[:vi]”Trái Tim và tinh thần của Chúa vỡ nát.”[:]

Facebook
Twitter

[:vi]holy_spiritNgày 25 tháng 2 năm 2013 – 1:15 trưa

Thông điệp này được linh ứng bởi Đức Chúa Thánh Thần.

Lucia: Lạy Chúa, như mỗi buổi sáng, con đến nơi này để đọc kinh cũng như dâng lên Cha những lời nguyện. Sau đó con tiếp tục đọc 24 giờ Cuộc Khổ Nạn của Chúa của Luisa Picarretta.

Con đã đọc hết những trang cuối, những giờ mà con chọn lựa vào những ngày vừa qua, hôm nay mới kết thúc. Giờ phút này đây con xin dâng lên Cha tâm tình hướng về Cha. Xin cho con được đón nhận những điều mà Cha muốn xuống trên con hôm nay. Sự cảm nhận khi con đọc hết những lời vào những giờ con chọn lựa trong cuốn sách 24 giờ Cuộc Khổ Nạn của Chúa, con cảm thấy những điều con có thể thấu hiểu được chỉ là một phần nhỏ bé con cảm nghiệm, với sức hạn hẹp, với sự suy nghĩ của con trong giờ phút này.

Con thấy con cũng là một trong những người tội lỗi ở trên thế gian được ghi chép ở trong đó. Có những từ ngữ cũng giống như mỗi một người trong thế giới vi phạm với Chúa. Không nói chi xa lạ, con là người nếu thật sự chưa được Chúa đánh động và chưa được Chúa ban để thấy được những điều đã đi qua trong cuộc đời thì chính con cũng là những tội nhân với những tội hạnh mà con cũng vi phạm như những lời được đón và đọc trong những giờ vừa qua.

Lạy Chúa, càng đọc thì càng thâm thuý tất cả những điều mà Chúa thực hiện cho đời sống của loài người chúng con và càng nhìn rõ Tình Yêu của Chúa, không thể diễn tả được bằng những chữ nghĩa để nói lên hết được Tình Yêu mà Chúa dành cho loài người, Chúa dành cho mỗi một người. Chúng con quả thật đâu đáng bất cứ điều gì, Chúa vì quá yêu thương nhân loại, vì quá yêu thương con người Chúa lấy hết tất cả những gì tội lỗi của con người mang lên thân xác của Chúa, những cực hình đè nặng trên thân hình của Chúa.

Những làn roi đau đớn, những mũi gươm nhọn đâm thủng thấu xương tủy, thủng thấu tim óc của thân xác, ngay cả những lời nói và sự phản động của con người – vô tình, vô nghĩa – làm cho tâm hồn và trái tim của Đức Giêsu se thắt ở trong thế giới. Con người quả là không hề biết, ngoảnh mặt làm ngơ trước sự đau khổ, trước sự quằn quại trong một vũng máu, Chúa vì nhân loại chúng con có từ ngữ nào có thể diễn tả được, có hành động nào làm cho Chúa vơi bớt đau khổ, cam tâm tình nguyện để chịu cho nhân loại?

Vì Ngài thấy và biết được nếu con người cứ tiếp tục ở trong tình trạng này sẽ gây sự phẫn nộ và không thể ngăn nổi cơn giận của Đức Chúa Cha trên thế gian loài người cho nên Ngài hết lòng để chịu tất cả những gì cực cùng tệ hại đau khổ từ thân xác, tâm trí đến cõi lòng thâm sâu của mình để xin với Đức Chúa Cha và nài nỉ Ngài – qua thân xác bầm dập, qua từng thớ thịt và trái tim vỡ nát với cách đối xử của loài người. Ngài dùng những hình thức đó để cầu xin và van nài với Đức Chúa Cha.

Xin Ngài tha thứ cho loài người và cho con người cơ hội để trở về, cơ hội vì Chúa Giêsu đã bảo bọc loài người bằng thân xác của Ngài, bằng những hành động đau đớn của mình, bằng những việc không ai có thể chịu đựng nổi; ngay cả Đức Chúa Cha, Ngài cũng không thể chịu nổi với cách Chúa Giêsu chịu đựng cho loài người chúng con nhưng Ngài vẫn một mực, dù sức đau đớn tột cùng với những sự hành hạ của những ngày chịu nạn, Ngài vẫn bền chí kiên trì cho đến những giây phút cuối cùng dù đã thốt lên những lời quá cực cùng để cầu xin cùng Đức Chúa Cha ban thêm ơn phù trợ ở trong thiên tính để Ngài có thể tiếp tục chịu đựng hết quãng đường Thập Tự Giá mà con người gây nên.

Lạy Chúa, không thể nào không rơi lệ, không thể nào không ngậm ngùi đau đớn khi nghe những câu chuyện được tường thuật từ một mạc khải mà Tôi Tớ của Thiên Chúa Luisa Picarretta diễn đạt và ghi chép lại trong cuốn 24 giờ Cuộc Khổ Nạn của Chúa mà con được đọc hôm nay. Con là một L. nhỏ bé, 2,000 năm sau, trong một thế kỷ còn lại, con là một người rất đơn hèn trong thế giới loài người, trình độ hiểu biết và bất cứ điều gì con cũng không thông thạo như người khác, lại không có học thức nhưng trong giờ này con cảm nghiệm nghẹn ngào Tình Yêu Chúa dành cho con người qua những giai đoạn mà Chúa phải đi qua trong cuộc đời, trên Thập Tự Giá, với những sự đè nặng, với những lời chửi bới và những lời đấu tố của con người làm cho Trái Tim và tinh thần của Chúa quả thật vỡ nát.

Chưa kể đến thân xác bị hành hạ, bị những roi đòn, bị những lời khinh dể, từ chối, khen chê và còn những điều thậm chí tệ hại hơn nữa. Tất cả và tất cả, con không thể nào ngăn được giòng nước mắt trong lúc này, con cũng không thể nào có thể nói lên và thốt lên những câu nói từ trái tim con, trong sự hạn hẹp của mình để tường thuật những sự sống động được gợi dậy trong con qua những lời con được đọc vừa qua.

Lạy Chúa, con có thể làm được gì trong giờ phút này? Chỉ có thể nói lên và diễn tả được những cảm giác mà mình xúc động, trong giây phút mà Chúa đã chịu cực hình vì loài người của chúng con, qua chặng đường Thập Tự Giá. Lạy Chúa, Tình Yêu của Chúa quá cao vời vĩ đại, Tình Yêu của Chúa quá thâm sâu, không ai có thể hiểu nổi và không ai có thể làm được ở trên thế gian này nếu không có sự mạc khải và nếu không có Thánh Thần linh ứng thì con người cũng không có thể hiểu được và nói lên những lời mà chúng con cảm nghiệm được. Lạy Chúa, năm nay, cũng là những ngày Chay Thánh, chúng con đang chờ đợi để đón nhận Tuần Thánh sắp tới và Cuộc Tử Nạn của một thế giới còn lại vào năm nay, cũng là một năm đánh dấu có nhiều điều xảy ra một cách bất ngờ, làm kinh động và náo động cho cả Giáo Hội, cho cả toàn thế giới, toàn nhân loại cũng cảm thấy bùi ngùi, suy nghĩ và xúc động.

Thời điểm con đang tường thuật, hôm nay là ngày 25 tháng 2 năm 2013, tại nhà thờ Thánh Theresa, dưới Thánh Tượng Thánh Tâm Chúa, có hình tượng Mẹ Guadalupe và Thánh Theresa mà con hay đến đây để nhận thông điệp và nhận tường thuật mà Chúa cho con cuộc gặp gỡ này, với sự hứa hẹn mà Chúa cho con đến đây.

Trong Mùa Chay Thánh này, Chúa sẽ cho con được tường thuật những điều mà Chúa linh ứng trong con những lời để con có thể tường thuật, thâu lại và nói ra bằng tâm trí, bằng cảm giác từ trái tim và bằng những giòng nước mắt khi con nói lên những lời này, với những cảm nghĩ do Thánh Thần linh ứng trong con vào giờ này.

Lạy Chúa, tâm trạng mà Chúa chịu đựng trong đoạn đường bị hành hạ, những ngày lần bước để mọi việc sẽ được kết thúc trong chương trình mà Chúa muốn thực hành và ban ơn cứu độ qua Thập Tự Giá để con người mới có sự sinh tồn đến ngày hôm nay. Chúa Giêsu quả là một Người rất khổ tâm, không phải vì sự ép buộc bởi mãnh lực nào, Chúa đương nhiên là một người Con của Vua vũ hoàn, là một Hoàng Tử bình an, là một Hoàng Tử tái sinh cho thế giới loài người. Ngài biết trước và Ngài có thể làm theo những ý định do quyền năng Ngài làm được.

Nhưng vì quyền năng và ỷ lại quyền năng thì không thật sự có ý nghĩa, không có một trường lớp thật rõ ràng để vạch rõ cho con người đi sâu và hiểu được những ý định xuất phát từ Tình Thương mà Đức Giêsu Kitô đã thực hiện, cũng là dấu chỉ Tình Yêu mà Ngài đã hứa. Ngài đã biết sự giá trị của chữ Tình Yêu, Ngài phải lấy thân xác của mình để làm gương, hy sinh để làm hòa cho cuộc sống trần gian và thiên đàng; cũng là những giây phút mà Chúa Giêsu muốn thật sự chứng minh cho Đức Chúa Cha rằng Ngài có thể làm tất cả vì nhân loại, tất cả vì làm theo Thánh ý, tất cả vì sự hy sinh tột cùng; Ngài lấy thân để chịu đựng, nương nhờ vào Tình Yêu mà Đức Chúa Cha dành cho Đức Chúa Giêsu.

Chỉ có Chúa Giêsu mới có thể lên tiếng, chỉ có Chúa Giêsu mới có thể là bằng chứng để Đức Chúa Cha ngưng cơn thịnh nộ, và Ngài giảm bớt sự trừng phạt trên loài người, vì loài người của chúng con đã đi quá mức, đã vi phạm tột đỉnh, đã kiêu ngạo với những lời, những điều mà họ đang vi phạm và quá xúc phạm; xem thường những điều mà Thiên Chúa ban cho loài người, vẫn tiếp tục thế hệ này đến thế hệ khác, vẫn tiếp tục thế kỷ này đến thế kỷ kia. Nếu không có Chúa Giêsu đến với thế gian loài người thì con người quả là cứ tiếp tục lần mò trong bóng tối, tiếp tục sai rồi lại sai, không có chỗ nào có thể nhìn vào chân lý, không chỗ nào có thể dựa vào một điểm tựa, thật sự sống động để biết những lỗi lầm sai trái của loài người.

Án phạt sẽ đến với toàn nhân loại; Chúa Giêsu đã thấy được và rõ từng chi tiết một, con người sẽ đi đến mức độ tiêu diệt, sẽ không còn loài thụ tạo ở trên mặt đất, nếu mãi tiếp tục đi trong những sự việc mà con người trải qua biết bao thế hệ, biết bao ngàn năm. Có những sách sử, có những tiên tri, có biết bao điều mạc khải trước thời Chúa Giêsu đã đến, nhưng con người vẫn u mê trong bóng tối.

Nếu có đi chăng nữa cũng là một số nhỏ nhoi không đáng kể trong thế hệ loài người. Chúa Giêsu đã nhìn thấy được tất cả và thấu được mọi việc, nếu thật sự Ngài không đem thân thể của Ngài, Ngài không đến với trần gian và Ngài không hoạch định rõ ràng thì loài người nhất định sẽ không còn một điểm tựa nào và cũng không còn ai có thể mở lối, có thể xứng đáng để xin nguôi cơn giận của Đức Chúa Cha. Cho nên, tất cả cuộc hành trình Đức Chúa Giêsu đã được biết và đã được quyết định, Ngài xin cùng Đức Chúa Cha mọi việc theo sự sắp xếp trong chương trình.

Ngài được sự phê chuẩn của Đức Chúa Cha cho Ngài và đưa Ngài đến trần gian theo một lịch trình sắp xếp trong sự khôn ngoan sáng suốt và sự sắp đặt tuyệt đỉnh của Đức Chúa Cha an bài cho Đức Chúa Giêsu Nhập Thể Làm Người. Chương trình đi theo luật định, có từng căn nguyên, có từng giai đoạn và có những điều Chúa đã sắp đặt cho từng sự việc, cho từng giai đoạn, cho từng bối cảnh và cho nhiều hoàn cảnh xảy ra trong một thời đại; Ngài chọn lựa những gì tốt nhất, những gì xứng đáng nhất để Con Một của Ngài thật sự đến với thế giới trần gian với những điều mà Ngài đã sắp sẵn từ muôn thuở, đúng ngày giờ và chương trình mà Ngài sắp đặt, Chúa Giêsu Nhập Thể Làm Người.

Đó chỉ là nói đến một khía cạnh mà Đức Chúa Cha sắp đặt và an bài theo chương trình và chi tiết của Ngài trước khi Chúa Giêsu bắt đầu đi vào thế giới con người, Đức Chúa Cha Ngài đã sắp đặt và chọn lựa một Người xứng đáng, một Người mà Ngài nung đúc, tuy là thụ tạo nhưng chính Ngài đã chọn lựa và bảo vệ một cách tinh tuyền và trọn vẹn, Con Một của Ngài đến và thật sự ngự trị trong cung lòng của Đức Trinh Nữ Maria.

Con chưa đi sâu vào để có thể tường thuật về cuộc đời của Mẹ Maria, con chỉ xin ngừng lại nơi đây để tiếp tục tường thuật việc mà con cảm giác được trong giờ phút này – là Cuộc Đời của Chúa Giêsu. Tiếp tục những kỳ tường thuật tới sẽ nói rõ và ghi chép kỹ cuộc đời của Mẹ Maria, cũng gắn liền với Chúa Giêsu trong những ngày này và trong cả cuộc đời của Chúa Giêsu trên trần gian cho đến những ngày còn lại, và qua Cuộc Tử Nạn hoàn thành sứ vụ mà Ngài đã sắp đặt sẵn một chương trình hoạch định để cứu rỗi nhân loại trên thân hình của Đức Giêsu Kitô trên 2,000 năm trước. Giờ này con chỉ biết lắng nghe tâm hồn của mình, tiếp tục tường thuật những điều Thánh Thần hướng dẫn trong tâm trí của con.

Lạy Chúa, mọi việc đều có sự xuất phát và có những lý lẽ, nếu con người thật sự tìm và soạn lại từ Phúc Âm cho đến những sách vở được mạc khải – qua Thánh này hoặc Thánh kia – có sự chung nhất trong một chương trình phối hợp thật lý lẽ kéo dài, có những chi tiết mà con người cần biết rõ để hiểu rõ một chương trình mà Thiên Chúa đã làm và ban cho loài người. Lạy Chúa, con cảm nhận được Chúa Giêsu được Đức Chúa Cha yêu thương và vô cùng sủng ái, cho nên chỉ có Chúa Giêsu mới là Người có thể mở lời và chỉ có Chúa Giêsu mới xứng đáng để có thể ngăn cản được những gì mà con người đã xúc phạm đến Lòng Thương Xót của Đức Chúa Cha.

Dĩ nhiên, Tình Thương của Ngài ban cho hai Vị này như là những người con trong gia đình, vì hình dạng của hai Vị này và ngay cả nhân loại giống như Ngài. Tất cả Tình Thương, Tình Yêu đều dồn lên trên những người con mà Ngài nắn nót – loài thụ tạo – Ngài muốn cho con người được tiếp cận và hưởng thụ những điều mà Ngài có và ban cho loài người, ngay cả thiên đàng mà Ngài đang sống. Tình Yêu của Đức Chúa Cha đã thật sự gởi trao tất cả mọi điều cho loài thụ tạo, Ngài dùng nó, cộng với tình yêu, cộng với sự chọn lựa, Ngài chỉ yêu cầu và mong muốn những điều là con cái của mình phải đón nhận, vâng lời và lắng nghe.

Đó là những sự đề nghị mà Ngài muốn thử chính mình và thử con cái của mình, toàn bộ hoàn toàn đưa con người vào nơi chốn mà Thiên Chúa muốn gần gũi, cho con cái của mình cũng được gặp gỡ những điều thiêng liêng mà Thiên Chúa ban một cách đặc biệt cho con người; chỉ cần lắng nghe, vâng phục thì mọi việc giữa trời và đất, giữa Thiên Chúa và con người cũng giống như một người cha trong gia đình, rất thương yêu và luôn luôn có nhau; thế giới sẽ không có tội lỗi, thế giới sẽ không có biến loạn, thế giới sẽ không có trừng phạt và thế giới cũng không bao giờ xuất hiện những điều gian ác để gây ngăn cách cho tình thương của người Cha tạo dựng nên con cái của mình.

Nhưng mọi việc đã đi ngược lại với những giáo lý, những điều nhỏ nhoi nhất mà Ngài yêu cầu với hai vị nguyên tổ Adong và Eva, những việc bất tuân từ đó kèm theo những việc khác cũng xảy ra theo tội, đưa con người đi ra khỏi nơi mà Thiên Chúa tặng ban cho thế giới loài người – một khu vườn mà Ngài tạo dựng để con người được hưởng hạnh phúc, hưởng bình an và hưởng những điều mà Thiên Chúa đã có chương trình và ban cho cả toàn nhân loại. Mọi việc bắt đầu đã đi vào một ranh giới rất rõ giữa trời và đất, giữa ánh sáng và bóng tối, giữa tội lỗi và những điều ngay lành, tất cả đã có từng lịch sử tiếp diễn những tháng ngày kế tiếp kéo dài qua bao ngàn thế hệ.

Mọi điều đã được sách sử ghi chép, trước ngày Đức Giêsu đi vào Cuộc Tử Nạn, cho đến những giây phút gần nhất, đến giờ mà Con Người bắt đầu trải qua, Đức Chúa Cha rất đau lòng cho thế hệ nhân loại – lần lượt hết đợt sóng này đến đợt sóng khác – từ tiền bối cho đến con cái, cho đến dòng dõi, kéo qua không biết bao nhiêu thế hệ, tội lỗi vẫn tràn ngập, sự lành thánh quả là một điều rất khiêm nhường.

Mọi thế kỷ, mọi thời đại Ngài vẫn nương tay, hy vọng con người sẽ thấy được ân phúc, con người sẽ thấy được tình yêu, con người thấy được ơn lành mà Thiên Chúa đổ qua mỗi thời đại để cứu họ, giúp họ và đưa họ về miền đất hứa. Nhưng con người vốn sống trong tội, vốn là mầm mống tội lỗi cho nên vẫn tiếp tục kiên trì và ngoan cố trong tội lỗi của mình, mọi việc không còn trông mong con người có thể sửa sai đời sống, sửa lỗi, biết trở về để tôn thờ và chỉ tôn thờ Thiên Chúa mà thôi. Họ vẫn tiếp tục trong con đường tội lỗi mà họ khai phá, người lành cũng có, kẻ dữ thì tràn ngập.

Nếu Thiên Chúa xuống tay vào mỗi thời đại thì con người không còn trên trần gian này nữa; với chữ Tình Yêu, Ngài vẫn chờ đợi với thời điểm đã qua và dùng những giây phút mà Ngài quyết định chỉ định Con Một của Ngài – Đức Chúa Giêsu – trong sự tình nguyện, biết được cõi lòng của Đức Chúa Cha khắc khoải với thế giới của loài người, Ngài tình nguyện đi vào công trình và chương trình của Đức Chúa Cha sắp đặt để đến với thế giới loài người. Mọi việc đã được sắp đặt theo lịch trình Thiên Chúa Xuống Thế Làm Người, những cực cùng mà Ngài chọn lấy để đánh đổi cho một cái giá, hoàn thành sứ vụ qua Cuộc Tử Nạn đến ngày kết thúc.

Ngài đến với thế giới loài người là ba mươi ba năm, cuộc hành trình được nhắc tới, được lịch sử vạch rõ cho thế gian con người tâm phục cho đến khẩu phục cả tâm hồn, từ lương tâm, trí óc; những sự thực hiện của Đức Giêsu đã làm là một gương mẫu một cách rõ ràng, hết lòng hết tâm. Tất cả mọi điều Ngài đổ cho loài người, ban tặng cho loài người Thân Xác và Máu của Đức Giêsu Kitô để con người nhìn vào bằng chứng, nhìn vào những sự việc có thật đã xảy ra trong một thế kỷ, Ngài chọn lựa đi vào Cuộc Tử Nạn để thánh hoá, biến đổi và thay thế tội lỗi trần gian, đem sự sống còn cho con người, và đem sự phục sinh cho một thế giới còn lại như ngày hôm nay.

Lạy Chúa, mỗi một vết thương mà Chúa chịu đựng qua Cuộc Tử Nạn, mỗi lời nói khi Ngài trả lời với quan Philatô, bắt đầu với cuộc phán xét thì Ngài đã biết được những vết roi đòn và những điều đau thấu xương tủy trong lời nói, trong sự phản bội và trong sự lạnh lùng của con người. Ngài đã thấy, đã rõ và đã hiểu trước được mọi điều nhưng Ngài vẫn chấp nhận đón lấy một đời sống thật sự bước vào những giai đoạn cực cùng của con người.

Ngày đầu tiên khi Ngài thật sự đến với thế giới con người, đến với cung lòng của Đức Trinh Nữ Maria, chấp nhận cùng với Mẹ của Ngài đi khắp đây đó, chịu biết bao nhiêu gian khổ thử thách; khi Ngài bước vào đời sống Nhập Thể, tiếp tục trên con đường Ngài cùng với Mẹ, đến ngày Ngài được sanh ra nơi hang lừa, máng cỏ, nơi chốn nghèo hèn nhất của xã hội thời đó, ngay cả tấm áo cũng không có để che thân; Ngài phải sanh ra một nơi hôi hám lừa bò sinh sống; những người chung quanh đón nhận Ngài là những mục đồng thô sơ nghèo nàn, những giới không có trí thức, học thức, cũng không có một điều kiện gì trong xã hội thời đó.

Những điều mà Ngài muốn vạch rõ cho con người được thấy trong sự cực cùng hạn hẹp mà Ngài đi đến từng giới trong xã hội và trong đời sống của loài người, Ngài đi đến từng nơi thấp nhất, hẻo lánh nhất và nghèo nàn nhất, khô cằn nhất, đến đó để chịu những vất vả, những thiếu thốn để làm gương ngay từ lúc ban đầu. Trong cuộc sống bình thường như những người trần gian, những ngày tháng được sanh ra cũng sống cùng với Đức Mẹ, cùng với Thánh cả Giuse trong một mái ấm của gia đình, một mái ấm của gia đình Thánh Gia với đời sống thiên tính, trong một mái ấm gia đình hạnh phúc của trần gian như bao nhiêu người khác.

Con Người có cặp mắt nhìn và thấy rõ mọi điều, Ngài nhìn vào trong đời sống trần gian, đời sống xã hội, có từng bối cảnh sinh sôi nảy nở và có từng điều kiện mà con người nhìn vào với nền tảng mà Chúa đã lập ra cho loài người. Ngài chỉ dạy từng chi tiết một, Ngài đi vào đời sống rất cận kề từng giới trong xã hội loài người, Ngài cũng đến gần tất cả mọi người, từ bé thơ cho đến người trưởng thành, và những người già nua, tuổi tác, Ngài tiếp tục mọi việc con đang tường thuật, xin giới độc giả và những người đón nhận lắng nghe.

Đó là những sự việc có từng lịch trình và có những việc thật ăn khớp để họ có thể nhìn, tin tưởng, cũng nhìn ra những sự việc mà Thiên Chúa lập lại cho một thế giới còn lại được đi sâu và hiểu rõ về đời sống của Đức Giêsu Kitô. Ngài được nuôi dưỡng trong một mái ấm gia đình về thiên tính, về nhân tính Ngài cũng lao động cực khổ như bao nhiêu người trên trần gian, cũng phục vụ và cũng làm những điều bình thường như những người con cái để giúp cha mẹ của mình; có những môi trường Ngài cũng cần những người chung quanh, những em bé cùng trang lứa tuổi, cũng có những trò chơi với hoàn cảnh bình thường trong thế giới.

Ngài cũng tiếp xúc trong những việc bình thường, cũng có những lúc mệt nhọc, bệnh tật, cũng có những lúc buồn, lúc vui, cũng có những lúc giận, những lúc làm cho Ngài cũng cảm thấy những sự thật đời sống của mỗi một con người trải qua rất nhiều giai đoạn – có buồn, có giận, có vui, có tức, có mừng rỡ cũng như có những khiếm khuyết, có những thắng lợi, có những hoàn toàn cũng như có những trọn vẹn.

Có và có rất nhiều từ ngữ có thể diễn tả và diễn đạt một đời sống khi Đức Chúa Giêsu đến với một thế giới mà Ngài chấp nhận, từ từ lớn lên, Ngài cũng có bạn, cũng có những người bạn kết thân, cùng vui vẻ, cùng trao đổi, cùng trò chuyện những ngày thơ ấu, như gia đình của Maria, Martha, và Lazarô. Đó là những người bạn được kể ở trong Phúc Âm và Thánh Sử cũng để lại, cũng có những gia đình khác kề cận ở trong làng Nazaret.

Có những người bạn không được kể nhưng vẫn có, những người bạn bình thường trong một thôn xóm mà Ngài sinh sống, từ từ lớn lên như bao nhiêu người khác, cũng học trưởng thành, và luôn luôn ở bên Mẹ, cận kề bên Mẹ ít khi nào rời xa, nếu đi nơi đâu hoặc làm điều gì cũng ở trong khoảng cách mà Ngài sinh sống, nơi khu làng mà Ngài đã từng sống với Mẹ và Thánh Giuse năm xưa.

Vừa đủ trưởng thành, trí khôn ngoan của thiên tính bắt đầu lộ diện, thật sự mang đến những điều mà thiên tính đã có sẵn trong người từ bao lâu; cũng đã đến ngày giờ, Ngài cũng đã xuất hiện qua những nơi những chỗ để giảng dạy, để học hỏi và cũng cùng với tất cả những người vào thời đó – những vị tiền bối, những vị có tuổi tác – học biết Thánh sử và những việc từ Thiên Chúa, những dấu chỉ sách sử được để lại, Ngài cũng hòa mình cùng tất cả những người đó, giảng dạy và nói lên những sự suy nghĩ mà Ngài đưa đến cho thế giới loài người.

Vào thời đó, con mắt của những vị tiền bối nhìn Ngài là một người rất trẻ nhưng quả thật có sự khôn ngoan và sự hiểu biết thâm sâu, dung mạo và tư cách quả là một điều khác biệt với thế giới con người. Ngài vẫn sống trà trộn với tất cả mọi người trên thế gian, nhưng sự vượt trội của thiên tính vẫn đi trước tất cả mọi hoàn cảnh, đi trước mọi vấn đề và biết trước được những điều mà Ngài đã làm, đang làm và sắp làm cho một thế kỷ sắp tới, cho một thế kỷ hiện tại và tương lai. Đó là những thiên tính mà Chúa đã có sẵn từ muôn thuở, lớn dần qua bao hoàn cảnh, qua bao nghịch cảnh, qua bao khó khăn của cuộc sống trong hiện tại mà Ngài đã gặp. Mọi điều vừa nhân tánh, vừa thiên tánh.

Nhân tánh là điều đón nhận, tiếp nhận tất cả đến với cuộc sống của Ngài ngay từ lúc còn bé với nhân tánh đi kèm. Đó là những điều do Thiên Chúa an bài và sắp đặt cho từng việc một, cho từng trường hợp một Ngài gặp trong cuộc đời nhân loại. Ngài luôn luôn đi ngược lại với những điều mà con người đã làm, đang làm và sẽ làm, vì Ngài biết con người luôn luôn sống trong tội, con người luôn luôn có những mưu đồ ác ý, và con người luôn luôn giữ những điều mà họ không hề biết đó là tội, họ cứ tiếp tục thực hành những sự gian ác, điêu ngoa, lừa gạt, gian trá, xảo quyệt. Cứ tiếp tục và tiếp tục vào mọi thời đại, ngạo nghễ, coi thường tất cả mọi điều do nhân tính con người; nếu thật sự không có đời sống thiêng liêng, không có Thánh Thần ngự trị thì con người không thể biết được điều gì là điều lành thánh.

Vì lẽ đó, Chúa Giêsu thật sự đã thấu hiểu được và biết được bên trong của những lý lẽ đời sống con người trần gian toàn là những gian ác và tội lỗi, cho nên Ngài đã chỉ dạy hết sức; những điều của Ngài sống, những việc của Ngài làm và những gì chỉ dạy từ nơi thiên tính Ngài hoàn toàn để cho Đức Mẹ là Người kề cận bên Ngài – là một thụ tạo do Đức Chúa Cha chọn lựa và chấp nhận để cho Mẹ kề cận bên Chúa Giêsu, chọn Mẹ là Mẹ của Ngôi Hai Thiên Chúa để Người thu thập tất cả những điều của thiên tính do Chúa Giêsu chỉ dạy.

Mọi điều mà Chúa Giêsu đã làm cũng từ nơi Ngài để truyền ban qua cho Đức Mẹ, vì suốt ba mươi ba năm Đức Chúa Giêsu cùng với Đức Mẹ cả Thánh Giuse sống trong một mái nhà, những điều trội rõ được thực hiện, những thiên tính mà Đức Giêsu đã có khi ở trần gian, những điều vừa thiên tính, vừa nhân tính cũng đều truyền lại toàn bộ cho Đức Mẹ. Đức Mẹ cũng đón nhận những điều mà Thiên Chúa đã ban cho Đức Mẹ vào lúc bắt đầu khi Người đã đón nhận Đức Chúa Giêsu vào trong cung lòng của mình; ngay từ đó Đức Mẹ đã hấp thụ được những điều kiện rất đặc biệt từ nơi huyền nhiệm mà Thiên Chúa ban cho Mẹ. Mẹ mới có tư cách là Người có thể lãnh nhận và đảm nhận chức vụ đón nhận tất cả từ nơi thiên tánh do Chúa Giêsu truyền giao lại cho Đức Mẹ.

Mọi việc huyền nhiệm từ nơi Thiên Chúa được truyền lại, Mẹ là Người đón và lãnh nhận tất cả mọi điều thâm thúy và thâm sâu do Đức Chúa Giêsu làm cho loài người. Dấu chỉ mà Đức Chúa Giêsu dạy cho loài người, Chúa Giêsu đã bẻ ngược lại tất cả những tội lỗi để thay thế bằng những điều lành thánh, cũng như những ân phúc mà Ngài ban xuống cho trần gian qua Đức Mẹ, mọi việc thật sự đã có một nhân tuyển thích hợp mà Đức Chúa Cha chấp nhận trong chương trình mà Đức Chúa Giêsu đến với thế giới loài người. Đó là những việc đã được thực hiện qua Đức Mẹ, Đức Mẹ sẽ là Người kế tiếp kế thừa, ở lại với con người trần gian sau Cuộc Tử Nạn mà Chúa Giêsu đã hoàn tất.

Con xin được ngừng lại nơi đây để tiếp tục với câu chuyện mà con được đón nhận nói về Chúa Giêsu trong giờ phút này, còn về Đức Mẹ sẽ được tường thuật trong những dịp tới khi Thiên Chúa thật sự ban cho con sự mạc khải rõ ràng qua Thánh Thần, con sẽ tường thuật rõ những gì mà Đức Mẹ đã làm cho loài người sau khi Chúa Giêsu về trời, tiếp tục những điều mà con cảm nghiệm trong giờ này để tường thuật những điều mà Chúa Giêsu tiếp tục với chương trình của Ngài.

Sau ba mươi năm, mọi điều được truyền giao, tất cả những thiên tính, những huyền nhiệm cũng như những điều tốt đẹp nhất Chúa Giêsu đã hoàn lại cho Đức Mẹ, Đức Mẹ phải mang trọng trách vào những ngày còn lại khi Chúa Giêsu hoàn thành sứ vụ. Đây, sau ba mươi năm, Ngài bắt đầu chương trình đi ra ngoài thế giới, tiếp nhận môn đồ; sự chỉ dạy cũng được truyền giao lại, những điều mà Ngài có thể làm cho loài người. Bắt đầu khi Ngài đi ra ngoài thì mọi việc đã được sách sử cũng như Phúc Âm để lại.

Trên đường đi đến bờ sông Jordan để chịu phép Rửa qua Thánh Gioan, lúc đó chính là lúc Ngài tỏ rõ cho con người được thấy tất cả những gì mà con người có thể làm được và hoàn thành là do Chúa Thánh Thần thật sự ngự trị và đến với con người, con người mới bắt đầu những phụng vụ những điều mà Chúa ban qua Chúa Thánh Thần. Khi Ngài bắt đầu chịu phép Rửa mọi việc đã được ghi chép và thấy rõ, ngay lúc đó Thánh Gioan cũng nhận ra ơn cứu độ mà Thiên Chúa đã đến thật sự với thế giới loài người, công trình của Ngài sẽ kế tiếp những ngày tháng mà con người sẽ đón nhận trong những năm tháng còn lại của Chúa Giêsu. Sau khi nhận phép Rửa thì có những hiện tượng từ trời đã phán ra, và chim bồ câu cũng đã thật sự xuất hiện trên vai của Chúa Giêsu sau khi chịu phép Rửa.

Khi đó Thánh Gioan đã nhận ra đó là Con Một của Thiên Chúa đã đến trần gian, nhưng với con mắt bình thường thật sự chưa được mở rõ, dẫu biết nhưng vẫn còn trong sự mập mờ của đôi mắt bình thường của con người thế gian; nhưng trong thiêng liêng và trong thiên tính thì mọi việc đã được sắp đặt theo lịch trình của Thiên Chúa an bài cho trần gian. Kế tiếp, Ngài đã đi ra và đón nhận những vị môn đồ đầu tiên, trong đó có những Thánh sử, những vị Thánh đã được tuyển chọn trong bậc Mười Hai Tông Đồ đã có và được biết trong thế giới hôm nay.

Lịch trình đi từng giai đoạn, tôi không có thể đi sâu và có thể nói hết từng giai đoạn một thật là quá dài, tôi chỉ đón nhận và tường thuật những gì mà tôi có thể thấy được và cảm nghiệm được trong lúc này.

Chúa Giêsu bắt đầu đi ra và đón nhận môn đồ, suốt những ngày tháng Ngài sống chung với tất cả các Thánh Tông Đồ Ngài đã chỉ dạy không biết bao nhiêu điều; Ngài rất yêu thương họ, cũng thấy những hoàn cảnh của trần gian, những sự thiếu thốn, những sự thiếu hiểu biết và thiếu kém của đời sống con người; những đơn sơ và ngây thơ của con người cũng có.

Trong đó có tội, nhưng cũng có những điều lành thánh của những người đơn sơ, những người mà họ thật sự không biết trong một đời sống khổ cực nghèo nàn, một đời sống lao động, không có sự hiểu biết cũng không có trí thức hay bất cứ điều gì trong những hoàn cảnh nếu không có sự học hỏi từ nơi Thiên Chúa ban cho, những điều có được từ nơi những bậc giàu sang, những bậc đã có những chức vị trong mọi thời đại mà họ đang có. Chúa Giêsu đi tìm những người nghèo hèn nhất, Chúa Giêsu đi kiếm những nơi hẻo lánh nhất, Chúa Giêsu đi tìm kiếm và gót chân của Ngài đã từng đi khắp đó đây, mọi miền, những vùng nghèo nàn, những vùng thấp kém.

Những người không hiểu biết họ không biết đó là tội, họ cũng không biết sống trong một hoàn cảnh để tiến xa hơn với những sự hiểu biết về đời sống của họ cũng như đời sống thiêng liêng, đời sống được chỉ dạy ở nơi những bậc nào vào thời đại đó, cho nên những người nghèo nàn thô sơ họ chịu rất nhiều thiệt thòi, họ chịu nhiều điều, họ quả là những người đáng tội nghiệp, rất đáng thương tâm; nếu không có Chúa nhìn sâu vào những hoàn cảnh, nhìn sâu vào những bối cảnh nghèo nàn, khổ sở, đơn thuần và những người họ sống trong hoàn cảnh đó thì thế giới con người vẫn còn sự đàn ép, vẫn còn tranh đua, giành giựt trên những người họ không hề biết bất cứ điều gì trong cuộc sống của xã hội lừa gạt, gian ác, bon chen và luôn luôn ích kỷ, độc quyền, chiếm hữu và giành giựt trên xương máu, giành giựt những điều người ta có thể có được như mình.

Quả là càng nhìn sâu thì càng thấy cả một thảm cảnh tai họa trong tội lỗi, nếu quả thật Chúa Giêsu không đến để khơi dậy và tìm kiếm, gợi dậy cho những con người thật sự thấp kém và đơn hèn thì những người đó là những người không có cơ hội để có thể đứng thẳng lên nhìn vào trong xã hội, những người lấn lướt, những người độc quyền độc đoán, mang quyền hành để đè bẹp thiên hạ, mang quyền hành để làm những điều gian ác, ích kỷ, chỉ biết hưởng thụ và chỉ biết những điều mà mình có được, không chia sẻ cho người khác, cũng không giúp đỡ cho những người nghèo hèn.

Cả một thế giới kéo dài, một thế kỷ không biết bao nhiêu năm tháng đã trải qua cũng đã sống trong sự lẫn lộn, điên cuồng với những tội lỗi gian ác tràn ngập khắp đó đây, mọi hoàn cảnh, mọi thời đại cũng sống trong những sự cực cùng đau khổ, không có một tiếng nói công bằng cho một thế giới. Những người sanh ra trong những sự nghèo hèn họ không có, không biết và không làm sao có thể có được như những người mà họ vẫn tiếp tục chèn ép từ thế kỷ này đến thế kỷ khác, do sự gian ác đau khổ con người tạo nên.

Chúa Giêsu tiếp tục đi đến mọi nơi mọi chỗ cùng với tất cả các Thánh Tông Đồ, Ngài vừa chỉ dạy Ngài vừa ban phép lạ, Ngài cũng chữa tất cả các bệnh nhân qua thiên tính của Ngài cho trần gian, tất cả những gì của Ngài làm Ngài cũng giảng dạy cho các Tông Đồ, với những yếu kém của họ Ngài cũng vẫn nhẫn nại, vì lòng yêu thương con người thật sự cho nên Ngài vất vả và Ngài cũng hòa mình đến mức như tất cả mọi người, cùng chung sống với các Thánh Tông Đồ, qua những miếng ăn, áo mặc và qua những nơi chỗ mà Ngài cư trú, nơi những vùng đất mà Ngài sinh sống.

Quả là một lịch sử không ai có thể đi vào những chi tiết, vạch rõ những điều mà Chúa Giêsu đã đến với thế giới loài người, đã đi qua biết bao giai đoạn, đã đi qua biết bao cùng cực của thế giới loài người, mọi hoàn cảnh, mọi thời đại, trong sự thiếu thốn và không có văn minh như xã hội và thế giới hôm nay. Trong lúc đó, Ngài vẫn tiếp tục dạy dỗ cho họ, mang những điều tốt đẹp cho những người mà Ngài chọn lựa, cho những người dân vào thời mà Chúa Giêsu đang sống; quả là quá đông, Ngài không có thể chữa hết toàn nhân loại nhưng ít ra Ngài cũng đã làm những điều Ngài muốn điển hình để dạy dỗ cho các Thánh Tông Đồ để nối gót những điều mà Ngài đã làm cho một thế giới bắt đầu và một thế giới còn lại như ngày hôm nay.

Sự việc vẫn tiếp tục và tiếp tục, những lịch trình mà Con Người bắt đầu, thời gian cũng đã đến, ngày tháng cũng đã được quyết định, Ngài đã trăn trối, truyền lại cho các Thánh Tông Đồ, những việc đã được báo trước và được bàn luận do lịch sử để lại và cũng được ghi chép. Thật sự Cuộc Tử Nạn Chúa đã bắt đầu lập ngay từ lúc mà Ngài đến với cung lòng của Trinh Nữ Maria nhưng sự tiến triển để cho con người thấu và hiểu rõ thì quả là những điều mà Chúa Giêsu đã truyền và dạy lại cho các Thánh Tông Đồ, cũng như Ngài nói những sự việc mà Ngài sẽ chịu vào những ngày còn lại.

Các Thánh Tông Đồ quả là những người rất đơn thuần trong những xứ sở, những miền, những vùng biển mà các Ngài sinh sống, cho nên chỉ nghe nhưng không hiểu và không biết, không đoán được những điều gì Chúa Giêsu nói với mình, chỉ biết một đời sống rất chất phát hiền lành của những người dân quê nơi xứ mà họ đang sinh sống, chỉ biết đi theo một Vị mình hy vọng ông này sẽ làm lớn, sẽ làm vua rồi mình sẽ được hưởng những điều nơi người mà mình theo, người mà mình thấy được ông đã làm những việc quả là cao trọng vĩ đại – chữa lành cho người bệnh được khỏi, đi trên biển, và làm phép lạ như khi đánh cá – suốt một đêm các Thánh Tông Đồ thả lưới không được một con nào hết, nhưng Chúa Giêsu đến chỉ phán một lời cho các Thánh Tông Đồ bỏ lưới vào bên mạn thuyền thì quả là cá đầy lưới không thể nào kéo nổi, muốn chìm chiếc thuyền mà các ngài đang đi.

Đó là những sự việc điển hình mà Chúa Giêsu làm trước mặt các Thánh Tông Đồ, quả là không tin cũng phải tin Người này là Con của Thiên Chúa, Người này là Thiên Chúa. Những gì mà các ngài thấy bằng mắt, nghe bằng tai và cũng cảm nghiệm được trái tim khi Chúa Giêsu sinh sống với họ, Ngài cũng chỉ dạy rất nhiều điều, Chúa Giêsu rất yêu thương, chỉ dẫn họ từng chút một như một người cha trong gia đình, lo lắng và chăm sóc con cái của mình.

Sự yêu thương đó là những điều mà các Thánh Tông Đồ đã có được vào những ngày đầu tiên khi Chúa Giêsu đến với thế giới loài người; các ngài là những người được lãnh ngộ, không nhiều thì ít, cũng có những cảm giác thật sự với một tấm lòng yêu thương mà Thiên Chúa cho con người có được là tình cảm của một con người khi đối diện với sự chân thành và sự thật từ trái tim thì dường như có một điều gì đó không bao giờ quên được trong cõi lòng, vĩnh viễn sẽ được ở lại trong trái tim của mình. Đó là sự tạo thành do Đức Chúa Cha ban cho con người giống như Ngài – là Tình Yêu, bởi vì đó, những ngày tháng tiếp tục, những điều mà Ngài giảng dạy cho các Thánh Tông Đồ, hy vọng các Ngài không nhiều thì ít lãnh ngộ trước khi Chúa Thánh Thần đến với các Thánh Tông Đồ.

Thời gian trôi qua, những việc biến chuyển đã được thực hiện, tôi cũng muốn nhắc lại dấu chỉ rất rõ ràng khi Chúa Giêsu đem Thánh Phêrô và hai Tông Đồ khác lên đỉnh núi Tabor, đó là trong thiên tính Ngài đã biết và sắp đặt sẵn; trong giấc ngủ của Ba Thánh Tông Đồ Chúa Giêsu đã thật sự biến hình, đã trở thành một dung mạo khác thường; ánh sáng của Ngài sáng chói không con mắt nào có thể đón nhận và thấy được sự sáng chói rực rỡ. Chúa Giêsu đàm đạo cùng hai vị Ê-li-a và Moisê; hai vị Thánh đó đã đến đàm đạo với Đức Chúa Giêsu trên đỉnh núi Tabor, bất ngờ các Thánh thức dậy nhìn thấy rõ ràng những sự việc đang xảy ra, Thánh Phêrô cũng đã lập lại, “Nếu được, xin làm ba lều, một cho Thầy, một cho Ê-li-a và một cho Moisê”.

Chính Thánh Phêrô Ngài cũng không biết Ngài đang nói gì, qua một hồi mọi sự hai người đàm đạo cùng Chúa Giêsu đã thật sự trở về trong đám mây, Chúa Giêsu trở lại với dung mạo bình thường hằng ngày mà Ngài tiếp xúc với các Thánh Tông Đồ. Cuộc hành trình mà Ngài thật sự sắp đặt vào những ngày sắp tới cho Cuộc Tử Nạn mà Ngài phải đi qua, ngay lúc đó có sự biểu hiện một cách rõ ràng để cho loài người được nhận và biết rõ Ngài là Thiên Chúa từ bao lâu, đó cũng là sự đàm đạo với hai vị tổ phụ, Ngài quay về với thế giới bình thường, cùng với ba Thánh Tông Đồ đến nơi chốn như mọi ngày, tiếp tục hành trình với những việc sẽ được thực hiện qua công cuộc Tử Nạn mà Chúa Giêsu sắp chịu.

Tất cả đã đến từng giai đoạn một, vào chiều mà Chúa Giêsu chuẩn bị từ giã Đức Mẹ trong thiên tính cùng nhân tính, trong thiên tính thì Ngài nhất định phải đi vào Cuộc Tử Nạn, Mẹ cũng biết rõ khi Chúa Giêsu bắt đầu đi vào thế giới con người. Trong thiên tính Mẹ và Chúa Giêsu đều thấy rõ lịch trình mà Chúa Giêsu phải đến và phải chịu, dù sao vẫn là những việc mà Con Người với nhân tính phải đối diện với sự bất nhân, cực cùng đau đớn của một người Con từ giã Mẹ của mình và Mẹ cũng từ giã người Con của mình, sẽ nhìn thấy được mọi việc và chấp nhận, cho dù đó là những sự đau thương tang tóc, nhưng sống trong kiếp con người cũng phải chấp nhận những điều bi thương, những điều đau khổ và những lúc sanh ly tử biệt.

Không có gì buồn cho bằng, không có gì đau cho bằng và không có gì cảm giác bằng giờ mà Chúa Giêsu đến để từ biệt Mẹ của mình; bao nhiêu yêu thương, lắng đọng từ trong trái tim, bao ngày gần gũi, bao ngày chăm sóc nâng niu thương yêu Con của mình. Giờ phút mà Chúa Giêsu quyết định mang một sứ vụ cao cả trên thân mình đối với Đức Chúa Cha, Ngài thật sự bùi ngùi và đau đớn với những giọt nước mắt, những giọt huyết lệ từ trong cõi thâm sâu của cõi lòng, cả hai đều có những tâm trạng tương tự giống như nhau. Mẹ và Thiên Chúa, cả hai phải quyết định chào biệt, cả hai phải chấp nhận những điều sẽ xảy ra trong những ngày cực cùng, những ngày ly biệt mà Mẹ phải chấp nhận những điều mà Chúa đã được an bài từ lúc ban đầu.

Mọi giờ và những sự việc cũng sẽ được kết thúc với giờ chia tay, Chúa Giêsu dẫn các Thánh Tông Đồ đến khu vườn Gietsimani mà Ngài và các Tông Đồ đã từng đến đó, những lần nghĩ ngơi cũng đã đến đó. Lần này Chúa Giêsu đến vườn Gietsimani với tâm trạng nặng trĩu, với một cõi lòng ưu tư cực độ, với những điều sợ hãi lo âu, cũng như nhân tánh con người cũng có trong thân xác của Chúa Giêsu. Thiên tánh thì hối thúc để sớm hoàn thành sứ vụ, cũng không cảm giác được những điều sẽ đến và xảy ra cho mình, còn nhân tánh cũng trong sự phập phồng lo sợ, ưu tư với những điều mà Ngài thương cho những môn đệ còn ở lại, Chúa Giêsu đã giảng dạy và Ngài cũng nói rất nhiều cho các Thánh Tông Đồ biết về Cuộc Tử Nạn nhưng vốn các Ngài quả là những người rất đơn thuần, đơn sơ cho nên sự hiểu biết cũng rất hạn hẹp; có biết nhưng không biết đến mức độ như thế, cũng biết nhưng không biết có thể xảy ra lúc nào, vẫn còn ỷ lại nơi Thầy của mình rất nhiều.

Những giờ phút mà Ngài sắp sửa chia tay Ngài còn nói lên những giây phút khắc khoải của buổi Tiệc Ly, Ngài cũng đã truyền Mình và Máu của Ngài lại cho các Thánh Tông Đồ, Ngài đã rửa chân, cũng đã hôn lên với những cử chỉ hành động, dấu chỉ tập tành ban phát tình thương cho đến quyền chức. Tất cả những gì mà Chúa Giêsu truyền lại cho Mười Hai Thánh Tông Đồ được cử hành trên trần gian này từ ngày buổi Tiệc Ly mà Ngài thành lập, để Mình và Máu lại chẳng những cho Mười Hai Thánh Tông Đồ mà để lại cho cả toàn nhân loại, có Mình và Máu của Ngài được sống động đến ngày hôm nay và truyền lại cho Giáo Hội qua Mẹ Maria.

Những gì tiếp tới mà Chúa Giêsu đón nhận tại khu vườn Gietsimani, đêm đó Ngài đã đi ra một nơi không xa lắm, nơi các Thánh Tông Đồ nghỉ ngơi, hòn đá đó ngày nay vẫn còn lưu lại ở nơi thành phố Giêsusalem mà tôi cũng đã từng được đến đó và cũng đã được vào khu vườn mà Chúa Giêsu đã đến đó trên 2,000 năm trước. Khu vườn của năm nay nó không còn to lớn như thế kỷ trước, nhưng thế kỷ mà Chúa Giêsu còn, hòn đá kia nó không phải như khu vườn mà Chúa Giêsu đã cầu nguyện trên 2,000 năm trước, năm nay nó đã được bao phủ lại giữa thành phố Giêsusalem, những cây vẫn còn, quả là nhìn sự tĩnh mịch và nhìn những cây cối có những u uất, ưu tư cảm thấy đáng sợ, cho dù đã tồn tại trên 2,000 năm.

Tôi xin dừng lại nơi đây để tiếp tục đi vào những giây phút mà Chúa Giêsu chuẩn bị cho Cuộc Tử Nạn. Đêm đó Chúa Giêsu đến hòn đá Ngài phải gục đầu, mồ hôi máu toát ra từ trong thân thể, đêm đó cũng là đêm mà Trái Tim của Chúa Giêsu rất se thắt, đau lòng, cộng những sự sợ hãi với những điều mà mình sắp sửa đón lấy. Với nhân tánh, Chúa Giêsu suy nghĩ rất nhiều cho các môn đệ còn ở lại, lòng quặn đau se thắt cho những môn đồ còn quá nhiều điều thơ dại và non nớt; Ngài cũng rất ưu tư với điều Ngài sẽ ra đi, đáng buồn hơn là môn đệ của Ngài – là Giuda – mà Ngài đã năm lần bảy lượt tha thứ, năm lần bảy lượt ban ân phúc và nâng đỡ để Giuda được đi ra những tư tưởng phản bội, biết đến hối lỗi và từ bỏ những điều mà Giuda đang suy nghĩ, chờ đợi, đau lòng vì sự phản nghịch của môn đệ mà Ngài chọn lựa, là sự đau đớn mà Ngài cầu nguyện ở nơi hòn đá.

Đó là về mặt nhân tính, còn về thiên tình thì Ngài luôn thưa cùng Đức Chúa Cha với những sự sợ hãi đè nặng, mang thân xác con người không thể tránh khỏi những điều mà mình rất sợ khi cái chết xảy đến, và không biết điều gì sẽ đến với mình như thế nào. Ngài rất ưu tư, phần thương cho nhân loại, phần lo lắng suy nghĩ đến các Thánh Tông Đồ, Ngài cũng nghĩ đến toàn nhân loại đã thấu hiểu được bao nhiêu và đã cảm nhận bao nhiêu rằng Ngài phải thật sự ra đi? Ngài cũng đã cầu xin cùng với Đức Chúa Cha với tất cả những việc mà Ngài đang cầu xin với Đức Chúa Cha vào đêm đó trong sự hãi hùng kinh khủng của bóng đêm bao trùm, đôi lúc cực cùng Ngài cũng cảm nhận được các thiên thần cũng đã đến để nâng đỡ, đợi sự chỉ dạy và những lịnh của Chúa Giêsu ban truyền.

Nhưng Ngài vẫn cương quyết một lòng cầu nguyện cùng Đức Chúa Cha để sớm hoàn tất với sứ vụ mà Ngài đã chọn lựa. Có đôi lúc, thâm tâm suy nghĩ “ Nếu được xin Cha cất chén đắng này.” nhưng khi vừa nói xong thì Ngài trở lại ngay lập tức là, ” Xin Cha hãy theo Thánh ý Cha, đừng theo ý con nhưng hãy theo Thánh ý Cha.” Ngài vẫn giữ vững lập trường kiên trì cho đến những giây phút cuối, đó là những giây phút mà Ngài có thể xin để biến đổi những sự việc hiện tại, Ngài vẫn tiếp tục trên con đường Ngài thật sự chọn lựa để thay thế cho tội lỗi của trần gian.

Trôi qua rất nhiều lần trong đêm đen tăm tối, Ngài trở về với các Thánh Tông Đồ, Ngài thấy các Ngài ngủ rất mê say, ngon giấc, trong những tiếng gáy rất êm ái của giấc ngủ, các Thánh Tông Đồ hoàn toàn không hề hay biết bất cứ điều gì trong đêm; Ngài cũng cảm giác được sẽ từ giã các môn đệ của Ngài trong đêm nay cho nên Ngài quay trở lại để nói những lời rằng Ngài rất cần các môn đệ trong giờ phút chia tay, “’Các con không thể thức với Thầy thêm một giờ nữa sao?” Tiếng nói đó vẫn vọng vang, nhưng các Thánh Tông Đồ vẫn trong giấc ngủ yên lành, không có một người nào có thể thức giấc với Chúa Giêsu đêm đó.

Thời gian đã đến, khi được thấy những ánh sáng từ nơi xa và những tiếng rầm rộ hô to của những binh sĩ lần lượt tiến gần và đi sâu vào khu vườn ngay nơi các Thánh Tông Đồ đang nghỉ ngơi. Chúa Giêsu đã đoán biết trước được điều đó cho nên Ngài đã tự động đi ra, Ngài vừa ra thì môn đệ đầu tiên là Giuda cũng đã đến, ôm chầm lấy Chúa Giêsu và hôn Ngài – cái hôn chua chát, cái hôn đau đớn, cái hôn trả nghĩa – mà Giuda để lại cho Chúa Giêsu trên khuôn mặt, trái tim của Ngài lại càng se thắt hơn, lại càng đau đớn hơn khi Chúa Giêsu, nói với Giuda dùng cái hôn đó để trao trả những tình thương và sự ưu ái mà Chúa Giêsu đã dành cho Giuda suốt bao năm tháng qua.

Mọi sự đã được diễn ra trong đêm đó, sách sử đã để lại từng chi tiết một, những điều đã được ghi chép vào Phúc Âm cũng như Thánh sử được để lại. Tôi không tường thuật những gì đã được chép lại, giờ phút này tôi chỉ xin Chúa cho tôi cảm nghiệm được những điều ngoài sách sử được chép, đó là những dấu chỉ mà tôi được Chúa Thánh Thần hướng dẫn cho cuộc tường thuật vào ngày hôm nay.

Chúa Giêsu đứng trước quan toà, với sự thinh lặng, Ngài không nói nhiều và cũng không trả lời với những gì mà Ngài chưa cần thiết để trả lời, khi Ngài trả lời, những câu nói đúng là Đấng bậc Con của Thiên Chúa Cha; những lời của Ngài nói là những lời để cho con người phải suy nghĩ rất sâu, có những ý nghĩa rất to lớn để cho con người nhìn ra những sự thật từ trong những câu nói mà Ngài trả lời cho Philatô, cũng như những người có quyền hành vào thời đó, để cho thế giới vào thời đó cũng như thế giới của những ngày còn lại hôm nay nhìn ra những sự bất công và những sự không công bằng lẽ phải với những bậc có quyền chức, những bậc đã được chọn.

Sứ vụ của mình đã hoàn toàn đi ngược lại những chân lý sự thật mà Thiên Chúa để cho con người được thấy, Ngài là nạn nhân chịu đựng để con người nhìn ra được với quyền hành của mình, những điều mình có thể đem lại sự công bằng, sự chân chính cho những người khác, bổn phận trách nhiệm của một người đảm trách cũng phải biết vai trò trong sự lành thánh con người phải có sự thật mới có sự vĩnh viễn, mới có sự bền đỗ, mới có sự công bằng cho anh em, và công bằng cho tha nhân.

Đó là cảm nghiệm mà tôi tường thuật khi Đức Giêsu đứng trước quan toà, đó cũng là sự chỉ dạy Chúa Giêsu chỉ dạy cho con người hôm nay những điều mà họ đang sống trên trần gian này, dù là chức quyền cao trọng, dù là những điều mà họ muốn sống trong sự công chính thì họ cũng phải tìm ra những lỗi lầm mà họ đã bỏ quên và không chu toàn nhiệm vụ của mình cũng như đã bao lần họ sống với lòng gian ác, với những điều bất công để phán quyết cho những tù tội, cho những người không đáng tội bị những oan ức trên trần gian này, cũng có những điều vu oan, giá họa chính mình cũng đã thấy, đã biết, nhưng không có sự binh vực, không lên tiếng nói sự thật để giúp anh em và giúp những người mà mình thấy đó là họ đang bị oan ở trần gian.

Kế tiếp, Chúa Giêsu không phải chịu một quan toà, nhưng họ đã dẫn đi đến hết quan toà này đến quan toà khác, nhìn thấy đâu đâu cũng là những người bất công, những đầu óc chỉ biết giữ chức quyền của mình dẫu biết đó là sự oan ức của người khác, họ cũng toa rập chung một đường lối mà họ không thấy là ánh sáng chân lý, là sự công bằng cho trần gian. Những điều mà họ phán quyết là những sự sai lầm đã bao nhiêu lần trong cuộc đời những con người có chức quyền đã vi phạm vào lãnh vực đó nhưng vẫn tiếp tục kiên trì, sống với một lương tâm bị che kín với những tiền tài, danh vọng, những điều họ hưởng thụ của một thế giới hiện tại; họ quên đi điều gì là công chính, điều gì là công bằng mà họ cần phải đem đến cho dân, cho những người yếu thế, cho những người mà họ thật sự thấy đó là điều oan ức với những kẻ bất công, bắt nạt và vu khống.

Tất cả, cho dù cố gắng lọc lừa và đẩy đưa để chọn lựa cũng như cân nhắc, nhưng vẫn là giữ lại những gì cho mình, là quyền thế, là địa vị, phán quyết cho người vô tội với những bản án mà mình có thể chứng minh và thay thế với những lời để họ không đi vào sự tử hình. Con người quả là rất gian ác và thủ đoạn cho nên vẫn giữ lại cho mình một điều gì đó cho chức vụ, cho quyền thế hiện tại, che mờ đôi mắt công chính, che mờ lương tâm và che mờ những gì của sự thật.

Thế giới hôm nay điều đó quả là tràn ngập khắp nơi, đối xử với những người dân nghèo, đối xử với những người không có sức lực, mang đến cho họ những sự đau khổ, bóc lột tột độ từ công việc làm cho đến lương thực, cho đến những công việc, những gì mà họ có thể hưởng được với những công lao của họ có, con người vẫn lấn lướt và vẫn tìm lên xương máu của dân lành, mang đến cho họ những cực tâm, những cực khổ của đời sống hiện tại mà họ đang sống trên trần gian. Mỗi một điều mà Chúa Giêsu đón chịu đều có những ý nghĩa sâu xa và sâu thẳm của nó, là những điều dạy lý lẽ cho đời sống của con người trong những năm tháng qua, trong những thế kỷ qua và hiện tại còn lại là những ngày cuối đều là những cử chỉ, những hành động, những điều mà Chúa Giêsu gợi lại cho một thế giới để con người nhận ra và biết rõ những gì mình vi phạm trong mọi hoàn cảnh, trong mọi chức vụ và trong mọi thời đại đều có.

Thật sự, nếu con người muốn tìm về và nhận ra tội lỗi của mình thì hãy nhìn và đoán được những điều mà mình đang sống trong một đời sống đón nhận đạo lý của Đức Giêsu Kitô, đã chỉ và vạch rõ ràng cho mỗi một thế hệ, mỗi một đời sống và mỗi một hoàn cảnh, mỗi một giới ở trong xã hội con người được tập tành, nhìn và tìm ra lẽ công chính, tìm về những điều chân thật và tìm về những điều mà Chúa Giêsu mong muốn cho con người được tìm ra để sống công chính, sống công bằng và được những điều chân lý, được những ơn lành do Thiên Chúa ban qua cho đời sống của họ.

Còn những điểm chính nữa, Chúa Giêsu muốn gợi lại cho một thế giới còn lại được đón nhận và lắng nghe, lần lượt những biểu hiện đã qua, tiếp tới quan toà cuối cùng đã trao nạp Đức Chúa Giêsu cho quân lính; họ tha hồ hành hạ, là một miếng mồi rất ngon mà họ đang chờ đợi những ngày vừa qua, họ tha hồ sỉ nhục, tha hồ vu oan, tha hồ hành hạ, đánh đập qua bao nhiêu hình thức tàn ác, tàn nhẫn, vô nhân của một con người. Tiếp tục và tiếp tục, đánh đập Chúa Giêsu như một kẻ thù, như nó đang chờ đợi cơ hội dùng hết tất cả những năng lực và sự gian ác chưa có thể dùng được cho bất cứ ai; mọi roi đòn và tìm những cách thức đau đớn nhất, gian ác nhất sử dụng trên thân thể của Đức Giêsu.

Ngài vẫn yên lặng đón lấy từng roi đòn, trong sự đau đớn tột cùng, sức lực con người không thể chịu đựng nổi; tiếp theo đó tâm trí cũng đón lấy những lời nhạo báng, chê cười, làm cho trái tim của Chúa Giêsu vỡ nát, thân xác đã đau, tâm hồn lại càng đớn đau nhiều hơn nữa. Ôi, quả là một thế giới loài người, nếu thật sự Chúa Giêsu không chịu những roi đòn thấm da, thấu thịt, những roi đòn đánh nát từng vết thương đau xót từ trong trái tim của Ngài. Những điều mà Ngài chịu đựng với mão gai nhọn đâm thâu não tủy và những điều cực cùng tột độ; Ngài chịu đựng những việc đó để khấn xin cùng Đức Chúa Cha, vì lẽ Ngài còn cảm thấy chưa xứng đáng để đền tội cho trần gian Ngài tiếp tục chịu đựng.

Khi đã bị đánh đập tàn nhẫn, không còn hơi sức để có thể đứng nổi, quân dữ đã đem Ngài nhốt vào một nơi hầm tối, trong đó, bao nhiêu thối tha, tối đen, và ẩm thấp. Quả là kinh tởm ghê sợ! Nó tiếp tục hành hạ không để như những phạm nhân bình thường có thể đi vào và đóng cửa, nó treo ngược thân thể của Chúa Giêsu, cột chặt, không cho tay Ngài có thể cử động và nó tìm những cách gian ác nhất để đối xử với Chúa Giêsu vào đêm đó.

Mẹ không có mặt ở đó vào giờ đó, nhưng ngay tại nhà Mẹ, với thiên tính đã được huyền nhiệm của Thiên Chúa ban cho sự mạc khải, Mẹ đã thấy từng công việc, Mẹ đã thấy từng chi tiết một khi Chúa Giêsu bắt đầu đón bản án tử hình thì mọi việc Mẹ đã thấy được trong mạc khải Thiên Chúa ban cho Mẹ, đã nhìn thấy được rõ ràng những việc mà Chúa Giêsu đã chịu, đang chịu và sẽ chịu. Mẹ đau lòng ngậm ngùi, chỉ biết cùng với Con thông phần đau khổ đó, Mẹ cũng bị như Chúa Giêsu bị, Mẹ cũng bị đau như Chúa Giêsu bị người ta quất vào người, Mẹ cũng bị những thớ thịt móc ra như Chúa Giêsu bị từng thớ thịt bị móc ra từ nơi sự đánh đập của quân dữ.

Ôi quả là đau thương cho Chúa Giêsu, Mẹ Maria thông phần đau khổ của Ngài vào đêm đó, Mẹ đã khóc và đã chứng kiến suốt cả một đêm dài, Mẹ thưa với Đức Chúa Cha có thể xin các thiên thần đến đó để hỏi ý Chúa Giêsu có thể nào có một điều gì nhẹ nhàng hơn để cho Ngài được tạm nghỉ một chút sau sự hành hạ. Các thiên thần đã làm theo như ý của Mẹ muốn, nhưng Chúa Giêsu – trong thiên tính – vẫn nhất định trả lời Ngài không chấp nhận bất cứ lời yêu cầu nào; Ngài vẫn tiếp tục những gì mà con người đã làm cho Ngài, những giá trị đó sẽ có sự đổi ngược lại với những điều mà Ngài xin cùng Đức Chúa Cha với những tội lỗi con người đã làm, đang làm và sẽ làm.

Cho nên, mỗi một việc mà Chúa Giêsu chịu cực hình trên thân xác, mỗi một việc mà Chúa Giêsu cảm nhận từ cái đau mà con người không thể chịu đựng nổi Ngài vẫn chịu đựng, hoàn thành cho đến mức độ cuối cùng, thay đổi và khấn xin những lời cùng Đức Chúa Cha để thay đổi mọi hoàn cảnh, thay đổi mọi nơi, mọi chỗ, để được biến đổi do Máu của Chúa Giêsu đã đổ ra, thay thế cho những tội lỗi, những chi tiết mà con người đã vi phạm để sẽ được sự ân chuẩn mà Đức Chúa Cha ban cho loài người ơn tha thứ với mọi tội.

Sự cực cùng càng tiếp diễn, có những việc mà con người sẽ không thể diễn tả được, nhưng cũng đã xảy ra vào đêm đó, nếu ai thật sự đón nhận và đọc cuốn Thành Đô Huyền Nhiệm sẽ có những cử chỉ và hành động nói lên sự thật được mạc khải cho thế giới con người hôm nay được đón nhận và lắng nghe, biết được những sự thật, được nói một cách rõ ràng, biết được từng chi tiết một Chúa Giêsu đã chịu. Các Thánh Tông Đồ không thể viết hết được những chi tiết lúc sự việc đang xảy ra, tôi cũng là người có thể được tường thuật những gì do Thánh Thần hướng dẫn, còn những sự việc khác tôi không biết và không cảm nghĩ được trong tâm trí của mình.

Mọi việc tôi tường thuật đến nơi đây, còn những chi tiết sắp tới nếu Thánh Thần linh ứng tôi sẽ tiếp tục tường thuật những điều kế tiếp; những giờ vừa rồi đã tường thuật những điều Thánh Thần ban cho tôi được thấy và cảm nghiệm được qua lời nói. Giờ đây, con xin Chúa tiếp tục, nếu Chúa muốn con tường thuật xin Chúa hãy xuống trên con để những việc cần nói và những việc cần tường thuật con sẽ tiếp tục trong giờ phút này.

Những sự việc vừa trình bày được nhắc đến trong Cuộc Tử Nạn năm nay, Giáo Hội ghi nhận, mỗi một năm được tái lại với những Thánh Lễ rất long trọng để nhắc nhở cho loài người. Năm nay Chúa Giêsu nhắc nhở một cách rất đặc biệt để cho hậu bối như tôi, là người của một thế kỹ còn lại, Lời Chúa Giêsu được nhắc rất kỹ, những gì mà Thiên Chúa đã làm cho loài người, những cực tâm mà Chúa Giêsu đã chịu cho loài người, những việc mà Thiên Chúa Cha đã cho con người có cơ hội như ngày hôm nay cũng là chính Chúa Giêsu, qua Cuộc Tử Nạn, níu kéo và Thiên Chúa Cha đã để cho Chúa Giêsu đảm trách và lãnh nhận phần của thế giới con người, Ngài xin với Đức Chúa Cha tha hết tất cả các tội lỗi để con người biết và trở về.

Vì lẽ đó mà Đức Chúa Cha đã nương tay, Đức Chúa Cha nương tay không phải vì con người, con người không có tư cách cũng không có bất cứ điều gì xứng đáng để cho Đức Chúa Cha có thể nương tay; Đức Chúa Cha nương tay vì Con Một của Ngài đã chịu thập hình, đã quá chịu khổ sở, quá những điều mà Đức Chúa Cha Ngài cũng cảm thấy rất ngỡ ngàng và cảm thấy đau đớn tận xương tủy, thấy Con Một của Ngài vì loài người đã phải trả một giá vô cùng cực độ để đem lại Sự Phục Sinh cho con người trần gian.

Còn nữa, Đức Trinh Nữ Maria, là một thụ tạo do Đức Chúa Cha dựng nên, Ngài cũng đã chọn được một vị thay thế cho thế giới loài người, Mẹ Maria cũng đã vì loài người làm biết bao điều thông hiệp cùng Chúa Giêsu Cực Thánh; những việc của Đức Mẹ làm và xin cùng Đức Chúa Cha, những dấu chỉ vào những ngày Đức Giêsu về trời, Đức Mẹ toàn bộ ở lại với thế gian con người.

Những điều của Mẹ làm, những sự cầu nguyện, những sự vinh danh, những điều Mẹ thay thế cho loài người cả một lịch sử được ghi chép, vì lẽ đó, Chúa Cha lại càng nhẹ hơn cho phần tha thứ cho loài người. Vì lẽ Con Một Thiên Chúa từ trời cao đã lãnh nhận đau khổ cho con người, dưới thụ tạo thì có Đức Mẹ, thay thế cho cả loài người cầu xin, nhẫn nại, vâng phục và làm theo Thánh ý của Đức Chúa Cha cho nên ngày hôm nay thật sự con người đã được cứu hết tất cả những tội lỗi do con người gian ác đã làm không biết bao thế kỷ, đã xúc phạm không biết bao nhiêu điều cùng Thiên Chúa.

Đức Chúa Giêsu đã được Ngài chấp nhận ở thượng giới, nhưng với trần gian thì có Mẹ Maria, là Người thụ tạo nhưng cũng đã được tuyển chọn; những lời của Mẹ và những sự việc của Mẹ đang làm ngày hôm nay vẫn thế, Đức Chúa Cha không đành lòng xuống tay để trừng phạt thế giới loài người. Cho nên thế giới hôm nay con người vẫn còn hy vọng, hy vọng với những điều mà Chúa Giêsu đã mạc khải và đã ban cho những người có ơn tiên tri báo trước những sự việc sẽ sắp đến, những sự việc cần thiết.

Luật tuần hoàn nhất định sẽ thi hành với thời gian mà Chúa Cha đã quyết định, dù Ngài đã cho và Ngài cũng đã chấp nhận nhưng chỉ có một điều là con người phải trở về với mọi hoàn cảnh, với mọi điều. Họ phải quyết tâm đi ra từ nơi gian ác, đi ra từ nơi tội lỗi và đi ra từ nơi những hoàn cảnh đã làm cho con người u mê suốt bao nhiêu năm tháng; không nhận ra bất cứ điều gì do Chúa Giêsu đã thành lập và ban cho con người với một xã hội và một thế giới vào những ngày còn lại.

Hôm nay là sự kêu mời gần nhất, và sự nhắn gởi gần nhất với lá thơ vừa qua, cũng như sự nhắn gởi của những gì đã được tường thuật vào giờ phút này, Chúa Giêsu cũng lập đi lập lại với rất nhiều người, lập đi lập lại rất nhiều lần với thế giới còn lại – từ năm châu bốn bể, từ khắp tứ phương – hãy nhìn thấy những hiện tượng đã xảy ra, những sự thật mà con người đã đón và nhận ra những điều này, là những ngày cuối cùng của thế giới sắp đến. Mọi người phải trở về trong ân thánh qua Lòng Thương Xót của Thiên Chúa, sự thật Chúa đã hiện hình và đã đến qua Bí Tích Thánh Thể.

Ngài đang chờ đợi những bậc mục tử, những người có quyền đến để đón nhận ân phúc này và loan truyền khắp đó đây, trên mọi miền, kêu gọi khắp thế giới. Lời Chúa Giêsu nhắn gởi qua Bí Tích Thánh Thể là tất cả mọi người trên thế giới hãy trở về với Lòng Thương Xót của Thiên Chúa, hãy ngưng đi sự gian ác của mình, trở về để được đón nhận những điều cuối cùng mà Thiên Chúa đến với một thế giới còn lại. Tất cả mọi việc đã được thi hành và biến chuyển trong những ngày sắp tới, nếu con người thật sự trở về thì hãy đón nhận, lắng nghe, sửa đổi hàng ngày trong đời sống những bản ngã, cá tánh, những điều xấu xa tội lỗi mà mỗi một con người đang đeo mang chính mình và mỗi cá nhân.

Còn những sự gian ác khắp đó đây, qua những bậc cầm quyền, qua những điều gian ác, những nơi, những chỗ và những nước đang chuẩn bị triệt hạ lẫn nhau, đang chuẩn bị tìm kiếm để khước quyền của Thượng Đế, làm những điều mà họ muốn bá chủ hoàn cầu. Con người vẫn là con người, con người quên đi Thượng Đế, con người quên đi những uy quyền mà Thiên Chúa đã có từ ngàn xưa và Thiên Chúa tiếp tục đến với quyền năng của Ngài, đến với quyền năng của Thiên Chúa đối với con người. Ngài cũng để hết tất cả các cơ hội cho con người được đón nhận và gặp là Tình Yêu của Đức Giêsu Kitô qua Thập Tự Giá, cũng là lời mời gọi của một năm mà con người đón nhận nhiều biến cố đã xảy ra, đang xảy ra, sẽ xảy ra và sự nhắn gởi một cách rõ ràng qua Bí Tích Thánh Thể.

Tất cả mọi người hãy trở về với Thiên Chúa, những gì tội lỗi đã được kết thúc và đã được Đức Giêsu chìm sâu trong đáy mồ, do sự tha thứ và bỏ qua của Đức Chúa Cha cho nên con người mới còn ngày hôm nay. Đây cũng là những ngày cuối cùng, Chúa Giêsu phải đến và Đức Chúa Cha phải tái lập một thế giới mới – một thế giới Tình Yêu – một thế giới không có tranh thù, một thế giới thật sự Thiên Chúa gần gũi thế giới loài người mà Ngài dựng nên theo ý của Ngài.

Con người vẫn còn tồn lại nếu thật sự cải đổi, trở về cùng Thiên Chúa với những điều được nhắn gởi, với những điều được lắng nghe, với những điều mà mình nhìn thấy đó là sự thật, từ mọi hoàn cảnh, từ mọi giới ở trong xã hội, từ mọi tầng lớp ở trong đời sống trần gian; ngay cả những linh mục tu sĩ và Giáo Hội, những con người thật sự nếu không sống trong công chính, nếu không sống trong ơn thánh Chúa, không nhìn ra những tội lỗi của mình để sửa sai thì ngày đó chính là ngày mỗi một con người phải đi vào nơi chốn mà họ quyết định.

Chúa Giêsu không nói rõ về những điểm thật sự con người chọn gian ác thì đi đến đâu và đến chỗ nào là tự họ có thể thấy và biết được; còn những người công chính, những người đi trong lẽ phải, những người sửa sai để trở về với ánh sáng của Thiên Chúa qua Lòng Thương Xót thì đó là những linh hồn được Chúa Giêsu rửa sạch bằng chính Máu của Ngài năm xưa, được tái sanh lại trong Lòng Thương Xót của Thiên Chúa vào thời đại cuối cùng để con người được đến nơi bờ bến mà Chúa đã hứa hẹn và cho con người được đón nhận ơn tha thứ và ơn vĩnh phúc vào những ngày còn lại, những ngày khi con người không còn trên trần gian.

Đó là những gì mà L. tường thuật ngày hôm nay, đây cũng là Chúa cho L. tường thuật trong những thông điệp vừa qua, hôm nay cũng là những thông điệp tiếp tục; Ngài nhắn gởi những điều này cho thế giới con người, nhất là vào trong Mùa Chay Thánh năm nay, những ai đón nhận lắng nghe hãy để tâm hồn tìm những điều mà mình đón nhận, nhìn ra những sự sai trái của từng cá nhân một; nếu thật sự vì quá yếu đuối, vì không có chỗ nào có thể bám víu để bước ra những tội lỗi mà mình đang đeo mang thì hãy thật sự đến với Lòng Thương Xót.

Đến với Lòng Thương Xót với một cõi lòng chân thành, ăn năn hối cải, tìm về với sự chân thật mà Thiên Chúa ban qua Lòng Thương Xót để gặp gỡ loài người nhân loại trong một thời kỳ còn lại, để được biến đổi qua Bí Tích Thánh Thể. Nếu con người thật sự muốn tìm gặp một cách riêng tư với Ngài qua Bí Tích Thánh Thể sẽ được sự biến đổi, sẽ được sự thánh hoá cho con người biết cách để trở về với Thiên Chúa vào những ngày còn lại.

Tất cả những gì được nói L. đã tường thuật vào ngày hôm nay là ngày 25, tháng 2, 2013, tường thuật xong bài này đúng 1 giờ 15 buổi trưa, đó là những gì mà L. đón nhận được qua Thánh Thần hướng dẫn ở trong tư tưởng để được tường thuật bài hôm nay. Con không biết nói gì hơn ngoài những lời con thật cảm tạ và chúc tụng Thiên Chúa, con xin thay thế tất cả những người được đón nhận và lắng nghe, những lời này sẽ được thấm nhập – không ít thì nhiều – sẽ gởi đến cho tất cả mọi người để họ được trở về cùng Thiên Chúa.

Qua những việc mà họ cảm thấy trong cuộc đời họ đang đi sai lầm, đang sống trong tội, chưa đón nhận Thiên Chúa là Cha để họ chuẩn bị và sắp sẵn cho một lịch trình trong tương lai, mà loài người chúng con phải trải qua những sự khốn khó, đón nhận những gì để chúng con trở về với Thiên Chúa.

Xin Chúa luôn bảo vệ những người công chính, bảo vệ những ai đón nhận và lắng nghe những lời của Ngài, chúng con thật sự là những người con đang sống trong bóng tối nếu không có ơn thánh Chúa thì chúng con không thể biết đường nào và làm sao để trở về. Xin Chúa hãy giúp sức cho chúng con làm sao tìm ra những chân lý, tìm ra những điều gì mà chúng con có thể làm để đón nhận ơn tha thứ của Thiên Chúa, đón nhận ơn thương xót và đón nhận sự giúp đỡ của Chúa vào những ngày còn lại.

Con không biết nói gì hơn ngoài những lời xin thay thế tất cả những người đón nhận thông điệp này, biết lắng nghe những lời của Chúa, qua sự nhắn gởi của sự mạc khải mới. Con xin thành thật cảm tạ, chúc tụng và ngợi khen Thiên Chúa. Amen. Amen. Amen.

 

Mạc Khải Mới qua Bí Tích Thánh Thể

http://nrtte.net/

 [:]

error: Content is protected !!