ngài vẫn là một Thiên Chúa; trong khi quân lính có biết bao nhiêu người tìm cách để hành hạ cho đến giây phút cuối cùng Ngài đã chết. Nhưng cuối cùng là một điều chúng ta nhìn thấy ông Thánh Giuse, ông Thánh Nicôđêmô, ông Thánh Gioan đó chính là những con người nhận ra giáo lý và chân lý và họ đã biết rằng Thiên Chúa của chúng ta Ngài vẫn là một Thiên Chúa; những điều đặc ân nhất, những điều đặc biệt nhất, những điều thuộc về Ngài vẫn khác biệt với những con người tầm thường bình thường trên trần thế này. Đối với thế giới Ngài là một người tử tội vì tội của chúng ta, nhưng Ngài vẫn là một Thiên Chúa và nơi Ngài được táng xác là một ngôi mộ mới đã chuẩn bị sẵn cho Ngài; đồng thời những người này là những người đã được tuyển chọn trong âm thầm đã hạ xác của Ngài xuống và chôn vào huyệt đá mới. Ngày hôm nay nhờ chính huyệt đá mới đó để phục sinh tất cả những gì vốn có nơi tầm nhìn giới hạn của con người và hoàn toàn được thay thế những gì tốt đẹp nhất, những gì cao siêu huyền nhiệm nhất. Những gì không thể có nhưng đối với Thiên Chúa đã có và đang có để dẫn chúng ta vào những ngày tháng để được suy niệm, cảm nghiệm những ngày Mùa Chay, những ngày tử nạn, những ngày với công cuộc cứu độ; cuối cùng chúng ta sẽ được thấy sự vinh quang khải hoàn của một Đấng Thiên Chúa mà chúng ta phải tin, chúng ta phải thờ lạy, chúc tụng, chúng ta phải tôn vinh.

Chúng ta đừng nhìn với một cặp mắt theo thói quen qua bao thế hệ mà đây là Thiên Chúa, vì ngày hôm nay với những gì chúng ta được đón nhận Ngài vẫn còn, Mình và Máu của Đức Giêsu Kitô vẫn còn. Đây là một hiện tượng rất lớn lao mà Ngài đã an bài và đặt để trước khi cuộc tử nạn sắp xảy ra, cho nên những điều mà chúng ta được cảm nghiệm ngày hôm nay để chúng ta phải thấy rằng tình thương của Chúa vốn đã dành sẵn cho chúng ta, Ngài đã dùng đủ cách để cho chúng ta hiểu được rằng tất cả mọi việc đều trong sự an bài của Thiên Chúa nếu chúng ta tin, nếu chúng ta đi trong đường lối của Ngài, nếu chúng ta bỏ đi tất cả những yếu hèn thiển cận ở nơi con người vẫn cột chặt và vẫn nuôi vào một thời điểm mà chúng ta sống trong sự nông cạn. Chúng ta phải có những giây phút tách rời cuộc sống để nhìn thấy chiều sâu, chiều rộng mà Thiên Chúa đã dành cho chúng ta qua Chúa Thánh Thần để hiểu rõ rằng đoạn đường của Thập tự giá mang lại một giáo lý vinh quang để cho chúng ta được sống và được xứng đáng với một con người được do Chúa đổi về.

Nhưng Chúa vẫn chờ đợi và tuyển chọn chúng ta từng người một để chúng ta hiểu được trái tim của chúng ta thật sự biết, thật sự chọn, và trái tim của chúng ta thật sự cảm nghiệm được chiều cao và chiều rộng mà Thiên Chúa đã dành cho chúng ta trong cuộc tử nạn của Ngài; đồng thời, chúng ta cũng là một con người giới hạn trong sự hiểu biết, nhưng chúng ta biết được rằng đây là những giây phút mà chúng ta nhìn thấy được, Mẹ Maria vẫn tiếp tục, vẫn tiếp tục sau những đoạn đường thập giá. Chúng ta đã biết những điều kế tiếp trong Phúc Âm và Tin Mừng, điều gì đã và đang, và hôm nay vẫn còn sự hiện diện thiêng liêng của Chúa, Ngài vẫn ở với chúng ta, Ngài vẫn còn ở với chúng ta nhưng ở trong huyền nhiệm cao cả, trong phép lạ, ở trong những điều siêu nhiên, trong những điều mà chúng ta được đón nhận ngày hôm nay để tiếp tục trên bước đường mà chúng ta thuộc về Chúa, chúng ta nhân danh Chúa, chúng ta sáng danh Chúa và chúng ta tin vào Chúa, để cuộc sống của chúng ta là những ngày mới trong cuộc đời, những đoạn cuối của những ngày cuối cùng mà mọi người đều trở nên những con người phủ phục, đầu phục và thờ lạy Thiên Chúa, vì tất cả những đau khổ, những ngày tối tăm đã qua. Chúa là một Đấng vinh quang khải hoàn mà con người phải quy phục, phải đầu phục, phải thờ lạy, và phải thống hối để được ơn tha thứ vào đoạn cuối của lịch sử mà hôm nay chúng ta đón nhận đặc biệt trong Mùa Chay của năm nay. Đừng sống trong tuyệt vọng, đừng với một cái nhìn bình thường và đừng để cho thói quen bao ngày đã trở thành chai đá, đã trở thành cứng lì, đã trở thành ngoan cố và đã trở thành những con người không được đánh động hay không cảm nhận; nhưng Chúa vẫn mời gọi, Chúa vẫn kêu gọi và Chúa vẫn muốn tiếp tục cho chúng ta cơ hội để gặp gỡ Ngài.

Cho nên, nếu chúng ta thật sự suy niệm được Chặng Đàng Thánh Giá Thứ Mười Bốn chúng ta có thể đóng vai trò ông Giuse, ông Đimônicô, và Thánh Gioan để tiếp tục với đoạn cuối, xin được ở cùng Ngài, xin cho chúng ta được kề cận với một tấm lòng thống hối ăn năn, được hiểu ý nghĩa của chiều sâu, chiều rộng và trở thành những thuốc thơm, trở thành những điều được bọc khi Chúa Giêsu bắt đầu đi vào cái chết, và Ngài sẽ phục sinh vinh quang khải hoàn với tất cả những gì chúng ta đang nghe, đang thấy và được đón nhận. Sự kỳ diệu của ngày hôm nay vốn trên 2,000 nhưng đã sống lại với chúng ta trong giây phút này, sống lại với những giây phút chúng ta cầu xin; chúng ta vẫn là những con người bình thường trong thân xác nhưng những điều thiêng liêng cao cả vẫn hiện diện, vẫn đến với chúng ta một cách thiêng liêng, vẫn đến với chúng ta một cách gần gũi, vẫn đến để được tiếp nhận những điều có và gần gũi mà Thiên Chúa đã dành cho chúng ta trong đoạn cuối mà Thiên Chúa dành cho chúng ta ngày hôm nay, để chúng ta có thể ở nơi đời sống của chúng ta bằng cách cương quyết thực hành. Chúng ta còn tiếng nói để được kính dâng, để được thưa và được dâng kính với một Thiên Chúa cho các linh hồn mà chúng ta khao khát để cho họ có cơ hội được trở về; có lẽ khi họ ra đi họ không kịp có cơ hội để được đón nhận, họ không kịp nhận ra với những ngày tháng mà họ là những con người rất cần để được về với Chúa, nhưng bởi vì tâm tình của chúng ta qua muôn thế hệ, tất cả mọi sự đã đến một thời gian của ân sũng và hồng ân nhưng con người của chúng ta đã không tìm lấy và đi tìm những gì không thuộc về mình và sự hiểu biết vẫn giới hạn cho nên chúng ta bị cột chặt bởi tội, cột chặt với tất cả những đam mê lạc thú, cột chặt với tất cả những thấp hèn yếu đuối.  

Cho nên, ngày hôm nay chúng ta hãy đi vào những chặng đường của 14 Chặng Đàng Thánh Giá để suy niệm và cảm nghiệm, để chúng ta thấy được tiếng nói, sự hướng dẫn, và sự thúc đẩy của Chúa Thánh Thần, sự chỉ dạy của Mẹ Maria mà chúng ta hãy trở về, chúng ta hãy trở về bằng trái tim, hãy trở về bằng sự phủ phục; hãy thống hối bằng cõi lòng và trái tim, dâng tất cả những gì vốn trong thời điểm chúng ta đang còn để dành cho Thiên Chúa. Vì chỉ có một mình chúng ta quyết định cho chúng ta, chỉ có một mình chúng ta xin được Chúa thương xót tha thứ để chúng ta được về với Ngài, còn với thế giới hiện tại ngày nay nếu chúng ta tiếp tục với cái nhìn bình thường và tầm thường thì chẳng bao giờ đánh động, cũng chẳng biết như thế nào để đánh động con tim, chẳng biết như thế nào để quyết định và biết như thế nào để sống trong một đời sống với đức tin có việc làm, bằng những sự tốt đẹp nhất, bằng niềm tin, bằng đức tin, đức cậy và đức mến, bằng một giáo lý vốn có, chứng minh qua 14 Chặng Đàng Thánh Giá. Xin hãy suy niệm thật kỹ để mỗi một người chúng ta được trưởng thành, lớn lên trong Chúa và tiếp tục với những đoạn đường mà Chúa dành cho chúng ta, cũng như sự cảm nghiệm của những người anh chị em được đón nhận đặc biệt trong mùa chay tịnh, để chúng ta đừng có xé áo mà hãy xé lòng, để chúng ta suy niệm, để chúng ta cảm tạ, chúng ta tri ân và nói tiếng nói xin lỗi với Chúa và quyết tâm để trở về, xứng đáng với những gì Chúa dành và ban; quyết tâm trở về với ánh sáng, quyết tâm xin Ngài ban để cho chúng ta đẩy xa đi bóng tối trong đời của chúng ta. Còn rất nhiều điều mà chúng ta chưa có thể đứng dậy được cho nên nhờ Chúa, với Chúa và ơn Chúa Thánh Thần sẽ giúp chúng ta trở nên người công chính, trở nên người xứng đáng mà Chúa đã dành cho chúng ta; trong danh Thánh của Chúa Giêsu Kitô là Chúa của chúng con, bây giờ cho đến mãi mãi muôn đời. Con ngợi khen Chúa, con chúc tụng và con tôn vinh Chúa.

Giờ phút này đây, con xin cám ơn Chúa đã kết thúc 14 Chặng Đàng Thánh Giá, chúng con xin được dâng lên kinh ăn năn tội để xin Chúa tha thứ cho chúng con và tha thứ cho những người anh chị em khi họ cảm nghiệm được và một lòng muốn thống hối; xin Chúa thương đến chúng con và cho chúng con cảm nghiệm để đi sâu vào Mùa Chay mà Chúa đã dành cho chúng con, qua sự linh ứng của Đức Chúa Thánh Thần, chỉ dạy hơn để chúng con sốt sắng hơn, hiểu biết hơn và phù hợp hơn với một thời đại đương thời mà chúng con đang sống với những ngày chung cũng như riêng, để chúng con suy niệm hơn những gì được dạy qua Chúa Thánh Thần với một sự đánh động cho lương tâm và con tim xin thuộc về Chúa với Mùa Chay xứng đáng mà chúng con dâng lên Ngài.  

Lạy Chúa, giờ phút này đây con xin cám ơn Chúa, và cám ơn Chúa Thánh Thần đã dành cho con hoàn tất nhiệm vụ của mình cùng với những người anh chị em trong ngày chúng con cầu nguyện cho các linh hồn đặc biệt qua 14 Bốn Chặng Đàng Thánh Giá. Con cũng xin Mẹ tiếp tục ở cùng chúng con, và giúp chúng con trong buổi tối ngày hôm nay trọn vẹn với những giây phút chúng con tham dự Thánh Lễ Misa và chầu Chúa trong buổi tối hôm nay. Đặc biệt trong những ngày mà chúng con đi vào chay tịnh, xin cho chúng con được trưởng thành và lớn lên qua những lời nhắn gởi để chúng con sống trọn vẹn hơn, loại bỏ đi tất cả những gì vốn đang ôm lấy chúng con qua những điều bực mình khó chịu, hay còn những sự thấp hèn yếu đuối để chúng con sống thật sự trong Mùa Chay, hy sinh và loại bỏ đi những gì nơi sự thấp hèn đó để chúng con trở thành những con người xứng đáng, trưởng thành trong tình thương, sự dạy dỗ và sự giúp đỡ của Mẹ.

Chúng con xin vô vàn cảm tạ ơn Chúa, cảm tạ ơn Chúa Thánh Thần và cám ơn Đức Mẹ. L. cùng với những người anh chị em trong nhóm xin được kết thúc 6 giờ 22 phút, ngày Thứ Tư, tháng 2, ngày 21, 2018, tại tư gia, tuần Thứ Ba, ngày Thứ Tư mà chúng con thường cầu nguyện,  hôm nay đặc biệt ở nhà để suy niệm và đi 14 Chặng Đàng Thánh Giá, đặc biệt cầu nguyện chung cho thế giới, cho những người anh chị em đặc biệt đi vào Mùa Chay, cũng như cầu cho các linh hồn nơi luyện hình, những người ân nhân và thân nhân của chúng con, và cũng tiếp tục với một sứ vụ mà chúng con đi khắp đó đây để nhân chứng cho Sáu Lạy. Chúng con vô vàn cảm tạ ơn Chúa, chúc tụng Chúa, ngợi khen Chúa và cám ơn Mẹ. Trong danh thánh của Chúa Giêsu Kitô là Chúa của chúng con. Amen, Amen, Amen.

* Sứ giả vô danh, L., là một người nhập cư Mỹ từ Việt Nam. L. có một đời sống cầu nguyện đầy nhiệt huyết tập trung vào sự tham dự các Thánh Lễ và chầu Bí tích Thánh Thể. L. nhận được các thông điệp bằng cách phát biểu nội tâm và có thể chụp được những hình ảnh thần kỳ của Thánh Thể trên điện thoại di động của cô. Khi Chúa Giêsu cho L. các thông điệp, là như thể một người Cha yêu thương đối với những người con của mình (để biết thêm về điều này xin vui lòng xem trang chủ của www.nrtte.net).

Những Mạc Khải Mới qua Bí Tích Thánh Thể

 www.nrtte.net

Hãy chia sẻ thông điệp này và trang web với những người bạn biết qua e-mail, mạng xã hội, in thông điệp ra, và loan truyền.

 

 

error: Content is protected !!